Thẩm Gia Truy Sát
Vượt qua cánh đồng mênh mông cậu cưỡi tiểu Bạch hai người bước tới một cánh rừng nhỏ
"Chủ nhân người có dự tính gì?" Tiểu Bạch nghi hoặc hỏi
"Vạn sự tùy duyên đi" Thái Huyền vuốt ve mập mạp gấu trúc nhẹ nhàng nói
Phía xa hai chiếc xe ngựa chạy tới, xe phía trước con ngựa bị một lão giả xe phía sau một chưởng đánh ngã
Con ngựa ăn một chưởng nằm rạp xuống đất, chiếc xe ngừng lại
Một nam một nữ và hai tên gia nô bước ra
"Thẩm Kiệt ngươi đừng quá đáng" Nữ tử lớn tiếng quát
Trên chiếc xe phía sau tiếng cười khúc khích vang lên một nam tử hán bước ra, theo hắn là năm tên hộ vệ và một tên lão giả
"Liễu Ngọc tiểu muội ta nhìn chúng ngươi là phúc ngươi tu từ kiếp trước, Thẩm gia ta là gia tộc phụ thuộc mà đứng sau chính là thế lực khủng bố Tuý Lầu" Thẩm Kiệt cười tà dâm nhìn thân thể Liễu Ngọc miệng khẽ liếm mép
Tuý Lầu tứ đại đỉnh phong thế lực đứng đầu Vân Nam Vạn Sơn
Phía sau có nhị tông và tứ đại gia tộc phụ thuộc cùng nhiều các tiểu thế lực nhỏ lẻ đếm không hết
Bọn họ có rất nhiều phương hội đấu giá cùng nhiều thiên tài địa bảo buôn bán và trao đổi
Cho nên rất được nhiều người lui tới cũng như yêu thích. Tuý Lầu đứng đầu bốn đại thế lực về mặt buôn bán và có rất nhiều thế lực phụ thuộc gia tộc môn phái vân vân
"Tên đê hèn nhà ngươi ta thà chết cũng không thèm theo ngươi" Liễu Ngọc buồn nôn nhìn hắn
"Liễu Nhi đừng nói nhiều với hắn ta sẽ xông lên ngăn cản muội nhân cơ hội trở về gia tộc bẩm báo" người lên tiếng chính là huynh trưởng của nàng Liễu Kình
Nàng không đồng ý muốn cùng Liễu Kình sống chết nhưng bị hắn kịch liệt ngăn cản cuối cùng lao nước mắt lựa chọn rời đi
Thấy Liễu Ngọc rời đi hắn cùng với mấy tên gia nô xông lên hướng Thẩm Kiệt lao tới
"Chỉ dự vào các ngươi mà muốn đối đầu với ta nực cười Phí lão giết bọn hắn"
Theo lời Thẩm Kiệt lão giả bước ra khí lực nổi lên bước tới
Liễu Kình triển khai thực lực Địa Linh Cảnh tầng năm hắn thi chuyển Hoàng giai cao cấp công pháp
"Bạo Liệt Quyền"
"Chút tài mọn"
Phí lão cười khinh vận công chặn đòn mà không cần dùng tới chiêu thức
Thấy quyền của mình nhẹ nhàng bị chặn Liễu Kình kinh hãi hắn phỏng đoán tên lão giả này thực chắc ở Thiên Linh Cảnh
Quyền tâm đắc của mình bị chặn hắn cùng mấy tên gia nô phân tán chạy bảo mạng
"Lão phu đường đường Thiên Linh Đỉnh Phong Cảnh! nếu để cho mấy tên tép riêu các ngươi chạy thoát thì còn mặt mũi gì gặp thiếu gia"
Lão giả đạp chân phóng lên cao vung chưởng đem mấy tên gia nô đánh chết rồi phóng tới Liễu Kình
Lão gia dùng chiêu chưởng đến hắn phần đầu, trên lệch cảnh giới Liễu Kình căn bản không kịp né tránh
Một chưởng vỗ vào đầu khiến hắn vong mạng tại chỗ
"Được rồi mau đuổi theo Liễu Ngọc"
Thẩm Kiệt liên tiếng
Đám người bước lên xe ngựa chạy đi
Cùng lúc đó nàng chạy thục mạng vào cánh rừng lẫn trốn
Bọn người Thẩm Kiệt đuổi tới cánh rừng, bước xuống ngựa cả đám tiến vào rừng sâu
Sau một hồi chạy trốn nàng thấm mệt ngồi dựa vào một gốc cây đôi môi cắn chặt nước mắt rơi nhẹ, trai tim rung lên liên hồi
"Ngươi chạy không thoát"
Phí lão xuyên vào từng cành cây phóng xuống bước tới phía nàng
Thẩm Kiệt bọn người sau đó cũng đi tới
"Liễu muội muội đừng chạy nữa mau theo ta về"
Nàng bị bao vây tứ phía tuyệt vọng đứng lên sau đó quát lớn
"Ca ca ta đâu các người đã làm gì hắn"
"Hắc hắc! hắn đã bị Phí lão một chưởng đánh chết rồi ngươi còn không mau theo ta về, ta trước giờ không bạc đãi nữ nhân a"
Thẩm Kiệt nhìn nàng thân thể đầy mồ hôi ướt át cười tà dâm
Nghe được hắn lời nói nàng tuyệt vọng móc trong người con dao găm hướng hắn đâm tới
Phí lão phất tay đem nàng đánh bay năm dưới đất
Đám người bước tới gần, nàng cầm con dao lên tính tự sát
Đột nhiên bọn người nghe được tiếng bước chân một thiếu niên cưỡi con gấu trúc bước tới
"Tiểu tử từ đâu ra còn không mau cút"
Thẩm Kiệt tức giận quát
"Huynh mau chạy đi"
Liễu Ngọc nhìn thiếu niên khuôn mặt anh tuấn ho khan nói
Nàng bây giờ thân thể đã gần như vô lực phản kháng nước mắt chảy dài toàn thân ướt đẫm
Thái Huyền bước xuống người tiểu Bạch đi tới. Đưa tay đặt lên đầu Liễu Ngọc liền ngất đi cậu đặt nàng dự vào gốc cây
Thấy nàng lâm vào tuyệt cảnh mà còn có thể lo nghĩ cho mình nhân phẩm quả thật không sai
Lão giả nhìn thiếu niên trước mắt không có khí lực đoán chừng không phải người tu hành
Thấy Thái Huyền vậy mà phớt lờ mình Thẩm Kiệt tức giận
"Tiểu tử này khuôn mặt trong khá được, Phí lão đem hắn mặt rạch nát cho ta"
Lão giả nghe được lệnh nhào tới phía cậu chưởng tới
Thái Huyền nhất ngón tay lên kiếm ý bên trong biến ảo đâm tới phía Phí lão
"Kiếm ý sau có thể"
Lão giả hoảng hốt thấy không ổn muốn né nhưng đã không kịp, bị kiếm ý vây quanh cấu xé
Lão đau đớn thân thể vỡ vụn hóa thành hư vô ngay cả máu huyết cũng bị chém tan
"Kiếm ý ngươi rốt cuộc là kẻ nào, ta là người của Thẩm gia thuộc gia tộc phụ thuộc Tuý Lầu thế lực đỉnh phong Vân Nam vạn sơn"
Thẩm Kiệt kinh hãi thấy Phí lão đường đường là Thiên Linh Cảnh đỉnh phong vậy mà bị một cái chỉ tay giết chết
Hơn nữa đối phương còn có kiếm ý chắc chắn không phải người thường, hắn có Tuý Lầu danh dự chống lưng thiết nghĩ đối phương sẽ buôn tha mình
"Ta bình sinh ghét nhất loại người như ngươi"
Thái Huyền nhẹ nhàng nói tay vung lên
Kiếm ý bay ra đâm thủng bụng mấy tên cận vệ sau đó tụ lại quấn quanh Thẩm Kiệt cấu xé hắn
Hắn đau đớn không thôi xin tha nhưng đều vô dụng
Vài giây sau đó, hắn thân thể hóa thân hư vô linh hồn câu diệt không thể rơi vào luân hồi vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian
Đăng bởi | HắcHuyềnThiênTôn |
Thời gian | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 49 |