Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phệ Huyết Linh Quỷ

Phiên bản Dịch · 1070 chữ

"Vâng, đại nhân."

Chu Đào gật đầu, nói: "Con phố này là con phố hẻo lánh nhất ở thành đông, cư dân ở đây đều là người không có tiền hoặc là người lang thang."

"Vừa mới bắt đầu: Yêu ma kia đều là nhắm vào người lang thang, bởi vậy, tuy rằng đã gây họa nhiều ngày, cũng không có ai phát hiện."

"Nhưng, ngày hôm trước, nó giết một cư dân bình thường, hơn nữa tướng chết có chút thảm thiết, cho nên người ta báo quan, chúng ta mới đến dò xét."

Nói đến đây.

Trong mắt Chu Đào còn có chút kinh hãi, hiển nhiên, hắn vừa nói tướng chết cực kỳ thảm thiết hẳn là không hề đơn giản.

Sở Hà nhanh chóng hỏi: "Thi thể còn không?"

"Đại nhân, còn!"

Chu Đào vung tay lên, lập tức có mấy Thiên Vũ Vệ mang tới một thi thể phủ vải trắng.

Vải trắng vén lên:

Một bộ xương khô gầy trơ xương, không có chút huyết sắc nào, nhãn cầu lồi ra, mà trên người lít nha lít nhít các lỗ đen nhỏ, làm cho người ta nhìn thấy mà tê cả da đầu.

Hít...

Đám người Lục Phong hít một hơi khí lạnh.

Nha nhao dời ánh mắt, thật sự là trạng thái thi thể này quá mức khiến người ta không thể nhìn thẳng, trong lòng cảm giác rất khó chịu.

"Đại nhân, lúc chúng ta đến người này đã như vậy rồi."

Chu Đào chắp tay nói.

Cũng phất phất tay cho người đem vải trắng đắp lên, mặc dù quanh năm cùng yêu ma giao tiếp, cũng không muốn xem cảnh tượng này.

Nhưng mà!

Lại bị Sở Hà phất tay ngăn cản.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Chu Đào, trực tiếp rút bội đao bên hông ra, đâm vào trong thi thể.

Từ!

Không có bất kỳ trở ngại nào.

Sở Hà lắc lư trái phải hai cái, xương bên trong như là bã đậu, đụng một cái lập tức vỡ vụn.

Đó cũng không phải là đao của Thiên Vũ Vệ sắc bén, mà là xương vốn đã thành trạng thái phong hóa.

"Tất cả khí huyết, thọ nguyên, bao gồm cả khí tức của xương cốt đều bị thôn phệ, yêu ma này thật là thủ đoạn hung ác."

Sở Hà rút trường đao ra, trả lại cho Chu Đào.

Chu Đào: (⊙x⊙;)

(Lời trong lòng: Ngươi vì sao phải dùng đao của ta, thi thể ghê tởm như vậy, đao này của ta còn có thể lấy lại được không, ỷ vào chức quan lớn bắt nạt người ta là không tốt. ╯▂╰)

Sở Hà: Đao dùng được đấy!

Chu Đào: Đại nhân dùng thuận tay là tốt rồi.

"Yêu ma kia tổng cộng giết hại bao nhiêu người?"

"Bởi vì phía trước đều là người lang thang, cho nên không có cách nào thống kê cụ thể, nhưng số lượng hẳn là không dưới năm mươi."

"Không dưới năm mươi?" Sở Hà nhướng mày, nói: "Thi thể đều giống như hắn, đều bị thôn phệ tinh nguyên sao?"

"Đúng vậy, không có ngoại lệ."

Chu Đào gật đầu, nghi hoặc hỏi: "Đại nhân, chẳng lẽ có chỗ nào không đúng sao?"

Sở Hà sắc mặt lạnh lẽo, nói: "Đâu chỉ không đúng, nếu nó thật sự thôn phệ hơn năm mươi người, vậy thực lực ít nhất cũng phải Nhị phẩm trở lên."

"Ngươi làm sao có thể truy kích nó, còn sống trở về, hoặc là yêu ma không chỉ một, hoặc là sau lưng yêu ma có người."

Sở Hà lập tức phân tích ra được sự liên quan của sự việc.

Đồng thời!

Ngẩng đầu nhìn bóng đêm đột nhiên hỏi: "Khu ổ chuột phía bắc quận Thanh Sơn còn không?"

"Còn!"

"Không ổn, theo Bản Tiểu Kỳ." Sở Hà biến sắc, lập tức lao về phía bắc thành trì.

Phía sau!

Năm người Lục Phong, Chu Đào cùng Thiên Vũ Vệ vội vàng đuổi theo.

Giờ phút này!

Thân ảnh Sở Hà vừa chạy cực nhanh, vừa suy nghĩ trong đầu.

Nếu:

Yêu ma ngày hôm qua đã bị Chu Đào truy kích, vậy chỉ cần nó không ngu ngốc, sẽ không lại tới nơi này kiếm ăn.

Vốn dĩ, Chu Đào cho rằng nó ngu ngốc, là bởi vì nó một hơi cắn nuốt mấy chục người lang thang ở Đông Thành, mới cho rằng nó không có trí tuệ gì.

Nhưng bây giờ: Sở Hà suy đoán ra phía sau yêu ma có khả năng có người, như vậy, nó nhất định không thể lại đến Đông Thành.

Nhưng mà.

Yêu ma không có khả năng quen thuộc với quận Thanh Sơn, khu vực nó ra tay lần nữa có khả năng lớn nhất chính là: Khu ổ chuột phía bắc.

"A...!"

Sở Hà vừa chạy đến khu vực xóm nghèo, liền nghe thấy phía bên trái truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.

Ầm!

Sở Hà dùng chân đạp mạnh một cái.

Răng rắc, gạch xanh vỡ vụn, mặt đất lún xuống dày ba tấc, hắn mượn lực phản chấn thân thể nhảy lên cao ba trượng.

Ánh mắt nhìn về phía nơi phát ra tiếng kêu thảm thiết:

Chỉ thấy.

Một bóng người nằm xuống đất điên cuồng giãy giụa, trên người cưỡi một con quái vật da đen, đang không ngừng cắn nuốt cái gì đó.

Sau đó, quái vật kia phảng phất phát hiện Sở Hà, từ bỏ thôn phệ trực tiếp xoay người chạy trốn ra ngoài thành.

Thân ảnh của nó linh hoạt dị thường, phảng phất như không có trọng lượng, mỗi một bước hạ xuống đều có thể lao vụt mấy chục mét.

【 Phệ Huyết Linh Quỷ: Yêu ma Nhất phẩm hậu kỳ, sức chiến đấu của bản thân không mạnh, lại có thể thôn phệ tinh nguyên nhanh chóng tăng lên.

Lời phê: Yêu ma này, tướng mạo thật khó coi, nhưng phương pháp chứa đựng tinh nguyên trong cơ thể nó, đáng giá một ít bạc.】

Phệ Huyết Linh Quỷ.

Sở Hà nghe hệ thống giải thích, lập tức nghĩ đến loại yêu ma này.

Mặc dù thiên phú, chiến lực không mạnh, nhưng túi trữ nguyên trong cơ thể lại là vật rất trân quý, có thể chứa đựng năng lượng, coi như túi máu sử dụng.

Bạn đang đọc Ta Tại Trấn Ma Ti Có Thể Vô Hạn Thêm Điểm (Bản Dịch) của Vô Liêu Tiểu Bạch A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.