Hãy Đăng ký Thành viên
của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện...
Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé!
(Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Hỗn Loạn
1483 chữ
Người đăng: vuducdai
Cả đám người Băng Thần sau đó xuất hiện tại Thiên Nguyên học viện, Lâm Thiên
Linh nghiêm giọng nói :
"Chúng ta ai về chỗ của người nấy đi, toàn người quan trọng của các đại thế
lực, tuy họ biết chúng ta không sao nhưng càng sớm xuất hiện càng ít bất ổn
."
Đạo Tinh nhìn về phía Từ Hoa vẻ mặt tiếc nuối rồi nói :
"Hoa muội đợi ở Thiên Nguyên mấy ngày, ta xin phép trưởng bối rồi sẽ sang đây
chơi với muội ."
Từ Hoa cười nói :
"Huynh cứ về trước đi lúc nào có điều kiện thì sang đây chơi với ta ."
Pháp Tâm cúi đầu nghiêm túc nói :
"Cám ơn mọi người vì đã chiếu cố ta trong thời gian qua, bây giờ thì ta phải
đi về nếu không các trưởng bối nhất là sư phụ của ta sẽ rất lo lắng cho an
nguy của ta . Chính vì thế tạm biệt mọi người ta đi trước đây nhưng nhất định
chúng ta sẽ sớm ngày gặp lại ."
Băng Thần mỉm cười nói :
"Thế thì tạm biệt ngươi, những người khác cũng nhanh chóng đi về đi ."
Bọn họ sau đó rời đi hết, chỉ còn Vũ Tình và Lâm Thiến Thiến lại tỏ ra khá
lưu luyến, tuy nhiên đều là người làm đại sự thế nên họ nhanh chóng bình phục
tâm trạng của mình sau đó rời đi . Băng Thần thì quay sang nói với mấy cô nàng
:
"Các ngươi nghỉ ngơi trước đi còn ta phải đi tìm Sở gia gia cái đã, lần này
đi đến Trái Đất chắc cũng làm cho ngài ấy cực kỳ lo lắng cho ta . Chưa kể đồ
đạc ta mang về rất nhiều phải nhờ ngài ấy đổi chúng ra lợi ích thực tế mới
được ."
Tống Ảnh Liên mỉm cười nói :
"Huynh đi đi còn ta ra mắt mấy vị tỷ tỷ, không biết có cần tặng quà các nàng
hay không chứ lần đầu ra mắt mà không có chút đồ thì quả thật có chút ngại ."
Băng Thần mỉm cười nói :
"Nàng nấu vài món cho các nàng ấy ăn thì đó chính là món quà tốt nhất, để ta
lấy cho nàng một ít nguyên liệu để nàng chế biến, quan trọng nhất là nàng vẫn
còn Thiên Hương nấm chứ ?"
Tống Ảnh Liên gật đầu :
"Muội biết chắc chắn về đây kiểu gì cũng phải nấu một bữa ra trò cho mọi người
thế nên hôm qua không có mang ra nấu hết, bây giờ ta biết phải làm gì rồi
huynh đi tìm viện trưởng đi ."'
Băng Thần khẽ vuốt mái tóc của nàng nhẹ nhàng nói :
"Các nàng ấy rất dễ tính thế nên nàng không có gì phải lo lắng cả, làm nhiều
đồ ăn một chút tối nay ta cũng về ăn cơm với nàng ."
Tống Ảnh Liên khẽ nói :
"Ta nghĩ Sở viện trưởng sẽ mời huynh ăn cơm đấy, có lẽ huynh nên ở lại để ăn
để thế hiện sự tôn trọng của huynh đối với ngài ."
Băng Thần lắc đầu nói :
"Nàng yên tâm ta biết cách để xoay sở, nàng cứ làm thêm đồ ăn cho ta là được
."
Tống Ảnh Liên nhu thuận gật đầu còn Băng Thần thì nhanh chóng phi hành đến
phòng hiệu trưởng, trong lúc hắn ta phi hành đã có rất nhiều người tỏ vẻ ngạc
nhiên khi thấy hắn ta .Dù sao hắn ta biến mất lâu như thế cũng khiến nhiều
người nghĩ rằng hắn ta đã gặp chuyện gì đó, thế nhưng bây giờ hắn ta vẫn sống
nhăn răng làm mọi người phần nào yên tâm.
Nước thuốc tăng sức mạnh của thể chất bắt đầu cung không đủ cầu khi Băng Thần
không còn ở đây nữa, rất nhiều người còn chưa được hưởng dụng thứ này thế nên
bọn họ lo cho Băng Thần rất nhiều, Băng Thần nếu biết có nhiều người lo cho
mình như thế chắc hắn sẽ rất cảm động.
Khi hắn ta đi tới phòng của Sở Hoàng thì gõ cửa trước, Sở Hoàng đang làm việc
ngay lập tức ngừng lại rồi nói :
"Ngươi vào đi ."
Băng Thần vừa đi vào liền cười nói :
"Lão gia tử lâu rồi không gặp ."
Sở Hoàng cười khẽ :
"Ngươi đi về quê hương có mang quà cho ta không ?"
Băng Thần mỉm cười nói :
"Quà thì có nhưng để ngày mai ta trực tiếp mang tới cho ngài, còn hôm nay ta
muốn giao cho ngài một ít đồ mà gia gia ta đã chuẩn bị cho lần trao đổi này ."
Băng Thần búng hai cái giới chỉ đến tay Sở Hoàng, bắt lấy hai chiếc nhẫn Sở
Hoàng xem xét sau đó mỉm cười nói :
"Coi như tình hình trong học viện sẽ ổn định lại với những thứ này, ngươi
không biết được thời gian qua ta mệt mỏi thế nào đầu, tình hình đại lục bây
giờ cực kỳ hỗn loạn . Mấy cái Siêu cấp thế lực va chạm nhau rất nhiều, ta
phải rất uyển chuyển mới có khả năng tránh né những rắc rối gần đây ."
Hắn thờ phào một hơi rồi nói :
"Khi ta biết được người lão đạo hay tài năng của mấy thế lực đó mất tích có
liên quan tới ngươi thì ta chỉ sợ họ tìm đến Thiên Nguyên kiếm truyện thì ta
không biết phải làm sao . Bọn họ lần này cũng quay trở về hết cùng với ngươi
chứ ?"
Băng Thần mỉm cười nói :
"Tất nhiên rồi, ngài không cảm nhận được bọn họ rời đi từ trong học viện hay
sao ?"
Sở Hoàng cười khổ nói :
"Ngoài hai người thực lực khá yếu thì ta chẳng cảm nhận thêm được cái gì, rõ
ràng bọn họ không muốn sự hiện diện của họ bị người trong học viện phát hiện .
Tuy mọi chuyện đã kết thúc nhưng ngươi đừng nói ra những chuyện này để bớt rắc
rối ."
Băng Thần gật đầu nói :
"Ta biết với thực lực và thế lực của mình tại Thánh Nguyên còn lâu mới có thể
xử lý những rắc rồi do chuyện này mang lại thế nên ngài yên tâm ta sẽ không
lắm mồm đâu ."
Sở Hoàng thở phào một hơi rồi nói :
"Ngươi ở lại ăn bữa cơm chứ ?"
Băng Thần lắc đầu nói :
"Ta mới trở về muốn dành thêm thơi gian cho Thiên Vũ các nàng, còn ngài thì
ta đánh phải hẹn khi khác vậy ."
Sở Hoàng vuốt râu cười cười :
"Như thế cũng tốt ."
Băng Thần nhẹ giọng hỏi :
"Ngài có thể cho ta biết cụ thể những chuyện hỗn loạn do mấy cái thế lực lớn
gây ra hay không ?"
Sở Hoàng thở dài nói :
"Mấy siêu cấp thế lực khác thì còn bình thường thế nhưng riêng Quỷ Điện và
Thánh Môn vừa biến mất người lãnh đạo, thánh nữ cùng mất tích theo luôn thế
nên họ nghi ngờ lẫn nhau.
Người của hai thế lực rất nhạy cảm cứ hễ gặp nhau thì rất có khả năng sẽ xảy
ra xô sát, hôm trước hai đệ tử của họ đánh nhau gần Thiên Nguyên học viện .
Ta phải trực tiếp ra mặt can ngăn mới đuổi họ đi sang nơi khác để đánh nhau
tiếp, chứ một trong hai chết tại đây thì chúng ta sẽ mệt mỏi ."
Băng Thần khẽ nói :
"Tình hình còn không tồi tệ như trong suy nghĩ của ta đã là truyện tốt lắm rồi
, bây giờ ta đi về với các nàng đây chứ cũng khá trễ rồi ."
Từ biệt Sở Hoàng quay về phòng của mình thì Băng Thần đã thấy một bàn đồ ăn
nghi ngút khói, các cô nàng thì vừa ăn vừa tấm tắc khen . Hắn ta đi vào giả
bộ nghiêm túc nói :
"Các nàng ăn mà không đợi ta hay sao ?"
Bạch Cẩm thấy Băng Thần thì lập tức lao tới ôm chầm lấy rồi treo lủng lẳng
trên người hắn ta, nàng vẻ mặt đáng thương nói :
"Ta nhớ huynh lắm ."
Băng Thần ánh mắt trở nên hiền hòa nói :
"Ta cũng thế ."
Mấy cô nàng khác ánh mắt cũng ngấn nước, Thẩm Tú tức giận nghiêng đầu qua một
bên không thèm nhìn hắn, ai đời lại để nữ nhân mình lại mà đi không chịu báo
trước một tiếng .
Bạn đang đọc Ta Muốn Học Võ Công
của vuducdai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi | Mr. Robot |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |
Các Tùy Chọn
Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google
Privacy Policy and
Terms of Service apply.