Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thảm kịch

Phiên bản Dịch · 1237 chữ

Ba vị khách khanh không biết Vương Hách đang tính toán cái gì, trong đó Trương Cẩm lo lắng nhất, mắt thấy khuyên không được, chỉ có thể mở miệng nhắc nhở.

"Tứ công tử phái người điều tra trước ngược lại không tệ, phải tránh xúc động làm việc, mấy thôn dân kia là chuyện nhỏ. Đợi chúng ta mưu đồ một phen, xử lý hương trưởng không phối hợp kia, đổi người của chúng ta, Tam Lâm thôn sớm muộn gì cũng sẽ trở thành vật trong túi của Vương gia giống như các thôn khác."

Một nhát cuối cùng được tiêm vào, sắc mặt Vương Hách hòa hoãn hơn rất nhiều. Trương Cẩm nghĩ thầm sắp xếp một số người nhìn Vương Hách một chút rồi mới bắt đầu thương nghị những chuyện khác.

...

Trang tử của Lận phủ, phòng ngủ Thanh Phong viên.

Ở lại bảy tám ngày, Lận Ngưng Hà đã gần thích ứng với nơi này, ngoại trừ Trần mụ và Thanh Nhi buổi tối không thể tùy tiện gọi đến, những thứ khác cũng không khác Hàn Hương viên là mấy.

À, đúng rồi, nơi này không có cơ quan quen thuộc của Lận Ngưng Hà.

Phải biết rằng, nhà xí của Hàn Hương viên có kết cấu bồn cầu và một bộ bài trí, khu vực rửa mặt cũng trải qua cải tạo của nàng trở nên càng thêm thuận tiện, những thứ này Thanh Phong viên không so được.

Đương nhiên, Thanh Phong viên cũng có ưu điểm, đó chính là vườn cảnh rất đẹp, hơn nữa rất rộng rãi.

Lận Ngưng Hà ngồi bên cạnh hồ sen, nhìn hoa sen chưa nở rộ trong hồ nước, cùng với cá bơi phía dưới, tâm tình đặc biệt tốt.

Muốn hỏi vì sao hoa sen không nở cũng tâm tình tốt? Bởi vì Lận Ngưng Hà không quan tâm hoa có nở hay không, lá xanh có xanh hay không, nàng chỉ cần nhìn thấy thực vật liền rất vui vẻ.

Thanh Nhi đứng ở một bên, nhìn bộ dạng nằm của tiểu thư nhà mình, không khỏi cười nói: "Tiểu thư sao so với trước đó còn không có tinh thần rồi, nửa canh giờ này chỉ thấy tiểu thư nằm trên bàn."

"Ai nha, có cái gì không tốt, Thanh Nhi cũng tới nằm sấp thử xem, rất mát mẻ!"

"Hì hì." Cười thì cười, Thanh Nhi cũng không dám thật sự cùng Lận Ngưng Hà ghé vào trên bàn đá. Quan hệ chủ tớ có thể thân mật một ít, nhưng thủy chung là chủ tớ.

Mấy ngày nay Lận Ngưng Hà lười biếng là vì thời gian trước quá cố gắng, nàng tuân theo định luật bảo toàn năng lượng của bản thân, cố gắng một thời gian sẽ nghỉ ngơi bấy lâu. Nhưng định luật này là một chiều, ví dụ như Lận Ngưng Hà nằm ườn rất lâu, nhưng sẽ không cố gắng thời gian tương ứng.

Cuối cùng quyền giải thích thuộc về Lận Ngưng Hà, nàng thích nói thế nào thì nói thế đó.

Đang nghĩ ngợi, Trần mụ bưng trái cây tươi đi tới. Đoạn thời gian trước bởi vì tình huống doanh địa gian khổ, Lận Ngưng Hà chưa từng ăn được trái cây, cho nên sắc mặt kém một chút, cái này khiến Trần mụ đau lòng không thôi, nhất định phải bù lại cho Lận Ngưng Hà.

Lận Ngưng Hà thì không sao cả, có trái cây tươi mới tóm lại là chuyện tốt.

Nho, vải, dưa hấu. Ân, ngược lại rất phong phú.

Lận Ngưng Hà vừa hưởng dụng hoa quả, vừa chê bai hương vị kém xa hiện đại, nhưng nàng đã quen với sự chênh lệch giữa cổ đại và hiện đại, có ăn cũng không tệ rồi.

Thời gian nhàn nhã trôi qua rất nhanh, giống như giữa trưa ngày nghỉ thức dậy ăn cơm, sau đó nằm trên giường xem điện thoại, lúc ngẩng đầu nhìn cửa sổ thì trời đã sắp tối, Lận Ngưng Hà cảm thấy mình không làm gì cả, mặt trời cũng không thấy đâu.

Hình như quả thực là không làm gì cả... Không đúng, là Chính ca bảo ta ở lại đây, ta đang bận giúp Chính ca. Nằm ườn cả ngày thật sự là mệt chết ta, ăn miếng cơm đi tản bộ, sau đó đọc sách thì ngủ đi.

Một ngày của Thanh Phong viên cứ như vậy kết thúc, Lận Ngưng Hà nhìn những người khác bận rộn trong thôn trang, bản thân không hề cảm thấy tội lỗi, đây chính là tố chất chuyên nghiệp của người lười biếng.

Nằm ở trên giường, Lận Ngưng Hà rất nhanh tiến vào mộng đẹp, không lâu sau, Tần Chính Văn lặng yên rơi vào trong sân, rất thuận lợi mò vào trong phòng ngủ.

Trầm Hương trên xà nhà thấy rõ người tới không quản, Tần Chính Văn mượn ánh trăng hướng nàng ra hiệu, thấy Trầm Hương đáp lại, hắn mới yên tâm đi đến bên giường.

Ngủ hai canh giờ, Tiểu Ngưng đã sớm tiến vào giấc ngủ sâu.

Khuôn mặt xinh đẹp khi ngủ của nàng vuốt ve sự mệt mỏi của Tần Chính Văn, hắn ngơ ngác nhìn một lúc rồi mới xoay người rời đi, nhưng vừa quay người lại, lại nghe thấy phía sau truyền đến tiếng nói.

"Cháy, cháy, đừng, đừng, đừng!"

Lận Ngưng Hà vốn nên ngủ say đột nhiên đứng dậy, cảm xúc hết sức kích động.

Vốn dĩ trong giấc mơ, Lận Ngưng Hà đang vui vẻ dạo chơi trong rừng cây, nàng tìm được một mảnh đất trống, nơi đó không có cây cối che chắn, ánh mặt trời ấm áp chiếu trên đồng cỏ, Lận Ngưng Hà đầy cõi lòng mừng rỡ đi về phía đất trống, cảm thụ ánh mặt trời mang đến thoải mái.

Nhưng mà, chậm rãi, nàng mơ hồ nghe được thanh âm rất nhỏ. Mới đầu còn nhỏ như muỗi bay, theo thời gian trôi qua, thanh âm càng lúc càng lớn, cũng càng lúc càng phức tạp, tựa như là đang kêu cứu. Lận Ngưng Hà tinh tế lắng nghe, la lên trở nên rõ ràng.

"Cứu mạng" "Mẫu thân" "Đại ca" "A a a"

Những thanh âm này hoặc bi thương hoặc phẫn nộ hoặc sợ hãi, nam nữ già trẻ đều có, không đợi Lận Ngưng Hà nghĩ rõ ràng, ánh mặt trời chiếu lên người vốn nên ấm áp đột nhiên trở nên nóng rực, giống như muốn làm nàng bị phỏng, nàng mở bừng hai mắt, nhìn thấy cảnh tượng không phải rừng cây, mà là một thôn xóm.

Một thôn xóm giống như luyện ngục nhân gian.

Trước mặt Lận Ngưng Hà là một căn nhà bị lửa cháy hừng hực thiêu đốt, cũng là nơi phát ra cảm giác nóng rực. Nàng vô thức lui về phía sau một bước, bên chân lại không cẩn thận đụng phải cái gì, cúi đầu nhìn, đó là một phụ nhân, máu tươi chảy đầy đất, đứa nhỏ còn trong ngực vẫn còn nằm trong tã lót đang oa oa khóc lớn.

Lận Ngưng Hà vội vàng ngồi xổm xuống thử đánh thức phụ nhân, thấy không có kết quả liền lật phụ nhân lại thăm dò xem có cứu được hay không.

Bạn đang đọc Ta chỉ muốn nhàn nhã làm sao liền thành mỹ nhân Hoạ Quốc rồi [Dịch] của Tiên Miêu Văn Ti
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.