Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Hạo mạnh lên.

Phiên bản Dịch · 1698 chữ

-Trong phòng, Trần Hạo nhìn tinh thể màu đỏ trong tay Dương Bân có chút ngạc nhiên nói :

" Bân ca, thứ này thật có thể khiến người ta nâng cao thực lực sao ? "

" Phải ! " Dương Bân gật đầu đưa tinh thể cho Trần Hạo nói : " Ngươi thử thì biết. "

" Hả ? Cho ta ? " Trần Hạo mở to mắt nhìn Dương Bân : " Nhưng mà ta cảm thấy hay là ngươi ăn đi. Nếu ngươi ăn thêm viên này nói không chừng thực lực sẽ còn tăng lên. Lúc đó đám zombie này chẳng phải là dễ dàng đánh chết sao ? "

" Sao hả ? Ngươi muốn làm thứ vướng víu, muốn để ta một mình làm hết sao ? "

" Không phải.... Ta không có ý đó. Ta ch ỉ cảm thấy ngươi ăn sẽ lợi hơn nhiều, để ta ăn có chút lãng phí.... " Trần Hạo thấp giọng nói.

Dương Bân thở dài vỗ vai Trần Hạo nói :

" Hạo tử, hiện tại đang là tận thế. Muốn sinh tồn được trong hoàn cảnh này nhất định phải có thực lực. Ngươi là người duy nhất ta yên tâm đem sau lưng giao cho ngươi, vì vậy chúng ta phải cùng mạnh lên mới được. Nếu chỉ một mình ta mạnh lên mà ngươi cứ giậm chân tại chỗ thì cuối cùng ngươi sẽ trở thành vướng víu. Ngươi cũng không hy vọng như vậy đúng không ? "

" Ừ, ta không muốn vướng tay vướng chân người khác.... "

" Vậy thì được rồi. Một hột tinh thể mà thôi. Chờ khi ngươi mạnh lên , hai chúng ta cùng một chỗ chiến đấu còn sợ không lấy thêm được tinh thể này hay sao ? "

" Đúng ha... vậy được , ta ăn. "

Tràn Hạo cũng không phải loại người lề mề do dự, sau khi nghĩ thông rồi thì không chần chừ nữa, lập tức cầm tinh thể chà chà sợ qua rồi nhắm mắt nuốt cái ực. Tinh thể trôi vào bụng liền hóa t hành năng lượng tinh thuần dung nhập vào cơ thể Trần Hạo. Thật lâu sau, Trần Hạo mở mắt, nắm chặt nắm đấm, mặt đầy hưng phấn.

" Thật thần kỳ a. Giờ ta cảm giác có thể đánh chết một con trâu đó nha. "

" Ngươi cảm thụ một chút trong đầu ngươi có thứ gì xuất hiện không ? " Dương Bân nói.

Trần Hạo nhắm mắt lại rồi đột nhiên mở mắt, trên mặt đầy kinh ngạc không tưởng.

" Bân ca, trong đầu ta xuất hiện một bức Bắc Đấu Cửu Tinh Đồ, giống như buổi tối mà chúng ta nhìn thấy trên trời..."

" Quả nhiên là vậy ! " Dương Bân khẽ gật đầu.

" Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy chứ ? Vì sao trong đầu lại xuất hiện tinh đồ giống trên trời chứ ? " Trần Hạo kinh hãi nói.

" Ta cũng không biết. Ta đã tìm hiểu cả ngày nay , duy nhất có thể nghĩ tới là có khả năng mở ra hệ thống tu luyện. "

" Nghĩa là sao ? "

" Bắc Đấu Cửu Tinh Đồ trong đầu chúng ta vốn dĩ đều ảm đạm nhưng khi nuốt một viên tinh thể thì sẽ thắp sáng được một góc của viên tinh thần thứ nhất, ngươi cũng thấy thực lực của chúng ta tăng lên rõ ràng. Nếu ta đoán không sai thì bức tinh đồ này một khi thắp sáng càng nhiều thì thực lực của chúng ta cũng sẽ ngày càng mạnh. Nói không chừng sau này còn có thể thu hoạch được các loại năng lực a. " Dương Bân trầm tư nói.

" Sao lại có cảm giác mơ hồ như vậy chứ ? " Trần Hạo mơ màng nói.

" Vậy ngươi nghĩ ngươi có thể ẩn thân là không thực tế sao ? "

" Không thực tế thiệt ! "

" Nói cách khác, dị năng đã xuất hiện vậy thì tu luyện cũng chẳng phải là chuyện bình thường sao ? "

" Thì cũng gần là vậy. "

" Ài... thôi không nghĩ nữa. Tối nay nghỉ ngơi cho tốt , mai còn phải chiến đấu đó. "

" Ờ ! "

Màn đêm buông xuống, khắp nơi trên toàn cầu đều tràn ngập nỗi sợ hãi. Zombie đột nhiên xuất hiện làm tất cả đều bất ngờ không kịp trở tay, thế cục trên toàn cầu đại biến. Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, đường phố vốn đông đúc kẻ đến người đi nay trở thành thiên hạ của zombie. Nhân loại chỉ có thể trốn chui trốn nhủi ở các nơi bí mật, loay hoay tìm một đường sinh cơ. Nội bộ chính thức náo loạn, từng chức vị trọng yếu đều có người đột nhiên biến thành zombie, trật tự xã hội tê liệt.

Trên đường, xe cộ nằm ngổn ngang như hiện trường tai nạn, zombie du đãng khắp nơi. Trong các ngôi nhà, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng khóc thút thít lọt ra. Tất cả đều trốn chui trốn nhũi.

Nhưng lúc nào cũng có ngoan nhân liều mạng đứng ra đánh nhau cùng zombie dù là số ít. Người bình thường nhìn thấy zombie chân đều mềm nhũn ra chạy còn không muốn nổi nói gì đánh lộn với zombie. Trong tình trạng như vậy, số lượng nhân loại giảm xuống ngày càng nhanh, tất cả các ngành nghề đều dừng hoạt động, những người sống sót đều trong cảnh thấp thỏm lo âu.

Tận thế ngày đầu tiên, toàn thế giới ... Loạn !

Khuya ,

Bầu trời lại xuất hiện Bắc Đấu Cửu Tinh Đồ nhưng không có viên tinh thần Bắc Cực Tinh sáng nhất, ngôi sao thần bí màu đỏ cũng không xuất hiện.

Tiếng gào thét của zombie dần biến mất, thế giới yên tĩnh như chết .

Nhân loại đã không biết bao lâu chưa từng có một đêm an tĩnh như vậy. Ngoại trừ chút đèn đường còn đang ngoan cường lóe lên từng đợt thì nhà nhà đều đóng cửa tắt đèn, không một tiếng động. Quán bar, hộp đêm, tụ điểm ăn chơi cũng đều đóng cửa cứng ngắc. Từng con zombie ngửa đầu nhìn lên trời, trong lúc mơ hồ tựa như có tinh quang chi lựa dẫn linh khí chậm rãi dung nhập vào thể nội từng con zombie. Ngoại trừ zombie, các loài biến dị thú cũng đồng dạng ngửa đầu nhìn trời, từng tia linh khí chậm rãi dung nhập vào người chúng....

Sáng sớm hôm sau,

Dương Bân đã sớm thức dậy, hắn tiện tay quơ điện thoại mở ra thì phát hiện một tin tức.

" Hắn còn sống ! " Dương Bân kích động kêu lên.

*Bân ca, các ngươi còn sống không ? Tận thế xảy ra, Lưu Bác biến thành zombie. Ta trốn trong nhà vệ sinh may mắn trốn được một kiếp. Nhưng mà hình như nó đã phát hiện ra ta. Ta không biết có thể kiên trì được bao lâu nữa. Nếu các ngươi còn sống thì phải tìm một chỗ trốn cho thật kỹ. Tuyệt đối phải sống sót !

*

Đọc qua tin nhắn của Hồ Văn Lượng, Dương Bân thoáng trầm mặc. Lưu Bác cuối cùng cũng biến thành zombie. Nhưng mà may mắn là Hồ Văn Lượng vẫn còn sống.

" Hạo tử, nhanh dậy ! " Dương Bân đá ầm ầm vào giường của Trần Hạo.

" Sao sao ? Chuyện gì ? " Trần Hạo giật mình ú ớ.

" Lượng tử còn sống ! " Dương Bân kích động nói.

" Thật ?" Trần Hạo kinh hỉ bật dậy : " Còn Lưu Bác thì sao ? "

" Hắn... thành zombie ! " Dương Bân yếu ớt nói. " Hiu hiu... T_T "

" Không sao... ít ra thì Văn Lượng vẫn còn sống." Trần Hạo miễn cưỡng cười nói.

" Ừ ! Hắn hiện tại đang trốn trong toilet. Tình cảnh không tốt chút nào. Chúng ta phải tìm cách xuống đó cứu hắn. " Dương Bân nói.

" Được ! "

Hai người nhanh chóng vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi đổi một bộ quần áo sạch sẽ. Y phục của họ đã sớm rách nát, dính đầy vết máu. Sau đó cả hai đeo ba lô tới phòng của Triệu Khôn đập cửa.

Rất nhanh, Sấu Hầu mở cửa. Đám người cũng đã thu thập xong, đang chờ Dương Bân cùng Trần Hạo.

" Hôm nay làm gì đây ?" Triệu Khôn nói.

" Chúng ta định đi lầu 3 cứu người. Các ngươi có đi không ? " Dương Bân nói.

Triệu Khôn nhíu mày : " Từ chỗ này xuống lầu 3 phải đi qua ba tầng lầu. Chúng ta cứ vậy nhất định sẽ kinh động đám zombie ở ba tầng đó, nếu như bị trên dưới bao vây thì khỏi thoát . "

" Ừ , rất nguy hiểm ! Vì vậy mới hỏi các ngươi có đi không. Nếu các ngươi không đi thì chúng ta đi. "

" Chuyện này.... " Triệu Khôn suy tư một lúc rồi nói : " Thật xin lỗi ! Ta không thể nào cùng ngươi mạo hiểm như vậy. Ta còn phải lo cho Sấu Hầu cùng Lão Hắc. "

" Ta hiểu ! " Dương Bân gật đầu.

Giữa họ chỉ là quan hệ hợp tác, chưa kể là quan hệ cũng không quá tốt. Trần Hạo đương nhiên không cần phải cùng Dương Bân mạo hiểm.

" Vậy ta với Trần Hạo đi đây. Các ngươi cẩn thận một chút nha. " Dương Bân nói rồi rời đi.

" Dương Bân, ta hy vọng các ngươi có thể sống sót ." Triệu Khôn nhìn theo nói.

" Ngươi yên tâm ! Các ngươi chết thì chúng ta cũng chưa chết biết chừng. " Dương Bân cười lớn phất tay.

Bạn đang đọc Tận Thế - Ta Thật Không Phải Thổ Phỉ. ( Truyện Dịch ) của Tinh Mộng Thần Duyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.