Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trước sự kiện độ kiếp (5)

Tiểu thuyết gốc · 970 chữ

Cao Xuý sẵn cơn cuồng nộ trong lòng, hắn đứng sừng sững trước mặt nha hoàn, đưa dao lên tới chuẩn bị xả tress, thì bất ngờ giản ngọc trên vai reo lên. Hắn ngờ vực bỏ lấy con dao xuống đất, trước sắc mặt sợ hãi của nha hoàn.

Giản Ngọc chiếu rọi một khung cảnh.

“Ực.”

Một luồng hình ảnh ngờ ngệch hiện ra, dần dần một khung cảnh một hang động chiếu sáng, hang động này giống như đang cách xa với thế giới bên ngoài, không thấy đầu cũng không thấy đuôi.

Một người thanh niên tướng mạo cực kì phong trần, mái tóc không buộc để tự do xoã xuống. Cao Xuý nghiêm trọng nhìn kĩ, sao thấy cái tên này quen quen? Hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải, hàng loạt ý nghĩ trong đầu hiện ra, sàng lọc hết tất cả những suy nghĩ trong đầu, tâm niệm hắn vừa động: “Đúng rồi, là cái tên có Dưỡng Nhan Đan trong quán trọ gần Tuế Hương Lâu? Nhưng tại sao hắn ở đây?”

Nhưng ánh mặt ngạc nhiên của Cao Xuý bỗng chùn lại trong giây lát, từng làn gân máu nổi lên trên bản mặt, bàn tay trong thân thể, từng đốt xương trong vô thức báu mạnh vào thớ thịt đến ứa máu tuông, Cao Xuý cảm thấy mình bị hoa mắt rồi, từ tận xương tuỷ khoả tim đau nhức kêu lên inh ỏi.

“CAO THANH LAN?!” Cao Xuý rống giận, chứng kiến thân ảnh thứ hai y phục bị xé xát tới tang thương, ánh mắt đổ lệ nhục nhã, từ khoé môi ẩn hiện có một chút tinh huyết chảy ra, Cao Thanh Lan trong ánh mắt hắn đang bị làm nhục, đang bị cái tên này tra tấn hành hạ.

Trong giản ngọc chiếu lên một khung cảnh thê lương, nước mắt Cao Thanh Lan chảy dài xuống la oán lên đau khổ: “Không, xin ngươi… cứu ta… biểu huynh ơi, Cao Xuý… cứu ta…”

Từ trong ánh mắt dâm dục của chàng thanh niên kia, hắn giơ bàn tay thô ráp lên tát vào mặt nàng cái “Bốp”. Tông giọng như hiệu lệnh thiên địa: “Câm mẹ mồm mày vào con tiện nhân.” Nói xong chàng thanh niên này lộ ra bản mặt tự đắc, hắn liếc đôi mắt trắng dã quay về đằng sau, trùng hợp đúng vào khung cảnh mà ánh mắt Cao Xuý đang quan sát. Bản mặt hắn nở ra một nụ cười, đôi mắt tà vị điên loạn: “Ha ha ha.”

Chiếu Ảnh biến mất ngay lúc âm thanh đó phát ra .

“KHÔNGGG.”

“CHÓ CHẾT, CHÓ CHẾT.” Cao Xuý gào rú trong điên loạn, chứng kiến một người mà hắn thầm yêu trộm nhớ bị nhục mạ đánh đập, hắn cắn răng run lên lẩy bẩy nghĩ tới những cảnh tượng sau khi hành hạ Cao Thanh Lan, tên đó sẽ làm gì?

“KHỐN KIẾP, KHỐN KIẾP. AAA…” Ánh mắt oán độc ẩn hiện lên từng tia máu, hắn biết lần này mình phải đi cứu Cao Thanh Lan ngay lập tức, hàng ngàn suy nghĩ độc ác hiện lên trong đầu, Cao Xuý lấy ra một pháp bảo.

Pháp bảo Xích Phẩm, con át chủ bài cuối cùng.

Luyện Hồn Phách.

Luyện Hồn Phách phẩm chất thấp chỉ tế luyện linh hồn bản ngã mà thôi, nhưng đây có phẩm chất Xích Phẩm, tế luôn cả tinh huyết nhục thân. Hòng tìm ra được chính xác vị trí mục tiêu, kỹ năng. Thể chất, tất cả mọi thứ về người đấy, cái giá cũng rất lớn.

“Nàng chờ ta, Cao Thanh Lan.”

Hắn hung bạo tế ra toàn bộ tinh huyết trên cơ thể, thoả linh hồn từ trong thân tâm cũng theo đó mà cuốn theo.

Từ tấm địa bàn này, hiện ra một con hung thú có ba mắt, dần dần từ trong cánh tay hắn dường như bị một ma lực nào đó hút cạn. Khiến cho thân thể tráng kiện vừa hồi đã yếu dần, gầy ra trơ xương.

Thuật Nguyền Rủa, nguyền rủa nạn nhân và truy tìm tung tích nhưng cũng để lại quá nhiều hậu quả, Tu vi ban đầu đã tiệm cận Trúc Cơ Hậu Kỳ, lâm vào bình cảnh. Ấy thế mà trong một lần nhất thời tế ra bản ngã linh hồn lẫn huyết nhục, Cao Xuý vừa bay vừa choáng váng mặt mày, nhưng tâm hắn vẫn kiên định tinh thần, từ Trúc Cơ Hậu Kỳ dần dần thụt lùi xuống Trúc Cơ Sơ Kỳ.

“Ta phải bẻ xương, rút gân ngươi tế muội muội của ta.”

Một thân một mình ngự không bay tới, phi kiếm đỏ rực màu hoả diễm cưỡi trên đôi chân trần. Hắn còn chẳng thèm thay đổi y phục, thê tâm tư tưởng, càng nghĩ về cảnh làm nhục sau đó. Trái tim đau đớn lại đau nhói đập thình thịch.

“Hả? Tại sao ở phía đó lại có lôi kiếp?” Ánh mắt ngờ vực không thể tin nổi đi theo mùi hương từ Luyện Hồn Phách hướng tới, bất quá hắn cũng lắc đầu. Thân tâm kiên định, giờ đây chẳng còn có ai có thể ngăn cản hắn cứu muội muội mình nữa rồi.

Ầm.

Phốc.

Thì đúng lúc này, một đạo Hàn Băng xen lẫn Phong Hệ thuộc tính ẩn trong cơn mưa xối xả bay tới, vì quá lo mải mê đuổi theo khí tức mà quên đi phòng thủ, đạo chưởng này dính ngay vào trong thân thể Cao Xuý, khiến hắn rơi xuống mặt đất. Miệng búng ra máu tươi.

“Cao Xuý! Cha của ngươi tới rồi đây.” Chàng thanh niên mặc áo hắc ám, mũ đội nón tre. Âm thanh lãnh khốc phát ra.

Bạn đang đọc Tam Đại Quái Nhân Kính Vạn Hoa sáng tác bởi Tukisususu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tukisususu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.