Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đệ đệ Ta Là Nhân Vật Chính?

Phiên bản Dịch · 1051 chữ

Sở Hà rút vỏ đao ra, lau vài cái lên thi thể nữ tử bạch y, xóa đi vết máu, thu đao vào vỏ.

"Ngươi..."

Nữ tử lục bào xông tới một nửa, phát hiện sư tỷ đã bị Sở Hà chém giết, sụp đổ tại chỗ hét lớn:

"Hay cho tên ưng khuyển triều đình nhà ngươi, sư tỷ ta chỉ là bị yêu ma phụ thể, còn có khả năng cứu chữa, ngươi lại trực tiếp chém giết."

"Ta muốn ngươi đền mạng cho sư tỷ ta..."

Nói xong, ả nhặt thanh trường kiếm trên mặt đất chém về phía Sở Hà, dáng vẻ như muốn liều mạng với hắn.

"Tự tìm đường chết!"

Sở Hà sắc mặt lạnh lẽo.

Thật coi hắn là bùn đất nặn nên, vừa rồi còn đánh lén từ phía sau lưng, nếu không phải thực lực của hắn đủ mạnh, đừng nói chém giết tà ma, chính mình cũng dễ dàng bị trọng thương, hiện tại còn dám gào thét muốn giết hắn.

"Keng!"

Trường đao của Sở Hà đã ra khỏi vỏ, sát ý tung hoành!

"A..."

Đao khí lạnh lẽo, sợ hãi tử vong, nữ tử lục bào lập tức sững sờ tại chỗ, nàng hoàn toàn không nghĩ tới Sở Hà sẽ hạ sát thủ.

Sao hắn ta dám giết mình?

Trấn Ma Vệ không phải nên làm việc sợ trước sợ sau, liều mình bảo vệ bọn họ khỏi tà ma hãm hại mới đúng chứ?

Lũ ưng khuyển triều đình, từ khi nào mà giống như đệ tử tông môn bọn họ, khoái ý ân cừu, nói giết là giết?

"Thiên Địa Vô Cực Kiếm, chém!"

Một đạo kiếm quang xé rách đất trời, chém tới đao quang, chính là Trương Khải.

"Sư muội, mau đi!"

Sắc mặt Trương Khải trắng bệch, hét lớn với nữ tử lục bào, sau đó dùng thân thể ngăn cản ánh đao.

Nữ tử lục bào nhìn Trương Khải đang chắn trước người, trong lòng hiện lên một tia cảm động, nhưng thoáng qua liền biến mất.

Tâm ý của Trương Khải nàng biết, nhưng nàng vẫn luôn coi đối phương là lốp dự phòng mà thôi, nàng cho rằng, mình chắc chắn có thể tìm được bạn lữ tốt hơn, không ngờ, lốp dự phòng cũng toi mạng rồi.

"Ngươi là người tốt."

Nữ tử lục bào nói với bóng lưng Trương Khải một câu, sau đó nhanh chóng chạy ra ngoài đình viện.

Ả vừa chạy được mấy mét, liền nghe phía sau truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, lập tức quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy, Trương Khải đã ngã xuống dưới trường đao, thân thể nằm thẳng đờ ra, vẫn đang nhìn chằm chằm nàng, tràn ngập tình yêu.

Chỉ có điều.

Nếu Trương Khải biết mình liều chết, đổi lại chính là một tấm thẻ "người tốt", không biết sẽ có cảm tưởng thế nào!

"Sở Hà, ngươi sẽ chết không yên lành."

Nữ tử lục bào hét lớn một tiếng.

Nói xong!

Lập tức chạy ra ngoài đình viện, đồng thời trong lòng âm thầm thề, sau khi trở về nhất định phải báo cáo với sư môn những việc ác mà Sở Hà đã làm.

Nàng muốn báo thù cho sư tỷ, khiến Sở Hà nợ máu phải trả bằng máu. Về phần Trương Khải chết, chẳng qua chỉ khiến nàng cảm khái thiếu đi một kẻ liếm láp mà thôi.

Nhưng mà!

Nàng còn chưa chạy được ba mét đã dừng lại, mỗi đường ra phía trước đều bị năm người Lục Phong ngăn cản.

Ầm!

Nữ tử lục bào chỉ cảm thấy tim nhói đau, sau đó trước mắt tối sầm, không còn phiền não của trần thế.

Vút...!

Một đồng tiền bay về tay Sở Hà!

Ực ực!

Năm người Lục Phong đều điên cuồng nuốt nước miếng, thật sự là những việc vừa rồi phát sinh quá mức nhanh chóng, vẻn vẹn không quá mười hơi thở!

Đầu tiên là: Lão đầu, thiếu nữ xuất hiện, bị Sở Hà giết chết, sau đó Thánh nữ xuất hiện, bị Sở Hà giết chết.

Hiện tại, thậm chí ngay cả hai đệ tử tông môn Trương Khải cũng bị Sở Hà chém giết, sát tính cũng quá lớn.

"Đại... Đại nhân!"

Lục Phong run rẩy chỉ vào thi thể hai người Trương Khải, ý tứ rất rõ ràng, hỏi thăm phải xử lý như thế nào.

Dù sao: Hai người Trương Khải không phải yêu ma, là đệ tử tông môn, cứ như vậy chém giết, khẳng định phải có lý do.

Vút!

Sở Hà tra trường đao vào vỏ, bước từng bước ra ngoài đình viện:

"Ba người Trương Khải - đệ tử Thần Kiếm Môn, âm thầm đầu nhập vào Thánh nữ Bạch Liên giáo, triệu tập nhân mã, mưu đồ tạo phản.

Tiểu Kỳ Sở Hà suất lĩnh bộ hạ liều chết chém giết, đồng thời khẩn cầu cao tầng, để Thần Kiếm Môn cho một lời giải thích."

"Vâng... Dạ, đại nhân!"

Lục Phong lập tức đáp ứng một tiếng.

Sau đó!

Cùng với những Trấn Ma Vệ khác nhanh chóng đi theo Sở Hà ra khỏi đình viện, nhìn bóng dáng uy phong lẫm liệt, vô cùng bá khí phía trước.

Khiến năm người Lục Phong đều kính sợ vô cùng, có thể đem việc tàn sát đệ tử tông môn cứng rắn nói thành lập công lớn, thậm chí còn muốn để tông môn giao người, đây tuyệt đối là một nhân vật trí lực, thủ đoạn đều đủ tàn nhẫn.

Nhân vật như vậy, chỉ cần không chết nhất định sẽ một đường thăng tiến, mà bọn họ, có thể đi theo đối phương, cũng nhất định có thể nhanh chóng tăng tiến.

Dù sao:

Lựa chọn quan trọng hơn nỗ lực.

Đi theo đúng người.

Có thể giúp ngươi bớt đi mấy chục năm đường vòng.

"Báo cho Thiên Vũ Vệ thu dọn thi thể." Sở Hà xoay người lên ngựa, phân phó: "Đem toàn bộ thôn đốt sạch, đất cằn ba dặm."

"Còn nữa, bản Tiểu Kỳ định trở về nhà một chuyến, quận Thanh Sơn, các ngươi cũng đều đi theo ta."

"Vâng, đại nhân!"

Năm người Lục Phong đồng thanh đáp lời.

Bạn đang đọc Ta Tại Trấn Ma Ti Có Thể Vô Hạn Thêm Điểm (Bản Dịch) của Vô Liêu Tiểu Bạch A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.