Tới bên máy tính
Hắn làm xong kế hoạch, cũng nhìn về phía giao diện trò chơi trong đầu, đem 9 cân hạt giống cải dầu đặc biệt, sinh trưởng nhanh còn lại mua hết.
Lúc này hắn cũng nghe thấy động tĩnh bên ngoài, là Lưu Đức 3 người đã nghỉ trưa xong.
Nhìn đồng hồ, nhân viên do trò chơi tuyển mộ thật sự rất tự giác.
Trương Lâm cũng đi tới cửa, hướng 3 người gọi: “Lưu Đức, các anh vào đây một chút, có việc cần phân phó!”
Lưu Đức ba người lập tức tiến vào phòng tạm.
Lưu Đức lập tức cung kính hỏi: “Ông chủ, anh có phân phó gì?”
“Tới bên máy tính!” Trương Lâm gọi 3 người, mở bản đồ khu vực 2000 mẫu của nông trường ra, chỉ vào khu vực đã đánh dấu nói: “Bây giờ bắt đầu, các anh khai khẩn khu vực đất đai này, tôi muốn trồng cải dầu ở đây!”
“Hiểu rồi, ông chủ!” Lưu Đức lập tức gật đầu, ra khỏi phòng tạm liền lái máy cày hướng về khu vực kia, Lâm Đại Tráng và Lâm Đại Lực cũng vác cuốc và những dụng cụ khác, lần nữa đứng lên giá đỡ của máy cày, tiếp tục đứng nhờ xe.
Trương Lâm cũng đi tới kho chứa đồ, đem 10 cân hạt giống cải dầu kia lấy ra bỏ lên xe ba gác, sau đó lái xe đi tới khu vực kia.
Cũng may là khu đất mà cha hắn thuê này nhìn chung khá bằng phẳng, không có quá nhiều chỗ lồi lõm hay sườn dốc, xe cộ còn có thể thuận lợi đi tới các nơi, nếu không thì sẽ rất phiền phức.
Trương Lâm rất nhanh đã đuổi kịp Lưu Đức 3 người.
Sau khi một nhóm người đến khu vực đã quy hoạch kia, Lưu Đức liền lái máy cày bắt đầu cày đất.
Trương Lâm cũng đem hạt giống cải dầu đưa cho Lâm Đại Tráng và Lâm Đại Lực, hai người cũng bắt đầu phối hợp gieo hạt.
Còn hắn, tự mình sắp xếp vị trí giám sát, không làm gì cả, chỉ đứng nhìn!
Một buổi chiều, diện tích đất đai đã khai khẩn của nông trường cũng từ từ tăng lên, đến khi trời tối, diện tích đất đã khai khẩn của nông trường cũng từ 10 mẫu đã biến thành 20 mẫu.
Buổi chiều Lưu Đức 3 người tổng cộng đã gieo xong 10 mẫu hạt giống cải dầu.
Đã dùng hết 5 cân trong số 10 cân hạt giống đã mua.
Theo lý thuyết, một cân hạt giống có thể gieo cho 2 mẫu đất.
Ban đêm, Trương Lâm mới về đến nhà.
Tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ quần áo rồi về phòng, hắn liền phát hiện tin nhắn WeChat từ một người bạn học cấp 3 tên là Hoàng Bân: “Trương Lâm, có đó không? Gần đây có rảnh không? Một số bạn học chúng ta đã liên lạc, dự định tổ chức họp lớp!”
“Không rảnh!” Trương Lâm trực tiếp trả lời một câu.
Họp lớp cái gì chứ, với bầu không khí hiện nay, đúng là vớ vẩn!
Trước đây, quan hệ giữa người với người trong các buổi họp lớp tương đối đơn thuần, thân thiết, họp lớp đúng là có thể trở thành một phương thức giao tiếp rất tốt.
Bây giờ ở thế hệ của bọn họ, quan hệ giữa người với người đã sớm thay đổi, chính là nơi mà không phải bạn làm người khác khó chịu, thì chính là bạn tự làm mình khó chịu.
Dù sao thì cũng là các loại so sánh lẫn nhau.
Thấy đối phương lại gửi tin nhắn tới thuyết phục, Trương Lâm cũng không thèm nhìn, không để ý nữa.
Bây giờ có được hệ thống trò chơi, hắn chỉ muốn kiếm tiền, làm giàu, làm gì có thời gian để ý tới những trò chơi ‘ghét kẻ có cười người không, chê kẻ nghèo sợ người giàu’ của những người này….
Sáng sớm hôm sau thức dậy, Trương Lâm đầu tiên nhìn về phía giao diện trò chơi trong đầu.
1000 cân đào mật (Phẩm chất 1) đã được làm mới.
10 cân hạt giống cải dầu đặc biệt, sinh trưởng nhanh cũng đã được làm mới.
Mua cả hai loại, bán buôn đào mật cần 4000 đồng, 10 cân hạt giống cải dầu cần 2500 đồng, tổng cộng 6500 đồng.
Theo hai thông báo, hắn cũng mở kho chứa đồ trong trò chơi ra xem xét:
1, Hạt giống cải dầu đặc biệt, sinh trưởng nhanh (Phẩm chất 1): 10 cân
2, Đào mật (Phẩm chất 1): 1000 cân
Trương Lâm ra khỏi phòng, Lâm Yến liền chào hỏi hắn: “Tiểu Lâm, mau ăn hai quả trứng gà này để bồi bổ!”
“Cảm ơn mẹ!” Trương Lâm kỳ thực không thích ăn trứng gà luộc, bất quá, hắn cũng nhanh chóng ăn xong.
Hắn biết mẹ hắn bây giờ sức khỏe không tốt, luôn tự trách mình không thể giúp hắn, còn để hắn gánh một thân nợ nần.
Việc nấu cơm cho hắn, sáng sớm dậy luộc trứng gà chính là việc duy nhất mà bà cảm thấy có thể giúp đỡ hắn.
Hắn tự nhiên không thể để mẹ cảm thấy chuyện này là phiền phức.
Mình có thích ăn hay không không quan trọng, mẹ vui vẻ là quan trọng nhất, tâm trạng bà tốt thì sức khỏe mới có thể nhanh chóng hồi phục.
Ăn sáng xong, Trương Lâm liền đi tới nông trường, vừa đến đã thấy Lưu Đức ba người đã rất tự giác sắp xếp 500 cân đào mật lên xe.
“Ông chủ, tôi đi giao hàng trước đây!” Lưu Đức lên tiếng chào hỏi, liền lên xe vận chuyển đào mật rời đi.
Trương Lâm lại lái xe ba gác đi tới khu đất 10 mẫu đã gieo hạt giống cải dầu ngày hôm qua.
Sau khi đến nơi, nhìn thấy tình trạng trong đất, trên mặt hắn liền lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Mẹ kiếp, nhanh như vậy sao!”
(Hết chương này)
Truyện Ta có thể "Nhập hàng" ở trong GAME (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | hoanggiangnz |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |