Chương 61: Xích Lang
Tộc Xích Lang, vương quốc Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, tín ngưỡng Hỏa Thần.
Dưới sự dẫn dắt của Trần Ý, sự phát triển của nền văn minh Xích Lang diễn ra với tốc độ nhanh chóng, vượt xa sự mong đợi.
Nhờ kiến thức mà Trần Ý truyền dạy, đàn sói tiến hóa không chỉ về mặt thể chất mà còn về trí tuệ và văn hóa.
Trần Ý, người đã khai sáng và biến đổi cuộc sống của chúng, trở thành biểu tượng thiêng liêng.
Tượng Trần Ý được tạc từ đá trắng, đứng uy nghi trên đỉnh đồi, với đôi mắt sáng rực, toát lên vẻ thần thánh và quyền uy.
Dưới chân tượng, một ngọn lửa vĩnh cửu cháy bừng bừng, tượng trưng cho sức mạnh và sự bảo hộ của Hỏa Thần.
Tại trung tâm của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, quảng trường Đấu Trường Vĩ Đại, một đấu trường khổng lồ được xây dựng từ những tảng đá rực lửa và thép nung chảy, là nơi diễn ra các trận chiến ác liệt nhất.
Mọi ngày, từ sáng đến tối, nơi đây luôn vang lên tiếng reo hò, tiếng gầm rú và những tiếng vang của các trận chiến không khoan nhượng.
Đấu trường hình tròn, bao quanh bởi những bức tường cao ngất, khán đài xếp tầng dốc lên cao, cho phép hàng ngàn người Xích Lang theo dõi trận chiến từ mọi góc độ. Ở trung tâm là một sân đấu lớn, mặt đất lởm chởm đá và cát, nơi những chiến binh so tài.
Tại đây sẽ luôn hửi thấy mùi máu, mồ hôi, và khói lửa quyện vào nhau, tạo nên một bầu không khí căng thẳng và hừng hực.
Tại Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, thứ phân chia cấp bậc và quyền lực chính là sức mạnh.
Cho nên những chiến binh Xích Lang, với cơ thể cường tráng, làn da như lửa và ánh mắt sáng rực, bước vào đấu trường.
Họ trang bị những vũ khí sắc bén, từ gươm, rìu đến giáo và chùy, tất cả đều được rèn bằng ngọn lửa thiêng.
Chỉ có chiến đấu và chiến thắng tại đây, bọn hắn mới đạt được sự tôn trọng.
Các trận đấu sẽ diễn ra dưới sự giám sát của các công tượng và những người điều hành đấu trường.
Công tượng, không chỉ là những người thợ rèn mà còn là những nghệ nhân tài ba, tạo ra những tác phẩm nghệ thuật từ lửa và kim loại.
Họ được bảo vệ và chăm sóc đặc biệt bởi họ cung cấp các công cụ cần thiết cho chiến đấu và sinh hoạt của Xích Lang.
Do đó, tại quan niệm của các Xích Lang, chiến binh và công tượng là hai nghề nghiệp được tôn trọng nhất.
Các trận đấu không chỉ để phân định thắng thua mà còn để khẳng định vị thế và danh dự.
Trong Đấu Trường Vĩ Đại không có luật lệ cố định, chỉ có một quy tắc duy nhất - mạnh nhất là người chiến thắng.
Chiến binh phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng hoặc cho đến khi một trong hai không còn khả năng đứng dậy.
Và kẻ chiến thắng không chỉ nhận được sự tôn trọng mà còn được trao danh hiệu cao quý.
Bọn hắn được khắc tên lên bức tường danh dự tại đấu trường, trở thành biểu tượng của sức mạnh.
Những người chiến thắng nhiều trận được trao quyền lực, đất đai và tài sản.
Dẫn đến ngay từ khi còn nhỏ, người Xích Lang đã được huấn luyện để trở thành chiến binh. Các trường đào tạo chiến binh nằm rải rác khắp Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, nơi các giảng viên giàu kinh nghiệm truyền đạt kỹ năng chiến đấu và tinh thần chiến binh.
Mọi hoạt động trong đời sống hàng ngày của người Xích Lang đều xoay quanh chiến đấu. Từ việc săn bắn, rèn luyện thể lực, cho đến các cuộc thi đấu, tất cả đều nhằm nâng cao sức mạnh và kỹ năng chiến đấu.
Điều đặc biệt nhất của văn hóa Xích Lang đó là, Vương cũng có thể bị thay thế.
Chỉ có kẻ mạnh nhất mới xứng đáng trở thành Vương.
Tại Đấu Trường Vĩ Đại của Vĩnh Hằng Hỏa Quốc, ánh lửa từ những ngọn đuốc lớn xung quanh phản chiếu lên những bức tường đá đen chằng chịt vết xước.
“Chiến đấu”
“Lao vào nhau và chiến đấu đến gục ngã đi”
Đám đông Xích Lang rền vang những tiếng reo hò khát máu, đổ dồn ánh mắt về hai chiến binh đang chuẩn bị cho một trận chiến sinh tử.
Dabi, với làn da đỏ như máu và đôi mắt lạnh lùng, đứng giữa đấu trường. Mái tóc hắn cháy rực như ngọn lửa, từng cơ bắp cuồn cuộn nổi lên dưới ánh lửa.
Đối diện hắn là Garu, một chiến binh trẻ tuổi táo bạo, toàn thân toát ra sự quyết tâm. Garu cầm trong tay cây thương lớn, ánh thép sáng loáng như thách thức mọi kẻ thù.
"Ta sẽ lật đổ ngươi, Dabi. Ngôi vương này phải thuộc về kẻ mạnh nhất!" Garu gầm lên, giọng hắn vang dội khắp đấu trường.
Dabi nhếch môi cười nhạt, rút ra hai thanh kiếm lửa, mỗi thanh đều tỏa ra ánh sáng chói lòa.
"Nếu ngươi đủ sức mạnh, hãy chứng minh điều đó" Hắn nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy uy nghiêm của một bậc Vương giả.
Cả hai lao vào nhau với tốc độ kinh hồn. Garu tấn công trước, cây thương của hắn như một cơn lốc xoáy, quét về phía Dabi.
Tiếng kim loại va chạm vang lên chan chát, cùng với những tia lửa bắn ra khắp nơi. Garu sử dụng sức mạnh vô song đẩy lùi Dabi, đòn đánh của hắn như muốn xé toạc không khí.
Dabi né tránh một cách điêu luyện, đáp trả bằng những đòn đánh nhanh và mạnh mẽ từ hai thanh kiếm lửa.
Một đòn chém mạnh từ thanh kiếm lửa của Dabi cắt ngang cây thương của Garu, làm nó gãy đôi.
Garu chỉ kịp trợn mắt trước khi bị một cú đá trời giáng của Dabi hất văng ra xa.
Garu lồm cồm bò dậy, đôi mắt hắn tràn đầy sự quyết tâm.
Hắn không chịu thua, xông lên tấn công Dabi bằng tay không, mỗi cú đấm đều mang sức mạnh khủng khiếp.
Dabi đón nhận từng cú đấm, phản đòn bằng những đòn chém chính xác và tàn nhẫn. Cuộc chiến tiếp tục với sự quyết liệt, mỗi đòn đánh đều mang tính sống còn.
Garu dần mất đi sức mạnh, hơi thở trở nên nặng nề.
Dabi, với kinh nghiệm và sức mạnh vượt trội, nhanh chóng nắm bắt cơ hội. Một đòn chém quyết định từ thanh kiếm lửa của Dabi xuyên qua tim Garu, kết thúc cuộc chiến trong tiếng reo hò cuồng nhiệt của đám đông.
“Đến đây là kết thúc” Dabi lạnh lùng nói.
Trận chiến chiến thắng liên tiếp thứ 100 của Dabi, đúc nên cho hắn thành tích bất bại.
Sẽ không một người nào dám khiêu chiến địa vị của hắn.
Sau trận chiến căng thẳng và quyết liệt, Dabi đứng sừng sững giữa Đấu Trường Vĩ Đại, thân thể hắn vẫn tỏa ra nhiệt lượng như lửa cháy.
Những vết thương nhỏ trên người Dabi như những vết tích của một cuộc chiến đầy vinh quang, nhưng không làm giảm đi sự oai hùng của hắn.
Từ đám đông hò reo cuồng nhiệt, một người bước ra với dáng điệu vững chãi và oai phong.
Đó là Ares, Thần Vệ, cánh tay phải của Vương, dũng sĩ mạnh nhất chỉ từng thua Dabi trong một trận đấu duy nhất.
Thân hình Ares cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, làn da đỏ như máu càng làm tăng thêm vẻ dữ dằn và đáng sợ. Mái tóc đỏ dài tung bay trong gió, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào Dabi đầy sự tôn trọng.
Ares bước đến bên Dabi, trong tay mang theo một bộ áo giáp sáng loáng, được rèn từ loại thép tốt nhất và tinh luyện trong ngọn lửa thiêng.
Áo giáp này không chỉ là bảo vệ mà còn là biểu tượng của quyền lực và sức mạnh tối thượng.
“Ngài đã chiến đấu anh dũng, thưa Vua của chúng ta” Ares nói, giọng đầy uy lực.
Dabi gật đầu, đôi mắt hắn ánh lên vẻ hài lòng. Ares quỳ xuống trước mặt Dabi, nâng bộ áo giáp lên cao như một lời tuyên thệ.
"Đây là áo giáp của vị vua xứng đáng nhất. Hãy mặc nó và cùng ta dẫn dắt Vĩnh Hằng Hỏa Quốc đến sự vĩ đại"
Dabi nhận lấy áo giáp, cảm nhận sự nặng nề của nó. Hắn khoác lên người bộ áo giáp với sự trang trọng, từng mảnh ghép vào nhau tạo nên một hình ảnh uy nghi và bất khả xâm phạm.
“Văn hóa khác hoàn toàn so với Ngư Nhân” Trần Ý quan sát.
“Nhờ có ta truyền cho kiến thức luyện kim, quốc gia của bọn hắn nghiêng hẳn về việc chế tạo các vũ khí”
“Tuy có vẻ cùng là ngôn ngữ của Ngư Nhân, nhưng chỉ Ngư Nhân mới đem tới thứ âm thanh trong trẻo kia”
Đăng bởi | vinhtrinh17200 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |