Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1563 chữ

Người dịch: Đồng Đạo Nhân

…..

Làm đổ kệ giày của Chu Thanh Hạo, Cố Quân Thiên đang hơi ngượng ngùng, vừa quay đầu đã thấy Chu Thanh Hạo thò đầu ra từ trong chăn, tò mò nhìn hắn.

Chớp chớp đôi mắt long lanh to tròn, trong mắt y tràn đầy tình yêu say đắm, khó hiểu mà khiến người đau lòng.

Chu Thanh Hạo lớn lên rất đẹp, ăn mặc lại thời thượng, nhìn vào chính là một chàng trai tinh xảo.

Người như vậy, hẳn là sẽ không mặc quần giữ nhiệt, nếu thật sự muốn mặc thì cũng không nên mặc quần giữ nhiệt bị rách.

Nhưng bên ngoài quần con, Chu Thanh Hạo còn mặc một cái quần giữ nhiệt rách.

Phòng của y còn vô cùng nhỏ, vách tường hướng bắc bởi vì bị ngấm nước, nên đã bị mốc meo.

Hoàn cảnh cư trú này, cũng quá kém!

Cố Quân Thiên đau lòng đến không chịu được, nhịn không được nói: “Em nỡ bỏ tiền mua quần áo giày dép đắt đỏ như vậy, sao lại không nỡ bỏ tiền mua mấy bộ quần áo giữ nhiệt tốt chút?”

Chu Thanh Hạo ôm cái chăn Cố Quân Thiên đã đắp lên người y, nhìn về phía Cố Quân Thiên cười: “Anh thích em trang điểm xinh đẹp một chút mà.”

Nghe Chu Thanh Hạo nói như vậy, Cố Quân Thiên đột nhiên nhớ tới một vài việc.

Lúc đầu, khi nguyên chủ vừa mới ngẫu nhiên gặp được Chu Thanh Hạo, tuy rằng bị diện mạo Chu Thanh Hạo kinh diễm, lại cũng cảm thấy Chu Thanh Hạo ăn mặc không có phẩm vị gì.

Sau này, Chu Thanh Hạo càng ngày càng hợp với khẩu vị của hắn, hắn mới động tâm với Chu Thanh Hạo.

Chu Thanh Hạo mua quần áo trang sức đắt tiền, là bởi vì nguyên chủ thích sao?

Nhưng mà ở cốt truyện gốc, bởi vì chuyện này, nguyên chủ cho rằng Chu Thanh Hạo là người ái mộ hư vinh, cho rằng Chu Thanh Hạo đến với mình chỉ vì tiền.

Nhưng trên thực tế, Chu Thanh Hạo chưa từng đòi tiền nguyên chủ.

“Sao em lại ngốc thế, để ý người khác làm gì?” Cố Quân Thiên tức giận nhéo mũi Chu Thanh Hạo một cái.

Chu Thanh Hạo bị nhéo mũi cũng không giận, chu môi hôn lên tay Cố Quân Thiên.

Kết quả phí sức thật lớn cũng không hôn được.

Y ngốc ra, sao không giống với tưởng tượng của y thế này?

Chu Thanh Hạo có chút không vui, đột nhiên lại nghĩ đến, từ đầu tới đuôi, y căn bản không ngủ.

Này hình như…… Không thể nào đang nằm mơ.

Cho nên y cưỡng hôn Cố Quân Thiên, sau đó Cố Quân Thiên còn ở trong căn phòng cũ kỹ này của y, cởi quần y?!

Chu Thanh Hạo cả người đều choáng váng.

Đúng rồi, Cố Quân Thiên bảo y nên mua quần áo giữ nhiệt tốt hơn, cho nên Cố Quân Thiên thấy được y mặc quần rách?

Giờ phút này, Chu Thanh Hạo hận trước mặt mình không có một cái lỗ, y có thể ngay lập tức chui vào trong đó, không bao giờ ra nữa.

Suy nghĩ cẩn thận mọi chuyện, Chu Thanh Hạo lại nhìn Cố Quân Thiên.

Cố Quân Thiên bị động tác chu môi muốn hôn mình của Chu Thanh Hạo chọc cười, thấy Chu Thanh Hạo không chu môi nữa, có chút mất mát.

Hắn tiếp tục nói những lời mình muốn nói trước đó: “Chú hai kia của em thật sự chẳng phải thứ gì tốt, vậy mà còn ngược đãi em! Em yên tâm, sau đó anh sẽ cho người đi khởi tố ông ta, bắt ông ta trả lại tiền của cha mẹ em cho em!”

Chú hai kia của Chu Thanh Hạo đã thua lỗ sạch, đại khái sẽ không thể trả tiền, nhưng dù có như vậy, hắn vẫn muốn khởi tố!

Hắn còn phải tìm người đi đòi nợ!

Xã hội pháp trị, hắn không thể đi đánh người, vậy tìm người hợp lý hợp pháp mà lăn lộn chú hai kia của Chu Thanh Hạo vậy!

Chu Thanh Hạo đột nhiên hỏi: “Cố Quân Thiên, vừa rồi lúc em mở cửa, vì sao anh lại giận?”

Y không có bóp giọng nói chuyện, dùng chính là khẩu âm bình thường.

Cố Quân Thiên nói: “Em vừa thấy anh đã chạy, anh còn không thể tức giận sao?”

“Em không giống với suy nghĩ của anh, thật ra em không hề hiền lành dịu dàng chút nào, em còn rất nghèo, trước kia anh nói chuyện về âm nhạc nghệ thuật, em chẳng hiểu câu nào, có đôi khi còn đương trường trộm tra tư liệu, mới biết được người anh nói là ai……” Chu Thanh Hạo chậm rãi nói.

Lúc trước, y thật sự dùng hết toàn lực ngụy trang chính mình.

Cố Quân Thiên biết, lúc nãy, bởi vì bị hắn nhìn thấy một mặt mà y cố gắng che giấu nên Chu Thanh Hạo mới chạy.

Chu Thanh Hạo không cảm thấy hắn có thể tiếp thu, lập tức chạy, muốn trốn đi.

Hắn vừa đau lòng lại bất đắc dĩ: “Em cho rằng chút tâm tư nhỏ này của em anh không nhìn ra sao? Anh đã sớm biết em là người thế nào rồi, mỗi lần vừa đến trước mặt anh thì đổi ngay thành bộ dáng khác, ngay cả giọng nói cũng thay đổi……”

Chu Thanh Hạo không nghĩ tới sẽ nghe được đáp án như vậy, không khỏi há hốc mồm.

Cố Quân Thiên sợ Chu Thanh Hạo không cao hứng, lại bổ sung một câu: “Nhưng mà em như vậy, cũng rất đáng yêu.”

Chu Thanh Hạo hỏi: “Bộ dáng em như vậy, anh cũng thích em sao?”

Hỏi xong, Chu Thanh Hạo khẩn trương nhìn Cố Quân Thiên. Cố Quân Thiên trước đây, chưa bao giờ trịnh trọng thổ lộ với y, lúc trước khi hai người ở bên nhau, thật ra cũng chỉ là Cố Quân Thiên hỏi y: “Cậu có muốn làm bạn trai tôi không?”

Y đáp ứng rồi, trở thành bạn trai của Cố Quân Thiên.

Cố Quân Thiên thấy Chu Thanh Hạo giương mắt nhìn mình, trong mắt tràn đầy mong đợi, nhịn không được sờ sờ đầu y một cái: “Anh thích em, mặc kệ bộ dáng em ra sao, anh đều thích em.”

Chu Thanh Hạo cười, nhưng nước mắt lại rơi.

Sợ hãi trước đó đã sớm tan thành mây khói, bây giờ trong lòng y tràn đầy vui sướng.

Cố Quân Thiên thấy thế có hơi sốt ruột khom lưng xem xét tình huống của y: “Sao em lại khóc……”

Chu Thanh Hạo thuận thế ôm ghì lấy cổ Cố Quân Thiên, hướng về phía miệng Cố Quân Thiên hôn lên.

Hôn bạn trai, sao có thể xem như cưỡng hôn được!

Trước đó, bởi vì có người ngoài nhìn, nên Cố Quân Thiên phải vội vàng kết thúc nụ hôn đầu tiên với Chu Thanh Hạo.

Bởi vì không có kinh nghiệm, hắn còn biểu hiện không được tốt lắm!

Lúc này rốt cuộc có thể hảo hảo hưởng thụ một phen, còn có thể biểu hiện tốt một chút, hắn lập tức đoạt lấy quyền chủ động……

Hai người ở trong phòng tháo gỡ khúc mắc, lại thân thiết lên, bên ngoài, một đám người đang nhìn chằm chằm cửa phòng, trong số bọn họ, có người lo lắng, cũng có người vui sướng khi người gặp họa.

Chủ nhà và đôi tình nhân có chút lo lắng cho Chu Thanh Hạo, bạn trai kia của Chu Thanh Hạo trông có vẻ hung dữ, trong phòng phát ra rất nhiều tiếng động “lộp bộp lạch cạch lộp cộp”, Chu Thanh Hạo có thể bị đánh hay không?

Chắc là không đâu? Bọn họ không hề nghe thấy Chu Thanh Hạo kêu cứu.

Chỉ cần Chu Thanh Hạo kêu cứu một tiếng thôi, bọn họ sẽ báo cảnh sát ngay lập tức, nhưng bên trong, đừng nói tiếng kêu cứu ngay cả tiếng cãi nhau cũng không có.

Căn hộ này của bọn họ cách âm chẳng ra gì, nếu không có tiếng người, phỏng chừng hai người bên trong, đang nhỏ giọng nói chuyện.

Lại nói tiếp, lá gan Chu Thanh Hạo còn rất lớn, trêu chọc một người bạn trai như vậy thì thôi, thế nhưng còn không nói lời nào đã nhào lên cưỡng hôn người ta.

Vệ sĩ của Cố Quân Thiên thì có hơi lo lắng cho Cố Quân Thiên, lão tổng bọn họ bị Chu Thanh Hạo lừa, bây giờ cũng không biết khó chịu bao nhiêu.

Đám người Trình Minh Nghiên thì lại chỉ có vui sướng khi người gặp họa.

Tất cả mọi chuyện dưới lầu, bọn họ đều nhìn thấy cả.

Chu Thanh Hạo đối xử với chú hai mình đặc biệt hung ác, không chỉ mắng chửi người, còn uy hiếp đối phương.

Bọn họ cảm thấy sau khi Cố Quân Thiên nhìn thấy Chu Thanh Hạo như vậy, chắc chắn dù có bao nhiêu lớp filter cũng sẽ vỡ tan, sau đó chán ghét Chu Thanh Hạo.

Bạn đang đọc Ta thật sự chỉ muốn làm sự nghiệp của Quyết Tuyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐồngĐạoNhân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.