May mắn ập tới
Các chương trước có chỉ số tinh thần mà mình quên bỏ vào -)) mọi người thông cảm
---
Phong sau khi rời khỏi phòng thì liền đi ra chỗ để xe, khi cậu đang tìm xe thì bỗng thấy một tờ tiền mệnh giá trăm ngàn nằm ở một góc gần xe cậu.
Thử ngó xung quanh, phát hiện chỗ này nằm ở góc khuất camera cùng với việc xung quanh không có ai, Phong không có chút nào ngại ngùng mà đem tờ tiền nhét vào túi.
- Không biết của ai nhưng cảm ơn.
Sau đó Phong liền rời khỏi khu trọ đang ở, trên đường, cậu tiện đường tạt sang một quầy bán vé số.
- Bây giờ cũng đã 18 giờ kém, thời gian để lần triệu hoán thành công cũng sắp tới, mà 19 giờ mới ra số trúng thưởng vé số tuần này, để xem liệu với 100 may mắn, mình có thể ẵm chút giải không. Giải đặc biệt, 2 tỷ, nếu nhận được thì rất tốt, dù thủ tục hơi rườm rà.
Nghĩ một lúc Phong liền chọn bừa 3 dãy số, một số 2 tờ. Sau đó cậu liền đi đến điểm hẹn.
Nơi Phong chọn cũng cách chỗ Phong ở tận 40 phút đi xe, thêm cả kẹt xe, lúc cậu vừa đến nơi, âm thanh hệ thống liền vang lên trong đầu cậu.
"Ting, chúc mừng ký chủ nhận được món quà cấp C: Súng mana"
- Súng? Chẹp, cái hệ thống này còn chơi cả vũ khí nóng.
Phong thầm nghĩ trong lòng, sau đó mở thông tin món quà
"Món quà: Súng mana
Thể loại: Vũ khí
Đánh giá cấp độ: B
Cấp độ: MAX
Tiêu hao: mana
Tác dụng: Biến mana thành những viên đạn, tăng lượng xuyên giáp. Tiêu hao dựa trên người sử dụng.
Mô tả: Loại vũ khí được phát triển đối với những người sở hữu mana, đây là một vũ khí chuyên dụng nhưng uy lực lại không hề nhỏ. Do sử dụng mana thành đạn nên không bị giới hạn ở số đạn sử dụng."
- Một món vũ khí không tệ, đúng lúc đang không có vũ khí vừa tay.
Phong khá hài lòng với món quà này, dù cấp bậc không tính là quá cao so với 4 món trước nhưng sự cần thiết gần như hàng đầu.
Xem xét một chút rồi Phong liền dùng ý nghĩ đi vào không gian của riêng cậu, trong đó lúc này trừ cái súng mà cậu mới nhận được, còn có cả cái ly mà Long đang tìm kiếm, bên trong còn có vài viên đá uống nước, tất cả đều rất lạnh, chưa có dấu hiệu tan chảy nào cả.
- Thời gian ở trong này bị ngưng đọng sao, hay là chỉ bị chậm lại.
Nghĩ rồi Phong liền quẳng một cái đồng hồ mà cậu mới mua ở ven đường lúc nãy, sau đó liền đưa ý thức rời khỏi không gian này.
- Anh đến rồi sao?
Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên bên cạnh, Phong quay sang thì thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp đang đứng cạnh mình.
- Thế nào, sao nhìn kỹ vậy. Anh thấy em đẹp không?
Cô gái đó thấy Phong nhìn mình chăm chú thì không chút ngại ngùng mà hỏi, ánh mắt nhìn thẳng vào Phong như muốn xem thấu suy nghĩ cậu.
- Đẹp, tất nhiên là đẹp rồi.
Nói rồi Phong liền dựa cô gái ấy vào tường, khuôn mặt cậu lúc này chỉ các cô ấy có một chút.
Nói sơ chút, cô gái này tên là đây là Vân Nhi, là người quen của Phong thời cấp 2, Vân Nhi là học sinh chuyển trường đến trường mà Phong theo học, lúc đó cậu sắp lên cấp 3, còn Vân Nhi thì dưới cậu một lớp.
Cả hai người lúc đầu cũng không quen nhau, nhưng sau đợt hội trại cuối năm, cả hai lớp có sạp hàng gần nhau, Phong cũng quen được vài người ở lớp đó, trong đó thân nhất là Vân Nhi.
Thật ra lúc đầu Phong cũng chỉ xem như bạn gặp cho biết chứ cậu không hề quan tâm, xong lúc sau cậu thấy có lời mời kết bạn từ Vân Nhi cùng với việc cô bé liên tục hỏi thăm về cậu và lớp cậu. Lúc đầu Phong còn nghĩ là cô bé để ý tới một thằng lớp cậu do thằng đó khá điển trai và giỏi nhưng khi thấy thằng đó có bồ mà Vân Nhi vẫn nói chuyện với cậu thì cậu liền có một suy nghĩ khác.
Vân Nhi lúc này cũng không còn cảm thấy muốn trêu chọc Phong mà ngược lại, cô cứ như con nai nhỏ nhắn bị con thú săn mồi dồn vào đường cùng vậy.
Hai người giữ tư thế này một lúc thì Phong liền buông cô gái ra, bình tĩnh nói:
- Thôi, không chọc em nữa.
Cô lúc này cũng thoát khỏi bối rối, mặt có chút đỏ, sau đó liền hùng hổ lại đánh Phong vài cái, có điều cái đánh này cũng khá nhẹ, ở trong mắt người khác như là đánh yêu vậy.
- Hứ, anh suốt ngày trêu chọc em, thế mà lúc hẹn đi chơi thì không thấy mặt.
Vân Nhi giả vờ dỗi.
Phong cũng chỉ mỉm cười, sau đó dỗi Vân Nhi một hồi rồi nắm tay cô nàng đi vào quán ăn. Cô nàng thấy Phong chủ động như vậy thì có chút bất ngờ nhưng lại không phản kháng chút nào.
Và bữa tối cứ thế trôi qua một cách vui vẻ, so với những lần trước, Phong thay vì là người đáp chuyện thì lần này, cậu liên tục nói đến vài chủ đề làm Vân Nhi vui vẻ không thôi.
Sau bữa ăn, Phong liền chưa để Vân Nhi nói gì thì đã trả tiền trước, còn cô thì đi vệ sinh.
Lúc này cũng hơn 20 giờ, cả hai ăn và trò chuyện suốt 1 tiếng hơn, Phong cũng tranh thủ mở xem coi kết quả vé số.
"Vé số hôm nay, giải đặc biệt 210802, giải nhì 63161, giải ba05554,…"
- Mua 6 tờ, 2 tờ được giải nhì, 2 tờ giải ba, còn lại hụt. Xét theo quy tắc thì sẽ chỉ nhận giải cao nhất là giải nhì, 2 tờ cũng được 40 triệu, xét theo thuế thì còn 36 triệu. Như vậy cũng không tệ.
Phong nhanh chóng chụp ảnh và quay lại vé số và gửi các thông tin lên tổng đài.
Mới ấn gửi xong, Vân Nhi từ trong nhà vệ sinh ra thấy cậu chụp ảnh vé số thì có chút tò mò mà hỏi:
- Anh cũng chơi vé số sao? Có trúng thưởng không đó.
Phong không chút nào giấu diếm mà trả lời lại:
- Anh cũng mới mua hôm nay, ngẫu hứng thôi. May mắn được giải, cũng được kha khá tiền.
- Thật sao!
Cô nàng sủng sốt, một lúc, sau đó lại nói tiếp:
- Vậy sau này anh phải bao em ăn đó nha.
Phong cũng liền gật đầu đồng ý, tuy nhiên, cái vế sau này thì cậu cũng không chắc có được hay không thôi.
- Vậy giờ chúng ta đi đâu, anh có muốn về chạy deadline tiếp không?
Vân Nhi tiếp tục hỏi, dù cho lúc trước Phong có ý đi xem phim nhưng cô cũng không quá tin tưởng, dù sao trước đó Phong cũng có mấy lần hẹn là có xong cũng bận, hoặc là bận quá nên cậu cũng không có đồng ý đi.
- Tất nhiên là đi xem phim rồi, không phải đã nói trước rồi sao? Chờ tí, để anh lấy xe.
Phong nhanh chóng lấy xe từ dưới chỗ để xe lên, cậu cũng không quên cầm theo chiếc mũ cho Vân Nhi đội bởi mỗi khi đi chơi, cô bé thường đi xe ôm đến, còn người chở về là cậu.
Cả hai vừa đi vừa nói chuyện, do chỗ xem phim cũng gần nên cũng nhanh tới. Phong cùng Vân Nhi vô chọn vé xem phim, lúc đầu Phong muốn chọn 2 ghế cạnh nhau nhưng cô nàng lại không đồng ý, muốn chọn chỗ cho cặp đôi với lý do là tiện.
Phong cũng không có ý kiến, cho tới khi Vân Nhi muốn trả tiền thì cậu từ chối, thậm chí còn
nhanh tay đưa tiền mặt, đến cả bắp rang bơ cùng với nước cậu cũng trả hết.
Hai người chờ một lúc thì cũng đến giờ xem phim, do Phong chọn ghế cặp nên chỗ hai người khá lớn và kín, người xung quanh cũng khó nhìn vào. Không biết ma xui quỷ khiến nào mà dù chỗ rộng, hai người này lại ngồi khá sát nhau, Phong có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt từ người Vân Nhi, nếu liếc mắt sang, cậu có thể nhìn bao quát được cả mặt lẫn cơ thể cô nàng.
Trong lúc xem phim, đôi lúc cả hai còn vô tình chạm tay nhau khi đang lấy bỏng ngô, Phong dù chuẩn bị tâm lý sẵn nhưng vẫn có chút ngại, còn Vân Nhi, khỏi phải nói, dù cô nàng thường trêu chọc cậu là trạch nam, chỉ suốt ngày ăn ngủ ở phòng nhưng khi gặp tình huống này cũng không khỏi đỏ mặt.
Trong tình huống ám muội ấy, một âm thanh lạnh lùng lại vang lên trong đầu Phong.
"Chúc mừng ký chủ nhận được món quà cấp SSS: Thiên Nhãn"
--Hết chương--
Đăng bởi | ThienTinhVu |
Thời gian | |
Lượt thích | 5 |
Lượt đọc | 77 |