Pháp Môn Dưỡng Hồn Kiếm
Dẫu cho tuyết rơi trắng xóa cả trời đất rừng trúc vẫn giữ một màu xanh tràn đầy sức sổng.
Gió thồi làm rừng trúc lao xao từng hồi, thân trúc va vào nhau như chuông gió treo trước cửa, âm thanh phát ra nghe thật dễ chịu.
Lý Trường Ca chân đạp trên tuyết từ tốn đi lên đỉnh núi, quang cảnh ở chỗ này hắn muốn gấp gáp cũng không được, càng đi lên phía trên tâm tình hắn càng trở nên an tĩnh lại, bầu không khí an nhiên tự tại này dường như do tâm cảnh của sư tôn hắn ảnh hưởng mà thành.
Liễu Mi trong hình dáng bạch hồ ngồi trên một tảng đá ven đường quan sát hắn từ xa, dung mạo của hắn vẫn như mấy ngày trước, nhưng mà nàng cảm thấy hắn có cái gì đó khác lạ.
Lý Trường Ca nhìn thấy nàng liền dừng cước bộ, thi lễ với nàng.
- Chào buổi sáng, Liễu tỷ!
Liễu Mi gật nhẹ cái đầu, đoạn nhìn hắn mà nhắc nhở.
- Tiểu đệ, chủ tử vẫn chưa tu luyện xong, ngươi hãy dừng lại ở chỗ này chờ thêm một lát.
- Đa tạ Liễu tỷ nhắc nhở.
Liễu Mi nhìn kỹ hắn lại một lần nữa, bằng sự sắc bén của một cường giả Hóa Thần kỳ nàng cảm nhận được trên người hắn chắc chắn có một sự thay đổi vi diệu nào đó nhưng nó đến tột cùng là cái gì nàng vẫn chưa thể phát hiện ra, nàng chắc chắn cơ thể hắn có điểm gì đó khác so với mấy hôm trước.
"Kỳ lạ, tại sao ta có cảm giác như thể tiểu tử này là một vị cao thủ lão làng vậy? Cái uy tự nhiên này làm sao một tiểu tử Trúc Cơ như hắn có được chứ?"
Linh cảm của Cửu Vĩ Yêu Hồ nhất tộc các nàng rất mạnh hơn nữa còn rất chính xác và đáng tin cậy cho nên nàng tự tin rằng linh cảm của mình không hề sai.
"Kỳ lạ!"
Nàng nhìn hắn với một ánh mắt tò mò và khó hiểu.
Nàng đột nhiên nghĩ đến Trúc Linh Đan mà chủ tử ban cho hắn mấy ngày trước rồi tự mình gật gù.
"Suýt nữa thì quên mất gần đây chủ tử mới ban cho hắn Trúc Linh đan, có thể là do Trúc Linh Đan làm cơ thể hắn phát sinh biến hóa!"
Lý Trường Ca lúc này đứng ở mép đường lên đỉnh trúc phong, hai tay chắp ra sau lưng, mắt nhìn xuống quanh cảnh ở đằng xa.
Cả tòa Hoàng Đô thành như bị thu nhỏ lại, nằm gọn trong tầm mắt của hắn.
Lý Trường Ca đưa bàn tay lên phía trước, năm ngón tay hắn che lấp cả Hoàng Đô như thể hắn tóm gọn nó trong tay vậy.
"Cái Hoàng Đô này đúng là nhỏ thật!" hắn lẩm bẩm đầy hàm ý.
Bạch bào của Lý Trường Ca bay bay trong gió làm hoàng kim sắc long đầu tam trảo thêu trên đạo bào hắn như thể sống dậy uốn lượn tầng mây.
- Tiểu đệ, ngươi đã phục dụng Trúc Linh Đan rồi phải không?
Lý Trường Ca gật đầu trả lời câu hỏi của nàng.
- Đúng vậy, Liễu tỷ!
Liễu Mi như gỡ được phần nào khúc mắc trong lòng, hừm! Nhưng cái uy của hắn vẫn làm cho nàng cảm thấy lấn cấn đôi chút.
Liễu Mi nhảy lên bờ vai của hắn, nheo mắt nhìn về hướng bàn tay hắn giơ ở phía trước, đằng sau bàn tay đó của hắn chính là Hoàng Đô thành.
- Tiểu đệ, muốn đem Hoàng Đô thu vào trong tay hả?
Lý Trường Ca lắc đầu, hắn cười cười.
- Không, chỉ là đệ thấy nó quá nhỏ bé mà thôi, hơn nữa nực cười ở chỗ vậy mà có không ít kẻ điên cuồng vì nó.
Hắn ngước lên nhìn bầu trời rộng lớn ở bên trên, bàn tay hắn có thể che lấp được thương khung này sao?
Liễu Mi ngẩng đầu lên nhìn theo hắn, ngắm bầu trời rộng lớn đang bị mây mờ che lấp kia.
- Trường Ca, con lên đây!
Giọng nói ấm áp của sư tôn làm hắn tỉnh lại từ trong cơn suy nghĩ, hắn xoay người thi lễ trước khi cất bước đi lên đỉnh núi.
- Vâng, thưa sư tôn.
Lý Trường Ca mang theo Liễu Mi ở trên vai đi lên tiểu đình gặp sư tôn hắn.
Mùa đông làm tiểu đình màu đỏ càng trở nên nổi bật nhưng cái sự nổi bật ấy hoàn toàn bị sư tôn hắn lấn át đến thất sắc ảm đạm.
- Sư tôn, người khỏe!
- Ừm, mới ba ngày không gặp tiểu tử con lại có sự tiến bộ rồi, ... hôm nay con đến tìm ta là có việc gì? Đến đây ngồi cùng ta!
Lục Tuyết Kỳ lệnh cho hắn tiến vào tiểu đình ngồi cùng nàng, Liễu Mi lập tức nhảy khỏi vai hắn, ngồi trên một tảng đá bằng phẳng ở bìa trúc lâm, để hắn một mình tiến vào tiểu đình.
Lý Trường Ca an tọa xong xuôi mới bắt đầu trình bày với nàng.
- Sư tôn, đồ nhi muốn hỏi người về pháp môn Dưỡng Hồn Kiếm, đồ nhi có nên theo đuổi pháp môn này hay không, mong được sư tôn chỉ giáo.
Lục Tuyết Kỳ nhìn hắn, ánh mắt nàng như nhìn thấu tâm tư của hắn vậy, nhưng đôi mắt sắc bén và tinh anh kia của hắn vẫn nhìn thẳng vào mắt nàng mà không có chút nào chột dạ, ngược lại nàng còn cảm thấy như nàng đang nhìn vào một con mãnh hổ vậy.
Nàng chậm rãi nói.
- Pháp môn Dưỡng Hồn Kiếm này uy lực sát thương rất lớn, xưa nay đều được nhiều tu sĩ chọn làm át chủ bài trong chiến đấu nhất là trong lúc cấp bách có thể lật ngược tình thế, tuy vậy nó có một nhược điểm chí mạng ...
Lục Tuyết Kỳ bỏ lửng câu nói, nàng muốn xem xem tên đồ tôn này của nàng có chịu bỏ thời gian ra nghiên cứu pháp môn này trước khi hỏi nàng hay không.
Lý Trường Ca là người sáng dạ, hắn liền hiểu ý của nàng, không đợi nàng hỏi, hắn đã lên tiếng.
- Sư tôn, Hồn Kiếm liên kết với hồn thể cho nên một khi Hồn Kiếm nhận tổn thương, hồn thể cũng chịu ảnh hưởng theo, nếu Hồn Kiếm bị phá hủy, thần hồn cũng bị trọng thương, một khi quyết định đem Hồn Kiếm ra để chiến đấu chỉ có thể không chết không thôi với địch nhân, nếu không thì chính là thời khắc ta tử vong.
Nàng gật đầu, xem như hắn cũng có chịu khó tìm hiểu, nàng cũng không tiếc mà truyền giáo cho hắn.
- Tuy nó tồn tại nhược điểm như vậy nhưng lại không thể phủ nhận được uy lực của nó, thậm chí nếu dùng huyết tế ôn dưỡng, lực sát thương mà nó có thể tạo ra là vô cùng lớn, thậm chí có thể vượt cảnh giới giết địch ... Muốn luyện Hồn Kiếm nhất định phải có một thanh kiếm tốt bởi nuôi dưỡng Hồn Kiếm là một quá trình dài, khởi đầu với một thanh kiếm tệ sẽ kéo theo rất nhiều hệ lụy ở phía sau, nhất là những thứ mà con vừa nói, thanh kiếm phẩm chất kém, nó sẽ rất dễ bị phá hủy trong lúc chiến đấu. Cho nên nếu đã muốn Dưỡng Kiếm Hồn tuyệt đối phải chọn một thanh kiếm tốt ngay từ ban đầu là điều thứ nhất.
Nàng ngừng lại đôi chút để hắn có thời gian tiêu hóa những gì nàng vừa nói.
- Điều thứ hai mà con cần chú ý là linh văn và huyết tế chú, linh văn khắc trên Kiếm Hồn càng mạnh, uy lực sát thương và lực phòng ngự của nó càng cường đại, tiêu hao linh lực và tinh thần lực càng ít, ngược lại, linh văn càng kém, tiêu hao linh lực và tinh thần lực càng nhiều, uy lực phòng ngự lẫn công kích cũng kém theo. Còn huyết tế chú là theo kinh lịch của ta, nếu đã Dưỡng Kiếm Hồn thì nên dùng huyết tế chú, bởi một khi điều động Kiếm Hồn thường thì đều là những lúc cấp bách, cho nên nhất định bằng mọi giá phải làm kẻ địch ngã xuống, do vậy nên dùng đến huyết tế chú để giúp gia tăng uy lực của Kiếm Hồn, tuy nhiên huyết tế chú sẽ ảnh hưởng đến tiên huyết, kéo theo tu vi chậm chạp tinh tiến, vì con cần thời gian để bồi dưỡng lại nhục thể, đây chính là sự đánh đổi công bình của Thiên Đạo.
- Vâng thưa sư tôn.
Thấy hắn hiểu hết những gì nàng truyền đạt, Lục Tuyết Kỳ vui vẻ gật đầu, nàng chậm rãi giảng giải tiếp.
- Điều thứ ba cũng là thứ mà ta thấy quan trọng nhất trong pháp môn Dưỡng Kiếm Hồn này chính là kỹ năng điều khiển Kiếm Hồn. Dù cho Kiếm Hồn mạnh đến đâu nhưng thuật ngự kiếm quá kém cũng không thể nào phát huy tối đa uy lực thật sự của nó đây là điểm mấu chốt, điều khiển kiếm quá vụng về rất dễ thất thủ trong tay đối phương, công kích không những không hiệu quả còn bị đối phương nắm lấy điểm yếu liên tục công kích Kiếm Hồn lúc đó lợi bất cập hại, tự mình hại chính mình.
Lý Trường Ca gật đầu đồng tình với sư tôn hắn, điểm này hắn cũng đã nghĩ đến, đây cũng là điểm mấu chốt.
- Đa tạ sư tôn đã giải đáp giúp đồ nhi. Về chuyện khống chế hồn kiếm, đồ nhi tự tin bản thân mình có thể làm tốt được việc này.
Ý của hắn cũng đã rất rõ ràng, hắn muốn tu luyện pháp môn này, bởi vì bên trong Thiên Cung cũng có khóa huấn luyện khống chế phi kiếm, có nó hắn hoàn toàn tự tin vào bản lĩnh khống chế Hồn Kiếm của bản thân sau khi hoàn thành huấn luyện.
Bởi kết quả của khóa huấn luyện làm chủ cơ thể đã quá mức rõ ràng, không phải bàn cãi, không thể phủ nhận.
- Nếu như con đã muốn Dưỡng Hồn Kiếm như vậy, vi sư sẽ đích thân luyện chế cho con một thanh Hồn Kiếm, linh văn cũng sẽ do vi sư đích thân khắc, con muốn hình dạng như thế nào có thể vẽ ra cho vi sư, vi sư sẽ theo đó mà luyện chế cho con.
- Sư tôn, hình dáng của Hồn Kiếm đồ nhi kính nhờ sư tôn thay đồ nhi định đoạt, pháp nhãn của đồ nhi tuyệt đối không thể nào qua được sư tôn.
Lục Tuyết Kỳ nghe hắn nói vậy liền gật đầu đáp ứng.
- Ừm, vậy ta sẽ quyết định thay con vậy!
Lý Trường Ca vô cùng mừng rỡ cảm tạ sư tôn của hắn.
- Đa tạ sư tôn! Khúc mắc trong lòng đồ nhi cũng đã được sư tôn giải đáp xong, đồ nhi cũng không dám làm phiền sư tôn thanh tu nữa, đồ nhi xin phép được cáo lui.
Lục Tuyết Kỳ gật đầu, ra hiệu cho hắn lui xuống.
Lý Trường Ca đứng dậy, cúi người thi lễ với sư tôn hắn rồi xoay người rời khỏi đỉnh trúc phong.
Hôm nay hắn đến nhờ sư tôn giải đáp chuyện Dưỡng Hồn Kiếm không ngờ đến sư tôn lại đích thân luyện chế cho hắn một thanh Hồn Kiếm, chuyện này hoàn toàn vượt xa những gì hắn mong đợi.
Có lẽ chính Lý Trường Cũng không biết là hắn nhờ vào điểm khí vận mà hắn tước đoạt từ Viêm Thiên Bằng kia nên hắn mới may mắn và thuận lợi như thế này.
Đăng bởi | ThienCoLaoNhan |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 9 |
Lượt đọc | 138 |