Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 38: Dọn đồ

Phiên bản Dịch · 533 chữ

"Không chỉ ngáy, mà còn nghiến răng với đá chăn. Một đêm anh kéo chăn đắp cho em tới năm sáu lần."

Bùi Vân Khởi vuốt đầu Giang Vãn: "Ngủ mà quậy như vậy, may là cơ thể khỏe mạnh không dễ bị cảm."

Không chờ Giang Vãn hết ngại ngùng, Bùi Vân Khởi lại chuyển chủ đề:

"Nghe nói áp lực lớn và thiếu dinh dưỡng sẽ dẫn tới nghiến răng, hẳn không phải do áp lực, cho nên là do cơ thể em thiếu dinh dưỡng.

Mấy năm nay chỉ có một mình, em không có đồ ngon để ăn đúng không? Chờ khi về căn cứ rồi, em muốn ăn gì cũng được."

Giọng anh dịu dàng tới mức làm Giang Vãn muốn khóc. Có điều... "Em muốn ăn lẩu, muốn uống trà sữa..." Cô nhìn anh với ánh mắt tội nghiệp.

Bùi Vân Khởi nghẹn lời, hồi lâu sau mới nói: "Anh sẽ cố nghĩ cách." Giang Vãn mở to mắt, cô chỉ nói mấy lời vớ vẩn để đùa thôi mà.

Có điều, nếu có thể làm được mà không phiền phức thì cô cũng chỉ có thể nói "Cảm ơn bạn trai nha, anh tốt quá". Hai người ôm nhau nằm trên giường hồi lâu rồi mới dậy.

Giang Vãn thay bộ đồ thể thao mà Bùi Vân Khởi mang về cho cô, sau đó đi tới trước cửa sổ kéo rèm ra một kẽ hở đủ một mắt quan sát tình hình bên ngoài. Rất tốt, trời đầy mây, cực kỳ phù hợp để lên đường.

Bên ngoài biệt thự có tốp năm tốp ba xác sống lượn lờ, đều là những con đã đuổi theo sau Bùi Vân Khởi khi anh bị thương mấy ngày trước.

Giang Vãn lẳng lặng quan sát chốc lát, trong phạm vi mắt thấy thì có tám con. Bùi Vân Khởi sáu cô hai thì hẳn là có thể giải quyết dễ dàng.

Đêm qua không có ánh sáng nên không phù hợp dọn dẹp hành lý, chờ khi Giang Vãn ra khỏi phòng, đứng ở cầu thang tầng hai, Bùi Vân Khởi đã bộn rộn trong phòng khách.

Trải qua sáu năm chiến đấu tranh đoạt tài nguyên, xăng thành tài nguyên cấp đặc biệt, nếu không cần thiết thì không sử dụng.

Rất nhiều phương tiện giao thông sử dụng xăng đã thành đống sắt vụn.

Xe đạp thì có thể sử dụng được, nhưng đi loại xe này thì chỉ chạy được ở chỗ rộng rãi, vả lại hai tay bận cầm tay lái, nếu gặp phải nguy hiểm thì không cách nào phản ứng nhanh được. Cho nên cách lên đường ổn thỏa nhất vẫn là dựa vào hai chân mà thôi.

Bởi vì hai người bắt buộc phải trang bị gọn nhẹ, chỉ mang theo nhu yếu phẩm và những thành quả mà Bùi Vân Khởi đi lấy chuyến này.

Về mặt bỏ đi hay giữ lại, Bùi Vân Khởi thường xuyên ra ngoài một mình đã quá quen thuộc.

Giang Vãn nhìn anh nhanh nhẹn dọn dẹp, từ trong đống đồ lấy thứ cần mang đi, rồi không ngừng xếp vào trong ba lô.

Bạn đang đọc Tận thế: Phép tắc sinh tồn của mỹ nhân của Nhất Đà Thự Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi boongg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.