Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bùi Dương Thành 2

Phiên bản Dịch · 758 chữ

Tần phu nhân ngồi thấp bên dưới chỗ của hắn, nghe ông nói, con mắt lóe sáng lên một chút.

– Vậy, vậy…

Ánh mắt Đậu tổng đốc lạnh lùng nhìn Tần phu nhân.

Tần phu nhân đột nhiên có một dự cảm chẳng lành nổi lên trong lòng.

Đậu tổng đốc nhạt nhẽo nói: “Bệ hạ nói rồi.”

– Nói gì cơ?! — Tần phu nhân vễnh tai lên nghe.

Đậu tổng đốc: “Bệ hạ nói, có thể động thủ rồi.”

Tần phu nhân vừa nghe xong, trong lòng cảm thấy kích động!

Cũng có thể nói là, bà có thể sau khi mượn uy bệ hạ, để diệt cả Tô gia? Trả được mối thù giết chồng, giết con?!

Tần phu nhân vẫn chưa phản ứng kịp, thì phát hiện cổ mình bị một cái tay dùng lực thật mạnh bóp lại!

Tần phu nhân ngẩng đầu, ánh mắt khó tin nhìn chằm chằm Đậu tổng đốc.

Bà thấy vẻ tuyệt tình lạnh nhạt trên mặt Đậu tổng đốc.

– Bệ hạ…Chẳng phải nói…

Tần phu nhân vẫn chưa nói xong, Đậu tổng đốc mở miệng lạnh lùng.

– Bệ hạ nói, nếu bà nhiều lời như vậy, vậy thì cho câm miệng mãi mãi!

Trên mặt Tần phu nhân hiện ra một sự tuyệt vọng.

Bà vặn người, hai tay hai chân hành động loạn lên, thế nhưng…

Làm sao địch lại Đậu tổng đốc với thực lực đáng sợ chứ?

– Mẫu thân!

Tần đại tiểu thư trong nhà nghe thấy tiếng bình hoa rơi.

Đây là bình hoa Tần phu nhân cố gắng đập bể, để ra hiệu cho cô chạy nhanh đến.

Nhưng Tần đại tiểu thư không nghe được ngụ ý của tiếng đó.

Cô vén rèm cửa, chạy từ trong ra: “Ngạt nương, sao vậy…”

Tần đại tiểu thư vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy Đậu tổng đốc đang bóp lấy cổ của mẹ mình, cô ngớ người ra, tầm mắt đụng độ lơ lửng trên không với Đậu tổng đốc.

Phản ứng đầu tiên của Tần đại tiểu thư không phải là cứu mẹ mình, mà là trong tiềm thức xoay người chạy khỏi đây.

Tốc độ đó nhanh, giống như cơn lốc xoáy vậy.

Đậu tổng đốc cũng không đuổi giết, ông xử lý Tần phu nhân trước, rồi mới quyết định là sẽ ra đó.

Ông tìm thấy Tần đại tiểu thư ôm đầu tháo chạy ở trong rừng, không kìm được rồi cười gian.

– A! Ông đừng qua đây! Tên ác ma sát nhân! — Tần đại tiểu thư hoảng hốt.

Lúc trước, khi trong nhà xảy ra chuyện, cô cho rằng Đậu tổng đốc là chỗ dựa của nhà cô, hiện giờ lại phát hiện không phải, Đậu tổng đốc muốn đến giết họ.

Đậu tổng đốc than thở: “Tự ngươi động thủ hay để ta động thủ?”

Tần đại tiểu thư: “Ta không muốn chết, xin ông đó Đậu tổng đốc, ta không muốn chết…”

Nói rồi, Tần đại tiểu thư lập tức quỳ xuống vái lạy không ngừng, vừa vái lạy vừa khóc: “Cầu xin ông, ta không muốn chết, huhuhu…”

Tần đại tiểu thư vái lạy đến sứt đầu mẻ trán, trong mắt Đậu tổng đốc vẫn lạnh lùng vô tình.

Ông lạnh nhạt nhìn một lượt Tần đại tiểu thư, lắc đầu rằng: “Nếu ngươi không muốn tự động thủ, vậy chỉ có thể bẩn đôi tay này của lão phu thôi.”

Rặc.

Tần đại tiểu thư chưa kịp phản ứng, cổ cô đã bị bẻ gãy.

– Dọn đẹp chút đi. — Đậu tổng đốc dặn dò mấy tên hộ vệ đang vội vàng chạy đến.

– Vâng. — Đám hộ vệ cúi người đáp, và trình chiếc khăn lụa lên.

Nghĩ lại thì chuyện này Đậu tổng đốc vẫn thường làm.

Sau khi dùng khăn lụa trắng lau tay, Đậu tổng đốc tiện tay vứt chiếc khăn đi, sau đó ông liền đi thẳng ra ngoài.

Vốn dĩ muốn nhờ người khác làm giùm, nhờ họ giúp ông đi một chuyến, nhưng giờ Đậu tổng đốc muốn thận trọng hơn, quyết định tự mình đi một chuyến.

Đối với người khác mà nói, hai quận cách xa nhau, cần tốn khá nhiều ngày, nhưng đối với Đậu tổng đốc mà nói, chẳng qua chỉ là nửa ngày thôi.

Lúc mà Đậu tổng đốc đến Bùi Dương Thành, ông nhíu mày lo lắng.

Ông đã phát tín hiệu rồi, nhưng vẫn không thấy phản hồi của Cốc tiên sinh!

Bạn đang đọc Tà Vương Truy Thê của Tô Tiểu Noãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Suxiaomin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.