Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyết đấu - hạ

Tiểu thuyết gốc · 2074 chữ

Ngũ Trưởng Lão Thanh Vân Tông cảm thấy vô cùng hài lòng với màn trình diễn này của Viêm Thiên Bằng, nếu như Lý Trường Ca không còn chiêu bài gì khác, bại cục đã ở ngay trước mắt.

Khương Phong Tử đánh giá uy lực Lam Hỏa Phượng Hoàng này của Viêm Thiên Bằng đã sánh ngang với Trúc Cơ đỉnh phong kỳ, nếu Lý Trường Ca không có biện pháp hóa giải, thắng thua đã phân định.

Hỏa cầu liên tục bạo nổ ở xung quanh Lý Trường Ca, mặc dù hắn đã tận lực tránh né nhưng sóng nhiệt lẫn phong áp vẫn liên tục gây sát thương lên người hắn.

Lý Trường Ca tế lên Thiên Hỏa Minh Đăng chặn lại ngọn hỏa diễm hung hãn đang táp tới kia, rồi lại nhanh chóng tung mình tránh né đạo hỏa cầu đang giáng xuống từ thinh không.

Công kích của Viêm Thiên Bằng lúc này liên miên không dứt.

Nhìn thấy Lý Trường Ca chật vật chống đỡ, Viêm Thiên Bằng càng trở nên hung hãn, như thể muốn ăn tươi nuốt sống hắn.

- Lý Trường Ca ngươi chỉ biết chạy như chó nhà có tang thôi sao? Uy phong của ngươi lúc nãy đâu rồi? Điêu trùng tiểu kỹ của ngươi đâu rồi?

Viêm Thiên Bằng liên tục khích tướng Lý Trường ca, ý đồ muốn quấy nhiễu tâm lý của đối phương, mong đối phương nóng nảy mà đưa ra quyết định phản công sai lầm để hắn có thể nhanh chóng kết thúc trận đấu.

Ngược lại với mong muốn của Viêm Thiên Bằng, Lý Trường Ca vẫn vô cùng bình tĩnh sử dụng Tiêu Dao Túy Bộ để né tránh hỏa cầu đến từ Xích Viêm Phượng Hoàng thuật pháp của đối phương.

Không chỉ có ưu thế về tốc độ, Tiêu Dao Túy Bộ còn lưu lại huyễn ảnh làm cho Viêm Thiên Bằng khó phân biệt thực hư, công kích của Lam Hỏa Phượng Hoàng kia, mười đạo hết chín đạo đánh lên huyễn ảnh của thân pháp.

Lý Trường Ca muốn thông qua phương thức này mà nhanh chóng tiêu hao đối phương, cho nên hắn mới không ra đòn phản công.

Viêm Thiên Bằng đương nhiên nhận ra ý đồ tiêu hao chiến của Lý Trường Ca, hắn cười lạnh một tràng, đem chín thành chân khí còn lại trong nội thể toàn bộ huy động, quán đỉnh vào bên trong thuật pháp Xích Viêm Phượng Hoàng, muốn dùng một chiêu cuối này kết thúc trận đấu.

Lam Hỏa Phượng Hoàng ngừng lại công kích, vỗ cánh lượn lên chín tầng mây, ngự tại hư không giang rộng Lam Hỏa Chi Dực, ngạo nghệ nhìn xuống bên dưới.

Nương theo pháp quyết của Viêm Thiên Bằng, Lam Hỏa Phương Hoàng ngưng tụ một cái đại hỏa cầu, một chiêu này của hắn sẽ đem toàn bộ phạm vi của tỷ võ trường nuốt trọn, bao gồm cả Lý Trường Ca sinh sinh nhấn chìm vào trong biển lửa vô tận.

- Ha ha, Lý Trường Ca, ngươi hãy ngoan ngoãn chịu chết đi! Ngươi vĩnh viễn chỉ là một tên tiểu bạch kiểm bại hoại núp sau cái bóng của Lý gia Hoàng Thất mà thôi. Sau này ra ngoài bớt kiêu ngạo lại.

Một chiêu này của hắn, Lý Trường Ca nếu cường ngạnh chống đỡ, không chết cũng trọng thương, thậm chí là tàn phế.

Hỏa diệm của huyết mạch Cổ Thần Chúc Dung sở hữu hỏa lực vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn vượt qua cả Hỏa Diệm của Lưu Ly Hỏa Long mà Lý Trường Ca sở hữu.

Lam Đông Doanh, Lý Băng Băng và Gia Cát Thường Hi chúng nữ không hẹn mà cùng nhau hai tay nắm chặt để trước ngực, lo lắng cầu nguyện cho an nguy của Lý Trường Ca.

Lam Đông Doanh nhận thức được một chiêu kia, một chiêu đó của Viêm Thiên Bằng đã từng dùng để kết liễu một con Trúc Cơ Đỉnh Phong kỳ yêu thú.

Đột nhiên thân thể của Lý Trường Ca tỏa ra quang mang đại thịnh, hào quang rực rỡ chói mắt như thể Thái Dương hạ san, hai mắt hắn tỏa ra kim quang hữu thần, xung quanh thân thể hắn từng tia sáng vàng nhạt không ngừng chớp động như lôi điện vắt ngang bầu trời.

Sau lưng hắn từng đạo Thái Dương Luân nhanh chóng huyễn hóa thành hình, một đạo rồi lại thêm một đạo.

- Trời ơi, năm đạo Luân Quang!

Có kẻ thét lên chấn kinh toàn trường, phải biết là lão tổ của Lý gia tu luyện Quang Minh Thánh Điển cũng chỉ có thể ngưng tụ ra thất đạo Luân Quang, vậy mà Lý Trường Ca chỉ dùng tu vi Trúc Cơ kỳ, ngưng tụ ra năm đạo Luân Quang liền làm cho toàn trường khiếp sợ.

- LỤC ĐẠO LUÂN QUANG! Lão thiên a, là lục đạo Luân Quang!

Đạo Luân Quang thứ sáu xuất hiện làm toàn bộ quảng trường bùng nổ dữ dội, có kẻ không tin vào mắt mình, liên tục dùng tay dụi mắt, thậm chí có kẻ còn dùng tay tát vào má mình để xác nhận sự thật nghịch thiên này.

- Lục đạo Luân Quang này cũng không thể cứu được ngươi!

Viêm Thiên Bằng gầm lên thị uy, hắn dồn toàn bộ chân khí vào thuật pháp Xích Viêm Phượng Hoàng, ngay lập tức đại hỏa cầu bên trên đột ngột thu nhỏ lại, nhưng uy áp tỏa ra lại mạnh mẽ gấp bội lúc trước, hỏa cầu phập phù bất định như thể đã sẵn sàng để bạo tạc.

Lục đạo Thái Dương Luân sau lưng của Lý Trường Ca cấp tốc xoay chuyển, nhanh chóng hợp nhất, huyễn hóa thành một đạo Nguyệt Quang, khí thế xông tận trời xanh.

Lý Trường Ca dùng hai chỉ thủ vuốt dọc Tử Lôi Kiếm, kiếm khí đại thịnh, hình thành phong áp càn quét tứ phương, gió lốc cuồn cuộn cuốn hỏa diệm bốc lên tạo thành một cái hỏa lốc cuồng bạo ngang tàng.

Hảo Lam Phượng Hoàng vỗ cánh, đem đạo hỏa cầu kia dứt khoác nã xuống bên dưới, hỏa cầu bay về phía Lý Trường Ca càng lúc càng hóa to, uy áp ép xuống dưới vô cùng vô tận, uy lực phô thiên cái địa làm tu sĩ dưới Trúc Cơ đỉnh phong kỳ phải liên tục lùi lại, dù đã đứng cách xa hơn năm mươi trượng.

Uy lực quả nhiên kinh thiên!

Ánh sáng quanh thân Lý Trường Ca chợt vụt tắt, như thể có kẻ thâu thiên hoán nhật, đem ngày thành đêm, đạo Luân Quang kia cũng biến mất không thấy tăm hơi.

Lý Trường Ca chậm rãi đọc tên kiếm chiêu, linh lực quán đỉnh càng lúc càng dữ dội.

- Thái! Dương! Toái! Lạc! Trảm!

Kiếm trong tay hắn chém ra một đạo Nguyệt Quang, ánh sáng của nó át cả Thái Dương trên cao, đem toàn bộ trăm trượng xung quanh chìm vào bên trong ánh sáng chói lòa.

Đám tu sĩ dưới Kết Đan chỉ có thể nhắm nghiền mắt.

Vút! OÀNH! OÀNH!

Thái Dương Toái Lạc Trảm trảm đôi Hỏa Cầu trên không trung đem hỏa năng của nó toàn bộ phá toái, hỏa diệm bùng lên ngay tại trên không, rồi ập xuống bên dưới như thác đổ trút xuống đem toàn bộ quảng trường biến thành biển lửa.

Đạo kiếm khí hình bán nguyệt này vẫn chưa dừng lại, nó lao vút lên thinh không, trảm đôi Lam Hỏa Phượng Hoàng ở bên trên, rồi xông phá chín tầng trời, ầm ầm nổ từng cơn rền vang.

ÙNG! ÙNG! ÙNG! ... ÙNG!

Đương trường toàn bộ kinh hãi, chiêu thức của hai người này quá mức kinh diễm, uy lực đã sớm vượt qua tưởng tượng của bọn họ đối với thuật pháp ở cảnh giới Trúc Cơ kỳ rồi.

Biển lửa bao trùm quảng trường tỷ võ, không ai rõ nội tình bên trong. Mọi người dường như nín thở, chờ đợi kết quả cuối cùng, ai sẽ là kẻ đứng vững đến cuối cùng đây.

Ngọn lửa ở tỷ võ đài bị một thứ gì đó mạnh mẽ hút lấy, dần dần để lộ ra hai thân ảnh đang đứng ở bên trong.

Lý Trường Ca thu lại Thiên Hỏa Minh Đăng, hủy đi thuật pháp của Tị Hỏa Châu đang bao phủ hắn ở bên ngoài, mạnh mẽ và dứt khoát lao tới chỗ của Viêm Thiên Bằng.

Viêm Thiên Bằng bị phản phệ nặng nề dẫn đến thất khiếu chảy máu, chân khí cũng đã hoàn toàn khô kiệt, miệng lưỡi khô khốc, ánh mắt lờ mờ cố gắng xác định phương hướng kiếm chiêu của Lý Trường Ca mà né tránh.

Cửu Lôi Kiếm Thức trong tay Lý Trường Ca vô cùng hung bạo oanh tới thân thể của Viêm Thiên Bằng, đem cơ thể hắn đánh bay ra khỏi tỷ võ đài, lôi điện liên tục nện lên nhục thân hắn, mùi thịt khen khét không ngừng lan tỏa trong không khí.

Cơ thể hắn ta vốn đã bị thuật pháp phản phệ mà trọng thương, nay lại bị lôi điện không ngừng tàn phá, kinh mạch tổn hại nghiêm trọng, phun ra một ngụm máu lớn, ướt đẫm cả một góc sân.

Thân thể tàn tạ như một khúc gỗ mục bị lôi điện oanh kích.

Giang Sở Sở, sư tỷ cùng sơn phong của hắn ta lao lên phía trước đỡ lấy thân thể Viêm Thiên Bằng đang bay như diều đứt dây kia mà hét lớn.

- Lý sư đệ, tỷ võ lôi đài hà tất phải ra tay tàn nhẫn với đồng môn như vậy?

Viêm Thiên Bằng hai chân không còn đứng vững nữa, nhưng ánh mắt vẫn không hề chịu khuất phục, ho khan mấy tiếng, hộc cả máu mồm.

Hắn kiên cường nói, làm cho người ta cảm động vì nhiệt huyết của thiếu niên.

- Lý ... Trường Ca ... ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây ... đừng khinh thiếu niên nghèo ... ba năm nữa ... khục, ta sẽ quyết đấu lại với ngươi ... khục ... khục ... ở Tiềm Long Bảng.

Hắn ta nói xong, ho ra một ngụm máu lớn, ngất tại đương trường.

Lý Trường Ca cũng không khá hơn là bao, đạo bào tơi tả, khóe miệng rỉ máu, hơi thở nặng nhọc nói.

- Giang sư tỷ, tỷ nói như vậy liệu có quá thiên vị cho hắn ta, chiêu thức của hắn có chiêu nào mà không muốn đoạt mạng, phế đi kinh mạch của ta?

Giang Sở Sở cưỡng tình đoạt lý, chụp mũ hắn.

- Hừ, ngươi đừng có mà ngụy biện, một chiêu cuối kia của ngươi chính là muốn giết hắn, thắng thua đã định, tại sao còn phải ra tay?

Ngũ Trưởng Lão đột nhiên xuất hiện, giọng lạnh lùng nói.

- Sở nhi, đủ rồi! Mau đưa sư đệ ngươi về chữa thương! Lý sư điệt, trận này sư điệt đã thắng!

Ngũ Trưởng Lão phất tay cuốn lấy hai người Giang Sở Sở và Viêm Thiên Bằng rời đi.

Khương Phong Tử ở trên không trung nở ra một nụ cười thỏa mãn.

- Tuyết nhi, nhi tử này của nàng thật biết cách làm người ta ngạc nhiên!

Liễu Mi đứng ở bên cạnh chủ tử nàng, len lén nhìn sắc mặt của Lục Tiên Tử.

"Chủ tử dường như rất vui a!"

Lục Tiên Tử chờ Ngũ Trưởng Lão rời đi cũng liền biến mất, vô thanh vô thức như cách nàng đến đây vậy.

Lý Trường Ca ôm ngực, ho khan mấy tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, chúng nữ lập tức chạy lên đỡ lấy hắn.

Lý Băng Băng và Gia Cát Thường Hi lao lên rất nhanh, mỗi người một bên đỡ lấy Lý Trường Ca.

Lam Đông Doanh có chút khựng lại, bởi nàng không biết phải đối mặt với hắn như thế nào, chuyện này chung quy cũng do nàng mà ra.

Hơn nữa, nàng lấy danh phận gì để mà lo cho hắn.

Ánh mắt nàng nhìn hắn vô cùng đau lòng, nàng lùi lại trong vô thức, tầm nhìn nhòe đi vì lệ.

"Tam Điện Hạ, tiểu nữ xin lỗi, chỉ có thể mong người sớm bình phục!"

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.