Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Lại Phạm Y

Tiểu thuyết gốc · 1128 chữ

Ngày hôm sau Tam Khống xuống núi, hắn tìm đến phường thị mua 1 lượng lớn các nguyên vật liệu, cùng thức ăn dự trữ, tiện thể hắn tìm luôn cho cường giả đóng 1 bộ quần áo mới, hợp với phong cách độ tuổi của lão ta thời đai bây giờ.

Tam Khống ghé qua 1 tiệm sách, hắn cầm 1 quyển sách lên và kêu gọi hệ thống.

Tam Khống: hệ thống, làm cách nào để ngươi có thể học được sách.

Hệ thống: đơn giản thôi chủ nhân, hệ thống chỉ cần quét là có thể học được hết sách của nơi này.

Tam Khống: vậy ngươi quét đi.

Hệ thống: với số lượng sách ở đây hệ thống cần vài giờ để quét, chủ nhân cũng không được dời đi quá xa.

Tam Khống: thôi được, ta đành ngồi đây vài tiếng đồng hồ vậy.

Thời gian 2 tiếng đồng hồ trôi qua, hệ thống đã học được hết kiến thức trong những quyển sách, tuy sách ở đây không có quyền nào hay có giá trị để tam khống lưu ý tới, nhưng nó lại giúp ích được rất nhiều cho hệ thống.

Tam khống quay trở về với công trình tu sửa đền thờ, lần này do đã tiến cấp và quen thuộc con đường, tam khống di chuyển chỉ mất có nửa tháng cả đi lẫn về là có thể trở về đền thờ thần toàn năng. Giữa con đường rừng chân núi hắn bắt gặp 1 bóng hình quen thuộc, mặc trên mình 1 chiếc áo choàng tuyết mầu xanh nhạt với những hoa văn hình hoa tuyết rất đẹp.

Tam Khống: là Phạm Y.

Thế nhưng Phạm y còn nhanh hơn Tam Khống cô ta phát hiện ra Tam Khống trước: thuộc hạ bái kiến chủ nhân.

Tam Khống: sao cô tìm được đến đây, 2 tên đại yêu kia đâu

Phạm Y: chúng thuộc hạ đã tách ra đi tìm chủ nhân, có tin ở tại đại sơn rằng, chủ nhân đã bị phản phệ mất hết năng lực.

Tam Khống: vậy là cô cùng 2 tên đại yêu kia đi tìm để giết chết ta.

Phạm Y: phạm y không còn biết phải đi đâu nữa, cho dù điều chủ nhân bị mất hết năng lực là thật thì Phạm Y cũng không hề có ý muốn ấy.

Tam Khống: vậy 2 tên kia thì sao.

Phạm Y: 2 người bọn họ tuyệt đối trung thành với chủ nhân, họ đi tìm là để bảo vệ chủ nhân khỏi những đại đại đại yêu khác có ý đồ với chủ nhân.

Tam Khống: tầm bậy! chúng sẽ giết ta ngay lập tức. Trong quá khứ ta đã làm bao điều thất đức, đối với cả 2 tên đó cũng vậy.

Phạm Y: Phạm Y không rõ, mà cho dù điều đó có là thật, Phạm Y cũng không hề có ý định tấn công chủ nhân.

Tam Khống: thôi được, ta tạm tin cô, nhưng ngoài tin tức đó ra, cô còn nhận được tin tức nào khác của đại sơn phong long không.

Phạm y: có rất nhiều tin thưa chủ nhân. Có tin rằng chủ nhân đoạt xá thất bại, kẻ thực sự đang sống cũng chính là kẻ bị đoạt xá. Nhưng tin tức được cho rằng hợp lý nhất, chủ nhân đã bị kẻ nào đó hãm hại trong quá trình đoạt xá, gây tổn thương nghiêm trọng hiện đang mất hết năng lực. Bây giờ tại đại sơn Phong long đã được chia ra 1 vài bè phái ngầm, có 1 số đại đại đại yêu muốn trở thành bá chủ.

Cũng chính vì vậy mà Long Khờ cùng Hoa Sinh muốn đi tìm chủ nhân để làm rõ sự thực. Mong tin tức là giả để chủ nhân quay về làm chủ đại cục.

Tam Khống xuy nghĩ 1 hồi mới trả lời tới Phạm Y: Mặc kệ bọn chúng đi, tạm thời chúng sẽ chưa dám gây nên sóng gió gì ngay đâu.

Phạm Y: vâng thưa chủ nhân.

Sau cuộc trò chuyện Tam Khống vừa đi vừa bàn cùng Phạm Y những tin tức hay vấn đề mới xảy ra. Bởi lẽ Phạm Y tìm được Tam Khống vì Phạm Y có để ý Tam Khống rất quan tâm tới thương đoàn Hắc Thiên, cô ta đã đi tìm thương đoàn và vô tình gặp được nhóm người A phủ mà hỏi được tin tức về ngọn núi toàn năng này. Còn 2 tên đại yêu kia thì hoàn toàn không tin vào các lời đồn bịa đặt, bọn chúng tin rằng đại vương phong long của chúng vẫn còn, hắn có sở thích là khoa báu nên 2 tên đại yêu đi các nơi có lượng khoa báu lớn để kiếm tìm Phong Long, chúng vứt bỏ Phạm Y lại 1 mình, và tách ra.

Tam Khống thở phào: phù, may mà chỉ có 1 mình cô xuy luận và tìm đến đây, nhưng xem ra ta phải gấp rút công việc ở đây và rời đi rồi.

Phạm y: tại sao người không gặp các đại yêu khác.

Tam Khống: ta không muốn gặp chúng, ta muốn 1 mình tu luyện, chỉ vậy thôi.

Trở về đền thờ thần toàn năng…

Đập vào trước mặt Tam Khống là 1 đống xương khổng lồ ngay trước cửa hang, không rõ đó là xương con gì và tại sao chúng lại có ở đây, nhưng có vể cường giả đóng băng đã làm 1 cách nào đó để săn được lú thú vật này, mặc dụ ngọn núi này gần như không có sinh vật sống.

Tam Khống: này ông lão ta đã trở về rồi đây.

Không có 1 ai trả lời.

“Này người băng ta đã trở về rồi đây” Tam Khống hét to lên.

Cường giả đóng băng đi từ trong động ra: tiểu tử thối ngươi gọi ai là người băng hả.?

Lão ta nhìn thấy Phạm Y liền lập tức sửng sốt rồi quay ra cười mỉm: tiểu tử, vận khí của ngươi cũng không tồi, đây là người yêu của ngươi hả.? cũng ra dáng 1 đại mỹ nhân đấy.

Tam Khống lấy ra bộ quần áo mới ném về phía cường giả: đồ của ông đây, ta gọi ông không nghe, gọi người băng ông lại nghe, kể từ giờ gọi ông là người băng vậy.

Phạm Y: đúng đúng, gọi là người băng rất hợp lý với vóc dáng của ông ấy.

Người băng: lão già chỉ lườm cả 2 không nói gì, lão ta đi thẳng 1 mạch vào hang động thử bộ quần áo mới…

Tối hôm ấy …

Bạn đang đọc Tam Khống Xuyên Không sáng tác bởi ĐạiLongThần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐạiLongThần
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.