Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ Trong Game

Phiên bản Dịch · 983 chữ

Chương 1: Đồ Trong Game Xuất Hiện Ngoài Đời Thực!

Đầu tháng 6.

Thành phố Vưu.

Trương Lâm đến mảnh đất hoang mà cha anh đã đấu thầu từ trước, nhìn xung quanh vắng lặng, anh liền đi vào căn phòng tạm đơn sơ, mở chiếc máy tính làm việc cũ của cha lên, muốn xem lúc sinh thời ông đã có kế hoạch gì cho mảnh đất này.

Mở máy tính lên lại phát hiện trên màn hình desktop còn có một trò chơi tên là 《Nông Nghiệp Đại Ngoạn Gia》.

Anh ngược lại không nghĩ tới lúc sinh thời cha mình còn chơi game.

Hiếu kỳ ấn mở trò chơi, phát hiện đây là một trò chơi kinh doanh làm ruộng, hơn nữa, tính mở và tính giải trí đều rất cao.

Người chơi bắt đầu có thể chiêu mộ nông dân, tiếp đó mua sỉ nông sản từ thị trường rồi bày bán kinh doanh, những hàng hóa được chuyển đến này có thể mang đi bán, cũng có thể xây dựng nhà máy để sản xuất ra các loại hàng hóa liên quan, thậm chí có thể xây dựng phòng thí nghiệm để nghiên cứu ra sản phẩm có chất lượng tốt.

Trò chơi này cũng rất thú vị.

Bất quá, anh bây giờ cũng không có tâm trạng để chơi, đang cầm chuột phải định tắt trò chơi, con chuột liền phóng ra từng luồng điện, trong khoảnh khắc khiến toàn thân anh run lên.

Rò điện?

Nhưng con chuột làm sao lại dẫn điện được?

Đùa nhau à?

Tay tê rần cả rồi.

Thật chẳng lẽ là dây gai chuyên chọn chỗ mảnh để cắt, vận rủi chuyên tìm người khốn khổ sao?

Trước năm nay, cuộc sống của anh vẫn rất nhẹ nhàng, tốt nghiệp đi làm mấy năm, trong nhà cũng không cần anh lo lắng, cha mẹ cũng đã giúp anh chuẩn bị xong sính lễ.

Chỉ là mối tình đầu thời trung học bị gia trưởng hai bên cưỡng ép chia cắt, lên đại học thậm chí ra ngoài xã hội, anh phát hiện gặp được các cô gái đều không còn loại cảm giác thuần túy như thời trung học, cũng vẫn chưa dùng đến số sính lễ này.

Bất quá, loại cuộc sống nhẹ nhàng này lại đột ngột dừng lại trong năm nay.

Ở công ty rõ ràng đã hoàn thành nhiệm vụ, lập được công, cuối cùng lại thảm bị sa thải.

Vốn dĩ anh nghĩ, cha mẹ vừa hay dùng nhà để vay tiền, cộng thêm tiền vay mượn người thân, đấu thầu được 2000 mẫu đất ở trong huyện, anh có thể quay về giúp đỡ, cũng không phải là không có đường lui.

Cha anh còn hùng tâm tráng chí muốn làm chủ nông trại lớn trong tương lai, ai biết mới khai khẩn được 5 mẫu đất trồng lên một ít rau quả, hùng tâm tráng chí của ông đã gục ngã vì đột phát xuất huyết não.

Cuối cùng dùng hết số tiền vay mượn để xây dựng nông trại, dùng hết số tiền chuẩn bị cho anh làm sính lễ, cha anh vẫn không qua khỏi.

Mẹ anh cũng bởi vì thương tâm và lao lực quá độ mà cơ thể cũng sinh bệnh, các chỉ số kiểm tra đều không tốt, thỉnh thoảng còn phải đi bệnh viện kê đơn thuốc, truyền nước.

Cho nên, ở cái tuổi 26 đáng giá này, anh không thể không gánh vác khoản nợ hơn 1 triệu tệ của gia đình.

Nếu như nói xuất phát điểm của người bình thường là 0, vậy thì anh bây giờ là âm hơn 1 triệu!

Mặc dù nói nợ của cha, con không cần phải gánh chịu, nhưng anh không gánh thì mẹ anh phải gánh, anh làm sao nỡ?

Hơn nữa, anh cũng không muốn để cha chết không nhắm mắt, bị người đời oán trách, không được yên bình.

Những người thân thích kia mặc dù không thúc ép trả tiền, nhưng thời gian lâu dài, sau lưng nhất định sẽ luôn nhắc đến chuyện này.

Huống chi, những người thân bằng hảo hữu này có thể cho cha anh vay mấy chục vạn, đó cũng là thật lòng giúp đỡ, dù sao tiền của người ta cũng không phải trên trời rơi xuống, những điều này cũng không thể làm ngơ.

Huống chi anh còn trẻ, tương lai còn dài, anh không tin rằng tương lai dài như vậy của đời người, lại không trả nổi 1 triệu này.

Mấu chốt là bây giờ phải thoát khỏi cảnh khốn khó trước mắt, bằng không thì không có việc làm, cái gì cũng không làm được.

Mà bây giờ tài nguyên duy nhất trong tay anh chính là 2000 mẫu đất mà cha mẹ đã đấu thầu, ít nhất tiền thuê đất mà cha anh đã nộp còn một quý nữa mới đến kỳ hạn, không cần anh phải lo lắng tiền thuê.

Chỉ là anh học về mạng lưới, đột nhiên bảo anh đi làm nông nghiệp, thật không phải là sở trường của anh, mấu chốt là anh cũng không có vốn khởi động để khai phá mảnh đất này.

Cho nên, anh bây giờ nghĩ chính là có thể sang nhượng lại mùa vụ này hay không.

Lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên trong đầu anh:

【Đinh! Khởi động kênh trò chơi đặc thù, đang liên kết với trò chơi 《Nông Nghiệp Đại Ngoạn Gia》, đang tiến hành sửa đổi bổ sung cho trò chơi......】

"???" Trương Lâm vỗ đầu.

Còn xuất hiện ảo giác nữa sao?

Mặc dù nói cuộc sống của người bình thường sẽ rơi vào vòng tuần hoàn ác tính, nhưng anh đã quá thảm rồi, không cần thiết phải biến anh thành kẻ điên chứ?

Bạn đang đọc Ta có thể "Nhập hàng" ở trong GAME (Dịch) của Vấn tâm vạn cổ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoanggiangnz
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.