Người dịch: Đồng Đạo Nhân
..........
Đối với y, Chu lão nhị chính là bóng ma thời thơ ấu, cho nên sau khi nhìn thấy Chu lão nhị, y mới lộ ra dáng vẻ vốn có của mình, hoàn toàn không nghĩ được chuyện gì khác.
Nhưng giờ phút này, y tựa như bị tạt cho một chậu nước đá vào đầu, nháy mắt bình tĩnh lại.
Chu Thanh Hạo theo bản năng nhìn xung quanh, sau đó lập tức nhìn thấy xe của Cố Quân Thiên dừng ngay đầu hẻm.
Y cảm thấy toàn thân rét run, cứng đờ tại chỗ, trong lúc nhất thời sợ hãi tới cực điểm.
Cố Quân Thiên biết y là người thế nào rồi!
Trước khi tiếp xúc với Cố Quân Thiên, Chu Thanh Hạo đã tốn thời gian rất lâu, đi nghiên cứu sở thích của Cố Quân Thiên.
Lúc đầu, những lần tình cờ gặp mặt kia, y vẫn luôn quan sát Cố Quân Thiên.
Y phát hiện Cố Quân Thiên thích người gầy yếu vô hại, hiền lành lương thiện.
Y bèn giả bộ thành dáng vẻ như vậy ở trước mặt Cố Quân Thiên.
Nhưng vừa rồi, y đã bại lộ dáng vẻ chân thật!
Y nói mà, sao Chu lão nhị lại đột nhiên xuất hiện ở đây…… Rõ ràng là có người đang nhằm vào y, đặc biệt bố trí một cái bẫy cho y?
Chỉ vì để Cố Quân Thiên thấy rõ gương mặt thật của y.
Đến mức kẻ nhằm vào y là ai…… Đại khái chính là Trình Minh Nghiên.
Ngoại trừ Trình Minh Nghiên, y chưa từng đắc tội ai khác.
Nghĩ đến Trình Minh Nghiên, Chu Thanh Hạo bỗng dưng nhớ tới một việc.
Mấy ngày trước, Trình Minh Nghiên từng đi tìm y, mà khi đó y đã nói với Trình Minh Nghiên rất nhiều lời lẽ khó nghe.
Những lời đó, có phải Trình Minh Nghiên cũng ghi âm lại hay không?
Y bị Trình Minh Nghiên khiêu khích mấy câu đã nói chuyện không lựa lời, nếu như những lời này đều bị Cố Quân Thiên nghe được……
Trước đó, y vẫn luôn không xem trọng Trình Minh Nghiên, cảm thấy Trình Minh Nghiên không có đầu óc, nhưng bây giờ nghĩ kỹ lại, rõ ràng người không có đầu óc chính là y!
Y đã tự mình làm lộ gương mặt thật trước mặt Cố Quân Thiên.
Lúc này, Cố Quân Thiên đã biết y trong ngoài không đồng nhất, có thể cảm thấy bị y lừa gạt, sau đó chia tay với y không?
Thật ra Cố Quân Thiên là người vô cùng quyết đoán.
Trước đó, hắn dung túng với Trình Minh Nghiên như vậy, nhưng khi y bẫy Trình Minh Nghiên, làm Trình Minh Nghiên duỗi tay đánh y, Cố Quân Thiên không chút do dự, lập tức đuổi việc Trình Minh Nghiên.
Dáng vẻ vừa rồi của y, so với lúc Trình Minh Nghiên đánh y lúc trước còn muốn hung dữ hơn, sau khi Cố Quân Thiên nhìn thấy, nhất định sẽ chia tay với y.
Không, không thể như vậy!
Y không muốn chia tay!
Trong lòng Chu Thanh Hạo xoay chuyển đủ loại ý nghĩ, sắc mặt trắng bệch.
Vừa rồi Cố Quân Thiên vốn định xuống xe, nhưng Chu Thanh Hạo không cần hắn hỗ trợ, nhìn dáng vẻ kiêu ngạo kia khiến lòng hắn ngứa ngáy không thôi, vậy nên hắn cũng không vội xuống nữa.
Có điều, nếu như Chu Thanh Hạo đã nhìn thấy hắn……
Cố Quân Thiên xuống xe, đồng thời dặn dò vệ sĩ của mình: “Các anh hãy trông chừng người đàn ông đã gây sự với Chu Thanh Hạo, đừng để ông ta chạy!”
Xe của Cố Quân Thiên đỗ cách Chu Thanh Hạo một khoảng xa, thậm chí hắn không nghe rõ Chu Thanh Hạo và chú hai y đang nói gì, chỉ nhìn thấy chú hai của Chu Thanh Hạo đang quỳ gối cầu xin, mà Chu Thanh Hạo lại mặt mày lạnh nhạt.
Nhưng hắn chẳng hề cảm thấy Chu Thanh Hạo có vấn đề gì, ngược lại còn cảm thấy Chu Thanh Hạo như vậy rất động lòng người.
Cố Quân Thiên phải thừa nhận, hắn ngã rồi, còn ngã rất dữ dội!
Thôi được, đàn ông chân chính thì nên giang sơn và mỹ nhân đều muốn cả.
Tỉnh nắm quyền thiên hạ, say gối đùi mỹ nhân cũng khá tốt.
Dù sao cũng không thể để Chu Thanh Hạo ở bên người khác được.
Nếu như Chu Thanh Hạo bị khi dễ thì phải làm sao bây giờ? Hôm nay y đã bị tính kế rồi!
Trước đó, Cố Quân Thiên cũng không có đi điều tra Chu Thanh Hạo.
Thứ nhất hắn cảm thấy làm như vậy không quá lễ phép, thứ hai à…… thật ra hắn xuyên đến thế giới này chỉ mới có mười ngày.
Hắn dự định chờ đến khi quan hệ giữa mình và Chu Thanh Hạo thân cận hơn một chút, lại từ chỗ của Chu Thanh Hạo, biết được tất tần tật về Chu Thanh Hạo.
Nhưng lúc này, chú hai của Chu Thanh Hạo đã ở ngay trước mặt hắn.
Có được cơ hội như vậy, vừa hay hắn có thể hiểu biết Chu Thanh Hạo nhiều hơn, miễn cho cái gì Chu Thanh Hạo cũng không chịu nói với hắn!
Nhớ tới trước kia Chu Thanh Hạo nói rằng y sống rất tốt, còn im lặng không nhắc tới chuyện gặp phải Trình Minh Nghiên, sắc mặt Cố Quân Thiên rất khó coi.
Chu Thanh Hạo thấy Cố Quân Thiên một thân khí lạnh từ trên xe bước xuống, nhịn không được toàn thân run rẩy.
Thoạt nhìn Cố Quân Thiên rất tức giận, kế tiếp, có phải sẽ nổi trận lôi đình hay không?
Sau đó sẽ chia tay với y phải không?
Tuy rằng y làm việc ở Cố thị rất không tệ, nhưng Cố thị cũng không phải không có y thì không được…… Nói không chừng y còn sẽ bị đuổi ra khỏi Cố thị.
Khoảnh khắc Chu Thanh Hạo ngụy trang chính mình đi tiếp xúc với Cố Quân Thiên, y đã biết, sớm hay muộn gì mình cũng sẽ bị Cố Quân Thiên ghét bỏ.
Dáng vẻ trước giờ của y đều không phải là thứ mà Cố Quân Thiên thích, chờ Cố Quân Thiên biết được gương mặt thật của y, chắc chắn sẽ chia tay với y.
Tất cả hạnh phúc mà y có được đều là trộm tới!
Y cố gắng bỏ qua vấn đề này, cố gắng quên nó đi, nhưng những gì nên đến cuối cùng cũng đến.
Chu Thanh Hạo biết mình nên tiếp nhận, nhưng mấy ngày nay, Cố Quân Thiên đối xử với y quá tốt.
Nhìn thoáng qua hộp cơm giữ nhiệt trong lòng, Chu Thanh Hạo nhấc chân chạy đi.
“Thanh Hạo em……” Cố Quân Thiên đang muốn quan tâm Chu Thanh Hạo một chút, bỗng thấy Chu Thanh Hạo chạy đi mất.
Hắn không chút nghĩ ngợi, bản năng lập tức đuổi theo, lời vốn muốn nói cũng thay đổi: “Em đừng chạy!”
Hắn đuổi! Y chạy! Y chắp cánh khó thoát!
Khả năng vận động của Cố Quân Thiên mạnh hơn Chu Thanh Hạo nhiều, hơn nữa hắn còn toàn thân nhẹ nhàng ra trận, trên người không mang theo thứ gì, Chu Thanh Hạo thì khác, y ôm một cái hộp cơm giữ nhiệt thật to, trên lưng còn đeo ba lô.
Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, tốc độ chạy lên cầu thang của Chu Thanh Hạo cũng càng lúc càng chậm lại.
Cố Quân Thiên cảm thấy chính mình có thể lập tức đuổi kịp Chu Thanh Hạo, kết quả Chu Thanh Hạo quay đầu vọt vào một căn hộ, sau đó trở tay đóng cửa lại.
Cố Quân Thiên đứng trước cửa, trợn mắt há hốc mồm.
Chu Thanh Hạo, em có giỏi thì mau mở cửa ra!
Dưới lầu, sau khi Cố Quân Thiên đuổi theo Chu Thanh Hạo rời đi, người bạn đã dẫn Cố Quân Thiên tới nơi này, cũng xuống xe theo Cố Quân Thiên.
Anh ta nhẹ nhõm thở ra một hơi thật dài.
Cố Quân Thiên mang đến cho anh ta áp lực quá lớn, khiến anh ta có hơi sợ hãi.
May mắn, Cố Quân Thiên đã thấy rõ gương mặt thật của Chu Thanh Hạo, sau này sẽ không còn đối xử với anh ta như vậy nữa.
Người này tâm tình không tồi, sau đó nhìn thấy Trình Minh Nghiên.
Trình Minh Nghiên một lòng muốn vạch trần gương mặt thật của Chu Thanh Hạo, nên hôm nay cũng đến.
Sợ Cố Quân Thiên không thấy được cảnh tượng Chu Thanh Hạo nhằm vào chú hai Chu, gã còn tìm người quay lại dáng vẻ Chu Thanh Hạo cãi nhau với chú hai Chu.
Có điều trước đó gã đã trốn đi, lúc này nhìn thấy Cố Quân Thiên đuổi theo Chu Thanh Hạo, gã mới dẫn hai người bạn của mình đi ra.
Gã tin tưởng, nhất định bây giờ Cố Quân Thiên đã ghét bỏ Chu Thanh Hạo!
Lúc này, Trình Minh Nghiên ra vẻ quan tâm: “Quân Thiên đuổi theo như vậy, anh ấy sẽ không đánh Chu Thanh Hạo chứ?”
Hai người bạn của Trình Minh Nghiên vội vàng an ủi gã: “Chắc là không đâu.”
“Cố Quân Thiên không phải người cuồng bạo lực gì.”
“Minh Nghiên cậu cũng quá lương thiện, vậy mà vẫn còn quan tâm Chu Thanh Hạo kia.”
……
Chỉ có người bạn dẫn Cố Quân Thiên đến đây, đứng ở bên cạnh chẳng nói một lời.
Cái tên Cố Quân Thiên kia, nói không chừng thật sự sẽ đánh người.
Chu Thanh Hạo, cậu tự cầu đa phúc đi!
Nghĩ như vậy, người này đề nghị: “Chúng ta lên lầu xem thử xem?”
Chu Thanh Hạo chạy trên lầu, bọn họ có thể đi theo sau xem náo nhiệt, thuận tiện giễu cợt Cố Quân Thiên một chút.
Cố Quân Thiên vậy mà bị một kẻ bạch liên hoa tâm cơ lừa gạt tình cảm, chuyện này anh ta có thể cười thật nhiều năm!
Trình Minh Nghiên lập tức tán đồng: “Được!”
Vẻ mặt như bị sét đánh vừa rồi của Chu Thanh Hạo quá đẹp!
Cái người ở trước mặt gã vô cùng kiêu ngạo, há mồm ngậm miệng cứ mắng gã là tiểu tam, chờ một lát nói không chừng sẽ phải khóc lóc cầu xin Cố Quân Thiên.
Gã nhất định phải nhanh chân đến xem.
Đăng bởi | ĐồngĐạoNhân |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 4 |