Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sở Hà: Trấn Ma Ti lớn lắm, chết một hai người cũng chẳng sao (2)

Phiên bản Dịch · 1060 chữ

"Không, không, không..."

Tổng Kỳ đoán ra Tôn Bách Hộ hiểu lầm, vội nói: "Đại nhân, trong ba người của Thần Kiếm Môn có một người bị Bất Tử Thi cắn chết, hai người còn lại bị Sở Hà giết. Chuyện này có chút mâu thuẫn."

"Ý ngươi là?"

Tôn Bách Hộ đoán được ý của y.

Đã có đệ tử Thần Kiếm Môn chết vì Bất Tử Thi, vậy Thần Kiếm Môn không thể cấu kết với Bạch Liên Giáo. Vậy việc Sở Hà giết đệ tử Thần Kiếm Môn cần phải được giải thích.

Dĩ nhiên!

Chuyện này có thể kỳ quặc, đệ tử Thần Kiếm Môn kia có lẽ chết vì tai nạn, nhưng thế là đủ.

Hắn chỉ cần một lý do: Một lý do để Sở Hà không lập công, thậm chí liên lụy Trương Uy không được trọng dụng!

"Đi liên hệ với Thần Kiếm Môn, tung tin về thôn Nguyệt Cổ ra." Tôn Bách Hộ lạnh lùng: "Ta không tin bọn chúng không tìm Sở Hà gây sự."

"Tuân lệnh!"

Tổng Kỳ đáp rồi quay người đi.

"Đừng trách ta."

Tôn Bách Hộ nhìn Tổng Kỳ rời đi: "Hồ Thiên Phủ sắp mở, trách thì trách ngươi theo nhầm người."

...

...

Bên ngoài Trấn Ma Ti!

Sở Hà dẫn năm người Lục Phong đi nhanh trong ánh mắt kinh ngạc của các Trấn Ma Vệ, không hề che giấu khí thế.

Khiến nhiều Trấn Ma Vệ nhận ra Sở Hà đều kinh ngạc, vì bọn hắn đều thấy được tu vi của ta đã đột phá Nhị phẩm.

"Kia là Sở Hà cùng nhóm với mình, sao hắn đã đột phá Nhị phẩm rồi? Ta nhớ nửa tháng trước hắn mới Nhất phẩm hậu kỳ mà thôi."

"Không biết, ai cũng bảo hắn có thiên phú, ai ngờ lại xuất chúng đến thế. Cứ thế này thì chẳng mấy chốc hắn sẽ lên Tổng Kỳ thôi."

Các Trấn Ma Vệ mới vào đều xì xào.

Phải biết rằng!

Bọn hắn và y cùng vào Trấn Ma Ti, giờ bọn hắn còn chưa phải Trấn Ma Vệ chính thức, còn y đã có tư cách tranh Tổng Kỳ rồi. Hai con đường đời đã khác nhau một trời một vực!

"Đứng lại!"

Một tiếng quát vang lên từ xa.

Chỉ thấy.

Một thiếu nữ mặc Phi Ngư bào chạy nhanh đến từ xa. Cuối cùng nàng chặn đường Sở Hà, một tay chống nạnh, tay kia chỉ thẳng mặt, lạnh lùng nói:

"Ta nhớ ngươi! Chính ngươi đã thấy chết không cứu, khiến ta suýt thì bị báo ăn thịt!"

Nghe giọng nói.

Các Trấn Ma Vệ đều đổ dồn mắt lại:

"Là Lý Uyển Nhi! Nghe nói bối cảnh của nàng rất mạnh, hai hôm trước còn có một đại nhân đến thăm nàng."

"Tu vi cũng được, Nhất phẩm hậu kỳ. Nghe đâu nanngf làm nhiệm vụ không mấy suôn sẻ, nhưng cũng đã chính thức hoàn thành một vụ án rồi."

"Gia thế mạnh, thực lực cao, dáng người ngon, nàng đúng là lẳng lơ. Chỉ là không biết Sở Hà đã chọc gì đến nàng."

Tiếng xì xào vang lên.

Nhưng.

Không ai dám nói to, vì ở Trấn Ma Ti mà cứ bàn tán người khác thì dễ gặp họa lắm. Cứ ít nói làm nhiều thì hơn.

...

Giờ phút này!

Sở Hà nhíu mày nhìn Lý Uyển Nhi trước mặt, đã nhớ ra nàng là ai. Chính là cô nàng đã cầu xin ta giúp đỡ trong kỳ thi.

Nhìn ánh mắt của các Trấn Ma Vệ xung quanh, thảo nào lúc đó có tướng quân đến cứu ả. Chắc hẳn nàng có bối cảnh không tồi.

Nhưng!

Thì liên quan gì đến ta:

"Tránh ra!"

"Không tránh! Hôm nay ngươi phải cho ta một lời..."

Lý Uyển Nhi còn chưa dứt lời thì đột ngột im bặt, vì nàng cảm thấy cổ mình mát lạnh, cúi xuống thì thấy:

Trấn Ma Đao của Sở Hà đang kề sát cổ nàng: "Còn dám nói thêm câu nào, ta khắc lên mặt ngươi cái hình rùa."

"Ngươi..."

Mặt Lý Uyển Nhi xanh mét.

Nhưng.

Ở dưới mái hiên thì phải cúi đầu!

Nàng tuy là con gái của Uy Viễn Hầu, nhưng đây là Trấn Ma Ti, tay cha nàng còn chưa vươn tới được. Nếu Sở Hà thật sự ra tay thì nàng chỉ có chịu thiệt.

Bước! Bước!

Lý Uyển Nhi bước sang trái hai bước, nhường đường!

"Đi!"

Sở Hà vẫy tay dẫn năm người Lục Phong đi tiếp. Khi đi ngang qua Lý Uyển Nhi, Sở Hà ghé sát tai nàng, lạnh lùng:

"Bản Tiểu Kỳ tính khí không tốt, còn lần sau thì ngươi đừng mong thấy mặt trời. Trấn Ma Ti lớn lắm, nước cũng sâu, thỉnh thoảng có quý nhân chết thì cũng là thường thôi."

Lý Uyển Nhi: ...(*`へ) ...

Nàng đường đường là con gái của Uy Viễn Hầu mà lại bị người ta uy hiếp ngay mặt! Nhìn theo bóng lưng Sở Hà, nàng tức giận dậm chân rồi chạy đi.

"Haizzz, đúng là chẳng hiểu phong tình."

Một Trấn Ma Vệ lắc đầu.

Hắn cho rằng đây là cơ hội hiếm có. Lý Uyển Nhi kia gia thế bất phàm, chỉ cần xin lỗi, mời nàng ăn bữa cơm, qua lại nhiều thì biết đâu lại có cơ hội tiến xa hơn.

Tiếc là:

Sở Hà chẳng màng nữ sắc, lại còn tâm ngoan thủ lạt!

Các Trấn Ma Vệ khác đều lắc đầu, mặt ai nấy đều khác nhau rồi bỏ đi. Chẳng ai muốn ra mặt vì Lý Uyển Nhi cả.

Vì đây đâu phải phim thần tượng vô não. Giờ mà ra mặt thì chưa chắc đã lấy lòng được Lý Uyển Nhi, nhưng chắc chắn sẽ chọc giận Sở Hà.

Một kẻ mới vào Trấn Ma Ti chưa đầy hai tháng đã đột phá Nhị phẩm, dám rút đao uy hiếp người có máu mặt ngay tại Trấn Ma Ti, thì chẳng ai dại gì mà đắc tội cả.

Còn lũ công tử bột thì cơ bản không có ở Trấn Ma Ti, vì chẳng ai muốn cuộc sống liếm máu trên lưỡi đao cả. Đến đây làm gì, đi tòng quân còn hơn, vừa dễ lập công lại vừa có cơ thành hầu bái tướng.

Bạn đang đọc Ta Tại Trấn Ma Ti Có Thể Vô Hạn Thêm Điểm (Bản Dịch) của Vô Liêu Tiểu Bạch A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.