Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 23: Chúng ta có thể làm cái khác

Phiên bản Dịch · 538 chữ

Thấy cô thẹn thùng, Bùi Vân Khởi không nói lung tung nữa: "Đùa em đó, chỉ hôn là đủ rồi." "Hả?" Giang Vãn ngẩng đầu. Không đúng, tại sao cô lại thấy không vui?

Cô đáng yêu tới mức khiến Bùi Vân Khởi u mê, anh nói nghiêm túc: "Không được, không có áo mưa, lỡ mang thai thì sao."

Giang Vãn chợt nhớ tới những lời nói xúi quẩy của anh đã chọc cô tức không chịu nổi, gì mà "Trong hai người chúng ta chỉ có một người có thể sống sót", cô bèn đáp trả, cố ý khiêu khích anh: "Mang thai thì coi như mồ côi bố từ trong bụng mẹ, em sẽ tìm cho con một ông bố dượng trường thọ là được."

Bùi Vân Khởi: "..."

Vì sướng cái miệng mà Giang Vãn đã phải trả một cái giá thảm thiết.

Có ai ngờ chỉ một trò đùa vui nho nhỏ mà Bùi Vân Khởi lại bị kích thích mạnh tới mức lập tức xoay người ép cô xuống ghế sô pha.

Tay anh luồn vào trong vạt áo cô, đặt lên trên bụng nhỏ, lần lên cây xương sườn thứ ba từ dưới lên, lại lên chút nữa chính là áo ngực. Bàn tay to của người đàn ông dừng ở chỗ này, thực sự là một uy hiếp cực mạnh.

Giang Vãn sợ tới mức trái tim như ngừng đập, không dám động đậy.

Chợt nhớ tới ngày đó cô không mặc áo ngực đứng trước mặt anh, giờ tay anh cách nơi riêng tư của cô chỉ một khoảng nhỏ, nhịp tim của cô lại đập tăng tốc, một dòng điện như từ đáy lòng lan ra khắp nơi, đi tới đi lui. Bùi Vân Khởi nhìn cô từ trên xuống, bóng mờ từ trên lông mi phủ xuống làm con ngươi trong mắt anh như phủ thêm một tầng nguy hiểm.

Anh khẽ nói: "Không phải anh không muốn, mà là không thể. Nhưng... Chúng ta có thể làm cái khác." Giang Vãn nghiêng đầu nhìn sang một bên tránh né ánh mắt anh, nín thở chờ bàn tay Bùi Vân Khởi mò tới.

Giờ phút này như dài đằng đẵng, Giang Vãn căng thẳng tới mức trái tim sắp nhảy ra khỏi cổ họng. Nhưng phía đối diện mãi không thấy có động tĩnh gì. "Vãn Vãn." Anh đột nhiên gọi cô một cách nghiêm túc. "Dạ?" Giọng Giang Vãn có chút run run. Bùi Vân Khởi hỏi cô: "Anh không cần em trả bằng cơ thể. Nếu em hối hận thì giờ còn kịp."

Giang Vãn thầm mắng trong lòng đàn ông toàn lũ ngu ngốc, bèn trách mắng anh: "Bùi Vân Khởi, anh muốn làm thì nhanh lên, phụ nữ không lên giường với đàn ông mình không thích, anh có hiểu không?" Cô vừa dứt lời thì bàn tay anh lập tức sờ lên.

Giọng nói hờn dỗi của Giang Vãn tức thì im bặt, cảm giác xa lạ xâm nhập khiến toàn thân cô cứng ngắc.

Ngón tay thon dài thử bao trùm bầu ngực mềm mại, khẽ xoa nhẹ, sau đó dần tăng lực lên, xoa vài cái, rồi thử dừng lại.

Bạn đang đọc Tận thế: Phép tắc sinh tồn của mỹ nhân của Nhất Đà Thự Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi boongg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.