Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thôn Linh Công Pháp

Tiểu thuyết gốc · 994 chữ

Dãy núi Hoàng Liên Sơn là một dãy núi phía Bắc thuộc Việt Linh Giới nơi đây khí hậu lạnh và mưa nhiều. Giữa cơn mưa to một thiếu niên thản nhiên leo chèo trên một vách đã mặc cho sấm chớp, gió không ngừng vẫn kiên định leo lên.

Phía dưới những đồi cây không ngừng nghiêng ngả những dòng nước trôi theo các khe núi tràn về hạ lưu cảnh tượng thê thảm cực điểm, mặc kệ đời thiếu niên tiếp tục leo lên bằng đôi tay bê bết máu hòa vào cùng nước mưa nhưng không vì thế mà bỏ cuộc trong đôi mắt thiếu niên như lửa đang bùng cháy không ngừng nỗ lực.

Hắn là Hoàng Phi Vân 15 tuổi con trai của thành chủ Bắc thành sinh ra trong sự kiêu ngạo của gia tộc, sống trong niềm tự hào của toàn miền bắc từ nhỏ hắn đã bộc lộ tài năng thiên bẩm của mình.

Thông minh điềm tính lại lanh lợi được xem là thành chủ Bắc thành trong tương lai.

Trước sự mong đợi của mọi người năm Phi Vân tròn 15 tuổi lại không có tố chất từ một vì anh hùng nay trở thành một trò cười người đời xem thường sỉ nhục. Từ đó hắn chuyển đến sống ở một nơi hẻo lãnh dưới dãy núi Hoàng Liên Sơn hái thuốc sống qua ngày.

"Một chút nữa thôi" Phi Vân nói,

 hắn giơ tay phải lên muốn lấy thứ gì đó ngay lúc này cục đá bên tay phải trượt ra Phi Vân từ trên vách núi rơi xuống dòng nước, dòng nước mang đưa Phi Vân trôi vào trong một hang động nhỏ hắn mở mắt nhìn ngó xung quanh.

"Ta vậy mà chưa chết mà đây là đâu đây là thứ gì "

Trong hang động một chiếc bàn đá nhỏ bên trên có khắc một hình tròn đen bên trong có một chấm sáng nhỏ Phi Vân tò mò chạm tay lên lúc này hình tròn dần phát sáng biến đổi thành hình bát quái xoay tròn rồi dừng lại.

" hahaha ....ta rốt cuộc thoát ra rồi lũ tiên tộc đáng chết các ngươi nghĩ có thể nhốt ta được mãi sao "

 Một hình bóng của một lão già xuất hiện bay xung quanh Phi Vân không ngừng nhìn kĩ người thiếu niên trẻ tuổi với ý chí kiên cường đôi mắt sắt đá cơ thể cường tráng vì trải qua bao nhiêu sóng gió.

"Huyết mạch tiên tộc thuần khiết ngươi là thiên tài của Tiên Linh Cung sao "

Phi Vân đáp "thiên tài gì chứ một kẻ không có tố chất như ta thì làm được gì phế vật mà thôi"

Lão già cười to: "tiên huyết thuần chúng được các ngươi cho là phế vật sao thật nực cười, ngươi muốn sức mạnh sao chỉ cần bái ta làm sư phụ thôi ta Ma Tôn người đời gọi ta là Nghịch Thiên Ma Linh"

Nghe vậy Phi Vân liền quỳ xuống vái ba lậy hắn ao ước có được sức mạnh, để những kẻ từng xem thường hắn phải hối hận giờ đây cơ hội trước mắt sao lại không với lấy.

"Người có tiên huyết vốn không cần tu luyện mà cần không ngừng cắn nuốt linh hồn để phát triển vì vậy Thôn Linh công pháp ra đời ngoài việc cắn nuốt linh hồn nó còn cho phép dung nạp chín linh hồn của ma linh vừa hay ta là một ma linh chỉ cần ngươi dung nạp ta vào thì tầng một của Thôn Linh công đại thành"

Vài ngày sau tại Bắc thành các đài tình báo đưa ra  tin nóng con trai thành chủ trở về và đã đột phá Linh Nguyệt.

Ngoài biển khơi lúc này sóng yên biển lặng một thanh niên tay cầm trường thương đang bay lơ lửng trên không nắm chặt, cầm thanh thương trong tay khẽ động thanh thương dần lóe sáng linh khí tràn ra tứ phía sau đó lao thẳng xuống nước tiếng gió xào xạc mặt nước chia làm hai nửa, tên thanh niên cũng gục xuống vì mất sức.

Dưới lòng đất trải đầy máu tanh những xác chết nằm la liệt cảnh tượng thê thảm vô cùng từ dưới những xác chết một bóng hình đứng lên cơ thể dính đầy máu tươi tay hắn cầm 2 thanh đao nhỏ vắt chéo sau lưng.

Một nơi xa xôi trên bầu trời nơi tọa lạc của Tiên Linh cung một cô gái ngắm nhìn ánh hoàng hôn nghĩ về ai đó lòng thầm nhói đau.

Từ phía xa một mỹ phụ bước đến .

"Tuyết Nhi làm gì vậy vẫn không quên được hắn sao" 

Cô gái lặng im không nói gì.

"Nếu có duyên sẽ gặp thôi đâu nhất thiết phải đau buồn "

Cô gái vẫn im lặng vẫn ngắm ngắm nhìn ánh hoàng hôn khuất dần sau những đám mấy.

Tại Tuyết Linh học viện Tấn lại kéo dài thành tích nghỉ học không lí do, sáng ăn chơi phè phớn tối thì nhậu nhẹt rồi tu luyện , sau lần bị chặn đường bị đấm cho sưng mỏ  Tấn quyết tâm tu luyện chờ  ngày phục thù hai thằng đó.

Mấy ngày hôm nay Tấn toàn ngủ lì tại phòng cố giáo Ý với lí do chế tạo bảo vật này nọ Tấn cũng đã cho Như Ý xem vũ khi hủy diệt là bom Như Ý rất bất ngờ trước sức công phá khủng khiếp của bom.

Ngoài ra Tấn còn phát hiện điều bất thường ở cô ý mỗi khi hắn đến phòng thì nghiệm thì cô Ý liền mặc những bộ đồ gợi cảm rồi tiến lại gần hắn với đủ loại tư thế gợi dục cũng từ lúc này trong đầu Tấn một kế hoạch đã bắt đầu được vạch ra.

Bạn đang đọc Ta Có Thể Nghịch Thiên sáng tác bởi Tanem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanem
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.