Trị Ám Thương
Quá trình luyện chế vô cùng thuận lợi, thuốc trong nồi không ngừng sôi sục.
Nếu như là kiếp trước quá trình đến đây đã hoàn thành, nhưng đây là tu tiên giới, không thể chắt lấy nước uống như trước. Đan dược vốn có hình tròn màu đen nhánh.
Bạch Võ Nam quyết định tiếp tục đun, cho đến khi bã thuốc trong nồi nát nhừ, hòa quện với nước thuốc thành một chất lỏng sền sệt.
Chưa vừa lòng, Bạch Võ Nam đi cạo lấy thêm nhọ nồi cho vào khuấy đều lên như cám lợn.
Lý do ư, đơn giản Bạch Võ Nam nhớ đến kiếp trước Tây Du Ký trong một lần luyện thuốc Tôn Ngộ Không cũng cho vào nhọ nồi và nước đái ngựa.
Bạch Võ Nam cứ thế khuấy lên cho đến khi thuốc đặc quánh lại với nhau mới ngừng tay. Để nguội rồi tiến hành dùng tay bốc lên từng chút một, vo thành những viên thuốc ước chừng ngón tay.
Chừng đến nửa đêm, nhìn những viên đan dược ngổn ngang trên bàn, Bạch Võ Nam hài lòng phủi phủi tay.
" Đại công cáo thành "
Xuất ra vài cái lọ bỏ đan dược vào trong, xong xuôi nhìn lại một lượt không còn bỏ quên gì, Bạch Võ Nam đẩy cửa ra ngoài.
" Tông chủ, ngài luyện xong rồi ? "
Đứng ngoài Đinh Bá Đạo thấy Bạch Võ Nam bước ra vội vàng tiến lại.
" Ừm " Bạch Võ Nam gật đầu.
Đinh Bá Đạo ngạc nhiên, vốn tưởng rằng Bạch Võ Nam luyện chế đan dược sẽ gây lên động tính vô cùng lớn. Thậm chí có thể có thiên kiếp phủ xuống.
Đinh Bá Đạo cũng chuẩn bị tâm lý cho một trận chiến bởi những kẻ có ý định đến đây cướp đan dược.
Không nghĩ đến mọi việc êm xuôi như vậy.
" Tông chủ không hổ là tông chủ "
Đinh Bá Đạo chỉ có thể cho rằng Bạch Võ Nam đã dùng ngăn cách trận pháp khiến động tĩnh không thể truyền ra bên ngoài.
" Tông chủ, có cần kêu lên Ân Hoàng "
" Ừm, kêu hắn đến đây "
Đã hứa cho người ta một viên đan dược thì giờ luyện xong cũng nên thực hiện.
Được sự đồng ý Đinh Bá Đạo vội vàng chạy đi. Không bao lâu đã quay trở lại, phía sau có Ân Hoàng cùng Ân Tố.
" Võ Nam tiểu hữu, ngươi luyện xong " Ân Hoàng ánh mắt tò mò.
Vốn nghĩ luyện dược quá trình nhanh nhất cũng phải mất ngày. Ai ngờ mới đây liền đã xong.
Không trả lời, Bạch Võ Nam móc ra một viên đan dược ném cho Ân Hoàng.
" Đây là của ngươi "
" Đa tạ tiểu hữu " Ân Hoàng thần sắc đại hi. Bắt lấy viên đan dược.
Ngay khi mở long bàn tay ra nhìn, trình ình một viên đan tròn vo đén nhánh như cục than khiến Ân Hoàng không khỏi hồ nghi
" Võ Nam tiểu hữu, đây là đan dược ngươi vừa luyện chế " không nhịn được thắc mắc Ân Hoàng lên tiếng hỏi.
" Phải, có vấn đề gì không ? "
" Không....không có vấn đề gì "
Rất muốn nói ra nghi ngờ của bản thân nhưng lại sợ Bạch Võ Nam nổi điên nên lại thôi.
Bên cạnh Ân Tố cũng không nhịn được nhìn nhiều một hồi, nhưng nhìn ngang dọc sao không thấy viên đan dược này có chỗ nào kì diệu.
Nói đúng hơn viên đan dược này giống cục than hơn
Hai ông cháu cùng có ý nghĩ muốn về phòng dùng thần thức dò xét bên trong.
Cũng không phải chưa có chuyện đan dược nhìn bên ngoài rất tầm thường, khi phục dụng lại mang đến công hiệu nghịch thiên.
" Bá Đạo, ngươi đi theo ta đã lâu. Viên đan dược này cho ngươi " Bạch Võ Nam hào phóng.
Nếu như Ân Hoàng cho là vì lời hứa thì Đinh Bá Đạo đích thị là chuột bạch đây rồi.
Mang hắn ra thử thuốc, có việc gì có thể kiếm cớ chuồn lẹ.
Đinh Bá Đạo không biết những điều đó, hắn lệ rơi đây mặt, quỳ xuống mà khấu đầu.
" Đa tạ tông chủ "
Ám thương đã là khổ Đinh Bá Đạo suốt nghìn năm, ngăn cản bước tiến của bản thân trong quá trình tu luyện. Cả đời này nếu không chữa trị hắn bước vào Hóa Thần vô vọng
Ân Hoàng cũng liếc mắt liền nhìn ra được. Thương thế Đinh Bá Đạo vốn ảnh hưởng đến căn cơ, nay đã vào đến xương. Chưa trị đã là việc vô cùng khó. Nếu không phải bát trọng đan sư trở lên ra tay e rằng không khỏi
Đinh Bá Đạo vừa định bỏ viên đan dược vào mồm liền nghe tiếng Bạch Võ Nam ngăn cản
" Khoan hãy phục dụng...
Đan dược của ta cần kết hợp với Vô Ngân Thủy mới có công hiệu "
" Vô Ngân Thủy " Cả 3 người cùng thắc mắc.
Không phải bọn họ thắc mắc về cách dùng mà là loại nước này chưa từng nghe tên
" Ừm, sáng sớm người ra vườn. Chắt lấy những giọt nước đọng trên lá cây thành một bát liền có thể dùng " Bạch Võ Nam lên tiếng chỉ bảo.
Huỵch tẹt mịa ra là lấy nước không nguồn, cụ thể hơn là nước mưa. Bạch Võ Nam bịa ra tên cho mĩ miều.
" Thì ra đó là Vô Ngân Thủy " Cả ba người cùng hiểu ra.
" Tiểu hưu, tại sao phải dùng với Vô Ngân Thủy " Ân Hoàng lên tiếng thắc mắc.
Bạch Võ Nam liếc nhìn " Bảo làm sao cứ làm vậy đi, thắc mắc đếu gì lắm ".
" Vô Ngân Thủy vốn là nước mắt của thiên đạo rơi xuống, tích tụ tinh hoa của nhật nguyệt. Cho nên mới cần kết hợp vô ngân thủy " Bạch Võ Nam kiên nhẫn giải thích.
" Ra vậy " Ba người không ngừng gần gù, cảm thấy có lý.
" Cũng muộn rồi, tiểu hữu luyện đan chắc mệt mỏi, lão phu không làm phiền nữa.
Tố, đưa hai vị tiêu hữu về phòng nghỉ ngơi "
Ân Hoàng nóng lòng về phòng tìm hiểu viên đan dược này cho nên kiếm cớ thối lui
" Được " Bạch Võ Nam cũng đồng tình. Chủ yếu không muốn dây dưa quá nhiều lão già này.
" Hai vị, xin mời " Ân Tố đưa tay lịch sự.
Bạch Võ Nam gật đầu thay cảm ơn, sau đó cùng Đinh Bá Đạo theo Ân Tố tiền về phòng riêng.
Một đêm tĩnh lặng cứ vậy mà trôi qua.
Buổi sáng, Đinh Bá Đạo tĩnh tọa ngồi trên giường, bên cạnh hắn đứng đó Bạch Võ Nam cùng hai ông cháu Ân Hoàng.
Ân Hoàng cũng rất tò mò. Sau khi về phòng, hắn dùng một đêm nghiên cứu viên đan dược. Càng nghiên cứu càng thấy kì lạ.
Thường thường viên đan dược lại có khả năng ngăn cách thần thức tìm hiểu vào bên trong.
Ân Hoàng đã thử rất nhiều cách cuối cùng vẫn thất bại.
Đã không tìm hiểu được thì có thể nhìn Đinh Bá Đạo kết quả.
Cho nên sáng sớm, Ân Hoàng bỏ cả ăn sáng vội vàng tới đây.
Thậm chí để cẩn thận còn sai Ân Tố ra vườn lấy Vô Ngân Thủy theo lời Bạch Võ Nam.
" Tông chủ, ta đã sẵn sàng " Ngồi trên giường Đinh Bá Đạo lên tiếng.
Ám Thương theo một thời gian dài nay có cơ hội chữa khỏi Đinh Bá Đạo không tránh khỏi có chút hồi hộp lo lắng. Ngay từ sáng sớm đã chuẩn bị, điều chỉnh trạng thái bản thân lên đến đỉnh cao mới bắt đầu dùng thuốc.
" Ừm, bắt đầu đi "
Đăng bởi | HaGiaPhong1989 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 26 |