Mị Mị
Đến tận giờ trưa, Phong với Vân Nhi cuối cùng cũng thu dọn đồ đạc và dọn dẹp một chút bãi chiến trường. Nhìn cái chăn ướt đẫm, mặt Vân Nhi đỏ như trái cà chua, giọng có chút u oán nói với Phong.
- Tất cả lại tại anh đấy, giờ người ta nhìn thấy thì sẽ như thế nào? Em làm sao dám quay lại đây nữa.
Phong hiểu rằng cô nàng chỉ đang hờn dỗi chứ không phải ghét bỏ, liền trêu chọc:
- Có sao đâu, dù sao chỗ này cũng xa chỗ em ở, với lại nếu thực sự có vào, cũng chưa chắc còn người… biết chuyện này.
Nói lời sau, Phong liền nhanh chóng đổi lời, cậu bỗng nhớ ra chuyện sắp xảy ra tận thế như hệ thống nói, nhưng điều này chỉ cậu biết nên cậu cũng không nói ra, mà nói ra thì cô nàng cũng không chắc sẽ tin cậu.
Vân Nhi cũng quá để ý đến từng câu nói của Phong, cô nàng hiện chỉ lo lắng về việc có người quen nhìn thấy và thấy cực kỳ ngại ngùng. Khi nhớ về cảnh tối qua, bên cạnh sự ngại ngùng ấy, là một cảm giác khó tả, có chút sung sướng, và thích thú.
"Không đúng, mình đâu phải cô gái dễ dãi như vậy. Nhưng mà nếu là Phong thì,… "
Cô nàng muốn phủ định suy nghĩ bậy bạ trong đầu nhưng khi nhìn về phía Phong, cái khung cảnh tối qua và sáng nay liền ập về làm cô nàng ngại càng thêm ngại, không dám nói gì nữa.
Phong cũng biết cô nàng ngại ngùng, mà đây cũng là lần đầu của cậu, dù cho bản thân cậu đã thông minh hơn trước, nhưng trong tình cảnh này vẫn có chút khó nói.
Sau một hồi im lặng, Phong liền lên tiếng:
- Anh có thể làm người yêu em được không?
- Hả?
Vân Nhi bất ngờ, lời của Phong như thức tỉnh cô nàng khỏi tình huống khó xử bây giờ. Làm cô nhớ rằng cả hai dù chưa xác định quan hệ thì đã quan hệ.
- Anh thấy chúng ta sớm nên có một lời để nói về vấn đề này nhưng trước kia anh lại luôn cảm thấy không ổn nên tránh né em, giờ anh đã nghĩ kỹ lại, có những thứ anh không muốn sau này nghĩ lại anh sẽ thấy hối hận, vì vậy nên anh muốn tỏ tình với em. Vân Nhi, em có thể trở thành bạn gái anh chứ?
Thấy Vân Nhi có vẻ còn chưa hoàn hồn, Phong liền nói một cách nghiêm túc. Sau một vài giây ngắn ngủi tiếp theo, Phong tận mắt thấy hai mắt cô nàng đã đỏ, vài giọt nước mắt chảy ra.
- Vân Nhi, em sao vậy?
Phong còn đang bất ngờ, cô nàng liền lập tức xông vào người cậu, do quá bất ngờ và Phong cũng không quá đề phòng nên liền bị ngã xuống, cũng may cả hai còn đang ngồi trên giường nên không cậu cũng có bị thương gì cả.
- Tên ngốc, anh biết em chờ câu này của anh lâu rồi lắm không?
Cô nàng vừa khóc vừa nói, Phong nghe vậy thì dần hiểu chuyện. Thực chất thì Vân Nhi đã thích cậu từ lâu rồi, nhiều lần cô muốn nói nhưng vì ngại nên cũng chỉ có gửi tín hiệu ám chỉ cho Phong, còn về phía cậu, cậu cũng vì tự ti về bản thân nên không muốn tiến tới một mối quan hệ mới.
Phong cũng liền lên tiếng an ủi và xin lỗi cô nàng. Sau vài phút, cả hai cũng làm hòa, lúc này Vân Nhi dù vẫn còn ngại vì chuyện hôm qua nhưng đã có phần gan to hơn trước, cô không để cho Phong kịp dậy mà ngay lập tức hôn môi cậu.
Phong cũng chỉ thoáng bất ngờ, sau đó liền phối hợp với cô nàng, Phong nhanh chóng biến từ thủ thành công khiến cho Vân Nhi không kịp chống đỡ, cô nàng vì chưa có kinh nghiệp nên nhanh chóng bị thất thế, chỉ có thể cố gắng phối hợp với lưỡi Phong, cả hai không ngừng trao nhau hương vị ngọt ngào của nhau.
Sau đó, cả hai người liền nhanh chóng rời khỏi phòng, do tối qua quá mãnh liệt nên Vân Nhi khó đi lại được, cô nàng vừa bám vào tay Phong vừa loạng choạng đi theo cậu. Khi cả hai đi ngang qua quầy lễ tân, ánh mắt như nhìn thấu mọi chuyện của tiếp tân nhìn hai người khiến cho Vân Nhi ngại tới mức không dám nhìn thẳng.
Hai người cũng nhanh chóng đi ăn trưa ở một quán cơm gần đó, sau đó Phong liền dẫn Vân Nhi về, cả hai vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ. Đến lúc về tới trọ nơi Vân Nhi ở, cả hai liền chia tay, trước lúc rời đi Vân Nhi liền hôn má Phong. Sau đó liền chạy đi, để lại lời nói:
- Đây là phần thưởng cho anh vì đã chịu thật lòng.
Phong nhìn bóng lưng cô nàng rời đi thì liền mỉm cười, sau khi xác nhận việc Vân Nhi đã vô trong, Phong liền lái xe trở về.
Trên đường đi, cậu cũng không quên ghé vào mấy tiệm thú cưng để tìm xem có Yêu Hồ không nhưng cậu kiểm tra tới 3, 4 quán thì không có, thậm chí cậu dùng thử Thiên Nhãn để kiểm tra tư chất của những con thú cưng này, nhưng kết quả thì không quá tốt lắm.
"Tên: Alex
Huyết mạch: Không
Tuổi: 1 tuổi
Chủng tộc: Chó
Đánh giá: F
Chỉ số:
Sức mạnh: 7
Sức bền: 8
Tốc độ: 10
Thông minh: 4
May mắn: 4
Mana: 0
Mệt mỏi: 78/100
Hào cảm: 0/100"
"Tên: Miêu
Huyết mạch: Không
Tuổi: 11 tháng
Chủng tộc: Mèo
Đánh giá: F
Chỉ số:
Sức mạnh: 6
Sức bền: 7
Tốc độ: 11
Thông minh: 4
May mắn: 3
Mana: 0
Mệt mỏi: 76/100
Hào cảm: 0/100"
…
Rất nhiều chủng loại khác nhau nhưng không có sinh vật nào đặc biệt cả, Phong còn đang chán nản thì cậu liền thấy mấy người bán dạo trong số đó, cậu đã thấy được Yêu Hồ mà cậu đã triệu hoán thành công.
"Tên: Cáo
Huyết mạch: Cửu Vĩ Yêu Hồ (Chưa thức tỉnh)
Tuổi: 4 tháng
Chủng tộc: Hồ ly
Đánh giá: F
Chỉ số:
Sức mạnh: 5
Sức bền: 6
Tốc độ: 6
Thông minh: 4
May mắn: 6
Mana: 0
Mệt mỏi: 60/100
Hào cảm: 0/100"
- Đây rồi, cuối cùng cũng tìm thấy nhóc rồi.
Phong liền mau chóng đi lại chỗ tiểu hồ ly, nó thấy cậu thì cũng tỏ ra dè chừng, Phong qua Thiên Nhãn thấy được điểm hào cảm liền giảm xuống.
"Hồ ly, hào cảm -10"
"Lưu ý, điểm hào cảm dưới 0 có thể gây ra sự thù oán, xin ký chủ cẩn thận."
Điểm hào cảm chính là cảm giác của đối tượng lên Phong, chỉ số càng cao có nghĩa là cả hai có một mối quan hệ rât tốt, mà chỉ số thấp thì cả hai như kẻ thù sinh tử vậy, dù thang đo là 100 nhưng về 0 có nghĩa là không thích không oán. Còn nếu chỉ số về âm, đặc biệt -100, thì cả hai xem như sinh tử đại địch.
- Chủ tiệm, cho tôi mua con này, giá bao nhiêu?
Phong cũng không vội, liền lập tức mua lại tiểu hồ ly với giá 2 triệu, nếu là lúc trước cậu còn đắn đo, còn giờ thì không.
Phong sau đó liền cầm cái lồng chứa tiểu hồ ly, vừa ra xe vừa nói:
- Nhóc con, ta biết mi sợ hãi nhưng yên tâm, ta cũng không có ý định làm hại mi. Ngược lại ta sẽ chăm sóc mi cẩn thận.
Không biết có phải là do nghe hiểu hay không mà điểm hảo cảm liền tăng lên 10/100. Phong cũng cảm thấy sinh vật nhỏ này có vẻ dễ thuyết phục, nên cậu cũng không quá lo.
- Để xem nào, tên của mi sẽ là Mị Mị, được không.
Phong vừa nói xong, điểm hào cảm liền +5 lên tới 15/100, Phong thấy vậy liền quyết định gọi là Mị Mị
Trên đường về Phong tranh thủ mua chút đồ để nuôi tiểu hồ ly, thoáng mất vài trăm nghìn. Sau đó cậu liền đưa Mị Mị về trọ. Cũng may chỗ Phong ở không cấm nuôi động vật, nhưng nếu gây ra phiền toái quá nhiều thì sẽ bị đuổi.
Vừa vào tới trọ, Phong liền nghe giọng thằng Long từ trong vọng ra:
- Tên may mắn kia về rồi, thế nào, qua mày cùng Vân Nhi đã tới bước nào rồi.
- Cút, mày quan tâm làm gì?
Phong không ngần ngại đáp thẳng, sau đó xách tiểu hồ ly đi vào trong. Long lúc này mới nhìn kỹ, lập tức kêu lên:
- Phong, mày trúng số à, sao đột nhiên có hứng nuôi thú cưng vậy? Mày biết nuôi thú cưng vất vả thế nào không?
- Đúng vậy.
Phong liền lập tức trả lời.
- Cái gì đúng, không lẽ mày trúng số thật?
- Đúng, tao trúng.
- Cái quần què gì vậy, mày trúng bao nhiêu vậy?
- 36 triệu, cũng không nhiều nhưng đủ dùng.
Phong không giấu diếm mà trả lời hết câu hỏi của Long.
- Mẹ nó, 36 triệu, có xong mày liền mua thú cưng, mày không nuôi nổi à?
Long gần như quên hỏi về việc tối qua sao Phong không về, tâm trí cậu giờ đây đang nghĩ tới việc Phong dẫn theo một thú cưng về, và nghĩ tới cảnh phải hốt shit cho nó mỗi ngày.
- Tao tính cả rồi, mày không cần quan tâm.
Phong cũng mặc kệ Long, liền thả cho tiểu hồ ly ra khỏi phòng, sau đó liền lấy cho cô bé này ăn. Hào cảm cũng vì thế mà lên 20.
- Khoan đã, nếu mày đã trúng giải, thì phải bao chứ, mày dự tính khi nào bao?
Long sau đó chấp nhận việc có thêm 1 thành viên mới trong phòng, sau đó liền đề cập tới việc "bao". Thực ra chuyện này cũng khá bình thường với mấy người trong phòng, mỗi khi sinh nhật hoặc có dịp đặc biệt nào, người chủ trì sẽ bao mấy đứa còn lại, tất nhiên những người khác vẫn phải trả kèo theo nhiều cách khác nhau.
- Chắc là, tầm tối thứ 2 đi.
Phong liền nghĩ một chút rồi trả lời, mặc kệ những lời tiếp theo của Long.
- Mẹ mày, sao không phải ngày mai. Thứ 3 tao có việc bận buổi sáng.
- Mày có thể không…
Phong còn chưa nói hết thì Long lên tiếng;
- Có điều bạn đã có lòng thì mình phải có dạ, oke, thứ 2 thì thứ 2, mày nhớ đó.
- Tất nhiên, dù sao tao cũng dự định như vậy.
--Hết chương--
Truyện Ta Có Kỹ Năng Vô Hạn Triệu Hoán Tại Mạt Thế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | ThienTinhVu |
Thời gian | |
Lượt thích | 5 |
Lượt đọc | 77 |