Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Đức tìm quán

Phiên bản Dịch · 1087 chữ

Thấy vậy, Trương Lâm mang theo Lưu Đức tìm quán cơm ăn cơm trưa, liền vội vàng trở về nông trường, đem 500 cân đào mật còn lại trong kho chứa đồ chất lên xe, lần nữa chuyển đến vị trí kia mở sạp.

Tiếng loa tuyên truyền lại vang lên không lâu, cô bé mặc đồng phục trường Nhất Trung ngày hôm qua liền dẫn mấy nữ sinh mặc đồng phục khác tới.

Vẫn là một thân đồng phục, gương mặt thanh thuần xinh đẹp, thêm một chùm tóc đuôi ngựa, đúng là thanh xuân mơn mởn.

Trương Lâm lần nữa nhìn thấy cô bé, vẫn như cũ cảm thấy rung động.

Hắn cũng không biết vì sao lại gặp được một nữ sinh giống như mối tình đầu thời cấp 3 của hắn.

Cô bé dẫn người vừa đến trước sạp hàng liền nói: "Ông chủ, hôm qua đã hứa với anh, em mang bạn học đến mua đào, để giúp anh tuyên truyền, em đã chia một quả đào cho các bạn ấy nếm thử."

Trương Lâm ngạc nhiên, một quả đào mà nhiều người chia nhau, có cần phải như vậy không?

Nhưng nghe được cô ấy nói vậy cũng cười nói: "Vậy để bạn học của em ăn thử một quả trước."

Nói xong, hắn đã cầm đào rửa sạch.

"Ông chủ, hôm qua em đã cho các bạn ấy ăn thử rồi, hơn nữa, các bạn ấy cũng chỉ mua hai quả thôi!" Cô bé vội vàng khoát tay, đối với cô ấy mà nói, đào đắt như vậy, mỗi người chỉ mua hai quả đào, còn ăn thử một quả, là chuyện rất ngượng ngùng.

Trương Lâm sao lại không hiểu tâm tư của cô bé, lại cười một cái nói: "Mua hai quả cũng là mua, nể mặt em, thế nào cũng phải để bạn học của em ăn thử!"

Dù sao đối với hắn mà nói, mua hai tặng một cũng là có lời, đối phương có lòng dẫn bạn học đến mua, hắn để cho đối phương có mặt mũi, cũng có thể thu được một chút hảo cảm, không phải sao?

Cô bé nghe nói như thế quả nhiên rất vui, cho nên, lúc Trương Lâm cầm đào đưa cho mấy nữ sinh ăn thử, vẫn không quên tán dương: "Các cậu mau nếm thử, đào của ông chủ này rất ngon, phải ăn nguyên quả mới cảm nhận được hết!"

Thật ra không cần cô ấy nói, mấy nữ sinh khác đã cầm đào nhiệt tình bắt đầu ăn, ngay cả nói chuyện cũng không để ý.

Bởi vì thật sự rất ngon.

Sau khi những nữ sinh cấp 3 này mua 2 quả đào rồi rời đi, Trương Lâm nhìn bóng lưng cô bé kia rời đi, trong lòng lại bồi hồi, nghĩ tới cảnh tượng thời cấp 3 cùng mối tình đầu vụng trộm hẹn hò.

Hắn biết nhìn nữ sinh người ta rồi hồi ức về mối tình đầu là chuyện không hay, nhưng có đôi khi tư tưởng thật sự không khống chế được.

"Ông chủ, có phải anh có hảo cảm với cô bé này không?" Lưu Đức đột nhiên hỏi một câu.

Trương Lâm trừng Lưu Đức một cái: "Nói nhảm gì vậy? Người ta rõ ràng còn chưa đủ tuổi!"

"Ông chủ, anh biết là tốt!" Lưu Đức lại nói.

"..." Trương Lâm nhất thời không nói gì.

Bất quá, hắn ngược lại là nghĩ tới ông chủ trước kia của mình, tìm một nữ sinh cấp 3 nhỏ hơn mình 20 tuổi làm bạn gái, làm sao có thể tán đổ được nhỉ?

Nhìn thấy lại có khách tới, hắn cũng vội vàng hoàn hồn, bây giờ kiếm tiền vẫn là quan trọng nhất.

Thời gian trôi qua.

Lúc mặt trời sắp lặn, 500 cân đào mật còn lại cũng sắp bán hết, Trương Lâm nhìn số dư, đã đạt tới 32136.42 đồng.

Còn lại một ít đào mật bán xong, số dư vượt qua 3 vạn 3 là không có vấn đề.

Trương Lâm đang suy nghĩ, một người đàn ông trung niên đến trước sạp hàng, tươi cười hỏi thăm: "Ông chủ, có thể hỏi một chút, đây là nông trường Lợi Nguyên đang bán thử nghiệm sao? Nông trường có làm bán buôn không?"

"Tiên sinh, anh muốn nhập đào mật này về bán buôn sao?" Trương Lâm lập tức cười tủm tỉm nhìn về phía đối phương, nói ra tâm tư của đối phương.

Bày sạp bán lẻ vốn là dự định thăm dò, cuối cùng vẫn muốn đi theo con đường bán buôn.

Dù sao sau này số lượng có thể nhập vào sẽ ngày càng nhiều, không thể chỉ dựa vào bán lẻ mà giải quyết được.

Người đàn ông trung niên thấy mục đích bị nói toạc ra, cũng cười nói: "Đây không phải thấy các anh hai ngày nay bán chạy như vậy, cũng muốn nhập về bán thử một lần, không biết có thể cho xin số điện thoại của nông trường Lợi Nguyên không?"

Hắn đúng là ngay từ đầu đã chú ý tới đào mật này, dù sao cửa hàng ngay bên cạnh, loa lại kêu to như vậy, không chú ý cũng khó.

Hơn nữa, tình hình tiêu thụ hai ngày nay của đối phương thật sự khiến hắn kinh ngạc.

Đặc biệt là hôm nay, đã bán ra ngoài 1000 cân rồi?

Cho nên, hắn biết đào mật này tuyệt đối có thị trường, cũng có thể kiếm lời!

"Cho số điện thoại tự nhiên là không có vấn đề." Trương Lâm cười cười, đưa số điện thoại của mình cho đối phương, lại nói: "Đúng rồi, đối phương họ Trương, nhớ kỹ gọi Trương tổng, anh bây giờ có thể gọi điện thoại hỏi thăm một chút."

"Đa tạ." Người đàn ông trung niên cũng không ngờ dễ dàng cầm được số điện thoại như vậy, vội vàng nói cảm ơn, sau đó quả quyết gọi điện thoại.

Sau một khắc, chuông điện thoại di động của Trương Lâm đúng lúc vang lên.

Người đàn ông trung niên vô thức nhìn về phía hắn.

Trương Lâm lại cười tủm tỉm nhấn nút nghe, nói vào trong điện thoại: "Alo, tôi là tổng giám đốc Trương Lâm của nông trường Lợi Nguyên!"

"..." Người đàn ông trung niên ngạc nhiên nghe âm thanh từ trong điện thoại di động truyền tới.

(Hết chương này)

Bạn đang đọc Ta có thể "Nhập hàng" ở trong GAME (Dịch) của Vấn tâm vạn cổ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoanggiangnz
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.