Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngon ngon (3)

Phiên bản Dịch · 1041 chữ

“Tôi thấy cũng ổn mà. Nhìn trạng thái của chú út so với lúc từ chức đã tốt hơn nhiều. Làm việc gì, sống cuộc đời ra sao, chỉ cần bản thân thấy vui vẻ là được.” Chu Kỳ nhún vai, nhưng rồi cau mày: “Chỉ có điều, công việc này của cậu dường như hơi nguy hiểm.”

“Thật ra tôi không thường xuyên gặp quỷ, không tính là nguy hiểm.” Vân Vô Lự đáp, ánh mắt dừng lại trên mặt Phương Dần Niên. “Anh cả, gần đây bên cạnh anh có xảy ra chuyện gì lạ không?”

“Cái này mà cậu cũng nhìn ra được? Chuyên nghiệp quá nhỉ.” Phương Dần Niên kinh ngạc, sau đó kể lại chuyện mình chạm mặt một con quỷ trên sân thượng.

Vân Vô Lự gật đầu, chỉ vào cổng chào: “Dạo này anh nên đi qua nơi đó nhiều lần. Lần trước gặp cô gái quỷ không đầu cũng vì vận thế anh thấp. Sau này, đi qua đó vài lần là ổn thôi.”

“Được.” Phương Dần Niên đồng ý, rồi nhắc nhở: “Cậu có việc gì thì đừng gánh một mình. Trong miếu có cần gì, cứ nói với chúng tôi.”

Chu Kỳ cũng hưởng ứng: “Đúng vậy!”

“Được, tôi sẽ không khách sáo đâu.”

“Kia… còn hắn thì sao?” Chu Kỳ chỉ vào quỷ tài xế đang im lặng như gà con: “Không lẽ để hắn ở mãi trong miếu?”

Vân Vô Lự cười nhẹ: “Trong miếu an toàn, hắn không dám làm gì đâu. Các anh yên tâm, hắn có chỗ để đi.”

Quỷ tài xế cảm thấy da đầu tê dại lần nữa. Sao mà cái cảm giác bị áp chế này cứ lặp đi lặp lại thế này, trời ạ!

Vân Vô Lự nhìn đồng hồ: “Chậm trễ lâu quá rồi. Các anh chắc đói rồi nhỉ? Đồ BBQ đã chuẩn bị xong, vừa ăn vừa nói chuyện thôi.”

BBQ!

Chỉ nghe hai chữ đó thôi, cả nhóm đã thấy thèm.

Quỷ tài xế liếc Vân Vô Lự đầy mong chờ, ngập ngừng hỏi: “Trà sữa kết hợp BBQ cũng rất ngon... Tối nay gặp lại bạn cũ thế này, các anh có ngại thêm một con quỷ tham gia không…”

Chu Kỳ trừng mắt: “Ngươi hù dọa chúng ta, giờ còn mặt dày đòi ăn BBQ?”

Phương Dần Niên khoanh tay: “Chúng ta sẽ ngồi bên cạnh ăn, để ngươi nhìn mà không được ăn. Như thế mới trừng phạt ngươi thích đáng!”

Quỷ tài xế câm nín: “Quả thật tàn nhẫn quá đi mà…”

Trong lúc nhóm bạn cười đùa, những linh hồn khác trong miếu, bao gồm phong quỷ và thủy quỷ, lặng lẽ giấu mình, không dám lộ diện để tránh gây thêm bất ngờ. Ngay cả quỷ tài xế cũng không nhận ra rằng nơi này thực sự là “ngọa hổ tàng long.”

Đèn trường minh hóa thành một ngọn lửa bình thường, cháy âm ỉ trên bếp than. Vân Vô Lự đeo tạp dề, bắt đầu nướng BBQ. Động tác của hắn thuần thục và điêu luyện, chỉ trong chốc lát đã có những xiên thịt thơm nức, vàng óng ánh được bày ra đĩa.

Chu Kỳ cầm một xiên thịt, cắn một miếng. Thịt mềm mại, thấm đẫm nước sốt, cạnh hơi cháy xém, phủ thêm chút bột ớt cay nồng. Hương vị bùng nổ trong miệng khiến anh thốt lên: “Chú út, cậu còn có tài nghệ này sao? Ngon quá!”

Phương Dần Niên, dù ăn rất từ tốn, cũng không kìm được mà giải quyết hai xiên thịt bò nướng trong tích tắc: “Đây là lần đầu tiên tôi ăn BBQ ngon thế này. Thịt không dai, mềm thơm, lại mọng nước. Cậu có bí quyết gì sao?”

Vân Vô Lự chỉ đáp: “Lửa tốt.”

Hai người bật cười: “Lửa nào mà chẳng như nhau. Cậu còn không bằng nói là nhờ than tốt!”

Tiếng cười rộn rã kéo dài khi mọi người ăn hết xiên này đến xiên khác. Trên bàn nhanh chóng chất đầy xiên nướng thơm phức.

Trong khi đó, quỷ tài xế nhìn đám người trước mặt, cảm giác nước bọt không ngừng chảy trong miệng. Hắn ta đưa tay ra định "chôm" một xiên, nhưng rồi lại rụt về. Không dám đâu, thêm tội lại càng khổ.

Hắn ta quay lưng về phía họ, kéo thấp cổ áo, lặng lẽ hút một ngụm trà sữa. Hương vị ngọt ngào, mềm mịn của trân châu như xoa dịu nỗi đau trong lòng hắn. Ít nhất, ta còn có trà sữa…

Chu Kỳ hiện tại hoàn toàn không còn sợ quỷ tài xế. Khi phát hiện hắn ta đang uống trà sữa, Chu Kỳ không nhịn được hỏi điều khiến mình tò mò nhất:

“Huynh đệ này, thật ra ta rất thắc mắc. Vì sao ngươi lại đi cướp mười ly trà sữa? Uống hết nổi sao? Hay là sau khi thành quỷ, uống bao nhiêu cũng không ảnh hưởng?”

Phương Dần Niên cũng gật gù: “Thích trà sữa đến mức đó à? Đến nỗi biến thành quỷ vẫn nhớ nhung?”

“Thích lắm chứ.” Quỷ tài xế quay đầu, nhưng nửa khuôn mặt lại chìm trong cổ áo. Đôi mắt hắn sáng ngời, ánh nhìn trong trẻo khác thường: “Thật ra hôm nay là ngày giỗ của ta. Mười ly trà sữa đối với ngày này, với ta, rất quan trọng.”

Ngày giỗ?

Mọi người đang ăn BBQ đều dừng lại, trên mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.

“Tâm sự đi.” Vân Vô Lự nâng ly trà sữa, cụng nhẹ vào ly của hắn ta.

Có lẽ là do bầu không khí quá tốt, hoặc có lẽ đây là lần đầu tiên tìm được người có thể lắng nghe mình, quỷ tài xế rũ mi mắt, chậm rãi mở lời: “Ta từng rất thích một người…

Lần đầu gặp cô ấy, là ở trường đại học của cô ấy. Trường ta nằm ở khu khác, lần đó ta chỉ tới để chơi với bạn bè. Khi đi ngang qua một con đường nhỏ, từ phía bên kia bức tường vọt ra một cô gái. Cô ấy cười gọi ta lại: “Bạn ơi, giúp tôi chút nhé.”

Bạn đang đọc Ta Về Quê Làm Ruộng, Vô Tình Kế Thừa Một Miếu Thành Hoàng của Đào Tử Đăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.