Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sở Hà: Vơ vét toàn bộ bảo vật ra đây!

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Dứt lời!

Vị Thiên Hộ đại nhân kia (Tiền Hạo) nhìn về phía Trương Uy và nói: "Những người làm Minh sẽ là người của ba doanh các ngươi, ta chỉ có một yêu cầu, đó là phải thật ngông cuồng, phải thể hiện được uy phong của Trấn Ma Ti."

"Tuân lệnh!"

Trương Uy lập tức đáp.

Ở phía dưới, Bách hộ Tôn Thượng nghiến răng ken két, trực giác mách bảo hắn rằng, sau nhiệm vụ liên hợp này, hắn sẽ hoàn toàn mất đi cơ hội vào Thiên Phủ Trì.

"Xuất phát!"

Tiền Hạo hét lớn một tiếng.

Ngay lập tức!

Sáu doanh nhân mã chia thành các đội nhỏ do Tổng Kỳ chỉ huy rồi rời đi.

"Bái kiến đại nhân!"

Tại một bãi đất trống của Trấn Ma Ti, mười vị Tiểu Kỳ đồng loạt khom người hành lễ với Sở Hà, bao gồm cả gã Địa Nhất Thất hôm nọ.

Chính xác mà nói:

Hiện tại, trong Trấn Ma Ti ở Vân Châu, số Tiểu Kỳ trung thành với Sở Hà đã lên đến không dưới hai mươi người, thậm chí còn có người sắp đột phá Nhị phẩm.

"Ừm!"

Sở Hà gật đầu, nói:

"Mỗi người chuẩn bị một chút, nửa canh giờ sau xuất phát."

"Tuân lệnh!"

Mười vị Tiểu Kỳ đồng thanh đáp.

Trong đó, Địa Nhất Thất (Triệu Nguyên) được Sở Hà bổ nhiệm làm Tiểu Kỳ của năm người Lục Phong, và đang giới thiệu lẫn nhau.

...

Nửa canh giờ sau!

Sở Hà dẫn năm mươi Trấn Ma Vệ cưỡi linh mã nghênh ngang tiến về Cửu U trấn, khiến cho ai nấy cũng phải tránh đường.

Thậm chí!

Các tiểu thương trên đường vì muốn tránh né mà phải kéo xe của mình ra khỏi đường cái, nhường đường cho bọn Sở Hà đi trước.

"Mẹ kiếp, đám Trấn Ma Vệ này cũng ngông cuồng thật đấy, đường quan có sáu mét mà chúng chiếm đến năm mét để phi nhanh, muốn lên trời à?"

"Ngươi nhỏ tiếng thôi, Trấn Ma Vệ đâu chỉ giết yêu ma, chúng giết người cũng không chớp mắt đâu, mà cái tên dẫn đầu kia là Tổng Kỳ đấy, một cường giả Nhị phẩm đấy."

"Thôi, ta là dân làm ăn, dĩ hòa vi quý, nhường đường cho người ta cũng có sao đâu, nếu không có ai trảm yêu trừ ma thì chúng ta cũng đâu sống yên ổn được." Một tiêu đầu của một đội thương nhân nói.

Những người khác cũng gật đầu đồng tình.

Bọn họ cũng chỉ là lầm bầm vài câu cho hả dạ thôi, chứ vốn dĩ cũng không có ý kiến gì với Trấn Ma Vệ cả.

Thứ mà bọn họ không ưa chính là: các tông môn, thế gia!

Trong đội kỵ binh!

Sở Hà hỏi nhanh: "Nói qua tình hình của Cửu U trấn đi."

Triệu Nguyên lập tức đáp: "Bẩm đại nhân, Cửu U trấn là một trọng trấn của quận Đông Sơn, đồng thời cũng là nơi đóng quân của Thiên Nguyên Tông, tông chủ của bọn chúng là một cường giả Ngũ phẩm, có tiếng tăm lẫy lừng khắp Vân Châu."

"Cứ mỗi ba năm bọn chúng sẽ tổ chức một giải đấu thiên kiêu, và các tông phái khác trong Vân Châu thường sẽ cử đệ tử đến tham gia, ngoài ra, Trấn Ma Ti chúng ta cũng sẽ cử một đội quân đến, một là để phòng ngừa bất trắc, hai là để phô trương thanh thế, cho bọn đệ tử tông môn biết rằng Trấn Ma Ti mới là trùm ở Vân Châu."

Nghe Triệu Nguyên trả lời, Sở Hà gật đầu.

Xem ra hành động liên hợp lần này có liên quan đến cái giải đấu thiên kiêu do Thiên Nguyên Tông tổ chức, và chắc chắn là có chuyện không nhỏ.

Nếu không thì:

Đã chẳng cần phải điều động đến sáu doanh quân, với lực lượng này, không cần đến tông chủ Thiên Nguyên Tông ra tay, thì cũng có thể dễ dàng tiêu diệt được tông môn của hắn.

Đúng lúc mọi người chuẩn bị vượt qua một khu rừng!

Keng! Keng! Keng!

Từ phía trước vọng lại những tiếng kim loại va chạm.

Chỉ thấy:

Năm người mặc áo bào trắng tay cầm binh khí chạy nhanh về phía bọn họ, hai nam ba nữ, trên người ai cũng có thương tích, phía sau còn có đến mấy chục người đuổi theo, tu vi cao thấp lẫn lộn.

Kẻ mạnh thì Nhất phẩm đỉnh phong, kẻ yếu thì còn chưa nhập phẩm, quần áo cũng rách rưới tả tơi, nom như một đám sơn tặc.

"Là Ưng Khuyển Triều Đình!"

Đúng lúc này!

Năm người kia cũng phát hiện ra đội quân của Sở Hà, một nữ tử có vẻ ngoài thanh thuần lập tức lên tiếng:

"Các vị đại nhân Trấn Ma Ti ở phía trước, chúng ta là đệ tử của phái Thanh Sơn, đám người truy đuổi phía sau là một đám sơn tặc, mong các vị đại nhân ra tay cứu giúp!"

Nói rồi.

Năm người kia chạy nhanh đến chỗ đội quân của Sở Hà.

"Khốn kiếp!"

Đám sơn tặc cũng nhận ra quân của Sở Hà, sắc mặt liền biến đổi, vội vàng quay đầu bỏ chạy.

"Không chừa một ai!"

Giọng nói lạnh như băng của Sở Hà vang lên.

"Tuân lệnh!" Triệu Nguyên dẫn đầu hô lớn: "Tổng Kỳ có lệnh: Không chừa một ai, giết không tha!"

Vốn dĩ chỉ là một đám ô hợp, dù có một vài tên đạt đến cảnh giới nhập phẩm, nhưng thực lực cũng chỉ đến thế, sao có thể địch lại được đám Trấn Ma Vệ, vừa giao chiến đã vội vàng xin tha mạng:

"Xin đừng giết ta, ta chỉ là một tên sơn tặc bình thường thôi, có làm chuyện xấu gì đâu, cũng chỉ là cưới ba mươi mấy bà thiếp, còn có năm người chưa được dùng đến."

"Các đại nhân tha mạng... Mấy tên đệ tử tông môn kia đã lẻn vào sơn trại của chúng ta và cướp của, chúng ta mới đuổi theo."

Bạn đang đọc Ta Tại Trấn Ma Ti Có Thể Vô Hạn Thêm Điểm (Bản Dịch) của Vô Liêu Tiểu Bạch A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.