Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Đáng tin" (2)

Phiên bản Dịch · 986 chữ

Thế giới rộng lớn, nói không chừng có người sẽ đan chim bằng cành cây, Lận Ngưng Hà không thể khẳng định, nhưng bây giờ có thể nói chứng cứ vô cùng xác thực.

Ta nói sao xưng hô "A Linh" này lại quen tai như vậy, vừa rồi nàng còn vô thức đáp ứng một câu, đây không phải xưng hô của sơn dân kia đối với mình sao? Bởi vì gặp gỡ Tam hoàng tử còn sớm hơn Thái tử hai năm, nàng nhất thời không nhớ ra.

Biết đan chim bằng cành cây, cánh tay trái có ấn ký lá ngân hạnh, còn gọi "A Linh", đây không phải là ta sao?

Hay cho câu, không phải người một nhà không vào một cửa, hoàng tộc các ngươi ngoại trừ khó hầu hạ ra còn đều giỏi lừa gạt người khác.

Mặc dù nàng cũng không nói thật...

Màu da của Tam hoàng tử này không có gì thay đổi, chỉ là lúc trước gặp được hắn lấm lem bùn đất, cho nên hắn nói mình là sơn dân Lận Ngưng Hà không hề nghi ngờ.

Thái tử là tiểu mập đen, Tam hoàng tử là sơn dân, chẳng lẽ ta còn có mối nhân duyên nào khác vô tình gieo xuống hay sao?

Nhưng hình như Tam hoàng tử chỉ muốn kết bạn với ta, hay là ta thừa nhận?

Thấy Lận Ngưng Hà suy nghĩ hồi lâu vẫn không trả lời, Tam hoàng tử mở miệng nói trước: "Nếu chưa thấy qua thì thôi, dù sao A Linh cũng là nữ tử, cánh tay nhỏ tự nhiên không thể tùy tiện cho người khác xem, Tam tiểu thư chưa thấy qua cũng là bình thường."

"Cũng đúng."

Vẫn là trước không nói thì hơn, yên lặng theo dõi đã.

Nàng và Tiểu Phương lúc trước là bằng hữu, nhưng bây giờ không có cách nào xác định Tam hoàng tử có phải là "Tiểu Phương" lúc trước hay không.

"Chuyện của A Linh ta thật sự không có cách nào, Tam hoàng tử còn có chuyện gì khác không?" Lận Ngưng Hà còn sợ Tam hoàng tử cho rằng mình đang đuổi hắn, lại bổ sung thêm: "Tam hoàng tử cũng uống không ít rượu, thời tiết dần chuyển lạnh, nên sớm nghỉ ngơi thì tốt hơn, bảo trọng thân thể mới có thể tìm được A Linh."

"Cũng được, Tam tiểu thư cũng mệt mỏi cả ngày rồi, nghỉ ngơi sớm một chút, ta không quấy rầy nữa."

Không ở trước mặt người khác, Tam hoàng tử dường như có thêm chút nhân tình, không còn giống như trên yến tiệc, tràn ngập sự cao ngạo lạnh lùng của hoàng tử.

Hai người hành lễ với nhau, Tam hoàng tử gật đầu với đình bên kia rồi xoay người rời đi.

Lận Ngưng Hà thở phào nhẹ nhõm, lập tức cảm thấy toàn thân không còn chút sức lực, mà bộ váy áo nặng nề kia lại không ngừng vắt kiệt sức lực của nàng.

Nàng hiện tại càng thêm bội phục tiểu thư khuê các thời cổ đại, tuy vai không thể gánh tay không thể xách, nhưng có thể thu xếp những bộ váy áo trang sức này đâu vào đấy cũng thật lợi hại.

Nghĩ đến những chuyện này, Lận Ngưng Hà đi về phía đình bên kia.

Nếu Thất hoàng tử không có ở đây, nàng có thể thoải mái trò chuyện với Chính ca, hơn nữa còn có thể rất thả lỏng.

"Để hai vị điện hạ đợi lâu, xin hỏi còn có chuyện gì sao?"

"Tuy nói có chút muộn, nhưng ta vẫn chúc mừng Tiểu Ngưng cập kê, khí chất ngày càng ôn nhu."

"Tiểu nữ tạ ơn Lục hoàng tử điện hạ."

Nếu không phải Thất hoàng tử cũng ở đây, nàng nhất định sẽ nhảy lên nhéo mặt Chính ca, hắn biết rõ mình là ai nhưng còn dám trêu chọc.

"Thất đệ về trước đi, ta và Tiểu Ngưng còn có chút chuyện muốn nói."

"Không tốt đâu, Tam tiểu thư vừa mới cập kê không lâu, cô nam quả nữ ở cùng một chỗ, nếu đồn đại ra ngoài, Tam tiểu thư biết làm sao, hơn nữa mẫu phi còn dặn dò ta phải đưa huynh trở về."

Nhìn dáng vẻ nhíu mày suy tư của Thất hoàng tử, nếu không phải Lục hoàng tử đã nói trước với nàng, chỉ sợ nàng đã tin Thất hoàng tử rồi.

"Xung quanh đình này đã có người của ta trông coi, sẽ không có ai tới, nghe lời, ta sẽ cho Lý Uy đưa đệ trở về."

"Như vậy không tốt, Lý Uy là thị vệ thân cận của Lục ca, nếu vì đưa ta trở về mà khiến Lục ca gặp nguy hiểm thì không hay."

"Đây là Lận phủ, huống hồ võ công của ta không phải luyện cho có, Thất đệ mau trở về đi."

"Không được, mẫu phi bên kia không dễ bàn giao."

Hay cho cái màn đẩy qua đẩy lại không hồi kết, các ngươi muốn đùa giỡn chứ ta thì không.

"Nếu Thất hoàng tử đã lo lắng như vậy thì thôi, Lục hoàng tử có gì muốn nói thì cứ nói đi."

"Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là muốn mời muội ngày mai đến phủ ta chơi."

"Được..."

"Chỉ sợ không được."

Không đợi Lận Ngưng Hà nói xong, Thất hoàng tử đã giành nói trước: "Tam tiểu thư đã cập kê, hơn nữa vẫn chưa xuất giá, nếu cứ đến phủ của huynh sẽ dễ làm hỏng thanh danh."

Sao trước kia tiểu tử này không phiền phức như vậy chứ! Hôm nay ăn nhầm thuốc rồi sao?

Lận Ngưng Hà nhịn không được trừng mắt liếc hắn một cái, thấy hắn quay đầu nhìn mình liền chột dạ.

Bạn đang đọc Ta chỉ muốn nhàn nhã làm sao liền thành mỹ nhân Hoạ Quốc rồi [Dịch] của Tiên Miêu Văn Ti
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.