Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Lại

Tiểu thuyết gốc · 1036 chữ

Ngô Thần lại thấy xung quanh lóe lên tinh quang, vài giây sau cảnh vật xung quanh hắn lại biến đổi, hiện ra khung cảnh căn nhà cấp 4 quen thuộc.

Căn nhà cấp 4 có một cái gác xếp, Ngô Thần dùng để chứa một chút đồ đạc cũ kỹ hồi cấp 3, xem như lưu lại kỷ niệm.

Đây chính là căn nhà mà Ngô Thần đã dùng toàn bộ tài sản của mình tích góp được để mua, bao gồm cả tiền lương của hắn trong vòng 1 năm.

Giá của căn nhà lúc đó là khoảng 220 triệu, tiền lương của hắn chỉ đủ ⅔, nhưng nhờ vào tiền của hắn tích được từ cấp 2 đến khi ra trường, lại thêm vay nợ bạn bè, vay ngân hàng, vay của hàng xóm cũ ở quê,.....

Đây là niềm tự hào của hắn khi đó, lúc đó Ngô Thần đã từng nghĩ nơi đây sẽ là nơi quật khởi của hắn, là tổ ấm để hắn có thể nghỉ ngơi sau một ngày vất vả bên ngoài.

Hiện tại tầm mắt của Ngô Thần đã rất cao, căn nhà cấp 4 này với hắn bây giờ chẳng là gì cả, có cũng được mà không có cũng không sao.

Chẳng biết lúc nào, Ngô Thần đã khinh thường hết thảy tiền tài vật chất, chỉ có sức mạnh mới là thứ hắn hướng đến, cao hơn nữa là vĩnh sinh! Thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Vĩnh sinh là gì?

Vĩnh sinh là chân chính thần linh, nắm giữ sức mạnh vô địch thế giới, là người mạnh nhất vũ trụ này, không ai là đối thủ, ngoài ra vĩnh sinh còn phải trường sinh, không bị chết già do hết tuổi thọ.

Lâu nay vĩnh sinh chỉ là truyền thuyết, trường sinh thì đã có thuốc tiến hóa gen có thể tăng tuổi thọ, tuy vậy trường sinh vẫn còn kém một khoảng cách rất xa, còn cần nhân loại tự tìm cách.

Nói chung, năng lực của Ngô Thần chỉ là thôi diễn mọi thứ có thể phát sinh trong tương lai, nhưng điều kiện để thôi diễn là nhân loại, nhân loại diệt vong Ngô Thần cũng không có cách thôi diễn tiếp.

Đôi lúc Ngô Thần cũng rất bất đắc dĩ, nhân loại tuy có trí tuệ, có thể nghiên cứu ra thuốc tiến hóa nhưng lại quá ích kỷ!

Điển hình là Trung Quốc và Hoa Kì, hai quốc gia này cứ liên tục đấu đá nhau, hãm hại lẫn nhau bằng đủ âm mưu quỷ kế, cứ như vậy thế lực bên nhân loại không thể tập hợp về một khối được, mà đã như vậy thì nhân loại làm thế nào để chống lại zombie?

Tuy bom nguyên tử, tiến hóa giả đủ cường đại để chống lại zombie nhưng nhân loại quá rời rạc, quốc gia nào cũng muốn độc bá thiên hạ, không ai chịu nhường nhịn ai, vì lợi ích quốc gia họ sẵn sàng trở mặt nhau.

Đây đều là bản năng ích kỷ trong mỗi người, Ngô Thần cũng không có cách nào.

"Người a…..". Ngô Thần lâm vào trầm tư, ánh mắt đen nhánh nhìn về cửa sổ, bên ngoài là bầu trời trong xanh, vài đám mây lẻ tẻ đang trôi nổi một mình.

Thật lâu về sau, hắn khẽ nhếch môi thì thào:"Thú vị a….".

Ngô Thần bỗng nhớ lại chuyện Thiên Thạch, thoạt nhìn thì nó rất bình thường, chẳng có gì kỳ lạ.

Nhưng nếu xét về nhiều phía thì điểm bí ẩn của nó dần lộ rõ.

Đầu tiên, tại sao Thiên Thạch lại xuất hiện sau khi đại dịch zombie xảy ra được 30 năm?

Nếu nói là trùng hợp thì tại sao nó lại đến đúng lúc nhân loại đang cùng zombie dằn co?

Thứ hai, tại sao Thiên Thạch lại rắn chắc như vậy?

Phải biết một quả bom nguyên tử đủ san phẳng một thành phố lớn, chưa kể 20 quả bom nguyên tử đồng loạt khai hỏa vậy mà chỉ đánh vỡ chút vỏ ngoài của Thiên Thạch, đủ thấy nó rắn chắc đến cỡ nào.

Độ cứng như vậy sợ rằng 100 quả bom nguyên tử cũng không phá hủy được nó.

Mỗi quả bom nguyên tử đều cần số lượng chất nổ khổng lồ, đi kèm với đó là máy móc, công nghệ cao nhằm đảm bảo độ an toàn và sức nổ của bom nguyên tử.

Chiến tranh là đốt tiền! Nhất là đối với vũ khí hạng nặng như bom nguyên tử, số tiền bỏ ra là một con số trên trời.

Như vậy sau khi 《Thiên Thạch》 được truyền bá lên internet thì chính phủ các nước sẽ không còn nghĩ đến việc sùng bom nguyên tử để đối phó với Thiên Thạch nữa.

Thứ 3 là tại sao Thiên Thạch lại đến địa cầu?

Đúng là bất cứ hành tinh nào cũng có khả năng bị Thiên Thạch va chạm nhưng tại sao trong thái dương hệ, địa cầu lại xui xẻo đến mức như vậy?

Càng nghĩ càng không có lời giải đáp, Ngô Thần cũng đành kết thúc suy nghĩ, hắn sực nhớ gì đó rồi hỏi:"Hệ thống, phần thưởng đâu?".

[Đinh! Phần thưởng là: thuốc biến đổi gen 2.0×2, mảnh vỡ thiên thạch×1]

[Mời túc chủ kiểm tra]

Ngô Thần cảm thấy kỳ lạ, mảnh vỡ thiên thạch làm gì ở đây?

Cũng may hệ thống có không gian riêng dùng để chứa phần thưởng, không gian này rộng bao la không thấy điểm kết thúc nhưng nó chỉ chứa được phần thưởng của hệ thống mà thôi, vật bên ngoài không bỏ vào được.

Ngô Thần tâm niệm vừa động đã tiến vào không gian.

Ở đây cơ thể hắn vẫn được giữ nguyên, chỉ là có thể bay lơ lửng hay đi bộ dưới đất, chỉ cần nghĩ đến là được, rất kỳ diệu.

"Không gian này kỳ diệu thật, chỉ tiếc là nó không cho mình sức mạnh vô hạn để thử nghiệm,....haizz". Ngô Thần vừa nghĩ vừa chậm rãi bay đến mảnh vỡ Thiên Thạch.

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thôi Diễn Tương Lai sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.