Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi Hãy Nhìn Cho Kỹ! (2)

Phiên bản Dịch · 1100 chữ

Tô Trần gật đầu nói: "Không biết nói chuyện, vậy ngươi biết viết chữ chứ?"

Nữ tử do dự một chút, sau đó hai ngón tay khép lại, tỏa ra lam quang, sau đó đưa tay viết vài cái giữa không trung.

Không lâu sau, ba chữ "Túy Tiên Lâu" hiện ra giữa không trung.

"Túy Tiên Lâu?"

Khóe miệng Tô Trần nhếch lên, nhìn nữ tử, nói: "Ngươi cứ như vậy bán đứng thế lực sau lưng mình sao?"

Nữ tử lại đưa tay viết hai chữ lên không trung.

"Muốn sống."

Viết xong, nàng ta nhìn Tô Trần, chớp chớp mắt.

Nàng ta biết, nếu như nàng ta che giấu, Tô Trần nhất định sẽ giết nàng ta, nàng ta chỉ muốn kiếm chút tiền tiêu vặt, nào muốn chết chứ!

Hơn nữa, lúc này trong lòng nàng ta vẫn rất tức giận, rõ ràng tên này lợi hại như vậy, lại phái nàng ta đến ám sát hắn, chẳng phải là muốn nàng ta chết nhanh hơn sao?

Tô Trần cười lớn một tiếng, "Muốn sống? Được, ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi dẫn ta đến tổng bộ Túy Tiên Lâu, ta sẽ tha cho ngươi, thế nào?"

Nữ tử trừng mắt nhìn, sau đó viết.

"Ngươi điên rồi sao? Túy Tiên Lâu là thế lực nhất đẳng, rất khủng bố đó."

Tô Trần mỉm cười: "Ngươi cứ dẫn đường, những chuyện khác đừng bận tâm."

Người phụ nữ nhìn Tô Trần một cái thật sâu, sau đó gật đầu.

Mặc dù nàng không hiểu vì sao nam tử trước mắt lại tự tin như thế, nhưng nàng lựa chọn tôn trọng!

Lúc này Tô Trần quay đầu nhìn lên bầu trời, nói: "Các ngươi trở về đi, không còn việc gì nữa."

Trên hư không, Hạ Mộng cùng với một đám

Phong chủ và trưởng lão đều ở đó.

Ngay khi nữ tử kia ra tay, bọn họ đã vội vàng chạy đến, nhưng sau khi thấy Tô Trần đã chế phục nữ tử đó, bọn họ không xuất hiện nữa.

Nghe xong lời của Tô Trần, Hạ Mộng gật gật đầu, sau đó biến mất không thấy gì nữa, các vị Phong chủ và trưởng lão khác cũng đều tản đi.

Tô Trần cúi đầu, nhìn nữ tử, hỏi: "Tên họ là gì?"

Nữ tử viết lên không trung.

Cố Thanh Doanh.

Tiên giới Túy Tiên Lâu

Tô Trần nhìn Túy Tiên Lâu trước mắt, khóe miệng hơi nhấc lên, sau đó sải bước đi vào, Cố Thanh Doanh ở phía sau do dự một lát, rồi mới theo vào.

Hai người Tô Trần vừa bước vào Túy Tiên Lâu, người bên trong Túy Tiên Lâu, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía bọn họ, như đang đánh giá.

Lúc này, một vị lão giả đi xuống từ trên lầu, lão giả chính là Ông lão.

Ông lão đầu tiên là nhìn Cố Thanh Doanh, sau đó nhìn về phía Tô Trần, mặt lộ vẻ mỉm cười, nói: "Không biết hai vị đến Túy Tiên Lâu ta, là vì chuyện gì?"

Tô Trần không nói gì, mà tìm một cái ghế ngồi xuống, sau đó mới nhìn về phía Ông lão, cười nói: "Các ngươi phái người tới giết ta, chẳng lẽ còn không biết ta tới làm gì sao?"

Ông lão trên mặt vẫn duy trì nụ cười, nói: "Trong này có phải có hiểu lầm gì hay không?"

"Hiểu lầm?"

Tô Trần cười nhạt một tiếng, chỉ chỉ Cố Thanh Doanh bên cạnh, nói: "Nàng ta có phải người của các ngươi hay không?"

Ông lão nhìn Cố Thanh Doanh, lắc đầu nói: "Vị cô nương này cũng không phải người của Túy Tiên Lâu ta."

"Ồ?"

Tô Trần tỏ ra rất ngạc nhiên: "Nhưng chính miệng nàng ta nói với ta rằng nàng ta chính là người của Túy Tiên Lâu."

Ông lão lắc đầu nói: "Không thể nào!"

Tô Trần cười nói: "Chẳng lẽ, ta hiểu lầm Túy Tiên Lâu các ngươi rồi?"

Ông lão gật đầu nói: "Đúng vậy."

Tô Trần cười lớn một tiếng: "Vậy ta nhận định, nàng ta chính là người của các ngươi đấy?"

Ông lão hai mắt hơi nheo lại, không nói gì.

Không khí xung quanh có chút quỷ dị.

Ông lão lúc này đột nhiên hô lớn: "Người đâu!"

Dứt lời, từng đạo khí tức cường đại hiện lên, toàn bộ thiên địa bắt đầu kịch liệt lắc lư, trong phút chốc! Mấy ngàn cường giả đồng loạt xuất hiện, trong đó có mười mấy người khí tức càng là cực kỳ khủng bố.

Bọn chúng bao vây hai người Tô Trần, sát ý nồng đậm tràn ngập ra!

Ông lão nhìn Tô Trần, lạnh lùng nói: "Vậy ngươi hãy chết đi!"

Cố Thanh Doanh nhích lại gần Tô Trần, có chút khẩn trương.

"Ha ha ha ha!"

Tô Trần đột nhiên cười lớn: "Thú vị, thật thú vị!"

Tất cả mọi người nhìn Tô Trần, trong mắt lộ vẻ nghi hoặc, chẳng lẽ người này bị dọa choáng váng rồi?

Ông lão lúc này vẻ mặt nghiêm túc, nhìn chằm chằm Tô Trần, không biết tại sao, trong lòng lão mơ hồ có chút bất an.

Tô Trần nhìn Ông lão, nói: "Lão hãy xem trọng đi."

Vù!

Một đạo kiếm quang lóe lên, mấy ngàn tên cường giả Túy Tiên Lâu đồng loạt đầu lìa khỏi cổ!

Từng giọt máu tươi trút xuống, vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, toàn bộ Túy Tiên Lâu đã bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ.

Máu chảy thành sông!

Vô cùng hãi hùng!

Phịch!

Không còn nữa sao?

Ông lão hai chân mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất, giờ phút này, sắc mặt lão trắng bệch, không có một tia huyết sắc, sau một khắc, hai mắt lão tối sầm, miệng sùi bọt mép, ngất đi, hiển nhiên là bởi vì quá độ hoảng sợ mà dẫn đến.

Cố Thanh Doanh nhìn thấy một màn này, cũng như bị sét đánh, ngây người tại chỗ.

Mấy ngàn cường giả cứ như vậy bị miểu sát sao?

Thật khủng khiếp!

Quá mức vô lý!

Cố Thanh Doanh cẩn thận từng li từng tí nhìn Tô Trần, trong mắt ngoài sợ hãi còn có kính sợ.

Thực lực của nam tử trước mắt này, quả thực khó tin! Một thế lực nhất đẳng cứ như vậy bị hủy diệt, nói ra ai tin?

Tô Trần chậm rãi đứng dậy, cười nói: "Lần đầu tiên giết nhiều người như vậy, cũng khá thú vị."

Bạn đang đọc Ta Vốn Vô Địch, Không Cần Tu Luyện (Dịch) của Độc Ái Cơm Khô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamthanh2007
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 387

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.