Chương 20: Bùi Vân Khởi chính là kỳ tích
Giọng anh nói lúc này với lúc anh cứu cô hệt như hai người khác biệt, bình tĩnh và tỉnh táo, còn có chút lạnh lùng và cương quyết, khiến Giang Vãn nghe xong mà cảm thấy trong lòng khó chịu. Cô lại cắt ngang lời anh: "Vậy anh mau đưa bản đồ cho tôi, tôi đi tìm người tới cùng đưa anh về."
Cô không cho phép anh đánh mất hy vọng sống sót.
Hệt như lúc trước cô lẻ loi một mình mắc kẹt ở cửa ngân hàng, trong lòng vẫn luôn hy vọng kỳ tích sẽ xảy ra. May mắn là kỳ tích giáng xuống, mà Bùi Vân Khởi chính là kỳ tích.
Cho nên dù chỉ còn một tia hy vọng mong manh, cô cũng không muốn để mặc anh nghĩ lung tung.
Không chờ Bùi Vân Khởi kịp nói, Giang Vãn lập tức nói thật nhanh:
"Không phải chỉ là hai vết thương thôi sao, anh mạnh như vậy, làm sao sẽ bị chút vết viêm nhiễm đánh bại chứ? Anh đừng ngừng thuốc làm gì, chờ tôi trở lại tìm được anh, có khi vết thương đã tự lành rồi ấy chứ?" Bùi Vân Khởi vẫn đưa lưng về phía cô, im lặng hồi lâu không nói năng gì.
Mấy ngày nay anh tự bôi thuốc cho bản thân, không cho Giang Vãn hỗ trợ, cho nên cô không biết tình trạng như thế nào.
Thấy anh không nói gì, Giang Vãn đột nhiên nhận ra điều gì đó.
Cô nôn nóng tới mức đứng dậy ngồi xuống bên cạnh Bùi Vân Khởi, cánh tay kéo vạt áo anh cũng khe khẽ run run:
"Có phải không đủ thuốc rồi không? Vậy để tôi đi tìm thuốc cho anh, anh có kinh nghiệm ra ngoài rồi, mau nói cho tôi vị trí thuốc ở đâu."
"Nơi đó quá nhiều xác sống, tôi không muốn cô đi. Cô đi tìm căn cứ đi... Hai người chúng ta, sống sót được ai hay người đó."
Cuối cùng thì Bùi Vân Khởi đã chịu nói, nhưng lời anh nói lại không dễ nghe chút nào.
Giang Vãn hất vạt áo anh ra, tức giận tới mức sống mũi cay cay, nước mắt làm nhòe đi tầm mắt. Không muốn để ý tới anh, không muốn nói chuyện nữa. Cô nghĩ, thôi cả hai người chết luôn ở đây với nhau cho xong.
Cô im lặng, Bùi Vân Khởi lại sốt ruột.
Anh dịu giọng xuống: "Tôi biết cô không muốn nghe tôi nói những lời này, nhưng chúng ta phải tỉnh táo, ắt phải nhìn rõ sự thật."
"Sự thật chính là tôi không muốn anh chết. Sự thật chính là tôi muốn sống sót cùng anh." Không biết Giang Vãn lấy sức lực từ đâu mà cô cưỡng ép quay bả vai Bùi Vân Khởi lại, làm anh phải nhìn vào mắt cô. Thấy sống mũi và vành mắt đỏ bừng của cô, vẻ sa sút chấp nhận số mệnh trong mắt Bùi Vân Khởi bị đẩy lùi.
Anh nhìn cô hồi lâu, cuối cùng chợt mỉm cười
Đăng bởi | boongg |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |