Người dịch: Đồng Đạo Nhân
.......
Lúc này, Trình Minh Nghiên mở miệng trước: “Chu Thanh Hạo, đuổi tao ra khỏi Cố thị, mày rất đắc ý phải không?”
Chu Thanh Hạo không nói chuyện.
Trình Minh Nghiên lại nói tiếp: “Coi như mày đuổi tao ra khỏi Cố thị thì thế nào? Tao và Cố đại ca ở cùng một tiểu khu, ông nội Cố còn cực kỳ thích tao, dù sao tao cũng sẽ ở chung với Cố đại ca! Chu Thanh Hạo, ông nội Cố tuyệt đối sẽ không cho phép mày kết hôn với Cố đại ca đâu, tương lai người kết hôn với Cố đại ca sẽ chỉ có thể là tao.”
Chu Thanh Hạo hít sâu một hơi, có hơi không kìm nén được khủng hoảng trong lòng.
Lúc trước, khi y và Cố Quân Thiên hẹn hò, Trình Minh Nghiên đã từng lấy ông cụ Cố ra làm cái cớ để gọi Cố Quân Thiên trở về.
Hơn nữa, ngoài miệng Cố Quân Thiên nói không thích Trình Minh Nghiên, nhưng khi Trình Minh Nghiên thật sự gặp phiền phức, Cố Quân Thiên vẫn sẽ ra tay giúp đỡ, sẽ vội vội vàng vàng chạy tới xử lý.
Cố Quân Thiên và Trình Minh Nghiên sống chung trong vòng tròn, thật ra bọn họ rất quen thuộc với nhau.
Ông cụ Cố còn quyết định hôn ước cho Cố Quân Thiên và Trình Minh Nghiên, mà vì không làm ông cụ Cố khó chịu, Cố Quân Thiên chỉ có thể cam chịu hôn ước này.
Nhớ tới đủ chuyện trước kia, Chu Thanh Hạo cảm thấy khó thở.
Trước kia y đã rất khó chịu rồi, mà bây giờ, so với trước kia y càng khó chịu hơn.
Trong khoảng thời gian này, mỗi ngày y càng yêu Cố Quân Thiên nhiều hơn, y không thể chấp nhận Cố Quân Thiên bị người khác cướp đi.
“Cho dù mày có hãm hại tao, đuổi tao ra khỏi Cố thị thì thế nào? Chờ tương lai tao kết hôn với Cố Quân Thiên, tao cũng có thể đuổi mày ra khỏi Cố thị!” Trình Minh Nghiên cười lạnh một tiếng.
Rốt cuộc Chu Thanh Hạo không thể đè nén được nỗi thống khổ và phẫn nộ trong lòng, mắng: “Trình Minh Nghiên, mày cứ tưởng bở đi! Quân Thiên ca chỉ thích một mình tao, căn bản không hề để ý đến này, mới sẽ không kết hôn với mày đâu! Trình Minh Nghiên, ở trong mắt Quân Thiên ca, mày chính là tiểu tam không biết xấu hổ cứ luôn dây dưa anh ấy không buông, mày không biết anh ấy ghê tởm mày biết bao nhiêu!”
Trình Minh Nghiên sắc mặt khó coi.
Chu Thanh Hạo thoải mái trong lòng, lại nói tiếp: “Trình Minh Nghiên, có phải tám đời rồi mày chưa thấy qua đàn ông không hả? Bằng không sao lại cứ cả ngày phát xuân với đàn ông của người khác? Nếu tao là cha mày, lúc trước đã bắn mày trên tường luôn cho rồi, miễn cho mày làm nhà họ Trình mất mặt.”
Chu Thanh Hạo lớn lên ở phố phường, luận về việc mắng chửi người, y có thể mắng suốt cả tiếng đồng hồ không trùng lặp.
Có điều năng lực thừa nhận tâm lý của Trình Minh Nghiên chẳng ra gì, y cũng không thể mắng quá nhiều được.
Quả nhiên Trình Minh Nghiên chịu không nổi, tức giận đến toàn thân run rẩy: “Mày…… mày……”
“Trình Minh Nghiên, mày chỉ là kẻ thứ ba dựa vào cái gì mà khinh thường tao? Dù sao tao cũng sẽ không vội vàng làm tiểu tam!” Nếu Cố Quân Thiên có bạn trai, dù y có thích Cố Quân Thiên đến mấy, thì cũng sẽ không có quan hệ gì với Cố Quân Thiên: “Trình Minh Nghiên, mày ngoại trừ lấy ông nội của Cố Quân Thiên ra đè ép người khác, mày còn biết làm cái gì? Mày cứ suốt ngày nói ông nội Cố thích mày đến cỡ nào, đừng bảo mày thật sự muốn làm bà nội của Cố Quân Thiên đấy chứ? Nếu là như vậy thì tao cũng không ngại theo anh ấy gọi mày một tiếng bà nội đâu!”
“Chu Thanh Hạo!” Trình Minh Nghiên chịu không nổi, duỗi tay muốn đánh Chu Thanh Hạo.
Chu Thanh Hạo nhanh chóng né tránh: “Nói không thắng thì liền ra tay đánh người, Trình Minh Nghiên mày chính là cái đồ cuồng bạo lực, Cố Quân Thiên mới sẽ không thích người như mày đâu!”
Dứt lời, Chu Thanh Hạo xoay người chạy đi mất.
Y không sợ đánh nhau với Trình Minh Nghiên.
Tuy rằng dáng người y có vẻ gầy yếu, nhưng y có kinh nghiệm đánh nhau phong phú, tiểu thiếu gia như Trình Minh Nghiên, y có thể nhẹ nhàng thu thập!
Nhưng đánh xong rồi thì sao?
Nếu như Trình Minh Nghiên đi mách người lớn, tố cáo với ông cụ Cố, y sẽ chẳng chiếm được chỗ tốt gì.
Chu Thanh Hạo còn nhớ rõ, khi mình học tiểu học bị người ta bắt nạt dữ dội, không thể nhịn được mới đánh nhau một trận.
Lúc ấy, y không chiếm được chỗ tốt nào còn bị đánh đến mặt mũi bầm dập, nhưng lúc giáo viên gọi gia trưởng, người lớn nhà đối phương đến, người lớn nhà y lại chẳng ai đến.
Y bị người lớn nhà đối phương tóm lấy mắng suốt nửa giờ, một câu cũng không dám cãi lại.
Sẽ không có ai ra mặt cho y, y không dám đánh Trình Minh Nghiên.
Chu Thanh Hạo chạy về chỗ ở, đã thở không ra hơi.
Nhưng nhìn hộp cơm giữ nhiệt trong tay, y lập tức lại cười lên, tính toán sẽ chậm rãi ăn trước mặt đôi tình nhân kia.
Đáng tiếc đôi tình nhân kia vẫn chưa về…… Chu Thanh Hạo bất đắc dĩ, chỉ có thể chụp một đống ảnh, chọn chín tấm đẹp nhất đăng lên vòng bạn bè: “Bữa tối tình yêu ăn rất ngon, yêu anh ~ ”
Sau đường gợn sóng, y còn thêm mấy quả tim tình yêu.
Đăng xong, y còn chụp hình gửi cho Cố Quân Thiên, Cố Quân Thiên không xem vòng bạn bè, nếu y không gửi thì Cố Quân Thiên sẽ không nhìn thấy.
Trình Minh Nghiên không thêm bạn tốt với Chu Thanh Hạo, nhưng Hoắc Bình Hải là đồng nghiệp với Chu Thanh Hạo, có thể nhìn thấy vòng bạn bè của Chu Thanh Hạo.
Gã ta chụp màn hình gửi qua cho Trình Minh Nghiên.
Trình Minh Nghiên nhìn thấy, hận đến ngứa răng.
Cái tên Chu Thanh Hạo này, thật là cái đồ hai mặt.
Gã đã ghi âm lại những lời mắng chửi của Chu Thanh Hạo, nhất định phải nhanh chóng vạch trần gương mặt thật của Chu Thanh Hạo, không thể để Cố Quân Thiên bị lừa tiếp!
Chu Thanh Hạo cũng không biết ý tưởng của Trình Minh Nghiên, y ăn cơm xong, thấy Cố Quân Thiên không có trả lời tin nhắn, nhịn không được thở dài.
Gần đây, y và Cố Quân Thiên không hề hẹn hò.
Tiến độ của hai người bọn họ vẫn dừng tại chỗ…… Ngay cả tay Cố Quân Thiên y còn chưa sờ qua!
Trước kia, thật ra Chu Thanh Hạo cũng không mấy thèm khát thân thể Cố Quân Thiên, nhưng gần đây…… Lần đầu tiên y biết, hóa ra mình còn là kẻ háo sắc.
Ngược lại là Cố Quân Thiên, sao người này lại thanh tâm quả dục vậy chứ!
Rốt cuộc hắn có phải đàn ông hay không!
Cố Quân Thiên cũng không biết mình bị Chu Thanh Hạo nghi ngờ thân phận nam giới.
Gần đây hắn thật sự rất bận.
Hắn phải quan tâm Cố lão gia tử và thân thể của Chu Thanh Hạo, phải đưa ra cải cách với Cố thị, phải mua sắm các loại thiết bị dùng để nghiên cứu phát minh ……
Gần đây động tác của hắn có hơi lớn, một vài nguyên lão trong công ty không quá vừa lòng với hắn tìm hắn gây chuyện, hắn cũng phải đi xử lý.
Cũng may hắn có ký ức của nguyên chủ, trước khi xuyên qua chắc chắn hắn còn từng làm lão tổng công ty, bởi vậy đều có thể xử lý tốt.
Chỉ có điều trong lúc làm việc, hắn sẽ thường xuyên nhớ tới Chu Thanh Hạo, ít nhiều cũng ảnh hưởng hiệu suất làm việc của hắn.
Quả nhiên yêu đương là kẻ địch lớn nhất của sự nghiệp!
Đã thế, Chu Thanh Hạo còn gửi tin nhắn cho hắn, nói là yêu hắn gì gì đó, như vậy sao hắn còn có thể chuyên tâm làm việc được chứ?
Cố Quân Thiên bấm vào vòng bạn bè của Chu Thanh Hạo thưởng thức một lúc lâu lâu, sau đó không nhịn được nhấn thích.
Đăng bởi | ĐồngĐạoNhân |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 4 |