Sự nhượng bộ của hai bên
Nhưng Bảo vẫn kiên quyết:
"Chú mới đến nhậm chức, chú không nên để nhân viên cấp dưới có lời ra tiếng vào rằng lãnh đạo làm việc theo cảm tính. Chúng ta cứ làm đúng quy trình, cháu nhất quyết phải trả phí."
Nghe thấy Bảo nói vậy, chú Thuần thấy cũng có lý, đành gật đầu đồng ý:
"Thôi được rồi, nếu cháu đã nói vậy thì chúng ta sẽ làm theo quy trình. Nhưng chú sẽ để mức phí thấp nhất cho cháu, coi như để mọi chuyện được minh bạch và dễ dàng hơn."
Bảo mỉm cười cảm ơn, nhưng vẫn nói chú cứ theo đúng giá mà làm trong khi các thành viên trong đoàn cũng nhìn nhau đầy tôn trọng và nể phục cách làm việc cẩn thận, chu đáo của Bảo.
Chú Thuần thì cảm thấy tự hào về người cháu trưởng thành và biết nghĩ này, và nhanh chóng chuẩn bị những giấy tờ cần thiết để công việc được tiến hành.
…
Buổi chiều tại Jackie Entertaiment, gã quản lý mặt nhọn đang khóa trái cửa làm việc cá nhân, cái tay hư hỏng đang không ngừng lần mò một cô KOL mới tuyển thì đột nhiên bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Hắn cáu kỉnh quát ra ngoài:
"Đã bảo không có chuyện gì thì đừng làm phiền! Tôi đang rất bận."
Bên ngoài, một nhân viên run rẩy đáp:
"Sếp Tiệp, Vy Vy Kawaii đã đến công ty và xin được gặp sếp."
Nghe thấy vậy, Tiệp thoáng bất ngờ, rồi một nụ cười hiểm độc hiện lên trên khuôn mặt. Hắn nghĩ thầm:
"Cuối cùng cũng phải cúi đầu rồi sao? Được thôi, nhưng cô không dễ dàng thoát đâu, tôi sẽ cho cô nếm thêm chút mùi đau khổ."
Hắn nhanh chóng đuổi cô KOL vừa mới bị hắn quấy rối ra khỏi văn phòng, rồi ra lệnh cho nhân viên gọi Vy Vy vào.
Khi cửa mở, Tiệp trông thấy Vy Vy, nhưng bất ngờ hơn khi nhận ra cô không đi một mình. Cô còn có hai người trẻ tuổi đi cùng, một nam và một nữ, trông đều rất chững chạc và tự tin.
Người đàn ông trẻ tuổi lên tiếng, giọng nói điềm tĩnh nhưng đầy quy nghiêm:
"Xin chào, anh là anh Tiệp, người phụ trách ở đây phải không? Chúng tôi đến từ Đại Nam Law Group. Hôm nay, chúng tôi đến để trao đổi thương lượng về hợp đồng không công bằng của quý công ty đối với thân chủ của tôi, cô Hoàng Khánh Vy."
Lời giới thiệu của người đàn ông đến từ Đại Nam Law Group khiến Tiệp thoáng giật mình. Trong đầu hắn chợt vang lên một tiếng chửi thầm:
"Chết tiệt! Đại Nam Law Group."
Tiệp nhận ra ngay tình hình không còn dễ dàng như hắn tưởng. Công ty hắn đã từng chịu thua thiệt không ít lần trước văn phòng luật này.
Làm sao mà Vy Vy lại biết đến họ được? Chuyện này luôn được bảo mật cơ mà!
Hắn ngồi đó, lo lắng suy tính. Biết rằng mình không thể tỏ thái độ cứng rắn như thường lệ, nhưng trong lúc hòa giải, Tiệp vẫn cố gắng "giở trò sư tử ngoạm," đòi một khoản bồi thường vô lý lên đến hàng tỷ đồng. Hắn nghĩ, biết đâu đối phương sẽ nhượng bộ.
Tuy nhiên, trước sự cứng rắn và những luận điểm sắc bén từ hai nhân viên của Đại Nam Law Group, Tiệp dần bị dồn vào thế bí.
Họ không hề bị lung lay, mà trái lại, chỉ đưa ra một mức bồi thường 200 triệu đồng để thanh lý hợp đồng, chưa bằng 1/10 số tiền mà Tiệp đòi hỏi.
Bất lực, Tiệp buộc phải xin ý kiến lãnh đạo tại tập đoàn. Khi lãnh đạo nghe thấy đối phương là Đại Nam Law Group, họ hiểu rằng việc tiếp tục tranh chấp sẽ chỉ dẫn đến những thiệt hại lớn hơn.
Vy Vy, suy cho cùng, không phải là một cây hái ra tiền lớn, và việc có thể bồi thường ngay lập tức 200 triệu đồng mà không phải kéo dài kiện tụng cũng là một điều kiện hấp dẫn. Do đó, tập đoàn đành chấp nhận đề nghị của Vy Vy và Đại Nam Law Group.
Tiệp, dù vô cùng tức tối, không còn cách nào khác ngoài việc phải chấp nhận thỏa thuận. Trong khi hắn cay đắng đặt bút ký vào biên bản hòa giải, Vy Vy cũng vui mừng ký tên mình vào bản thanh lý hợp đồng.
Khi rời khỏi văn phòng Jackie Entertainment, Vy Vy cảm thấy nhẹ nhõm và mừng rỡ.
Cô cuối cùng cũng thoát khỏi mối ràng buộc ngột ngạt này. Trong đầu cô không thể không hiện lên hình ảnh của Bảo, người giám đốc đã cưu mang và cứu thoát cô khỏi vũng bùn này.
Vy Vy không kìm nén được cảm xúc, cô liền gọi điện cho Bảo. Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy, giọng alo của Bảo vẫn bình tĩnh và trầm ấm như thường lệ.
"Chào giám đốc, mọi chuyện đã được giải quyết em... em thật sự không biết phải nói gì nữa. Em vô cùng cảm kích vì anh đã giúp em trong lúc khó khăn nhất.
Em thật sự không biết mình có tài cán gì mà lại được anh tin tưởng đến vậy. Em hứa sẽ cố gắng hết mình, không phụ lòng anh đâu," Vy Vy nói, giọng cô lạc đi vì xúc động.
Bảo lắng nghe, trong lòng vui mừng không kém, siêu tân binh thua lỗ tới tay rồi. Nhưng hắn vẫn đáp lại với giọng trầm ổn,
"Không có gì đâu, Vy Vy. Khi về công ty mình, em cứ phát huy bình thường như đã từng làm là được. Tính cách cũng không cần thay đổi. Cứ tự nhiên mà làm việc thôi."
Bảo thầm nghĩ: "Tốt nhất là càng chơi bời, kiêu căng, coi thường khán giả thì càng tốt. Thế công ty mới có thể thua lỗ như kế hoạch."
Vy Vy nghe xong, trong lòng càng thêm cảm động. Cô tự nhủ rằng mình nhất định phải cố gắng, không để phụ lòng tin tưởng của giám đốc.
Trong tâm trí cô, Bảo không chỉ là một người sếp mà còn là ân nhân, người đã cứu cô khỏi một tình thế tuyệt vọng. Cô hứa với bản thân rằng sẽ không để anh thất vọng.
Sau khi dặn dò xong các công việc như yêu cầu Vy Vy sắp xếp chuẩn bị chuyển ra Hà Đô làm việc, và nhắc nhở cô liên hệ với Linh để sắp xếp việc di chuyển và ăn ở, Bảo mỉm cười nhẹ.
Trong lòng, Bảo cảm thấy hài lòng khi thấy kế hoạch của mình dần thành hình. Mọi thứ đang diễn ra theo đúng dự định và Bảo có cảm giác rằng mọi công sức và sự chuẩn bị đều đang đi đúng hướng.
…
Buổi chiều tối tại một căn nhà ấm cúng trong khu đô thị quận 7, không khí trong căn bếp của cô Hà ngập tràn hương vị của bữa ăn tối.
Trong căn bếp rộng rãi, Cô Hà, với bàn tay khéo léo và nhanh nhẹn, đang bận rộn chế biến các món ăn.
Cô băm nhỏ hành tỏi để chuẩn bị cho món xào, cắt thịt thành những miếng vừa ăn để làm món kho, và nhúng cá vào gia vị để nướng.
Trong lò nướng, mùi thơm của thịt đang lan tỏa, làm ấm cả không gian bếp. Cô cũng đang đun sôi nồi canh trên bếp, với các loại rau củ đầy màu sắc nổi bật trong nồi nước trong veo.
Cô Hà vừa nấu nướng, vừa thường xuyên nhìn vào đồng hồ, miệng lẩm nhẩm để đảm bảo mọi thứ đều đúng giờ.
Từng động tác của cô đều đầy sự cẩn thận và tình cảm, vì hôm nay không chỉ là một bữa cơm thường ngày mà là dịp đặc biệt để đón tiếp Bảo và Linh, những người mà cô luôn coi như gia đình.
Vợ chồng cô Hà chỉ có duy nhất một đứa con trai, nhưng đã đi du học tại Úc Đảo một năm nay.
Bình thường ở nhà chỉ có hai vợ chồng. Việc Bảo, đứa nhỏ cô chăm nom như con đẻ và Linh cháu gái đến chơi khiến cô vui mừng phấn khởi không thôi.
Tiếng cửa mở và âm thanh của chiếc ô tô đỗ ngoài sân vang lên khiến cô Hà mỉm cười, rồi bất ngờ khi thấy Bảo và Linh bước vào cùng với chồng mình.
Cô giả vờ hờn dỗi "Hai đứa chỉ biết đến chú thôi, chưa gì đã đến tận chỗ làm đón chú rồi, chẳng ai nghĩ tới cô cả. Giờ mới chịu về đây đấy!"
Bảo nhanh chóng đùa lại.
"Làm sao mà quên được cô chứ! Nhưng mà chú Thuần hứa hẹn cho nhiều thứ lắm, nên tụi cháu phải đến thăm chú trước chứ."
Đăng bởi | TieuKimHau |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 20 |