Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dạ tập

Phiên bản Dịch · 1640 chữ

“Tiểu thư! Tiểu thư! Không tốt rồi!”

Trần phủ nội viện.

Một nha hoàn kêu to chạy vào một tòa lầu nhỏ.

Nha hoàn Tiểu Viên chống nạnh chắn ở trước mặt nàng, dựng thẳng mi mắng: "Ngươi hô to gọi nhỏ cái gì a, kinh hãi tiểu thư ngươi gánh vác nổi sao?"

“Không phải, chị Viên......”

Nha hoàn này tựa hồ rất sợ Tiểu Viên.

“Tiểu Hoàn, có chuyện gì?”

Thanh âm Trần gia tiểu thư truyền ra.

“Hừ.”

Tiểu Viên hung hăng trừng mắt nhìn nàng một cái, mới nghiêng người cho nàng đi vào.

Trong phòng Trần gia tiểu thư đang ngồi dựa vào cửa sổ.

Quay đầu lại, giữa hai lông mày nghiên lệ dường như có một tia u sầu không thể hóa giải.

“Chuyện gì không tốt?”

Tiểu Hoàn sau khi đi vào lộ ra vẻ vui mừng: "Tiểu thư, không phải không tốt, là quá tốt! Thiên đại hỉ sự!”

“Hiện tại Trần phủ như vậy, làm sao có chuyện vui gì?”

Trần gia tiểu thư nhàn nhạt quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Tiểu Hoàn cười nói: "Tiểu thư, là vị Giang công tử kia phái người tới cầu hôn lão gia!”

“Cái gì!”

Trần gia tiểu thư còn chưa có phản ứng, Tiểu Viên bên cạnh đã nhảy dựng lên.

Tức giận nói: "Lão gia có đáp ứng không?”

Tiểu Hoàn che miệng cười nói: "Đương nhiên đáp ứng, nghe nói vị Giang công tử kia cũng không phải là Tuần yêu vệ bình thường, ở ngoài đều đồn đãi hắn văn thái phong lưu, có thể lấn át Bạch Lộc thư viện những học sinh kia đâu."

Tiểu Viên tức giận kêu lên: "Liền hắn? Cái gì văn thái phong lưu? Chỉ là một Tuần yêu vệ, cũng dám mơ ước tiểu thư? Lại cóc đòi ăn thịt thiên nga, hắn nằm mơ!”

“Tiểu Viên.”

Trần gia tiểu thư nhàn nhạt kêu một tiếng.

Ở trước mặt người khác đều giương nanh múa vuốt, Tiểu Viên thập phần hung ác, đối với nàng lại thuận theo chặt chẽ, nhẹ nhàng một tiếng liền làm cho nàng ngậm miệng lại.

Chỉ là trên mặt vẫn căm giận bất bình.

Trần gia tiểu thư mới nói: "Tiểu Hoàn, chuyện gì xảy ra?”

Tiểu Hoàn nhảy nhót nói: "Giang công tử nhờ Vưu Hứa giáo úy của Túc Tĩnh Ti đến cầu hôn lão gia, nói là muốn cưới tiểu thư !"

Tiểu Viên ở một bên nghe được hai mắt bốc hỏa, bộ ngực phập phồng không thôi.

Chỉ là bị Trần gia tiểu thư cau mày nhìn lướt qua, cũng không dám phát tác.

Lông mày nhíu lại, nghi hoặc nói: "Giang công tử?”

Tiểu Hoàn vui mừng nói: "Đúng vậy a, chính là vị Giang công tử vừa mới vì tiểu thư ngài đọc thơ tình kia!"

"Tiểu thư, vị Giang công tử này mặc dù chỉ là một vị Tuần yêu vệ, thân phận không cao, nhưng là tài hoa tuyệt cao, nghe nói ngay cả Bạch Lộc thư viện đại nho đều đối với hắn khen ngợi có thừa đâu!

So với mấy người trước kia còn mạnh hơn......"

“Câm miệng!”

Tiểu Viên tức giận mắng một tiếng, giơ tay chính là một cái tát đánh rơi, bốp một tiếng, trên mặt Tiểu Hoàn liền có thêm một dấu tay rõ ràng.

Bị nặng nề tát một bạt tai, cô cũng không dám lên tiếng, che mặt, ngậm nước mắt tràn đầy sợ hãi cúi đầu.

“Tiểu Viên!”

Giọng nói uyển chuyển của Trần tiểu thư mang theo vài phần không vui.

Tiểu Viên cả giận nói: "Tiểu thư, tiện tỳ này dám hồ ngôn loạn ngữ, nàng đáng chết!”

Trần gia tiểu thư lắc đầu, đi tới trước người Tiểu Hoàn, đưa tay vuốt ve dấu tay trên mặt nàng: "Đau không?"

Tiểu Hoàn khóc lộ ra nụ cười: "Tiểu thư, Tiểu Hoàn không đau.”

Trần tiểu thư thở dài: "Tiểu Hoàn, ngươi đi xuống trước đi, để người lấy cho ngươi chút thuốc đắp lên, rồi đến phòng thu chi nhận hai lượng bạc.”

“Vâng, tiểu thư.”

Tiểu Hoàn không dám nhiều lời nữa, ôm mặt khóc lóc lui ra ngoài.

Tiểu Viên vẻ mặt ủy khuất: "Tiểu thư...”

Trần gia tiểu thư lắc đầu nói: "Ngươi nha, về sau cũng không thể xúc động như vậy.”

Tiểu Viên bĩu môi nói: "Tiểu thư, ta nhịn không nổi.”

“Tên họ Giang kia là gì? Cóc Lại cũng muốn ăn thịt thiên nga?”

Trần gia tiểu thư chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt mơ hồ cất giấu vài tia mờ mịt si ngốc, tựa hồ trong bóng đêm kia có cái gì đó khiến người ta mê muội.

Nghe vậy chỉ thản nhiên nói: "Giang công tử khí vũ bất phàm, thi từ văn chương của hắn ta cũng đã xem qua, đúng là văn thái phong lưu, thế gian hiếm có người bằng, có thể gả cho hắn, cũng không tính là chuyện xấu.”

Tiểu Viên trợn tròn mắt, không thể tưởng tượng nổi, còn định nói, lại nghe nàng nói: "Tiểu Viên, ngươi đi xuống trước đi.”

“Vâng, tiểu thư.”

Tiểu Viên đành phải ngoan ngoãn rời khỏi lầu các.

Quay đầu lại nhìn thoáng qua Trần gia tiểu thư dựa vào cửa sổ trên lầu, Tiểu Viên cắn cắn môi, không cam lòng rời đi.

Vừa đi vừa tức giận nói thầm: "Hừ, cóc thúi họ Giang, dám mơ ước tiểu thư, sớm muộn gì cũng bị ông trời trừng phạt như sáu con quỷ đoản mệnh kia.”

Trên gác mái.

Trần gia tiểu thư trong mắt hơi lộ ra một tia nghi hoặc: "Giang Chu này cũng không phải là đồ háo sắc, làm như thế, lại có dụng ý gì?"

……

Giang Chu lúc này đang nằm trong một khu dân cư trong Ngô quận thành.

Nếu là suy đoán của hắn đều là đúng, hơn nữa một khi cầu hôn, vậy hắn liền thành mồi nhử.

Bất cứ lúc nào cũng có thể bị cá cắn.

Không cẩn thận, chính là kết cục bị ăn sạch sẽ.

Nguy hiểm là có, nhưng chủ ý là chính hắn nói ra, cũng không có khả năng bỏ dở nửa chừng.

Nơi này là Vưu Hứa chuẩn bị cho hắn phòng ở, kế tiếp ba ngày, hắn đều muốn ở lại nơi này.

Kinh nghiệm của Vưu Hứa quả thật già hơn hắn.

Tuy hắn nghĩ ra chiêu dụ rắn xuất động này, nhưng không nghĩ đến một số chi tiết.

Ở trong Túc Tĩnh Ti, hung thủ căn bản không thấy có cơ hội hạ thủ với hắn.

Hung thủ đã liên tục sáu lần ở lúc thành thân giết sáu vị ở rể Trần gia.

Lần này sau trận chiến lớn như Đề Hình Ti và Túc Tĩnh Ti, hung thủ chưa chắc còn dám dùng phương pháp tương tự làm án, vào ngày "thành thân", trước mặt hai Ti đến giết hắn.

Rất có thể sẽ sớm đến giết hắn.

Ra ngoài ở, liền cho hung thủ cơ hội.

Lý do cũng không khó tìm, cho dù là Tuần yêu vệ, cũng không có khả năng sau khi lập gia đình còn ở trong ti nha.

Người mới ở tân phòng, hợp tình hợp lý.

Trần viên ngoại đã đáp ứng Vưu Hứa cầu hôn, hôn sự liền định ở hai ngày sau.

Rất vội.

Nhưng càng cho ra thuyết pháp là Thái Thú cho thời gian có hạn, nếu là trước đó, không có một cái lý do thích hợp, bọn họ không có lập trường vì Trần gia giải vây.

Trần viên ngoại cũng hiểu rõ điểm này, rất sảng khoái đáp ứng.

Vốn định đại thao đại xử, lại bị Vưu Hứa ngăn lại.

Nói là Trần gia tiểu thư đã xem như lục hôn, thật sự không nên làm lớn hơn nữa.

Chỉ đợi đến giờ lành, đón tân nương đi là được.

Đây là yêu cầu của Giang Chu, hơn nữa đối với chuyện này cũng không sao cả, dứt khoát đáp ứng.

Nếu quả thật muốn làm theo quy trình, tam môi lục sính, còn phải bái đường gì gì đó, Giang Chu tuyệt đối sẽ không làm.

Hắn cũng không muốn thật sự cưới Trần tiểu thư kia.

Sắc trời đã tối, Giang Chu nằm trên giường.

Hắn đã có chút hối hận vì đã nghĩ ra chủ ý tồi tệ này.

Cảm giác làm mồi nhử cũng không dễ chịu.

Nếu không ỷ vào Long Sô và Thái Ất Ngũ Yên La, hắn tuyệt đối không dám làm như vậy.

Hô......

Ngoài phòng tựa hồ nổi lên gió, xuyên qua khe hở cửa sổ, phát ra tiếng gào thét nhè nhẹ.

Hả?

Giang Chu bỗng nhiên cảm giác sau đầu có một cỗ âm lãnh, giống như là có người kề cổ hắn thổi khí.

Một cỗ hàn khí từ xương sống vọt lên, toàn bộ sau lưng đều là từng đợt âm lãnh, lông tơ dựng thẳng.

Đi theo ngửi được một cỗ mùi hôi thối cực kỳ, đầu óc trong nháy mắt có chút hỗn loạn.

Chỉ là cảm giác hôn mê vừa xuất hiện, ngực liền có một đạo nhiệt thoát ra, chảy qua toàn thân, hắn liền quay về thanh minh.

Đến thật rồi!

Nhanh thật!

Giang Chu mở to mắt.

Phát hiện bên giường chẳng biết từ lúc nào, đã vô thanh vô tức nằm úp sấp một đạo bóng đen, hai tay vịn ở mép giường, một cái đầu gác ở phía trên.

Khuôn mặt xám xịt thảm hại, cách hắn chỉ có không đến hai tấc.

Một đôi mắt không có màu trắng, đen nhánh như mực đang nhìn chằm chằm hắn.

Bạn đang đọc Ta Có Một Quyển Quỷ Thần Đồ Lục (Dịch) của Ngưu Du Quả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sally_616
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 272

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.