Kế Hoạch 3 End
Trong lúc Ngạo thiên còn chưa kịp phản ứng,Lưỡi kiếm sắc bén của Bạch Mặc lóe lên trong không khí, một tia sáng bạc vút qua nhanh như chớp, cắt đứt sự tĩnh lặng trong không gian. Ngạo Thiên chỉ kịp cảm nhận một cơn gió lạnh lẽo xẹt qua mắt mình, trước khi một cơn đau nhói xuất hiện ở vai trái. Hắn nhìn xuống, và ngay lập tức nhận ra dòng máu đỏ tươi đang chảy xuống từ vết cắt sâu trên áo .
Chết tiệt! Ngạo Thiên nghiến răng, cơn giận dữ bùng lên. Hắn vung tay lên, khí lực từ cơ thể bộc phát thành một đợt sóng mạnh, cuốn phăng lớp khói trắng đang bao quanh. Nhưng khi khói tan đi, Bạch Mặc đã không còn đứng ở đó.
"Đừng tưởng có thể trốn!" Ngạo Thiên gầm lên, mắt lóe lên tia sát khí. Hắn biết Bạch Mặc không phải là kẻ dễ dàng bị đánh bại, nhưng sự kiên nhẫn của hắn đang dần cạn kiệt.
Một tiếng động nhẹ vang lên từ phía sau, Ngạo Thiên nhanh chóng quay người, nhưng hắn chỉ kịp thấy bóng dáng của Bạch Mặc lao tới, thanh kiếm Asur như một tia chớp chém vào không khí, nhắm thẳng vào cổ hắn.
Ngạo Thiên phản ứng nhanh như chớp, ngay lập tức nghiêng người tránh khỏi cú chém của Bạch Mặc, nhưng hắn cũng không thể bỏ qua nguy cơ khác. Ngay khi cú chém hụt, Bạch Mặc nhanh như cắt dù tay trái quăng một chiếc phi tiêu vào bụng Ngạo Thiên, không một chút do dự.
Nhưng Ngạo Thiên đã chuẩn bị từ trước. Khi phi tiêu lao đến, một lớp khí trong suốt bao phủ phần hong hắn, như một lớp màn chắn vững chắc. Phi tiêu vỡ vụn khi chạm vào, không thể nào xuyên qua lớp bảo vệ đó.
Không để Bạch Mặc kịp phản ứng, Ngạo Thiên lao tới với tốc độ như sấm sét, một cú đấm cực mạnh nhắm thẳng vào phần xương sườn Bạch Mặc. Hắn không chỉ sử dụng sức mạnh mà còn kết hợp cả khả năng khí, khiến cú đấm đó giống như một vũ khí sinh tử.
Bạch Mặc thấy không ổn, trong một tích tắc, hắn xoay kiếm lại, dùng phần thân đỡ lấy cú đấm từ Ngạo Thiên. Tiếng kim loại va chạm mạnh mẽ vang lên, thân kiếm bị nức dưới áp lực khủng khiếp. Mặt đất dưới chân Bạch Mặc bị nứt ra vì lực mạnh từ cú đấm, bạch mặt thuận lực từ cú đấm lùi lại.
Từ chiếc mặt nạ máu chảy ra , nhiễu từng giọt xuống đất , Bạch mặc thâm dò thành công biết năng lực siêu phàm hắn là cái gì rồi, một dạng năng lượng bao bọc bất kì bộ phận nào, có thể tăng lực tấn công, cũng có thể phòng thủ.
Năng lực rất toàn diện nhưng bạch mặc cũng đã tìm ra cánh khắc chế, dựa vào uy thế phản ứng cùng tốc độ, miễn hắn không nhanh tới mức bao bọc phận đó thì Bạch mặc có thể gây sát thương được.
Ánh mặc Bạch mặc tỏa ra luồng sát khí, ngạo thiên lúc này cũng không khá hơn là mấy nói không chịu phải vết thương nào cũng không phải dù lực lượng Bạch mặc cũng lớn hơn người thường rất nhiều, nội tạng trọng thương chút nhưng không ảnh hưởng quá nhiều, bất quá nội thương thôi, vết cắt ở vai cũng không phải gì quá lớn.
Lúc này, Ngạo Thiên đột nhiên lao tới với tốc độ xé gió, trên tay hắn sớm bao bọc một lớp khí dày đặc, như một thanh kiếm vô hình, cắt xuyên qua không gian. Ánh sáng từ khí lực bùng lên mạnh mẽ, tạo ra một vòng xoáy gió xung quanh, khiến không khí xung quanh rung chuyển.
Bạch Mặc thấy động tác của Ngạo Thiên, một cảm giác nguy hiểm trào dâng trong lòng, Bạch mặt cầm chắc kiếm, ngây khi ngạo thiên gần lao tới.
Giọng Bạch mặc vang lên, Liên Kích - Liên chảm!
Chỉ trong tích tắc, hàng loạt ánh sáng bạc lóe lên xung quanh hắn. Những đường kiếm nhận như những tia chớp cắt ngang không gian, mỗi một đường chém đều sắc bén và chính xác đến mức không thể né tránh. Những kiếm nhận xoay vòng, tạo thành một màn lưới kiếm chẳng chịt, vây chặt Ngạo Thiên trong một không gian chật hẹp, khiến hắn không thể di chuyển tự do.
Ngạo Thiên nhận ra ngay lập tức mức độ nguy hiểm của chiêu thức này. Hắn vội vàng rút tay lại, tạo ra một lớp khí chắn ngay trước mặt, từng đạo kiếm nhận đập vào lớp khí với một tiếng vang mạnh mẽ, những vệt sáng bạc lóe lên rồi vỡ vụn, nhưng không ít trong số chúng vẫn tiếp tục xuyên qua được, cắt vào lớp phòng thủ của Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên lúc này phải chật vật phòng thủ, khí lực trong cơ thể bắt đầu tiêu hao dần. Trong đầu hắn, suy nghĩ rõ ràng: nếu tiếp tục như vậy, hắn sẽ không thể duy trì lâu, và kết cục chắc chắn là cái chết. Hắn cần phải tìm cách thay đổi cục diện. Đúng lúc này, hắn nhận thấy tốc độ ra kiếm của Bạch Mặc đã chậm lại, không còn nhanh nhẹn và chính xác như trước. Dù vậy, Bạch Mặc vẫn không ngừng tấn công, nhưng Ngạo Thiên biết rõ, đó là dấu hiệu của sự kiệt sức.
Tận dụng thời cơ, Ngạo Thiên không còn phòng thủ mà lao vào phản công, nhanh chóng dồn Bạch Mặc vào thế phải lùi lại. Hai bên giằng co, ngang tài ngang sức, nhưng Ngạo Thiên biết rằng sự quyết liệt của mình đã bắt đầu tạo ra sự chênh lệch.
Nhận thấy sơ hở trong đường kiếm của Bạch Mặc, Ngạo Thiên không chút do dự, tung ra một đòn tấn công trực diện. Bạch Mặc không kịp phản ứng, và ngay khi hắn cảm nhận sự tấn công không thể tránh, Ngạo Thiên thầm nghĩ: "Ta thắng rồi."
Khi cú đấm của Ngạo Thiên gần tới ngực Bạch Mặc, nếu trúng phải, đòn này chắc chắn sẽ nghiền nát nội tạng hắn, một đòn chí mạng. Nhưng ngay khi đòn đánh sắp tiếp cận, một dị biến bất ngờ xảy ra: Bạch Mặc lách người sang một bên, khiến cú đấm của Ngạo Thiên chỉ kịp xuyên qua sườn hắn, để lại một vết xước.
Ánh mắt Ngạo Thiên co rụt lại, trong đầu hắn chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất: "Không ổn!"
Bạch mặc không do dự xoay lưỡi kiếm kéo lên, đòn chắc chắn sẽ chặt đứt cánh tay hắn, khí của Ngạo Thiên, từ khi bắt đầu trận chiến, đã dần suy giảm. Bạch Mặc cố tình để lộ sơ hở, dẫn dụ Ngạo Thiên để đánh ra đòn tấn công tập chung hết khí vào tay hắn.
Nhưng lúc này dị biến lại xảy ra lần nữa, 1 hòn đá từ đâu lao tới làm đòn đánh của Bạch mặc hẫn đi 1 nhịp tạo lợi thế cho ngạo thiên, truyền khi ra cánh tay.
Bạch mặc thấy mọi truyện thất bại không do dự, dùng toàn lực đá vào bụng hắn.
Đùng!!
Ngạo thiên văn vào cây cột đá, máu từ miệng trải ra không ngừng.
Bạch mặc liếc nhìn thời gian thấy còn không nhiều bắt đầu lui lại, ngạo thiên lúc này cũng loạn choạng đứng dậy , Bạch mặc không do dự chạy.
Đánh không lại, giờ còn kiệt sức ở lại chịu chết Bạch mặc không ngốc, vã lại giờ lão già e rằng cũng đã tới hắn chưa muốn chết, 36 kế tẩu vi là thượng sách.
Bạch mặc cũng không quên quăn mấy quả boom khói , Bạch mặt lao như tên bắn ra khỏi hầm xe , ngạo thiên thấy Bạch mặc đã chạy bắt đầu loạn choạng đi tới lâm nhược kiểm tra tình hình.
Tiểu thống tử hiện ra bắt đầu chế diễu Bạch mặt, hahahahahahahhah đồ ngốc ta tưởng gì ai ngờ nữ nhân của hắn ngươi còn không giết được, Đã vậy còn bị đánh chật vật như vậy, hahahaha.
Bạch mặc không quan tâm Hệ thống nói cái gì, giờ cái hắn quan tâm là thời gian.
Chiêu liên kích - liên chảm, đó tiêu hao tâm thần, cùng thể lực quá lớn giờ nếu gặp người của chính phủ, hay lão già kia hắn chắc chắn sẽ chết.
Tiểu thống tử tiếp tục chế giễu Bạch Mặc, "Lêu lêu!"
Bạch mặc thấy khoảng cánh đã đủ , lấy từ trong túi áo ra 1 cái công tắc trong túi áo ra , ấn từ dưới hầm xe 1 tiếng nổ vang trời vang lên, Bạch mặc cũng không có hứng ở lại xe , bắt đầu chạy con xe hắn đã chuẩn bị trước
Đăng bởi | tothan |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |