Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 986 chữ

Chương 12

Nguyên chủ sinh vào lúc xuân hạ giao nhau, trăm hoa đua nở, còn chưa đến nửa năm nữa là đến sinh nhật ba tuổi. Trong khoảng thời gian này, kẻ đứng sau màn có thể sẽ còn ra tay nữa.

Lần này hắn đã tránh được, nhưng lần sau, lần sau nữa thì chưa chắc.

Cả hoàng cung này chỉ có ông cha hờ kia mới có thể bảo vệ được hắn thôi.

Diệp Tiểu Viễn không biết những gì hắn đang nghĩ trong đầu, chỉ cảm thấy tiểu điện hạ nghe không hiểu những cái này. Mà Khúc Độ Biên thì đã bóc tách nghiên cứu kỹ càng cái mớ hỗn độn đó, thậm chí còn nhận ra được nguy cơ hiện tại của bọn họ để bắt đầu suy nghĩ xem nên giải quyết như thế nào rồi.

Cơ thể hiện tại của hắn quá nhỏ, dáng vẻ trầm tư chỉ khiến người khác cảm thấy đáng yêu quá đỗi.

Trong đầu Khúc Độ Biên đã nảy ra rất nhiều ý tưởng, hắn ngẩng đầu với vẻ ngây thơ: “Diệp Bạn Bạn, hình như ta nghe không hiểu lắm."

Diệp Tiểu Viễn tự nhiên mà lướt qua chủ đề này: “Nghe không hiểu cũng không sao, sau này khi bắt đầu đi học, biết chữ rồi, điện hạ sẽ càng ngày càng thông minh hơn.”

“Diệp Bạn Bạn, ta muốn biết nhiều hơn về mẫu phi của ta, người trông như thế nào? Thích mặc quần áo màu gì? Thích loại trang sức nào? Người và phụ hoàng ở chung như thế nào...”

Trong tiếng hỏi liên tục của đứa nhỏ, Diệp Tiểu Viễn không khỏi nhớ lại quá khứ.

“Mẫu phi của điện hạ không giống với các nương nương là quý nữ ở kinh thành, nàng là con gái duy nhất của Trì Kiếm Hầu, từ nhỏ đã quen biết với bệ hạ, là thanh mai trúc mã.”

Trì Kiếm Hầu tên Từ Kính, từ thời tiên đế đã lập được nhiều chiến công hiển hách, trấn giữ biên cương phía Bắc hơn ba mươi năm. Trì Kiếm Hầu chỉ cưới một thê tử, hai người vô cùng ân ái, cuộc đời này cũng chỉ sinh được một cô con gái, coi như châu như bảo mà nâng niu trong lòng bàn tay.

Trì Kiếm Hầu không có con trai, tước vị đến thế hệ của ông ấy thì chấm dứt, cho dù nắm trong tay binh quyền thì cũng không hề đe dọa đến ngai vàng, vì vậy tiên đế cũng vui lòng mà quan tâm hơn vài phần với cô con gái duy nhất của Trì Kiếm Hầu, thường xuyên triệu vào cung để tỏ rõ ân sủng.

Vị tiểu cô nương đó chính là mẫu thân của nguyên chủ, tên là Từ Nguyệt Thanh.

Từ Nguyệt Thanh lớn lên ở kinh thành đến năm bảy tuổi, đã kết bạn với Sùng Chiêu Đế - khi đó vẫn còn là Tam Hoàng Tử.

Sau đó, biên cương phía Bắc hỗn loạn, Trì Kiếm Hầu luôn yêu thương con gái lại có thái độ khác thường, kiên quyết muốn mang con gái mình đến Bắc Cương, đi một lần đến tận mười năm.

Khi lần nữa trở về kinh thành, cũng đúng là lúc nàng mười bảy tuổi.

Từ Nguyệt Thanh xinh đẹp, dáng người thướt tha, trên người có chút hiên ngang, anh khí mà các quý nữ kinh thành không có, sau một buổi chơi hội mã cầu, rất nhanh đã thu hút được sự chú ý của toàn bộ nam tử chưa thành gia lập thất trong kinh thành, từng phong thiệp mời tham dự yến hội cứ như tuyết mà bay tới phủ Trì Kiếm Hầu.

Nhưng chẳng bao lâu sau, Từ Nguyệt Thanh lại lần nữa tương ngộ với Sùng Chiêu Đế vi hành ra cung, tình bạn thanh mai trúc mã chuyển thành tình y miên man. Sau đó, một đạo thánh chỉ được ban xuống, Từ Nguyệt Thanh trở thành Vân phi của Đại Chu.

Từ đó, nàng được sủng ái trong ba năm, mãi cho đến khi sinh ra nguyên chủ, rồi khó sinh mà chết.

Diệp Tiểu Viễn còn đang cảm thán: “...Lúc đó, không biết bao nhiêu nam tử trong kinh thành tan nát cõi lòng, bao nhiêu người ngưỡng mộ ân sủng của nương nương.”

Khúc Độ Biên nghe xong, trong lòng không khỏi nảy lên một nghi vấn.

Vân phi, thật sự yêu hoàng đế sao?

Người đã từng được biết đến tự do, có thể cam tâm tình nguyện ở trong nhà giam, cùng chia sẻ một trượng phu với những nữ tử khác ư?

Nhưng Vân phi đã chết, câu hỏi này không ai có thể giải đáp được cả.

Một chủ một tớ, một người nói một người nghe, bầu không khí rất tốt, ở bên ngoài, Ôn Tiểu Xuân đột nhiên gõ cửa bước vào: “Điện hạ, Diệp công công, bên ngoài có một cung nhân nói là đến đưa than.”

“Đưa than?”

Khúc Độ Biên và Diệp Tiểu Viễn nhìn nhau, đều cảm thấy khó hiểu.

Còn có người nhớ ra mà đưa than đến Điện Cư An này cho bọn họ sao?

Khúc Độ Biên nói: "Đi xem thử."

Hắn nắm tay áo của Diệp Bạn Bạn, đôi chân ngắn gian nan bước qua ngạch cửa, nhìn thấy bên ngoài sân viện có hai thái giám tạp dịch - một người đã già, một người còn trẻ, mỗi người gánh hai thùng than nhỏ.

Trong bốn thùng than, có một thùng là than ngân sương, một thùng là than hồng la la, còn lại hai thùng là than đen.

Số lượng không nhiều, nhưng đã đủ để Diệp Tiểu Viễn vui mừng rồi. Dù sao thì than ngân sương và than hồng la la đều ít khói, có thể đốt trong phòng.

Bạn đang đọc Ta Thật Sự Không Phải Là Minh Quân! của Nguy Hỏa

Truyện Ta Thật Sự Không Phải Là Minh Quân! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi likkun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.