Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

64 tiếng trước tận thế

Tiểu thuyết gốc · 1650 chữ

- 10 lần triệu hoán cùng với tỉ lệ nhận quà cấp S tăng, cũng không tệ.

Thấy phần tưởng lễ bao tân thủ mà hệ thống cho, Phong cảm thấy kỹ năng này thực sự không tệ. Thậm chí có chút hời. Nhưng lúc này, âm thanh máy móc ấy lại vang lên lần nữa.

"Ting, đã xác nhận được thời gian thảm họa diễn ra. Xin ký chủ chuẩn bị kỹ càng."

Âm thanh vừa kết thúc, một cái đồng hồ màu đỏ máu liền hiện ra trước mắt Phong, cùng với vài dòng chữ ở trên.

"Thảm họa

Cấp độ nguy hiểm: ???

Mô tả: Đại nạn toàn cầu, tỉ lệ sống sót 10%, mọi vật xuất hiện dị biến.

Thời gian còn lại: 63 tiếng 40 phút 13 giây."

- Cái quái gì thế này?

Phong giật nảy mình, đây là điều thứ 2 trong ngày, đúng hơn là trong tuần khiến cậu thật sự không thể ngờ được. Đầu tiên là chuyện hệ thống xuất hiện, nó như là một món quà đến từ thiên đường vậy. Còn bây giờ là thông báo một thảm họa, một thứ gì đó mà chưa có bất kỳ thông tin nào được đăng trên báo chí cả.

- Không lẽ cái này là do chính phủ làm ra để giúp mọi người, thật sự có thảm họa sắp xảy ra.

Suy nghĩ đầu tiên của Phong là nghĩ hệ thống là do một tổ chức nào đó tạo ra, cậu sau đó liền lên mạng tra thông tin nhưng khi cậu tìm "Hệ thống thức tỉnh", "Hệ thống",… thì thứ xuất hiện chỉ có mớ truyện tranh. Còn khi tìm kiếm thông tin thời tiết, báo đài thì không có chút thông tin nào cả.

- Chẳng lẽ mọi chuyện là mơ.

Nói rồi, Phong liền tự cấu mình mấy phát, đau thì đau đấy, nhưng mọi chuyện vẫn không thay đổi.

- Không phải mơ, không lẽ tất cả là sự thực, chẳng lẽ chưa đầy 64 tiếng nữa thực sự sẽ có thảm họa xảy ra hay đây chỉ là một kế hoạch nào đó.

Càng nghĩ, Phong càng rối não, cậu thật sự không biết nên làm như thế nào thì bỗng ở ngoài cửa có âm thanh vọng vào.

- Đù má mày Phong, mày ăn ngủ trong nhà vệ sinh hay sao mà ở trỏng lâu thế.

Phong nghe vậy thì liền bừng tỉnh khỏi mạch suy nghĩ, cậu nhận ra chủ nhân giọng này, là Long, một người cùng quê với cậu và cũng là thành viên cuối cùng trong căn phòng này.

- Chờ tí, tao ra liền.

Phong liền giả vờ xịt nước xung quanh, cậu thật sự không có ý định vào nhà vệ sinh, chẳng qua là vì thức tỉnh kỹ năng mới phải ở trong đề phòng. Vừa bước vào, cậu liền thấy Long với khuôn mặt như đang không thể nhịn được nữa.

Mà Long vừa thấy cậu bước ra, liền nhanh chân chạy vào trong, tay liền đẩy cậu ra rồi khóa cửa lại, chỉ trong vài giây, Phong liền nghe thấy vài âm thanh là lạ kèm với đó là một hơi mãn nguyện.

- Cái thằng bụng đã yếu còn thích ăn bậy ăn bạ, coi chừng có ngày mày bị trĩ vì ngồi nhà vệ sinh lâu đấy con ạ.

Phong trêu đùa một câu, mấy cái thói quen sinh hoạt của mấy người trong phòng này cậu đều nắm rất rõ và cũng rất quen thuộc, thi thoảng bọn họ lại trêu đùa nhau về mấy chuyện này, cả đám cũng quen nên cũng không ai tỏ ra khó chịu cả.

- Mé mày, cái này gọi là tiêu hóa tốt, bụng yếu cái qq mày, có mày bụng yếu ấy.

Long lên tiếng đáp trả nhưng Phong cũng mặc kệ, cậu mang một bầu tâm sự mà cầm cái bánh mì ăn rồi ăn. Không hiểu sao nay cậu lại không cảm thấy ngon miệng như mọi ngày, không biết do cậu để quá 10 phút ở ngoài nên hơi ỉu, hay do tâm trạng cậu đang không được tốt hả.

- Sau mặt mày đần ra vậy, nhớ em nào rồi à. Có phải là con bé thi thoảng mang đồ ăn cho mày không?

Sau vài phút xả đi "gánh nặng" trong nhà vệ sinh Long với khuôn mặt thỏa mãn đi ra thì liền bắt gặp Phong đang đâm chiêu suy nghĩ, tay còn đang cầm cái bánh mì đang gặm được 2/3 miếng.

Phong cũng không nghĩ ngợi nhiều mà hỏi:

- Giả sử mày biết thế giới này sắp gặp tận thế, mày sẽ làm gì?

Long có chút bất ngờ trước câu hỏi này, sau đó cậu ta liền cười ha hả rồi đáp:

- Nay mày ăn nhầm gì hả Phong?

Phong nhíu mày, cậu đang phân vân có nên kể chuyện kỹ năng và hệ thống thông báo tận thế ra không thì Long tiếp tục nói:

- Nhưng ý mày là tận thế chết hết hay sao?

- Tỉ lệ sống sót tới 10%.

- Vậy còn kỹ năng, dị năng, … có không? Hay giống mấy cái trò chơi sinh tồn bắn súng bình thường?

- Không biết, chắc có, hoặc không, có lẽ là hiếm đi.

Một người hỏi, một người trả lời, dù chủ đề có chút không hợp lý nhưng cả hai đều rất nghiêm túc.

- Mẹ, thế thì mày nghĩ cái gì nữa, nếu mày có dị năng, thì cần gì lo lắng, sống sót, thực hiện điều mà bình thường mày không làm được.

Long thực ra chỉ nghĩ Phong đang có ý đồ viết truyện, cái phòng này cũng có 1 2 lần tình viết, nhưng kết quả cuối cùng vẫn là dự án đang dở, còn nào thực hiện thì không biết.

- Mà mày cho nhân vật chính tên Long được không, viết cho hoành tráng vào, để tao, à nhầm, nhân vật chính có 1 dàn Harem đỉnh nóc kịch trần vào.

- Có cái đầu beep, tao có rảnh đâu mà viết.

Phong không nhanh không chậm trả lời, tâm trạng cậu lúc này cũng vơi đi bớt, hiển nhiên lời nói của Long cũng khiến cậu bớt lo lắng.

- Nếu đã sở hữu kỹ năng và biết trước thời gian xảy ra tận thế, tại sao mình lại phải lo lắng, mà chưa chắc chuyện đã xảy ra, nếu xảy ra thật, thì việc cần làm bây giờ là chuẩn bị chu toàn mới đúng.

Phong dần dần lấy lại suy nghĩ lạc quan, cậu quyết định không nói cho ai nghe cả, dù sao nói thì người ta chưa chắc đã nghe.

Về cậu, việc quan trọng nhất lúc này chính là tận dụng kỹ năng của mình để chuẩn bị cho tình huống sắp tới.

- Ê này, mày có sao không? Không lẽ đọc truyện nhiều quá sinh ra khùng rồi?

Long có chút lo lắng hỏi, cậu sợ cái thằng bạn mình lại đọc truyện nhiều quá rồi sinh ra ảo tưởng, dù thi thoảng cậu cũng có chút mơ về tận thế rồi lập harem, trở thành người hùng, nhưng đó cũng chỉ là mơ, không phải sự thật.

- Không có gì, chẳng qua tao nghĩ nhiều thôi, mà sao nay mày về sớm vậy, ăn chưa?

Phong cố tình lảng tránh vấn đề bằng mấy câu hỏi vu vơ, trong đầu không ngừng suy nghĩ nên làm cái gì.

- Mẹ tất nhiên là rồi, tao mới đá bát phở ở ngoài ngõ kia, ngon tuyệt. Nào mày có cơ hội thì qua đó ăn thử đi, nghe nói người ta sắp dọn đi luôn rồi.

Long cũng không nói sâu về vấn đề nãy của Phong, thay vào đó là kể về một số chuyện. Phong nghe vậy cũng dồng ý cho qua chuyện, sau đó cả hai nói chuyện 1 hồi thì liền ai về chỗ người nấy. Long thì tiếp tục chạy deadline, Phong thì mở laptop ra sau đó giả vờ như cũng đang làm bài nhưng thực chất lúc này cậu đang muốn thử dùng kỹ năng triệu hoán, đúng hơn là kỹ năng gacha.

- Làm sao để sử dụng kỹ năng. Không lẽ lại nghĩ đến thì nó sẽ tự kích hoạt.

Nghĩ rồi Phong liền nghĩ tới việc triệu hoán, lập tức một bảng thông báo hiện trước mắt cậu.

"Triệu hoán vô hạn

Số lần quay vốn có: 10

Thời gian chờ hồi lượt quay: không.

Lần quay x1

Lần quay x10."

Một giao diện khá giống mấy con game gacha bình thường, Phong quan sát một lúc thì liền chọn quay x10, một bảng thông báo mới hiện lên.

"Tiến hành triệu hoán x10

Thời gian tiến hành triệu hoán từng món quà: 2 giờ… 1 giờ 59 phút 59 giây…

Thời gian triệu hoán tổng thể 20 giờ … 19 giờ 59 phút 59 giây…"

Phong cảm thấy bản thân có chút mệt mỏi, sau đó cậu thử kiểm tra thông tin cá nhân.

"Ký chủ: Trần Phong

Chủng tộc: Nhân loại

Chỉ số:

Sức mạnh: 7

Sức bền: 8

Tốc độ: 7

Thông minh: 10

Tinh thần: 7

May mắn: 6 → 100

Mana: 100/100

Mệt mỏi: 50/100

Kỹ năng:

Hệ thống triệu hoán(Cấp ???)"

- Vãi, mỗi lần triệu hoán lại khiến cho mình mệt mỏi, cái này là do kỹ năng yêu cầu, hay do mình suy nghĩ quá nhiều nên mệt, mà sao không tốn mana, không lẽ kỹ năng này không cần tốn hay do đây là do hệ thống ban thưởng nên không cần.

Phong cố gắng phỏng đoán về kỹ năng, nhưng vẫn giả vờ như đang bận, cố gắng chờ đợi trong 2 tiếng tiếp theo để xem phần quà cậu triệu hoán là gì.

--Hết chương--

Bạn đang đọc Ta Có Kỹ Năng Vô Hạn Triệu Hoán Tại Mạt Thế sáng tác bởi ThienTinhVu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienTinhVu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.