Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đụng độ Buggy

Tiểu thuyết gốc · 6830 chữ

Sau khi thu thập đầy đủ bản đồ và vật tư cần thiết cho cuộc hành trình tại một hòn đảo nhỏ gần nhất, Nami đứng trên boong tàu, cầm lấy bản đồ hàng hải, quay sang hỏi KuVawn:

- "Thuyền trưởng, chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo?"

KuVawn lúc này đang đang chơi phóng phi tiêu nói:

- "Oi chim , đến giờ làm việc của mình rồi đấy!"

Từ khoang tàu, chú chim máy Navi bay ra, đôi cánh kim loại phát ra tiếng vỗ nhẹ nhàng nhưng đủ để thu hút sự chú ý của cả ba người. Navi lập tức cất tiếng phản đối:

- "Ta đã bảo không phải gọi ta là chim mà! Tên ta là Navi! N, A, V, I!"

KuVawn cười nhạt:

- "Biết rồi, chim. Mau làm việc đi."

Navi lắc cánh một cách khó chịu nhưng rồi cũng tiếp tục nhiệm vụ của mình. Một chùm sáng từ đôi mắt cơ khí của Navi chiếu lên bầu trời, phân tích dữ liệu và phát ra âm thanh "pip pip" báo hiệu hoàn thành dự đoán.

- "Tiên tri đây! Điểm đến tiếp theo của chúng ta là... Orange."

KuVawn nheo mắt:

- "Orange ? Cam? hay là màu Cam? Chắc không phải là một hòn đảo trồng cam đấy chứ? Thật là !!! tiên đoán của ngươi lúc nào cũng khó hiểu thật đấy."

KuVawn thầm nghĩ ' chẳng lẽ là vườn cam của Nami trên làng Cocoyashi, hay là vườn quýt nhỉ, ...'

Zoro, người luôn ít nói, gác thanh tạ sang một bên, trầm ngâm nói:

- "Có thể là thị trấn Orange a."

KuVawn nhướng mày:

- "Thị trấn Orange?"

- "Phải. Đó là tên của một thị trấn lớn trên một hòn đảo nhỏ. Trước đây, khi ta còn là thợ săn hải tặc, ta đã từng có dịp qua nơi đó. Một thị trấn giao thương nhộn nhịp, rất đông đúc, nhưng đường tới đó thì ta không biết."

KuVawn nheo mắt nhìn Zoro:

- "Dù ngươi có biết đường tới đó, ta cũng sẽ không để ngươi dẫn đường đâu."

Zoro phản đối ngay:

- "Này thuyền trưởng, ngươi nói vậy là có ý gì, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần là ta không có bị mù đường rồi!"

KuVawn bật cười, rồi hướng Nami nói:

- "Được rồi, ta biết rồi. Nami, ta quyết định rồi. Chúng ta sẽ đến thị trấn Orange."

- "Rõ, thưa thuyền trưởng." Nami cũng bật cười đáp

- " Khoan đã, các ngươi cười cái gì chứ, ta thật sự không bị mù đường, oi...."

Với mục tiêu mới, tàu Gokai Galleon mạnh mẽ thẳng tiến về phía thị trấn Orange.

---

Sau hai ngày trên biển, tàu Gokai Galleon cuối cùng cũng tới thị trấn Orange. Tàu Gokai Galleon tiếp cận thị trấn Orange bến tàu. Tuy nhiên, bến tàu hôm nay dường như rất vắng vẻ, không, phải nói là trống vắng. KuVawn nhìn quanh, lòng có chút nghi hoặc.

- "Hừm, lạ thật. Trên bên tàu tại sao lại không có một chiếc thuyền nào vậy. Chẳng lẽ có chuyện gì đó xảy ra trên đảo sao?"

Ba người rời tàu, bước vào một quán rượu nhỏ trên con đường chính dẫn vào trung tâm thị trấn. Trên đường đi, mặc dù bọn hắn thị trấn vẫn có người qua lại, nhưng rõ ràng lượng người rất ít so với một thị trấn lớn như Orange. Người dân mang vẻ lo âu, ai cũng vội vã, không dám nhìn thẳng vào bọn hắn.

KuVawn ngồi xuống một chiếc bàn gần cửa sổ, hướng một vị trung niên chủ quán gọi ba dĩa cơm cà ri. Sau khi gọi món Hắn đối với chủ quán hỏi:

- "Chủ quán, thị trấn này có chuyện gì sao? Trông mọi người có vẻ lo lắng."

Chủ quán đặt ba đĩa cà ri lên bàn, thở dài:

- "Các ngươi chắc hẳn không phải dân địa phương. Chẳng giấu gì các ngươi, gần đây không biết từ đâu có tin đồn rằng băng hải tặc Buggy đang lảng vảng ở hải vực quanh đây. Có khả năng chúng sẽ đến đây cướp bóc trong vài ngày tới. Điều đó làm người dân trong thị trấn vô cùng hoang mang hoảng sợ , tìm cách rời đi cái này thị trấn."

Người chủ quán nhìn quanh với ánh mắt u ám:

- "Đáng tiếc mấy tuần gần đây, không còn có bất kỳ thương thuyền nào lui tới cái này hòn đảo. Có lẽ băng hải tặc Buggy phong tỏa hết hải vực quanh đây. Chẳng ai có thể thoát khỏi tay tên hải tặc đó."

KuVawn không mấy bận tâm, hỏi tiếp:

- "Ngươi không tính tìm cách rời đi sao?"

Người chủ thở dài một lần nữa:

- "Rời đi? làm sao rời đi? Chúng ta trên đảo còn chẳng có mấy con thuyền, cho dù chỉ chở mỗi trẻ em cũng không chở hết. Hơn nữa biển cả đầy rẫy nguy hiểm a, mấy người lớn tuổi như ta cho dù có ra biển cũng không sống nổi. Thế nên dù sao cũng phải chết, chúng ta thà chết ở trên mảnh đất này. Được rồi ta cũng chỉ nói vậy thôi, các ngươi ăn xong cũng nên nhanh chóng rời đi cái này hòn đảo đi, ta còn phải dọn quán sớm, sau đó tập trung với còn lại thôn dân, mặc dù chỉ góp được chút sức mọn nhưng chúng ta cũng không thể cho bọn hải tặc dễ dàng phá hủy cái thị trấn này được ."

Nami nghe lời chủ quán, có chút căng thẳng lên tiếng:

- "Thuyền trưởng, chúng ta cũng nên nhanh chóng rời đi ngay thôi! Băng hải tặc Buggy thật sự là một băng hải tặc hết sức nguy hiểm, nghe nói thuyền trưởng của bọn hắn là trong truyền thuyết trái ác quỷ năng lực giả được mệnh danh là không chết Buggy, một tên hải tặc cực kỳ tàn ác với mức truy nã 15 triệu Beli."

KuVawn nhún vai, thản nhiên đáp:

- "Bình tĩnh đi nào Nami. Chỉ là 15 triệu Beli thôi mà."

- "Thuyền trưởng, ta không nói đùa đâu chúng ta phải rời đi ngay!"

KuVawn cười nói:

- "Được rồi, ít nhất cũng phải để ta ăn xong đĩa này cơm cà ri rồi mới đi chứ. Dù sao cũng không thể lãng phí đồ ăn được."

Hắn vừa cầm lấy muỗng để xúc miếng cà ri đầu tiên thì bất ngờ BÙM!. Một viên đại pháo xuyên qua hàng loạt cửa tiệm, phá hủy nhiều cao ốc và làm nổ tung toàn bộ quán rượu, ngoại trừ chỗ ngồi của KuVawn ba người, xung quanh chỉ toàn là đống đổ nát. Nhìn lấy thức ăn rơi vãi trên đất và thi thể dập nát của người chủ quán đang bị chôn vùi trong đống đổ nát.

KuVawn từ tốn đứng dậy, nhướng mày:

- "Xem ra đã đến lúc chúng ta rời đi rồi."

---

KuVawn, Zoro và Nami nhanh chóng di chuyển về phía bến tàu để chuẩn bị rời đi, trên đường họ không ngừng nghe thấy tiếng kêu khóc, tiếng la hét của người dân trong thị trấn vọng lại từ xa khiến Nami không khỏi mủi lòng. Dẫu vậy, nàng cố gắng giữ bình tĩnh, không để cảm xúc chi phối. Cho tới khi cô nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp phía trước: một đám hải tặc dữ tợn đang quây quanh những người phụ nữ và trẻ em trong làng, dùng vũ lực để ép họ cúi đầu. Một người phụ nữ mạnh mẽ đứng che chắn cho đám trẻ con phía sau, đôi mắt kiên cường, nhưng cũng không thể che giấu sự sợ hãi sâu thẳm, làm Nami nhớ đến quá khứ của mình.

Cảm giác uất hận bỗng dâng lên trong lòng Nami. Nàng bất giác dừng bước, rút ra cây côn tam khúc của mình, nhanh chóng lắp ghép thành một cây gậy dài. Nàng muốn lao vào cứu giúp những người vô tội trước mặt, nhưng bản thân lại lưỡng lự. "Liệu mình có đủ sức không?" Nàng tự hỏi, đôi tay run run khi nghĩ đến những kẻ địch mạnh mẽ.

Chợt, một tiếng nổ súng vang lên, phá vỡ bầu không khí căng thẳng. Tên hải tặc đầu lĩnh, kẻ vừa lớn tiếng đe dọa mọi người, giờ đây nằm sõng soài trên mặt đất, trên ngực hắn hiện ra một lỗ máu to lớn, không còn dấu hiệu của sự sống. Trong thoáng chốc cơ thể hắn hóa thành một chìa khóa màu đen kỳ lạ hiện ra. Nami quay đầu lại, thấy KuVawn, khẩu súng trong tay anh vẫn còn bốc khói.

"Quả nhiên, không thể để yên như thế này được " KuVawn nói, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám hải tặc còn lại.

"Thuyền trưởng!" Nami kêu lên, trong lòng ngạc nhiên trước quyết định quay lại bất ngờ của KuVawn và Zoro.

KuVawn nói: "Chúng ta " Rồi ánh mắt anh chuyển sang đám hải tặc còn sống sót. "Các ngươi sẽ phải trả giá cho ba đĩa cà ri của bọn ta."

Tên phó thủ lĩnh của đám hải tặc, kẻ đang đứng run rẩy phía sau, cố gắng lấy lại bình tĩnh, hét lên: "Các ngươi... dám giết người của chúng ta sao? Các ngươi biết đang đối đầu với ai không? Chúng ta là...!"

"Im đi, lũ ngu ngốc!" Main ngắt lời hắn, vẻ mặt đầy khinh bỉ. "Ta chẳng cần biết các ngươi là ai. Ta chỉ đơn giản là không ưa cái bản mặt của các ngươi mà thôi."

Tên phó thủ lĩnh tức tối hét lớn: "Giết bọn chúng!" Đám hải tặc lâu la nghe lệnh liền lao lên, những thanh kiếm và vũ khí cầm chắc trong tay.

Zoro, đang đứng bên cạnh main, lặng lẽ rút ra ba thanh kiếm đeo bên hông. "Tam kiếm lưu," anh thì thầm trước khi lao lên. Chỉ trong một chiêu, đám hải tặc lâu la liền bị cắt ngã xuống, những tiếng rên rỉ của chúng vang lên khắp nơi.

KuVawn lúc này vẫn chưa kịp biến thân, tay còn chưa cầm chắc chìa khóa thì đã thấy toàn bộ đám lâu la đã nằm gục. Anh nhún vai, quay sang Zoro, cười nhẹ: "Oi Zoro, ta còn chưa kịp ra tay mà."

Zoro nhìn đám xác hải tặc dưới chân mình, bình thản nói: "Xin lỗi, thuyền trưởng. Dù sao thì cũng chỉ là hải tặc lâu la thôi, ta không thể để thuyền trưởng ngươi đích thân xuất thủ được."

KuVawn vuốt cằm, gật gù: "Hừm, ngươi nói cũng có lý."

Tên phó thủ lĩnh hải tặc đứng đó, chân run lẩy bẩy, môi mấp máy: "Tam kiếm lưu... Ngươi là thợ săn hải tặc Roronoa Zoro. Nhưng các ngươi không thể giết ta! Thuyền trưởng của chúng ta chính là Buggy - kẻ không thể chết. Nếu các ngươi..."

Một phát súng vang lên, kết thúc cuộc đời của tên phó thủ lĩnh " Ta không có thời gian nghe lời di ngôn của đám tạp ngư " . Một chiếc chìa khóa màu đen khác xuất hiện từ thi thể hắn, lấp lánh giữa không trung. KuVawn nhanh chóng cầm lấy chìa khóa, ném nó vào trong túi của mình.

"Zoro, ngươi có hứng thú với một cái đầu 15 triệu beli không?" KuVawn hỏi, ánh mắt tinh nghịch.

Zoro nhấc thanh Wado Ichimonji ra khỏi miệng, nhún vai nói: "15 triệu beli ư? Ta chỉ hy vọng thực lực của hắn xứng đáng với số tiền đó."

Sau khi kết thúc đám lâu la, cả ba người tiếp tục bước đi, tiến về phía băng Buggy. Phía sau, những thôn dân vẫn còn run rẩy, nhìn theo hai bóng lưng mạnh mẽ dần biến mất cuối con đường. Một trong số họ yếu ớt nói: "Cảm ơn các vị đã cứu chúng tôi."

KuVawn không quay đầu lại, chỉ lạnh lùng đáp: "Không cần cảm ơn. Chúng ta không phải cứu các ngươi. Bọn ta thế nhưng là hải tặc a, các ngươi chỉ là may mắn sống sót giữa cuộc chiến của hai đoàn hải tặc thôi ."

Nami lẳng lặng đứng đó, nhìn theo bóng dáng hai người đàn ông phía trước. Lòng nàng phân vân, không biết liệu mình có nên tiếp tục đồng hành cùng họ hay không. Nhưng sau một hồi đấu tranh tâm lý, nàng quyết định sẽ đi theo, không phải để chiến đấu, mà để chờ cơ hội. "Chúng ta thế nhưng là có thợ săn hải tặc Roronoa Zoro a" Nami tự nhủ. "Có lẽ chúng ta cũng có thể đánh một trận với Buggy. Và trong lúc hỗn loạn, mình sẽ trộm sạch kho báu của hắn. Đúng rồi, mình là thiên tài mà!" Sau khi tự thuyết phục bản thân, Nami nhanh chóng chạy theo sau KuVawn và Zoro.

Cuối cùng, cả nhóm đã tới nơi mà băng hải tặc Buggy đang mở tiệc. Tiếng cười nói, tiếng va chạm của ly rượu vang lên khắp nơi. Buggy, tên hề khét tiếng, đang ngồi cùng hai tên cán bộ Mohji Cabaji nhìn đám lâu la nhảy múa trước mắt.

KuVawn và Zoro đứng đó, quan sát từ xa. Main cầm lấy Ranger Key, nhanh chóng cắm vào chiếc Mobirates. "Gokai Change!" Main hô to. Một luồng sáng chói lóa bùng nổ, biến thân thành Gokaiger. Anh cầm trong tay Gokai Saber và Gokai Gun, hô lớn: "Làm cho trận đấu này thật hoành tráng nào!"

Zoro nhìn đã hoàn thành biến thân KuVawn nói:" Đánh với đám lâu la thôi, ngươi có cần thiết phải biến thân không vậy".

Nói rồi, Zoro và KuVawn lao thẳng vào đám hải tặc.

Đám hải tặc lâu la bị bất ngờ, nhiều kẻ chưa kịp phản ứng đã bị Zoro và Main hạ gục ngay lập tức. Zoro lao vào giữa bọn chúng như hổ vào bầy dê, tay cầm ba thanh kiếm liên tục chém giết. KuVawn cũng không thua kém, từng phát súng của anh đều bắn nổ đầu từng tên địch.

Buggy, đang ngồi trên ngai vàng của mình, cuối cùng cũng nhận ra sự việc. Gã gầm lên giận dữ: "Khốn kiếp! Cái nào gia hỏa không có mắt, dám quấy rầy bữa tiệc của Buggy ta"

Nhìn lấy đang không ngừng thu gặt hải tặc lâu la hai thân ảnh, Buggy tức tối gào lên "Khốn kiếp, thuộc hạ của ta? Cabaji! Mohji! Mau cho đám tiểu tử này biết cái giá phải trả khi đối đầu với Buggy!"

Mohji, cưỡi trên lưng con sư tử trắng Richie, lao lên, tay vung vẩy roi da. Cabaji, tên kiếm sĩ đạp xe đạp một bánh, cũng lao theo. Zoro nhìn thấy, không hề nao núng, lao thẳng vào Cabaji. Chỉ với một chiêu đơn giản, Zoro đã đẩy lùi tên kiếm sĩ về phía sau.

KuVawn thì lười phải đánh với đám tạp ngư này. Hắn ta rút Ranger Key trên thắt lưng, cắm vào súng hải tặc. "Final Wave" "Final Blast" . Một viên đạn năng lượng khổng lồ bay thẳng về phía Mohji và con sư tử Richie. Bùm! Cả hai bị thổi bay, cùng với đám lâu la còn lại. Trên mặt đất, chỉ còn lại những chìa khóa đen.

Zoro cũng nhân lúc Cabaji mất tập trung, nhất đao tiêu diệt hắn, thi thể Cabaji hóa thành một cái màu nâu chìa khóa, Zoro tiện tay nhặt lấy ném cho KuVawn.

Buggy ngơ ngác nhìn lấy tất cả, băng hải tặc của hắn, băng hải tặc mà hắn cất công gây dựng nhiều năm, nay lại bị hủy diệt chỉ trong thoáng chốc, hắn cảm giác vô cùng tức giận, cơn giận bùng phát hắn muốn bão nổi, nhưng khi nhìn lấy cái kia thổi bay băng hải tặc của hắn họng súng đang chĩa trực tiếp về phía hắn, hắn liền lập tức không còn dám phản kháng nữa, mồ hôi hột trên trán của hắn không ngừng đổ xuống, hai chân của hắn cũng không ngừng run rẩy, hắn ngay lập tức giơ hai tay lên, giọng run rẩy nói :"Hai.... hai vị đại nhân tha mạng, tiểu nhân thật là có mắt mà không nhìn thấy núi Thái Sơn, dám mở tiệc mà không xin phép hai vị, kính mong hai vị đại nhân rộng lượng tha cho tiểu nhân một mạng...."

Buggy hắn thực sự sợ cái kia mang bao da nam nhân tiện tay cho hắn một thương, với năng lực Bara Bara cho phép hắn miễn nhiễm các đòn chém mà hắn có được, hắn tự tin có thể dễ dàng đối đầu với cái kia đầu tóc lục tiểu tử, nhưng hắn không miễn nhiễm đạn a, hơn nữa cái kia uy lực so với hắn Buggy đại pháo còn đại, lỡ trúng phải sợ rằng hắn ngay cả cặn cũng không còn...

Zoro nhìn lấy đang quỳ xuống xin tha mạng Buggy không nhịn được trào phúng nói :" Oi thuyền trưởng, cái tên này hắn thực sự đáng giá 15 triệu sao"

Nghe lấy lời trào phùng của Zoro, Buggy có chút muốn bão nổi, mé nó bị súng chĩa vào đầu cũng không phải là ngươi, tất nhiên là ngươi không sợ rồi, khốn kiếp ta khi xưa thế nhưng là thuyền viên của vua hải tặc a, hiện tại ngay cả một đám mới ra biển tiểu bối cũng đánh không lại, càng nghĩ hắn càng hận cái kia tóc đỏ, nhưng Buggy hắn vẫn kìm nén cơn giận, suy nghĩ hồi lâu hắn nghĩ ra một cách giúp hắn bảo lưu lại một mạng :" Vị đại nhân tóc lục này nói đúng a, ta thế nhưng là treo thưởng 15 triệu beli đại hải tặc, các vị có thể bắt trói ta lại giao cho hải quân a. Hai vị đại nhân suy nghĩ kỹ a, 15 triệu không phải là một con số nhỏ a, hơn nữa là bắt sống, hải quân sẽ trao trả 100% số tiền truy nã a,.... " Buggy không ngưng luyên thuyên, khuyên giải KuVawn hai người.

Đúng lúc này, thì Nami đang ôm lấy một bao lớn tài bảo từ trong Buggy thuyền chạy ra, Nami thật sự bất ngờ trước thực lực của KuVawn và Zoro, nàng còn tường rằng ít nhất họ sẽ phải trải qua một trận ác chiến, thực lực như vậy có lẽ Arlong...... không nàng lắc đầu Arlong thế nhưng là từ đại hải trình tới đại hải tặc, không phải là những cái này Đông Hải hải tặc có thể so sánh được, khuôn mặt nàng có chút ảm đạm nhưng mà nghe lấy Buggy lời nói, hai mắt nàng sáng lên beli hình dạng, ngay lập tức nàng liền ngăn lại đang muốn bóp cò KuVawn, 15 triệu a nàng không thể để nàng ngốc thuyền trưởng phá hỏng được.

Nghe lấy Nami muốn ngăn cản KuVawn nói : " Nami, chúng ta thế nhưng là hải tặc a, cho dù có bắt hắn chúng ta cũng không đổi được tiền thưởng đâu "

Nami liền ngắt lời nói :" đồ ngốc thuyền trưởng, chúng ta thế nhưng là không có ai bị truy nã a, chỉ cần đại danh đỉnhkhi thu thập đầy đủ bản đồ và vật tư cần thiết cho cuộc hành trình tại một hòn đảo nhỏ gần nhất, Nami đứng trên boong tàu, cầm lấy bản đồ hàng hải, quay sang hỏi KuVawn:

- "Thuyền trưởng, chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo?"

KuVawn lúc này đang đang chơi phóng phi tiêu nói:

- "Oi chim , đến giờ làm việc của mình rồi đấy!"

Từ khoang tàu, chú chim máy Navi bay ra, đôi cánh kim loại phát ra tiếng vỗ nhẹ nhàng nhưng đủ để thu hút sự chú ý của cả ba người. Navi lập tức cất tiếng phản đối:

- "Ta đã bảo không phải gọi ta là chim mà! Tên ta là Navi! N, A, V, I!"

KuVawn cười nhạt:

- "Biết rồi, chim. Mau làm việc đi."

Navi lắc cánh một cách khó chịu nhưng rồi cũng tiếp tục nhiệm vụ của mình. Một chùm sáng từ đôi mắt cơ khí của Navi chiếu lên bầu trời, phân tích dữ liệu và phát ra âm thanh "pip pip" báo hiệu hoàn thành dự đoán.

- "Tiên tri đây! Điểm đến tiếp theo của chúng ta là... Orange."

KuVawn nheo mắt:

- "Orange ? Cam? hay là màu Cam? Chắc không phải là một hòn đảo trồng cam đấy chứ? Thật là !!! tiên đoán của ngươi lúc nào cũng khó hiểu thật đấy."

KuVawn thầm nghĩ ' chẳng lẽ là vườn cam của Nami trên làng Cocoyashi, hay là vườn quýt nhỉ, ...'

Zoro, người luôn ít nói, gác thanh tạ sang một bên, trầm ngâm nói:

- "Có thể là thị trấn Orange a."

KuVawn nhướng mày:

- "Thị trấn Orange?"

- "Phải. Đó là tên của một thị trấn lớn trên một hòn đảo nhỏ. Trước đây, khi ta còn là thợ săn hải tặc, ta đã từng có dịp qua nơi đó. Một thị trấn giao thương nhộn nhịp, rất đông đúc, nhưng đường tới đó thì ta không biết."

KuVawn nheo mắt nhìn Zoro:

- "Dù ngươi có biết đường tới đó, ta cũng sẽ không để ngươi dẫn đường đâu."

Zoro phản đối ngay:

- "Này thuyền trưởng, ngươi nói vậy là có ý gì, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần là ta không có bị mù đường rồi!"

KuVawn bật cười, rồi hướng Nami nói:

- "Được rồi, ta biết rồi. Nami, ta quyết định rồi. Chúng ta sẽ đến thị trấn Orange."

- "Rõ, thưa thuyền trưởng." Nami cũng bật cười đáp

- " Khoan đã, các ngươi cười cái gì chứ, ta thật sự không bị mù đường, oi...."

Với mục tiêu mới, tàu Gokai Galleon mạnh mẽ thẳng tiến về phía thị trấn Orange.

---

Sau hai ngày trên biển, tàu Gokai Galleon cuối cùng cũng tới thị trấn Orange. Tàu Gokai Galleon tiếp cận thị trấn Orange bến tàu. Tuy nhiên, bến tàu hôm nay dường như rất vắng vẻ, không, phải nói là trống vắng. KuVawn nhìn quanh, lòng có chút nghi hoặc.

- "Hừm, lạ thật. Trên bên tàu tại sao lại không có một chiếc thuyền nào vậy. Chẳng lẽ có chuyện gì đó xảy ra trên đảo sao?"

Ba người rời tàu, bước vào một quán rượu nhỏ trên con đường chính dẫn vào trung tâm thị trấn. Trên đường đi, mặc dù bọn hắn thị trấn vẫn có người qua lại, nhưng rõ ràng lượng người rất ít so với một thị trấn lớn như Orange. Người dân mang vẻ lo âu, ai cũng vội vã, không dám nhìn thẳng vào bọn hắn.

KuVawn ngồi xuống một chiếc bàn gần cửa sổ, hướng một vị trung niên chủ quán gọi ba dĩa cơm cà ri. Sau khi gọi món Hắn đối với chủ quán hỏi:

- "Chủ quán, thị trấn này có chuyện gì sao? Trông mọi người có vẻ lo lắng."

Chủ quán đặt ba đĩa cà ri lên bàn, thở dài:

- "Các ngươi chắc hẳn không phải dân địa phương. Chẳng giấu gì các ngươi, gần đây không biết từ đâu có tin đồn rằng băng hải tặc Buggy đang lảng vảng ở hải vực quanh đây. Có khả năng chúng sẽ đến đây cướp bóc trong vài ngày tới. Điều đó làm người dân trong thị trấn vô cùng hoang mang hoảng sợ , tìm cách rời đi cái này thị trấn."

Người chủ quán nhìn quanh với ánh mắt u ám:

- "Đáng tiếc mấy tuần gần đây, không còn có bất kỳ thương thuyền nào lui tới cái này hòn đảo. Có lẽ băng hải tặc Buggy phong tỏa hết hải vực quanh đây. Chẳng ai có thể thoát khỏi tay tên hải tặc đó."

KuVawn không mấy bận tâm, hỏi tiếp:

- "Ngươi không tính tìm cách rời đi sao?"

Người chủ thở dài một lần nữa:

- "Rời đi? làm sao rời đi? Chúng ta trên đảo còn chẳng có mấy con thuyền, cho dù chỉ chở mỗi trẻ em cũng không chở hết. Hơn nữa biển cả đầy rẫy nguy hiểm a, mấy người lớn tuổi như ta cho dù có ra biển cũng không sống nổi. Thế nên dù sao cũng phải chết, chúng ta thà chết ở trên mảnh đất này. Được rồi ta cũng chỉ nói vậy thôi, các ngươi ăn xong cũng nên nhanh chóng rời đi cái này hòn đảo đi, ta còn phải dọn quán sớm, sau đó tập trung với còn lại thôn dân, mặc dù chỉ góp được chút sức mọn nhưng chúng ta cũng không thể cho bọn hải tặc dễ dàng phá hủy cái thị trấn này được ."

Nami nghe lời chủ quán, có chút căng thẳng lên tiếng:

- "Thuyền trưởng, chúng ta cũng nên nhanh chóng rời đi ngay thôi! Băng hải tặc Buggy thật sự là một băng hải tặc hết sức nguy hiểm, nghe nói thuyền trưởng của bọn hắn là trong truyền thuyết trái ác quỷ năng lực giả được mệnh danh là không chết Buggy, một tên hải tặc cực kỳ tàn ác với mức truy nã 15 triệu Beli."

KuVawn nhún vai, thản nhiên đáp:

- "Bình tĩnh đi nào Nami. Chỉ là 15 triệu Beli thôi mà."

- "Thuyền trưởng, ta không nói đùa đâu chúng ta phải rời đi ngay!"

KuVawn cười nói:

- "Được rồi, ít nhất cũng phải để ta ăn xong đĩa này cơm cà ri rồi mới đi chứ. Dù sao cũng không thể lãng phí đồ ăn được."

Hắn vừa cầm lấy muỗng để xúc miếng cà ri đầu tiên thì bất ngờ BÙM!. Một viên đại pháo xuyên qua hàng loạt cửa tiệm, phá hủy nhiều cao ốc và làm nổ tung toàn bộ quán rượu, ngoại trừ chỗ ngồi của KuVawn ba người, xung quanh chỉ toàn là đống đổ nát. Nhìn lấy thức ăn rơi vãi trên đất và thi thể dập nát của người chủ quán đang bị chôn vùi trong đống đổ nát.

KuVawn từ tốn đứng dậy, nhướng mày:

- "Xem ra đã đến lúc chúng ta rời đi rồi."

---

KuVawn, Zoro và Nami nhanh chóng di chuyển về phía bến tàu để chuẩn bị rời đi, trên đường họ không ngừng nghe thấy tiếng kêu khóc, tiếng la hét của người dân trong thị trấn vọng lại từ xa khiến Nami không khỏi mủi lòng. Dẫu vậy, nàng cố gắng giữ bình tĩnh, không để cảm xúc chi phối. Cho tới khi cô nhìn thấy cảnh tượng khủng khiếp phía trước: một đám hải tặc dữ tợn đang quây quanh những người phụ nữ và trẻ em trong làng, dùng vũ lực để ép họ cúi đầu. Một người phụ nữ mạnh mẽ đứng che chắn cho đám trẻ con phía sau, đôi mắt kiên cường, nhưng cũng không thể che giấu sự sợ hãi sâu thẳm, làm Nami nhớ đến quá khứ của mình.

Cảm giác uất hận bỗng dâng lên trong lòng Nami. Nàng bất giác dừng bước, rút ra cây côn tam khúc của mình, nhanh chóng lắp ghép thành một cây gậy dài. Nàng muốn lao vào cứu giúp những người vô tội trước mặt, nhưng bản thân lại lưỡng lự. "Liệu mình có đủ sức không?" Nàng tự hỏi, đôi tay run run khi nghĩ đến những kẻ địch mạnh mẽ.

Chợt, một tiếng nổ súng vang lên, phá vỡ bầu không khí căng thẳng. Tên hải tặc đầu lĩnh, kẻ vừa lớn tiếng đe dọa mọi người, giờ đây nằm sõng soài trên mặt đất, trên ngực hắn hiện ra một lỗ máu to lớn, không còn dấu hiệu của sự sống. Trong thoáng chốc cơ thể hắn hóa thành một chìa khóa màu đen kỳ lạ hiện ra. Nami quay đầu lại, thấy KuVawn, khẩu súng trong tay anh vẫn còn bốc khói.

"Quả nhiên, không thể để yên như thế này được " KuVawn nói, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám hải tặc còn lại.

"Thuyền trưởng!" Nami kêu lên, trong lòng ngạc nhiên trước quyết định quay lại bất ngờ của KuVawn và Zoro.

KuVawn nói: "Chúng ta " Rồi ánh mắt anh chuyển sang đám hải tặc còn sống sót. "Các ngươi sẽ phải trả giá cho ba đĩa cà ri của bọn ta."

Tên phó thủ lĩnh của đám hải tặc, kẻ đang đứng run rẩy phía sau, cố gắng lấy lại bình tĩnh, hét lên: "Các ngươi... dám giết người của chúng ta sao? Các ngươi biết đang đối đầu với ai không? Chúng ta là...!"

"Im đi, lũ ngu ngốc!" Main ngắt lời hắn, vẻ mặt đầy khinh bỉ. "Ta chẳng cần biết các ngươi là ai. Ta chỉ đơn giản là không ưa cái bản mặt của các ngươi mà thôi."

Tên phó thủ lĩnh tức tối hét lớn: "Giết bọn chúng!" Đám hải tặc lâu la nghe lệnh liền lao lên, những thanh kiếm và vũ khí cầm chắc trong tay.

Zoro, đang đứng bên cạnh main, lặng lẽ rút ra ba thanh kiếm đeo bên hông. "Tam kiếm lưu," anh thì thầm trước khi lao lên. Chỉ trong một chiêu, đám hải tặc lâu la liền bị cắt ngã xuống, những tiếng rên rỉ của chúng vang lên khắp nơi.

KuVawn lúc này vẫn chưa kịp biến thân, tay còn chưa cầm chắc chìa khóa thì đã thấy toàn bộ đám lâu la đã nằm gục. Anh nhún vai, quay sang Zoro, cười nhẹ: "Oi Zoro, ta còn chưa kịp ra tay mà."

Zoro nhìn đám xác hải tặc dưới chân mình, bình thản nói: "Xin lỗi, thuyền trưởng. Dù sao thì cũng chỉ là hải tặc lâu la thôi, ta không thể để thuyền trưởng ngươi đích thân xuất thủ được."

KuVawn vuốt cằm, gật gù: "Hừm, ngươi nói cũng có lý."

Tên phó thủ lĩnh hải tặc đứng đó, chân run lẩy bẩy, môi mấp máy: "Tam kiếm lưu... Ngươi là thợ săn hải tặc Roronoa Zoro. Nhưng các ngươi không thể giết ta! Thuyền trưởng của chúng ta chính là Buggy - kẻ không thể chết. Nếu các ngươi..."

Một phát súng vang lên, kết thúc cuộc đời của tên phó thủ lĩnh " Ta không có thời gian nghe lời di ngôn của đám tạp ngư " . Một chiếc chìa khóa màu đen khác xuất hiện từ thi thể hắn, lấp lánh giữa không trung. KuVawn nhanh chóng cầm lấy chìa khóa, ném nó vào trong túi của mình.

"Zoro, ngươi có hứng thú với một cái đầu 15 triệu beli không?" KuVawn hỏi, ánh mắt tinh nghịch.

Zoro nhấc thanh Wado Ichimonji ra khỏi miệng, nhún vai nói: "15 triệu beli ư? Ta chỉ hy vọng thực lực của hắn xứng đáng với số tiền đó."

Sau khi kết thúc đám lâu la, cả ba người tiếp tục bước đi, tiến về phía băng Buggy. Phía sau, những thôn dân vẫn còn run rẩy, nhìn theo hai bóng lưng mạnh mẽ dần biến mất cuối con đường. Một trong số họ yếu ớt nói: "Cảm ơn các vị đã cứu chúng tôi."

KuVawn không quay đầu lại, chỉ lạnh lùng đáp: "Không cần cảm ơn. Chúng ta không phải cứu các ngươi. Bọn ta thế nhưng là hải tặc a, các ngươi chỉ là may mắn sống sót giữa cuộc chiến của hai đoàn hải tặc thôi ."

Nami lẳng lặng đứng đó, nhìn theo bóng dáng hai người đàn ông phía trước. Lòng nàng phân vân, không biết liệu mình có nên tiếp tục đồng hành cùng họ hay không. Nhưng sau một hồi đấu tranh tâm lý, nàng quyết định sẽ đi theo, không phải để chiến đấu, mà để chờ cơ hội. "Chúng ta thế nhưng là có thợ săn hải tặc Roronoa Zoro a" Nami tự nhủ. "Có lẽ chúng ta cũng có thể đánh một trận với Buggy. Và trong lúc hỗn loạn, mình sẽ trộm sạch kho báu của hắn. Đúng rồi, mình là thiên tài mà!" Sau khi tự thuyết phục bản thân, Nami nhanh chóng chạy theo sau KuVawn và Zoro.

Cuối cùng, cả nhóm đã tới nơi mà băng hải tặc Buggy đang mở tiệc. Tiếng cười nói, tiếng va chạm của ly rượu vang lên khắp nơi. Buggy, tên hề khét tiếng, đang ngồi cùng hai tên cán bộ Mohji Cabaji nhìn đám lâu la nhảy múa trước mắt.

KuVawn và Zoro đứng đó, quan sát từ xa. Main cầm lấy Ranger Key, nhanh chóng cắm vào chiếc Mobirates. "Gokai Change!" Main hô to. Một luồng sáng chói lóa bùng nổ, biến thân thành Gokaiger. Anh cầm trong tay Gokai Saber và Gokai Gun, hô lớn: "Làm cho trận đấu này thật hoành tráng nào!"

Zoro nhìn đã hoàn thành biến thân KuVawn nói:" Đánh với đám lâu la thôi, ngươi có cần thiết phải biến thân không vậy".

Nói rồi, Zoro và KuVawn lao thẳng vào đám hải tặc.

Đám hải tặc lâu la bị bất ngờ, nhiều kẻ chưa kịp phản ứng đã bị Zoro và Main hạ gục ngay lập tức. Zoro lao vào giữa bọn chúng như hổ vào bầy dê, tay cầm ba thanh kiếm liên tục chém giết. KuVawn cũng không thua kém, từng phát súng của anh đều bắn nổ đầu từng tên địch.

Buggy, đang ngồi trên ngai vàng của mình, cuối cùng cũng nhận ra sự việc. Gã gầm lên giận dữ: "Khốn kiếp! Cái nào gia hỏa không có mắt, dám quấy rầy bữa tiệc của Buggy ta"

Nhìn lấy đang không ngừng thu gặt hải tặc lâu la hai thân ảnh, Buggy tức tối gào lên "Khốn kiếp, thuộc hạ của ta? Cabaji! Mohji! Mau cho đám tiểu tử này biết cái giá phải trả khi đối đầu với Buggy!"

Mohji, cưỡi trên lưng con sư tử trắng Richie, lao lên, tay vung vẩy roi da. Cabaji, tên kiếm sĩ đạp xe đạp một bánh, cũng lao theo. Zoro nhìn thấy, không hề nao núng, lao thẳng vào Cabaji. Chỉ với một chiêu đơn giản, Zoro đã đẩy lùi tên kiếm sĩ về phía sau.

KuVawn thì lười phải đánh với đám tạp ngư này. Hắn ta rút Ranger Key trên thắt lưng, cắm vào súng hải tặc. "Final Wave" "Final Blast" . Một viên đạn năng lượng khổng lồ bay thẳng về phía Mohji và con sư tử Richie. Bùm! Cả hai bị thổi bay, cùng với đám lâu la còn lại. Trên mặt đất, chỉ còn lại những chìa khóa đen.

Zoro cũng nhân lúc Cabaji mất tập trung, nhất đao tiêu diệt hắn, thi thể Cabaji hóa thành một cái màu nâu chìa khóa, Zoro tiện tay nhặt lấy ném cho KuVawn.

Buggy ngơ ngác nhìn lấy tất cả, băng hải tặc của hắn, băng hải tặc mà hắn cất công gây dựng nhiều năm, nay lại bị hủy diệt chỉ trong thoáng chốc, hắn cảm giác vô cùng tức giận, cơn giận bùng phát hắn muốn bão nổi, nhưng khi nhìn lấy cái kia thổi bay băng hải tặc của hắn họng súng đang chĩa trực tiếp về phía hắn, hắn liền lập tức không còn dám phản kháng nữa, mồ hôi hột trên trán của hắn không ngừng đổ xuống, hai chân của hắn cũng không ngừng run rẩy, hắn ngay lập tức giơ hai tay lên, giọng run rẩy nói :"Hai.... hai vị đại nhân tha mạng, tiểu nhân thật là có mắt mà không nhìn thấy núi Thái Sơn, dám mở tiệc mà không xin phép hai vị, kính mong hai vị đại nhân rộng lượng tha cho tiểu nhân một mạng...."

Buggy hắn thực sự sợ cái kia mang bao da nam nhân tiện tay cho hắn một thương, với năng lực Bara Bara cho phép hắn miễn nhiễm các đòn chém mà hắn có được, hắn tự tin có thể dễ dàng đối đầu với cái kia đầu tóc lục tiểu tử, nhưng hắn không miễn nhiễm đạn a, hơn nữa cái kia uy lực so với hắn Buggy đại pháo còn đại, lỡ trúng phải sợ rằng hắn ngay cả cặn cũng không còn...

Zoro nhìn lấy đang quỳ xuống xin tha mạng Buggy không nhịn được trào phúng nói :" Oi thuyền trưởng, cái tên này hắn thực sự đáng giá 15 triệu sao"

Nghe lấy lời trào phùng của Zoro, Buggy có chút muốn bão nổi, mé nó bị súng chĩa vào đầu cũng không phải là ngươi, tất nhiên là ngươi không sợ rồi, khốn kiếp ta khi xưa thế nhưng là thuyền viên của vua hải tặc a, hiện tại ngay cả một đám mới ra biển tiểu bối cũng đánh không lại, càng nghĩ hắn càng hận cái kia tóc đỏ, nhưng Buggy hắn vẫn kìm nén cơn giận, suy nghĩ hồi lâu hắn nghĩ ra một cách giúp hắn bảo lưu lại một mạng :" Vị đại nhân tóc lục này nói đúng a, ta thế nhưng là treo thưởng 15 triệu beli đại hải tặc, các vị có thể bắt trói ta lại giao cho hải quân a. Hai vị đại nhân suy nghĩ kỹ a, 15 triệu không phải là một con số nhỏ a, hơn nữa là bắt sống, hải quân sẽ trao trả 100% số tiền truy nã a,.... " Buggy không ngưng luyên thuyên, khuyên giải KuVawn hai người.

Đúng lúc này, thì Nami đang ôm lấy một bao lớn tài bảo từ trong Buggy thuyền chạy ra, Nami thật sự bất ngờ trước thực lực của KuVawn và Zoro, nàng còn tường rằng ít nhất họ sẽ phải trải qua một trận ác chiến, thực lực như vậy có lẽ Arlong...... không nàng lắc đầu Arlong thế nhưng là từ đại hải trình tới đại hải tặc, không phải là những cái này Đông Hải hải tặc có thể so sánh được, khuôn mặt nàng có chút ảm đạm nhưng mà nghe lấy Buggy lời nói, hai mắt nàng sáng lên beli hình dạng, ngay lập tức nàng liền ngăn lại đang muốn bóp cò KuVawn, 15 triệu a nàng không thể để nàng ngốc thuyền trưởng phá hỏng được.

Nghe lấy Nami muốn ngăn cản KuVawn nói : " Nami, chúng ta thế nhưng là hải tặc a, cho dù có bắt hắn chúng ta cũng không đổi được tiền thưởng đâu "

Nami liền ngắt lời nói :" đồ ngốc thuyền trưởng, chúng ta thế nhưng là không có ai bị truy nã a, chỉ cần đại danh đỉnh đỉnh thợ săn hải tặc Zoro đi theo ta áp giải cái này hải tặc là được" " Ngươi hẳn là sẽ vui lòng hợp tác đúng không" Nami cười gian xảo hướng Buggy nói

KuVawn suy nghĩ hồi lâu quyết định nghe theo Nami kế hoạch, dù sao hắn cũng không muốn vì Buggy mà đắc tội một tứ hoàng, bảo Zoro chuẩn bị một cái thùng nước ném Buggy vào, nước trong thùng vừa đủ ngâm Buggy toàn thân chỉ còn chừa lại cái đầu khiến Buggy sụi lơ không còn một chút sức lực.

Nhìn lấy đang ô túi tài bảo Nami, KuVawn nói :" Không tệ a Nami, ngươi vậy mà đã hoàn thành việc dọn dẹp chiến lợi phẩm"

Nami nghe lời KuVawn nói mới sực nhớ, vì muốn nhanh chóng chạy ra cứu 15 triệu beli, nàng lại quên mất giấu đi đống này tài bảo, giờ đống này tài bảo đã bị nàng thuyền trưởng phát hiện, không có cách nào, nàng đành dâng lên tài bảo, tâm nàng lúc này như muốn rỉ máu, 'huhu tài bảo của ta a'

KuVawn nhìn lấy đang khóc trong lòng Nami, hắn không nhịn được muốn trêu nàng, " nể tình ngươi cũng có công góp sức tiêu diệt Buggy đoàn hải tặc, ta sẽ chia ngươi một ít tài bảo" Nami hai mắt lại lần nữa phát quang.

KuVawn tiện tay bẻ một miếng vàng nhỏ như móng tay, thả vào Nami lòng bàn tay nói :" Đây là phần của ngươi, cầm lấy"

Nami nhận lấy miếng vàng trong tay, trong lòng không ngừng gào thét 'khốn kiếp, tài bảo của ta a' nhưng ngoài mặt vẫn cười nói ' đa tạ thuyền trưởng'

" Được rồi Zoro, mang theo cái kia Buggy, chúng ta phải nhanh chóng khởi hành " nói rồi hắn quay người rời đi, tiện tay ném bao tài bảo cho Nami nói " cầm lấy, khi tới hòn đảo tiếp theo, vật tư tiếp tế sẽ do ngươi đi mua"

Ba người rời đi thị trấn Orange dưới ánh chiều tà, hết chương 3

Bạn đang đọc Ta Hải Tặc Chiến Đội Tại Onepiece sáng tác bởi MainHen

Truyện Ta Hải Tặc Chiến Đội Tại Onepiece tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MainHen
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.