Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phàn Thành: Sụp Đổ

Tiểu thuyết gốc · 1687 chữ

Nằm sâu dưới mặt đất, trong mật đạo tới Phàn thành. Một nhóm sáu người lăng không đạp đất, trên lưng mỗi bọn họ là thùng gỗ lớn bên ngoài có vẽ họa tiết hình đầu lâu.

Dẫn đầu bọn họ là một nam tử hán râu ria khuôn mặt đứng tuổi, trên tay cầm một viên dạ minh châu lớn đang phát sáng. Từ kích thước cũng như mức độ phát sáng, có thể thấy được mức độ trân quý của viên dạ minh châu này thế nào

Thời gian bọn họ hành động là nửa đêm, ánh trăng dù sáng cũng không thể nào có khả năng chiếu tới thông đạo dưới mặt đất. Đồng thời bởi sự đặc thù của thứ nằm trên lưng, bọn họ cũng không thể nào đốt đuốc lên chiếu sáng được.

Đoán biết điều đó, Vương Lâm không chút nuối tiếc đem bứt viên dạ minh châu chiếu sáng nơi đại điện cho bọn họ sử dụng. Hắn hiểu rõ so với trọng trách mà những binh lính này đang mang theo, chút ít viên dạ minh châu này giá trị còn lâu mới sánh bằng

Bằng thân thủ nhanh nhẹn, rất nhanh bọn hắn đã có thể nhìn thấy cửa khóa trước mặt

-‘Dừng lại‘Nam tử hán đứng đầu hô lên một tiếng

Dừng chân trước cánh cửa khóa, nam tử hán không chút chậm trễ từ trong túi áo lấy ra chiếc khóa hình thù kỳ lạ

‘Cạch’Theo tiếng mở khóa vang lên, cánh cửa lớn cũng từ từ được mở ra

Cánh cửa lớn được đẩy ra, đồng thời một luồng ánh sáng cũng từ bên trong chiếu đến xua tan đi hoàn toàn bóng tôi bên trong mật đạo. Khoảnh khắc chứng kiến thứ ẩn sau cánh cửa bọn họ sắc mặt vốn luôn điềm đạm cũng không kìm được mà cảm thán

-‘Vậy đây chính là mục tiêu của chúng ta, thật sự không tệ’

Ẩn sau cánh cửa, đối diện trước mặt bọn hắn ở đây chính là một trụ đá khổng lồ. Chiều cao trụ đá ước chừng ít nhất đạt tới 20m, phần thân rộng tới mức phải hai bọn hắn còn chưa chắc có thể ôm nổi

Không chỉ cao lớn, trụ đá hiện còn đang phát sáng, ánh sáng phát ra rực rỡ đến mức chiếu rõ mọi thứ phía dưới lòng đất. Đứng trước ánh sáng của cột đá, ánh sáng của viên dạ minh châu lúc trước hoàn toàn trở nên lu mờ

Một thoáng choáng ngợp, nam tử hán không chậm trễ liền tiếp tục ra lệnh hành động. Đồng thời từ trong túi đem ra những lá thăm

Những người còn lại cũng lập tức hiểu ý, đem tay bốc lấy những lá thăm

Lá thăm chia hai loại lần lượt ghi trên đó là chữ ‘sinh’ hoặc chữ’Tử’

Nhìn kết quả nhận được trên tay, bọn họ mặt không đổi sắc. Chỉ đơn giản là đã hiểu được chính mình nhiệm vụ, sau đó liền xếp thành nhóm hai người ‘sinh’ ‘tử’ mà di chuyển

Nửa canh giờ trôi qua, bọn họ cuối cùng đã trở ra. Nhưng sáu người tiến vào chỉ có ba người trở ra, còn nam tử hán dẫn đầu lúc trước cùng với hai người còn lại hoàn toàn không thấy

Ngựa đã sẵn sàng, chỉ chờ để ba người bọn hắn rút lui. Dù vậy bọn họ vẫn còn lưu lại, nhìn về phía mật đạo chờ đợi kết quả cuối cùng cũng như hy vọng rằng sẽ còn người trở ra

-‘ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM’

Nhưng đáp lại bọn hắn chỉ có âm thanh của rung chấn, rung chấn lớn tới mức làm toàn bộ mặt đất lay chuyển khiến bọn hắn dù đã ở cách xa đều có thể cảm nhận rõ được. Đồng thời mật đạo phía trước mặt bọn hắn cũng hòa toàn sụp đổ. Thuốc nổ không nghi ngờ gì đã kích hoạt thành công

Cùng lúc đó tại Phàn thành Dương Tô Bá vẫn đang lần nữa xem xét lại toàn bộ kế hoạch chiến đấu của ngày mai

Tần quốc binh lính đã hoàn toàn kiệt quệ, số lượng còn chưa đến 10 vạn quân. Hơn nữa dưới Triệu Đà tàn sát, tướng lĩnh còn lại của Tần quốc cũng không còn là bao nhiêu

Lính thiếu mà tướng còn thiếu hơn, dù cho quân trang cùng vũ khí có tốt đến đâu Tần quốc quân đội mà không có người dẫn dắt chỉ là đám ô hợp. Đến cả Vạn An thành bức tường cũng đều đã đầy vết đổ vỡ chắp vá từ bùn đất, trông không khác gì miếng rẻ rách

Trong khi đó Bằng quốc binh lính vẫn còn hơn 30 vạn, tướng lĩnh vô số: 2 võ tướng cửu trùng, 2 võ tướng bát trùng, 7 võ tướng thất trùng, 12 võ tướng lục trùng, 22 võ tướng ngũ trùng, cùng gần 200 võ tướng nhất đến tứ trùng khác. Đến cả quân trang cùng vũ khí sau nhiều ngày chiến đấu bọn hắn cũng đã góp nhặt được không ít, so với Tần quốc binh lính gần như đã không khác biệt

Với sự chênh lệch lớn như vậy, cùng bản kế hoạch tỉ mị trong tay. Bản kế hoạch chi tiết nhất, tâm đắc nhất mà Bằng quốc quân đội hiện tại có thể bày ra. Dương Tô Bá tự tin rằng cho dù lúc trước mưa lớn, hay là Trần Khiêm có phân thành hai cũng không thể chống đỡ Vạn An thành qua ngày mai

Dù vậy cuộc chiến này diễn biến đã vượt xa dự đoán của hắn, khiến cho Dương Tô Bá cũng có phần không yên, không ngừng xem xét lại lần nữa toàn bộ kế hoạch

-‘Có lẽ là đủ rồi’

Thở một hơi dài mệt mỏi, xác định mọi chuyện đều đã ổn Dương Tô Bá mới quyết định nằm xuống nghỉ ngơi

-‘ẦM ẦM, ẦM’

Nhưng đúng vào lúc hắn vừa đặt lưng xuống rung chấn bỗng xuất hiện. Rung chấn lớn tới mức làm toàn bộ Phàn thành lay chuyển, khiến cho Dương Tô Bá không khỏi giật mình bật dậy, đồng thời hét lớn

-‘Người đâu có chuyện gì đang xảy ra’

-‘Bẩm đại tướng quân, hình như là nơi đây vừa xảy ra động đất’Lính canh vội vã lên tiếng

Nhận được câu trả lời Dương Tô Bá gật đầu, hắn không phải lần đầu tiên chứng kiến động đất nên cũng không quá bất ngờ.

‘Rắc’Là kẻ từng tiến đánh Phàn thành vô số lần, hắn hơn ai hết hiểu rõ tòa thành này vững chắc đến mức nào, ‘Rắc’chỉ một trận động đất thoáng qua không thể nào tổn hại đến tòa thành này được

-‘ẦM ẦM RẮC, ẦM ẦM RẮC, RẮC’

Nhưng vào lúc hắn tưởng chừng chỉ là một trận động đất thoáng qua, thì bỗng nhiên rung chấn lại lần nữa dữ dội vang lên

-‘RẦM RẦM RẮC RẦM RẦM’

-‘Chuyện gì ….’

Dương Tô Bá chưa kịp kêu lên, toàn bộ sàn nhà lẫn bức tường trong căn phòng của hắn đều đổ nát

-‘RẦM RẮC RẦM’

Rơi tự do trên không, chứng kiến cảnh tượng trước mắt Dương Tô Bá trí não hoàn toàn đình trệ. Không thể nào hiểu nổi, không đúng hơn là hắn đang từ chối hiểu cảnh tượng trước mắt

-Á Á CHUYỆN GÌ XẢY RA, CỨU MẠNG, CỨU Á Á …’

Bởi không chỉ một căn phòng mà là toàn bộ, toàn bộ Phàn thành đang vỡ vụn. Tòa tháp khổng lồ hàng chục năm vững chắc kia bây giờ đang sụp đổ, kéo theo đó hàng ngàn hàng vạn binh lính rơi tự do gào thét sợ hãi

Dương Tô Bá vẫn sống, Triệu Đà vẫn còn sống, Vương Tú dưới sự bảo hộ của Là Hầu Tử vẫn còn sống. Nhưng bọn hắn so với chết đi cũng đâu khác biệt, bởi nơi bọn hắn đang đứng, thứ bọn hắn đang nhìn thấy nào có khác gì đang ở nơi địa ngục.

Không khí là mùi máu tanh cùng tiếng gào khóc thảm thiết tuyệt vọng .Trên mặt đất là hàng đống mảnh tường lớn vỡ nát, lửa cháy rừng rực cùng vô số xác chết nát bét không còn ra hình ra hài

Chứng kiến tòa thành lớn vừa lúc trước sừng sững chỉ trong chốc lát đã trở thành đống đổ nát, khiến toàn bộ Bằng quốc binh lính đều trí não đều bị choáng ngợp. Chỉ có duy nhất Dương Tô Bá cố gắng sử dụng chút ít sự tỉnh táo cuối cùng mà vội vã hét lớn

-‘Mau mau lên tập hợp binh lính, tập hợp những kẻ còn sống lại mau lên’

Nửa canh giờ trôi qua, Dương Tô Bá thấp thỏm lo âu. Hắn không hiểu, làm sao một tòa thành hùng vĩ như vậy bỗng sụp đổ, cũng không còn thời gian để hiểu. Bới hắn biết chấn động lớn như vậy chắc chắc kẻ địch bên kia sẽ sớm biết được, hắn phải mau mau tranh thủ thời gian tập hợp binh lính.

Nhưng khoảnh khắc hắn đang cố gắng gào thét tập hợp lại binh lính, bỗng trong tiếng gió vang lên một giọng trầm

-‘Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư’

Âm thanh không lớn nhưng lại vang vọng khắp thiên không

- ‘Tuyệt Nhiên Định Phận Tại Thiên Thư’

Bỗng có tiếng hò reo long trời lở đất, cả một khoảng đen phía xa bừng lên ánh đuốc, tiếng trống tiếng chiêng bừng bừng khí thế vang lên.

Trong gió gào giọng nói trầm hùng lại tiếp tục vang lên

-‘Như Hà Nghịch Lỗ Lai Xâm Phạm’

Dương Tô Bá giờ đây đã sợ hãi đến cực điểm, hắn quát thét binh lính các doanh chuẩn bị nghênh chiến

-‘Nhữ Đẳng Hành Kham Thủ Bại Hư, RẦM’

Ngay trước mặt Dương Tô Bá một vụ nổ lớn vang lên, Trần Khiêm cùng kỵ binh đã xuất trận

Bạn đang đọc Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất sáng tác bởi yoshinon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yoshinon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.