Cảnh báo tử vong
Edit: Canhcutbietbay
Đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra không kịp chuẩn bị.
Hương hoa hồng tràn ngập cả phòng thiếu chút nữa làm Lục Lệ Hành nghĩ lầm chính mình đi nhầm phòng.
Lục Lệ Hành đi vào phòng, đứng ở cuối giường, nhìn Kỷ Khinh Khinh hồn nhiên lăn trên giường cau mày, không khỏi trở nên đau đầu.
Còn chưa ngủ liền bắt đầu lăn, đây là diễn tập trước khi đi ngủ?
"Khụ khụ. . ." Lục Lệ Hành ho khan hai tiếng, Kỷ Khinh Khinh lăn đến cuối giường, vừa mở mắt, vừa vặn đụng ánh mắt Lục Lệ Hành, lập tức ngồi thẳng dậy.
Làm bộ dường như không có gì nhìn anh, "Có việc?"
Lục Lệ Hành đem máy tính bảng đưa cho cô, "Đều giải quyết xong, tự mình xem một chút đi."
Kỷ Khinh Khinh cầm máy tính bảng lướt, nguyên lai là Thẩm Vi Vi ở trên Weibo đăng bài xin lỗi.
Giải thích một tháng trước chính mình tại đoàn làm phim rớt xuống đồi núi sự tình giải thích cặn kẽ, biểu thị lúc ấy Kỷ Khinh Khinh tìm mình bất quá là đối với lời kịch, không có phát sinh bất luận cái gì tranh chấp cùng tiếp xúc trên thân thể, là chính mình quá nhập tâm với lời kịch, đến nỗi rớt xuống đồi núi bị thương, cũng làm cho Kỷ Khinh Khinh một tháng này đến nay gặp hiểu lầm từ đáy lòng cảm thấy thật có lỗi.
Tuyên bố xin lỗi thành khẩn, lại bị đưa lên hotsearch.
Thẩm Vi Vi kỳ thật cũng không phải cái gì diễn viên lưu lượng lớn, coi như cô với Kỷ Khinh Khinh một nửa nhiệt đều không đủ, có thể thu được nhiều chú ý như vậy, còn là bởi vì Kỷ Khinh Khinh anti-fan quá nhiều.
Kẻ thù của kẻ thù là bạn bè, bị Kỷ Khinh Khinh kéo qua CP, chơi qua mập mờ minh tinh không ít, đắc tội quá nhiều minh tinh fan hâm mộ, cho nên hiện tại cô ở trên mạng có một chút gió thổi cỏ lay, đám kia fan hâm mộ nghe liền đến, tự phát tổ chức liên minh oán Kỷ Khinh Khinh.
Thẩm Vi Vi đăng bài một phát, không có thuỷ quân mang tiết tấu, dưới bình luận mặc dù đại bộ phận fan hâm mộ vẫn là đối với Kỷ Khinh Khinh châm chọc khiêu khích, nhưng cũng không ít người qua đường vì nàng nói chuyện, coi như đúng trọng tâm.
"Bị buộc xin lỗi, hai cái nghệ sĩ cùng ở một cái công ty, một cái đỏ một cái không đỏ, không đỏ đắc tội đỏ cái kia, chân tướng là cái gì ai nào biết, Thiên Ngu tướng ăn quá khó coi."
"Khó coi 1, hai ngày này không ngừng có tin tức tuôn ra Kỷ Khinh Khinh từ khi bị Cô Thiếu Ngu đá, về sau vừa tìm được mấy cái chỗ dựa, xem ra hiện tại kẻ có tiền thật là người ngốc nhiều tiền."
"Tôi có tin tức nội bộ, Kỷ Khinh Khinh leo lên cấp cao Thiên Ngu, đặc biệt cấp cao cao, nhưng cụ thể là ai tôi không dám nói."
"Nguyên lai lại tìm kim chủ, khó trách như thế không có sợ hãi."
"Tôi không hiểu rõ Kỷ Khinh Khinh lắm, không biết nhân phẩm của cô ấy như thế nào, nhưng chuyện này cô ấy thật là vô tội, đã vô tội, như vậy thì có quyền bảo vệ trong sạch của mình cùng quyền lợi, nghe nói cô ấy còn ở cục cảnh sát chờ đợi mấy ngày, cái này coi là tai bay vạ gió đi?"
"Việc nào ra việc đó, các người thích gây phiền phức quá vậy, chuyện này video đã rõ thế còn bàn luận âm mưu? Một lũ tôi không nghe không tin bộ dáng đó mới là thật khó coi, không phải Kỷ Khinh Khinh sai vì cái gì còn muốn nói chuyện âm dương quái khí*? Cái gì gọi là buộc đăng bài xin lỗi, hiểu lầm người ta, gây phiền toái lớn như vậy có ảnh hưởng tới cô ấy, vốn dĩ nên làm sáng tỏ với xin lỗi được không?"
*âm dương quái khí: Tính tình cổ quái, làm cho người ta không biết đâu mà đoán định
"Miễn giám định*, không phải Kỷ Khinh Khinh tức giận, nhưng Cô Thiếu Ngu cùng Kỷ Khinh Khinh không phải là quan hệ bao nuôi, bọn họ là đường đường chính chính quan hệ bạn trai bạn gái, Cô Thiếu Ngu quá tra, chia tay lại còn tung tin đồn nhảm bạn gái cũ."
*miễn giám định: Xem xét để quyết chắc tình hình
"Kỷ Khinh Khinh cùng Cô Thiếu Ngu là bạn trai bạn gái? Không phải là bị bao nuôi? Trời! Có phải là giả không?"
"Còn giả cái gì mà giả, chính Weibo Cô Thiếu Ngu cũng thừa nhận, tự mình đi xem đi."
Kỷ Khinh Khinh nhìn thấy cái này bình luận sững sờ, click mở Weibo Cô Thiếu Ngu.
Bài đăng Weibo mới nhất chính là Cô Thiếu Ngu vì cô làm sáng tỏ.
@ Cô Thiếu Ngu: Kỷ Khinh Khinh là bạn gái cũ của tôi, không có bao nuôi, nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo.
Bình luận 1: Cô thiếu tự vả mặt, đau không?
Bình luận 2: Tra nam!
Bình luận 3: Tra nam chết tiệt!
Bạn trên mạng nói còn rất đúng, Cô Thiếu Ngu chính là tra nam chết tiệt!
Kỷ Khinh Khinh nhìn thoáng qua liền không thấy.
Lục Lệ Hành đang cởi áo khoác, Kỷ Khinh Khinh tiến lên tiếp nhận áo, cẩn thận thay anh treo lên, thật lòng cảm ơn anh, "Chồng, cám ơn anh."
—— "HP 1, trước mắt HP mười ba giờ."
Lục Lệ Hành đứng trước gương lớn tháo cà vạt, thần sắc vui vẻ, "Tiện tay mà thôi, không cần cám ơn."
"Nhất định phải cảm ơn, nếu như không phải anh, hiện tại tôi vẫn tiểu tình nhân bị Cô Thiếu Ngu vứt bỏ, còn có chuyện Thẩm Vi Vi này, làm sao có thể dễ dàng giải quyết như vậy."
Lục Lệ Hành một bên cởi nút một bên nghiêng đầu nhìn cô, "Vậy cô phải cảm ơn tôi như thế nào?"
Kỷ Khinh Khinh suy nghĩ, ngửa đầu nhìn qua anh, "Ừm cứu mạng không thể báo đáp. . ."
"Lấy thân báo đáp coi như xong."
Kỷ Khinh Khinh nụ cười trên mặt vừa rơi xuống, người này thật sự là tự mình đa tình.
Lấy thân báo đáp?
Nghĩ gì thế?
Điện thoại đặt ở phòng ngủ kêu lên, Kỷ Khinh Khinh vứt bỏ Lục Lệ Hành vui vẻ chạy tới xem, là Tần Việt gọi tới, nói là sáng mai có một buổi quay chụp, cô 10h sáng cần phải đến công ty.
Kỷ Khinh Khinh lập tức đồng ý, "Được, anh Tần yên tâm, sáng mai tôi nhất định đến công ty đúng giờ!"
Cúp điện thoại.
Kỷ Khinh Khinh hưng phấn đến nỗi mỗi một tấc tế bào đều đang hoan hô, rốt cục có thể làm việc! ! !
"Chồng! Sáng mai tôi muốn đi làm!"
—— "HP 1, trước mắt HP mười bốn tiếng."
Lục Lệ Hành đổi đồ ngủ đi ra, nhìn trên mặt Kỷ Khinh Khinh không giấu được nụ cười, không khỏi bật cười lắc đầu.
Làm việc buồn tẻ, đối với Kỷ Khinh Khinh cái này giống như phá lệ mới mẻ, tràn ngập ý chí chiến đấu.
Cũng không biết cái ý chí chiến đấu mới mẻ này, còn có thể tồn tại bao lâu.
Đêm nay Lục Lệ Hành phá lệ ngủ ngon, Kỷ Khinh Khinh không có dùng tay chân ôm anh, ngủ một giấc đến mặt trời lên cao mới tỉnh.
Mở mắt ra vừa thấy, Kỷ Khinh Khinh cuộn tròn thân thể đưa lưng về phía anh ngủ ở mình phía kia, rất quy củ.
Ngày hôm nay thứ bảy, nghỉ, nhưng hiển nhiên Lục Lệ Hành không chuẩn bị cho mình nghỉ, rời giường chuẩn bị đến công ty.
Kỷ Khinh Khinh nghe được tiếng vang, con mắt miễn cưỡng mở ra một đường nhỏ, nhìn bóng người Lục Lệ Hành trước mắt lắc lư, mơ hồ hỏi: "Mấy giờ rồi?"
Lục Lệ Hành mắt nhìn thời gian, "Chín giờ."
Sau đó tiến vào toilet rửa mặt, sau khi ra ngoài phát hiện Kỷ Khinh Khinh còn nằm ở trên giường.
Lục Lệ Hành không khỏi chăm chú nhìn thêm, ngày bình thường tinh lực dồi dào sáng sớm tất vẻ mặt tươi cười người bây giờ lại giống đánh sương cà tím, nửa gương mặt chôn trong chăn, lộ ra một đôi mắt vô thần, dưới mắt có quầng thâm, hiển nhiên tối hôm qua là ngủ không ngon.
"Mấy giờ rồi. . ." Kỷ Khinh Khinh nói thầm một tiếng, ôm bụng, giọng điệu phù phiếm bất lực, nhấc không nổi giống như ốm yếu.
"Chín giờ rưỡi."
Kỷ Khinh Khinh thở dài, đem chăn kéo lên, che mặt lại.
Người này liền không thể quá đắc ý, nếu không dễ dàng vui quá hóa buồn.
Không phải sao, buổi tối hôm qua thần kinh quá mức hưng phấn, ngày thứ hai dì cả liền đến thăm, trong bụng cảm giác có lưỡi dao khuấy động đau.
Nhưng ngày hôm nay còn có nhiệm vụ quay chụp không thể chậm trễ! Tuyệt đối không thể chậm trễ!
"Không được, tôi phải đứng dậy." Đây là ngày đầu tiên đi làm từ khi cô xuyên qua, nói 10 giờ liền 10 giờ, không thể vắng mặt.
Kỷ Khinh Khinh kiên cường vén chăn lên xuống giường, cong người, vừa mới chạm đất, kiên cường sụp đổ, ôm bụng ngồi xổm xuống.
Lục Lệ Hành nhìn cô như vậy tưởng bị bệnh, đi đến bên người cô sờ trán, lo lắng hỏi một câu: "Bị bệnh?"
Kỷ Khinh Khinh ngẩng đầu, đáng thương nhìn anh, "Đau bụng."
"Cảm lạnh rồi? Ăn bậy đau bụng?"
Kỷ Khinh Khinh lắc đầu, thở dài, "Dì cả tới."
Lục Lệ Hành khẽ giật mình, anh là đàn ông , không có cách nào cảm nhận được thống khổ của con gái.
Nhưng phương diện kia của con gái anh cũng đại khái biết, con gái mỗi tháng mấy ngày này đều không thoải mái, nghiêm trọng sẽ kịch liệt đau nhức khó nhịn, mức độ khó chịu của mỗi người tùy vào thể chất và thói quen sinh hoạt, uống nhiều nước nóng sẽ làm dịu cảm giác đau đớn, nếu như thực sự vô cùng đau đớn, có thể uống thuốc.
Lục Lệ Hành cho là mình một một người đàn ông cái này cũng không có gì giúp được một tay, "Vậy cô lên giường nằm lại, uống nhiều nước ấm, có chuyện gì gọi dì Bùi, tôi đi trước công ty."
Lại là uống nhiều nước ấm.
Kỷ Khinh Khinh liếc anh một cái, con trai có khác, lăn qua lộn lại sẽ nói một câu an ủi như vậy.
"Không được!" Kỷ Khinh Khinh vịn giường, chậm rãi đứng lên, cắn răng kiên cường nói: "Buổi sáng hôm nay còn có nhiệm vụ quay chụp, đáp ứng với anh Tần 10 giờ đến công ty, đã quyết không thể tới trễ vắng mặt!"
Lục Lệ Hành nhìn cô sắc mặt tái nhợt, động một bước dịch một bước, lấy ánh mắt hoài nghi nhìn cô, "Có đau như vậy không?"
Kỷ Khinh Khinh oán hận nghiêng mắt nghiêng anh.
". . . Vậy cô còn đến công ty?"
Kỷ Khinh Khinh tự nhắc bản thân chuyên nghiệp, từ trước đến nay không dễ dàng rề rà, lập tức nghiến răng nghiến lợi nói: "Không phải do dì cả sao? Làm sao không thể đi!"
"Vậy tôi kêu người đưa cô đến công ty."
Nói, Lục Lệ Hành gọi điện thoại cho lái xe, đợi bên ngoài biệt thự.
—— "Tử vong cảnh cáo, mời cùng vợ Kỷ Khinh Khinh cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn lần này, cự tuyệt nhiệm vụ hoặc nhiệm vụ thất bại thì khấu trừ mười điểm HP."
Vừa nói chuyện điện thoại xong tay Lục Lệ Hành cứng lại, trong lòng đối với câu nói kia của hệ thống nhịn rồi lại nhịn, lần nữa nuốt xuống.
Nhìn Kỷ Khinh Khinh hướng toilet đi đến, lại lần nữa không xác định hỏi cô: "Cô xác định cô có thể đến công ty làm việc?"
"Tôi có thể, đợi chút nữa tôi uống hai viên thuốc giảm đau, nửa giờ là được rồi."
Kỷ Khinh Khinh ôm bụng, thân tàn ý chí kiên đỡ tường, khẳng khái hy sinh, Lục Lệ Hành thật sự nhìn không được, tiến lên một tay lấy người chặn ngang bế lên.
Kỷ Khinh Khinh một tiếng kinh hô, tim đập rộn lên, đôi tay theo bản năng ôm chặt lấy cổ anh, kinh ngạc nhìn anh, "Anh làm gì vậy!"
Lục Lệ Hành không nói một lời đem cô ôm trên giường, đắp chăn, "Chờ ở đây."
Nói xong, quay người xuống lầu.
Những việc kia của con gái anh không hiểu, cũng không biết như thế nào mới có thể làm dịu nỗi thống khổ của cô, chẳng qua Kỷ Khinh Khinh đã nói uống hai viên thuốc giảm đau có thể giảm bớt, như vậy thuốc này, vậy khẳng định dì Bùi có.
Trong biệt thự tìm một vòng không thấy dì Bùi, hỏi người khác mới biết dì Bùi di ở phòng hoa chăm sóc những cây hoa của Lục lão phu nhân khi còn sống.
"Dì Bùi, dì có thuốc giảm đau không?"
"Thuốc giảm đau?" Dì Bùi buông vòi hoa sen xuống, "Thiếu gia, cậu nơi nào không thoải mái?"
"Không phải con, là Khinh Khinh, cô ấy. . ." Lục Lệ Hành dừng một chút, sờ lên bụng.
Dì Bùi trong nháy mắt rõ ràng, cười nói: "Có, dì đi tìm một chút, cậu chờ một lát."
Lục Lệ Hành gật đầu, đi theo dì Bùi đi lấy thuốc giảm đau.
Mà Kỷ Khinh Khinh bên này chờ Lục Lệ Hành rời phòng, nhịn đau xuống giường đi vào toilet rửa mặt.
Lục Lệ Hành bảo cô chờ, cô cũng không có thời gian chờ, hiện tại cũng đã chín giờ rưỡi, giờ mà không đi nữa cô coi như đến công ty muộn!
Buổi tối hôm qua lời thề son sắt đáp ứng anh Tần, cũng không thể bởi vì dì cả mà thất hẹn?
Cô cũng không trang điểm, thay quần áo khác liền xuống lầu, ngoài cửa biệt thự lái xe đang chờ, Kỷ Khinh Khinh giống như bắt lấy cây cỏ cứu mạng, lòng nóng như lửa đốt để hắn lái xe đưa mình đi công ty, vẫn không quên dặn dò người hầu một câu: "Đợi chút nữa nếu như Lục tiên sinh hỏi, nói tôi đến công ty rồi."
Người kia đồng ý.
Bên này Kỷ Khinh Khinh vừa đi, bên kia Lục Lệ Hành liền cầm lấy thuốc giảm đau dì Bùi đưa lên lầu, nào ngờ tới chỉ trong chốc lát, không thấy tăm hơi Kỷ Khinh Khinh.
Lục Lệ Hành nhìn giường hỗn độn, ngốc một lát, quay người xuống lầu tìm người.
Tìm một vòng không thấy, hỏi người hầu, "Thiếu phu nhân đâu?"
"Thiếu phu nhân bảo tôi nói, nếu như cậu hỏi, bảo tôi nói cho cậu một tiếng cô ấy đến công ty rồi."
Thuốc giảm đau trên tay Lục Lệ Hành bị bóp thay đổi hình dạng, lấy điện thoại di động ra bấm số Kỷ Khinh Khinh.
"Cô đi đâu?"
Kỷ Khinh Khinh cuộc tròn ghế sau, cảm giác hồn như muốn bay, hữu khí vô lực* nói: "Đến công ty."
*hữu khí vô lực: không có sức
Lục Lệ Hành nhíu mày có thể kẹp chết con ruồi, "Không phải thân thể cô không thoải mái sao?"
"Trên đường mua hai viên thuốc giảm đau là được, mỗi tháng một lần việc này không có gì lớn, nhanh không kẻo muộn không nói với anh nữa cúp trước đây." Kỷ Khinh Khinh lại đau lại khó chịu, còn phải thời thời khắc khắc chú ý đến thời gian, thần kinh và thể xác đều mệt mỏi, nói hơn hai câu cả người đều muốn nhanh thăng thiên.
Lục Lệ Hành nhìn màn hình đen điện thoại, trầm mặt nói với người hầu: "Cho xe tới! Ngay lập tức!"
- Lảm nhảm: xin lỗi mn nha dealine nhiều quá, sắp tới gần thi nữa mn thông cảm T^T
Đăng bởi | Canhcutbietbay |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 35 |