Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền Thừa

Tiểu thuyết gốc · 950 chữ

Phong Long thức dậy, nó gọi 1 vài thuộc hạ đến bên cạnh…

Phong Long: các ngươi mau đến bắt 1 tên nhân loại tiến tới thung lũng của ta, hiện tại hắn đang ở …

Đám thuộc hạ: chúng thuộc hạ đã rõ…

Ngay đêm hôm ấy Tam Khống đang mơ màng trong giấc ngủ, bỗng hắn bị 1 bàn chân khổng lồ của 1 con chim nào đó bắt đi, trong cơn hoang mang hắn không biết mình phải làm gì khi bay qua bao khu rừng bao ngọn núi. Khi đến nơi hắn bị tùy tiện ném xuống một hố sâu trơn trượt không có lối ra.

Tam Khống quan sát 1 lượt thì thấy 1 bóng người đen xì trong 1 cái hốc đá.

“ối con ma! Trong đêm bị chim lạ bắt đi cho ma ăn thịt, cuộc đời của ta thế là chấm hết”.

Lão Già: ta không phải là ma.

Tam Khống quan sát kỹ hơn bóng đen thì ra con ma đó nó bảo nó không phải là ma: thế ngươi là cái giống gì đen thùi lùi thế kia.?

Lão Già: hậu bối trẻ tuổi không nhìn rõ ta sao.?

Lão Già liền thổi từ trong miệng ra 1 ngọn lửa đủ để soi sáng khung cảnh xung quanh, thì ra là 1 lão già cụt tứ chi, đầu tóc dài dối bời đang ngồi sâu trong hốc đá.

Tam Khống: thì ra là 1 ông lão khổ sở, hậu bối trẻ người non dạ, không hiểu tình hình hiện tại mong ông lão chỉ điểm cho.

Lão Già: rất nhiều năm trước ta là 1 cường giả đại danh đỉnh đỉnh, ta đã đạt đến mức đỉnh cao của nhân loại, nhưng rồi ta đã bị đánh bại bởi 1 con đại yêu, một con sói hùng mạnh nó to lớn như 1 quả núi lúc ấy ta mới biết 1 đại yêu thực sự hùng mạnh như thế nào. Con người thật quá nỗi nhỏ bé khi đối mặt với thiên nhiên.

Tam Khống: rồi sau đó ông bị cụt tứ chi rồi bị giam giữ tại đây.?

Lão Già: cũng đúng mà cũng không phải, là ta tự nguyện ở lại đây con sói đó cũng đã bị ta giết chết, việc ta cụt tứ chi là do ta tự làm.

Tam Khống: vậy ông lão sao lại ở đây! Lại còn tự chặt cụt tứ chi của mình.

Lão Già: có những việc giải thích cặn kẽ ngay bây giờ ngươi cũng không hiểu, sau bao nhiêu năm chờ đợi cũng đã có người tới đây rồi ta cũng coi như đã thỏa 1 phần nguyện ước.

Tam Khống: ông nguyện ước gì vậy.?

Lão Già: chàng trai trẻ mau lại đây.

Tam Khống liền chạy xa lão già: ta có ngu mới lại gần 1 kẻ như ông.

1 luồng khí lạ từ người lão già phát ra cuốn lấy Tam Khống bắt hắn tiến lại lão già, dù rằng Tam Khống đã cố gắng hết sức dẫy dụa nhưng không thể thoát được ra…

Tam Khống bị khống chế rơi vào mê man, trong tiền thức Tam Khống nhận được rất nhiều tri thức từ lão già. “Ta đã chờ đợi lâu lắm rồi mới có người đến đây, ta để lại toàn bộ truyền thừa của ta dành cho ngươi, mong sau này ngươi phát triển các tuyệt học không để nghiên cứu cả đời của lão biến mất. 1 kẻ lành lặn như ngươi bị bắt tới đây chắc hẳn ngày bị lũ yêu vương sử chết cũng không xa, ta để lại cho ngươi 1 ngọc bội, chỉ cần ngươi bóp nát nó ngươi sẽ được đưa đến thạch động không xa nhân loại đấy cũng là nơi ta đã luyện thành cường giả đại danh đỉnh đỉnh”.

Nói xong, truyền thừa cũng đã được nhận, lão già bay lên trời cao hòa tan cùng những làn gió rồi dần biến mất.

Tam Khống trong cơn mê man tỉnh dậy trời đã hửng sáng, ngay trên bàn tay của tam khống đúng là 1 ngọc bội, trong đó khi đó lão già đã không còn, Tam Khống sau 1 hồi kiểm tra thân thể không thấy có gì bất thường hắn mới ra sức bóp nát ngọc bội nhưng không được viên ngọc quá cứng, tuy nhiên không hề nản Tam Khống dùng đủ mọi cách lấy đá đập, mang hắc kiếm ra chém viên ngọc cũng không hề sứt mẻ.

“Thôi xong, lão già bịa đặt, truyền thừa đúng là ta đã được nhận trong đại não của ta bây giờ chứa đựng rất nhiều cách thức chiến đấu, cách tu luyện đạt cấp độ cao hơn cùng nhiều tri thức khác nhau, nhưng sao ngọc bội này lại cứng đến quá đáng, Hắc Kiếm của ta chém được cả cấp độ 10 mà viên ngọc không 1 miếng sứt mẻ, đời ta tưởng rằng thoát nạn, ai ngờ lại 1 lần hết hy vọng”.

1 lúc sau tiếng gió ầm ầm xuất hiện một bóng đen to lớn hạ xuống, một con rồng phương tây xuất hiện, nó nhanh chóng túm lấy Tam Khống bắt đi dù Tam Khống đã tìm nhiều cách trốn chạy thậm chí rút cả Hắc Kiếm ra chém cũng không gây ra nổi 1 vết xước đối với con rồng to lớn.

Phiêu du trên bầu trời bay lượn Tam Khống hò hét vui sướng ngắm cảnh thiên nhiên hùng vỹ, biết rằng không thể chống lại số phận nghiệt ngã nữa hắn chấp nhận nghịch cảnh mà tận hưởng những giây phút cuối cùng.

Bạn đang đọc Tam Khống Xuyên Không sáng tác bởi ĐạiLongThần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐạiLongThần
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.