Điên cuồng đấu giá - trung
Viêm Thiên Bằng hắn ta có một tuyệt chiêu trong đấu giá đó là hắn sẽ ra tay đẩy giá ba lần trong khi đó đối phương sẽ theo hắn mà trả giá cao hơn đúng ba lần, ở tại lần thứ ba đó cũng là lúc hắn dừng tay để đối phương chết trong sự tự cao tự đại mà chính bản thân đối phương cũng không hề hay biết, một chiêu này được hắn đặt cho một cái tên là "Ba Lần Đấu Giá Giết Một Thằng Ngu".
Hắn ta nở một nụ cười trào phúng, ung dung chờ đợi Lý Trường Ca lần nữa ra giá, hắn tin rằng đối phương chắc chắn sẽ tranh với hắn, sự tranh giành này không phải do đối phương thực sự cần nó, mà do tính hiếu thắng bẩm sinh đặc trưng của đám công tử quần là áo lụa này, tính khí của đám công tử bột bọn họ hắn nắm rõ như lòng bàn vậy.
- 3500!
Tiếng hô của Lý Trường Ca vang lên làm nụ cười trên môi của hắn càng trở nên rạng rỡ, hắn ngoác miệng ra cười đến tận mang tai nhưng vẫn phải cố nhịn xuống để không phát ra âm thanh.
Con mồi đã cắn câu, Viêm Thiên Bằng lúc này cố gắng đè xuống tâm tình kích động, hắn im lặng như thể giả bộ suy nghĩ thiệt hơn trong chốc lát để cho đối phương lầm tưởng rằng bản thân hắn rất cần vật phẩm này đến mức đắn đo thiệt hơn mà suy nghĩ lâu đến như vậy.
Đây chính là lá bài tẩy trong tuyệt chiêu này của hắn, làm đối phương có ảo tưởng rằng khi sống chết tranh giành với hắn sẽ có được cảm giác chiến thắng một kẻ nghèo hèn như hắn để thỏa mãn sự vui vẻ của bọn chúng và cười lên nỗi đau tranh giành vật phẩm thất bại của những người như hắn.
Nhưng bọn chúng sẽ sớm phải tái mặt đi vì cái giá phải trả cho vật phẩm mà bọn chúng giành với hắn kia.
Càng nghĩ Viêm Thiên Bằng càng cảm thấy hả hê và chờ mong được xem vẻ mặt tái mét dại người ra kia của Lý Trường Ca, hắn ta vẫn duy trì sự im lặng, chờ đợi hành động đến từ Nhã Phi.
Đôi môi đỏ mọng của Nhã Phi mấp máy như thể chuẩn bị hô lên cái giá 3500 kia của Lý Trường Ca thì đột nhiên Viêm Thiên Bằng lên tiếng, giọng của hắn cứng rắn và quả quyết gạt phăng đi ý định trong đầu của nàng.
- 5000!
Ồ lên một tiếng ồn ào cả đại sảnh đã không còn truyền âm để tư nghị nữa, bọn họ công khai rỉ tai nhau bàn luận về cái mức giá trên trời này đối với một bình ba viên Trúc Linh Đan trung phẩm kia.
5000 viên chân khí thạch cực phẩm là con số mà không ai có thể tưởng tượng nổi sẽ xuất hiện ở trên loại đan dược ngũ phẩm như thế này.
Viêm Thiên Bằng không nhịn được sự kích động quay người nhìn sang phía gian phòng số 16 ở bên cạnh dù trước mặt hắn chỉ là một bước tường bằng gỗ màu đỏ nâu.
"Lý Trường Ca, ngươi mau ra giá đi, còn chần chừ gì nữa, lão tử sẽ đem ngươi chôn vùi bằng một bình đan dược chỉ có ba viên Trúc Linh Đan này. Ha ha ... nào, nào, mau ra giá đi ... tên ngu ngốc ..."
Lý Trường Ca ở bên này chợt nở một nụ cười thần bí, hắn không tiếp tục ra giá nữa, cái trò chơi này trước đây hắn đã diễn bản thân mình mắc bẫy rất nhiều lần nhưng cho dù hắn có tiếp tục diễn với thiên hạ rằng mình dễ bị lừa thì cũng nhất định sẽ không phải là lần này.
Ba mươi giây thời gian đã trôi qua trong sự im lặng đã làm Viêm Thiên Bằng từ tâm tình kích động chờ mong sang chờ đợi trong hồi hộp.
Nếu trong vòng hai phút thời gian không có ai tiếp tục ra giá, Nhã Phi sẽ lên tiếng xác nhận.
Viêm Thiên Bằng chờ thêm ba mươi giây nữa không thấy động tĩnh gì, vô cùng sốt ruột, hắn quyết định lên tiếng khiêu khích Lý Trường Ca, hy vọng hắn có thể mắc bẫy.
- Tam Điện Hạ, người không ra giá nữa sao, chẳng lẽ Lý gia Hoàng Thất nghèo đến như vậy? Chỉ có một chút cực phẩm chân khí thạch cũng không thể bỏ ra nổi, chấp nhận từ bỏ?
Lý Trường Ca nhếch mép cười cười, khích tướng sao, chiêu này không có tác dụng với hắn, nếu một chiêu khích tướng này có hiệu quả thì hắn làm sao có thể nhẫn nhục được trong mười hai năm qua.
Lý Trường Ca tiếp tục im lặng, hắn muốn đối phương phải hồi hộp đến vỡ tim mới thống khoái.
Sự im lặng này làm cho Viêm Thiên Bằng càng trở nên cấp bách, trên trán đã đổ mồ hôi trộm.
- Ha ha, đường đường là Tam Điện Hạ của một Tiên Quốc Bậc Bốn lại không có nổi 5000 viên chân khí thạch cực phẩm để đấu giá với ta, một kẻ nghèo hèn ư? Chuyện này truyền ra ngoài sẽ thành trò cười cho thiên hạ mất thôi ... ha ha ...
Ở bên dưới đám tán tu nghe hắn nói vậy liền cười trong hả hê, đại sảnh đột nhiên tràn ngập tiếng cười.
"Điện Hạ, nếu người muốn tranh với hắn, Lý gia Hoàng Thất vẫn sẽ hỗ trợ ngài!"
Lý gia chủ sự lập tức truyền âm cho Lý trường ca.
"Chương thúc, tại sao lại phải bỏ ra 5000 viên chân khí thạch cực phẩm để đổi lấy ba viên Trúc Linh Đan trung phẩm? Trực tiếp lấy thêm 1000 viên chân khí thạch cực phẩm nữa đã đủ để đổi lấy một bình ba viên Trúc Linh Đan thượng phẩm rồi! Đừng để bị hắn khích tướng!"
Chương chủ sự thoáng chốc ngẩn người, không nghĩ đến bản thân vì quá xem trọng mặt mũi mà suýt chút nữa quên mất chuyện này.
"Vẫn là điện hạ anh minh!"
Lão truyền âm đáp lời Lý Trường Ca, đồng thời đối với hắn cũng xem trọng thêm mấy phần.
[Đinh! Độ hảo cảm Chương quản sự +10, đạt 40 điểm - Thủ hạ]
Thời gian như chậm lại, mỗi giây trôi qua đối với Viêm Thiên Bằng cứ như địa ngục đang trỗi dậy, hỏa diệm sơn đang phun trào, lòng hắn thì nóng như lửa đốt mà Lý Trường Ca thì một mực im lặng.
Nhã Phi gõ búa phanh phanh trên mặt bàn, hô.
- 5000 lần thứ nhất! ... 5000 lần thứ hai! ... 5000 lần thứ ba! Thành giao, xin chúc mừng Viêm Công Tử!
Viêm Thiên Bằng thẹn quá hóa giận, cười lớn, tìm cách châm chọc Lý Trường Ca để gỡ gạc.
- Ha ha, Lý Trường Ca, ngươi đến cùng cũng chỉ như vậy mà thôi! Ha ha ...
Lý Trường Ca lúc này mới cười, hắn cười còn lớn hơn đối phương làm Viêm Thiên Bằng cùng đám tán tu đang cười hả hê bên dưới im bặt.
- Viêm Thiên Bằng a Viêm Thiên Bằng, Lý gia Hoàng Thất ta nào có thiếu chân khí thạch cực phẩm, ngươi muốn mười vạn ta cũng có thể xuất ra cho ngươi, nhưng ngươi nói xem có mấy ai hồ đồ đến mức ngu xuẩn như ngươi mà đi mua ba viên Trúc Linh Đan trung phẩm với giá 5000 chân khí thạch cực phẩm? Bộ ngươi không biết ba viên Trúc Linh Đan thượng phẩm cũng chỉ có giá sáu đến tám ngàn chân khí thạch cực phẩm thôi sao? Ha ha ...
Lý Trường Ca nói xong, đệ tử của thế gia và quý tộc lập tức cười vang lên một trận cùng hắn, tên Viêm Thiên Bằng bây giờ có khác nào một con lừa trọc phú đâu chứ.
Tiếng cười của bọn họ giòn tan làm đám tu sĩ tán tu ngượng đỏ cả mặt, ngay cả Viêm Thiên Bằng cũng chết lặng ngồi phịch xuống ghế, ánh mắt cay đắng khó tả thành lời, hắn bại trong chính cái bẫy mà hắn bày ra.
Rốt cuộc là tại sao?
Giang Sở Sở nhìn hắn thương cảm, cái giá này quả thực là quá cao, nhưng nàng không nghĩ đến hắn lại vì tranh chấp với Lý Trường Ca mà có thể làm tới mức này.
- Viêm sư đệ, chỗ ta vẫn còn chân khí thạch ...
Viêm Thiên Bằng nhìn nàng, cười cười cứu chữa sự ngượng ngùng này.
- Đúng là chỉ có Giang sư tỷ là đối tốt với ta, một bình Trúc Linh Đan này thật sự rất cần thiết đối với đệ, bằng mọi giá đệ phải tranh đoạt được, có nó ba năm sau đệ liền có thể dễ dàng đánh bại hắn.
- Ân, ta luôn tin tưởng đệ.
Lời nói này của hắn đã thành công lừa được Giang Sở Sở đem chuyện xấu hắn muốn làm biến thành một câu chuyện nghị lực phi thường vượt qua nghịch cảnh.
Mấy vật phẩm kế tiếp Lý Trường Ca cũng không có hứng thú với vật phẩm nào nữa, trong năm viên Anh Biến Đan có ba viên bị Liệt gia, Lý gia cùng Tần gia mạnh mẽ mua xuống.
Bây giờ cũng chỉ còn có hai viên, Tu Mạc Hải cũng thể chờ đợi nữa được, nếu bỏ qua hai viên này hắn sẽ không biết đến bao giờ mới có thể lần nữa cầu đến một viên Anh Biến Đan thượng phẩm do Lục Phẩm Đan Sư luyện chế ra.
Tu Mạc Hải cắn răng nói.
- 3500!
Viêm Thiên Bằng ở phía bên này cũng đột ngột lên tiếng.
- 4000!
Ra giá xong hắn liền quay sang Giang Sở Sở mà nói.
- Giang sư tỷ an tâm, ta nhất định sẽ có thể mua xuống viên Anh Biến Đan này cho sư tỷ.
- Ân!
Giang Sở Sở nhu thuận gật đầu, tin tưởng giao cho hắn đấu giá thay mình.
Tu sĩ lần nữa lại có chuyện để bàn tán thảo luận. Bọn họ ban đầu còn thắc mắc tại sao hắn lại cần Anh Biến Đan, nhưng nghĩ đến Giang Sở Sở luôn theo hắn như hình với bóng kia liền vỡ lẽ, thì ra hắn ta thay nàng đấu giá.
Tu Mạc Hải nhíu mày, tên này không phải là cố ý chống lại hắn chứ? Sao lại trùng hợp đến như vậy.
"Hừ, thật là không biết tự lượng sức!"
Tu Mạc Hải giọng âm trầm hô.
- 4200!
Một đệ tử Kết Đan kỳ của Nhiễm gia, Hoàng Đô thành, Phù Quang Tiên Quốc tham gia tranh đoạt.
- 4300! Viên đan dược này thực sự rất cần đối với tại hạ, mong Tu huynh có thể nhường ta.
Tu Mạc Hải nghe thấy nhưng không đáp lời gã, ngươi cần chẳng lẽ ta không cần, vớ vẩn.
Viêm Thiên Bằng siết chặt nắm đấm, tên kia nói như vậy chính là xem thường gã sao?
Đăng bởi | ThienCoLaoNhan |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 7 |
Lượt đọc | 148 |