Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dẫn zombie.

Phiên bản Dịch · 1616 chữ

Triệu Khôn cẩn thận từng chút đi xuống.

Dụ zombie là một việc có độ nguy hiểm rất cao, nhưng mà ai biểu hắn buột miệng thế nên là đành phải nghiến răng mà làm. Vừa qua khúc cua, không có zombie , Triệu Khôn thở phào một hơi thì đột nhiên nhìn xuống dưới cầu thang, hai cặp mắt đỏ như máu đang chăm chăm nhìn hắn...

" Cái đê ma ma nó ! "

Triệu Khôn nhảy dựng lên không chút chần chừ quay đầu bỏ chạy.

Graoooo

Zombie gầm lên hưng phấn lao theo sau lưng Triệu Khôn.

Sân thượng,

" Mấy con ? " Dương Bân thấy Triệu Khôn chạy bằng cả tứ chi về liền hỏi.

" Hai cái ! "

" Đệch mợ ! Không phải là để ngươi dụ một con thôi sao ? "

" Ta con mẹ nó khống chế được à ? " Triệu Khôn phun nước miếng ầm ầm.

" Cách cũ ! Sấu Hầu cùng Lão Hắc dùng thang ép vách một con, con còn lại chúng ta xử ! " Dương Bân vội nói.

Có kinh nghiệm lần trước, lần này đám người phối hợp rất ăn ý nhanh gọn. Một con zombie bị thang ép vào vách tường, con còn lại bị tuýp sắt cùng gạch đá đập tới tấp.

Zombie nổi giận gầm lên, rượt theo. Ba người nhanh chóng thay nhau dụ zombie tới lan can, Dương Bân cầm tuýp sắt tấn công liên tục, Triệu Khôn cùng Trần Hạo cầm băng ghế đẩy tới. HIện tại họ không dám dùng chân đạp như trước vì sợ bị giống Trần Hạo. Cái băng ghế này hiện tại lại tỏ ra vô cùng hữu dụng, vừa to vừa dài, zombie dính một đòn lập tức bay thẳng xuống dưới. Sau đó đám người hợp lực dùng thang đem con zombie còn lại đẩy xuống dưới. Toàn bộ mọi hành động đều vô cùng nước chảy mây trôi, hơn một phút đồng hồ lập tức giải quyết.

" Hợp tác vui vẻ ! " Dương Bân chủ động đưa tay ra với Triệu Khôn.

Cho dù song phương có mâu thuẫn nhưng khi đối mặt zombie thì lại hoàn toàn dùng hết sức mình, không có chút tâm tư nào để cho Dương Bân có cảm tình rất tốt. Nói cho cùng thì giữa họ cũng không có gì cừu hận, chỉ là xung đột một chút mà thôi. Họ còn phải hợp tác cho nên nhất định hiện tại cần đem toàn bộ ân oán cá nhân bỏ xuống, nếu không rất dễ xảy ra chuyện.

Thấy Dương Bân chủ động đưa tay ra, Triệu Khôn sửng người một chút rồi đưa tay ra nắm lấy. Hắn hiểu được ý định của Dương Bân, hắn cũng biết rõ trong thời điểm này nhất định phải dẹp bỏ ân oán cá nhân qua một bên, đối phương đã chủ động bắt tay, hắn đương nhiên sẽ không làm màu.

" Hợp tác vui vẻ ! Nhưng mà chuyện dụ zombie này có thể thay nhau làm không ? Chuyện này nguy hiểm quá . " Triệu Khôn lúng túng nói.

" Được ! Giờ ta đi. " Dương Bân không chút do dự đáp ứng.

Kỳ thực ngay từ đầu Dương Bân đã muốn tự mình đi dụ zombie. Hắn có thể nhìn xuyên thấu, nhìn xa nên có thể phát hiện zombie từ rất xa, có thể đem nguy hiểm xuống đến mức thấp nhất. Chỉ vì Triệu Khôn nhất định phải nói một câu cho nên đành thành toàn cho hắn vậy. Triệu Khôn thấy Dương Bân đáp ứng vô cùng sảng khoái thì không khỏi càng thêm coi trọng Dương Bân. Hắn dù không muốn cũng phải thừa nhận rằng Dương Bân rất có phong độ, coi đại cục làm trọng.

Đám người nghỉ ngơi một lúc, Dương Bân tiện tay lượm mấy cục đá rồi đi xuống lầu. Tới khúc cua, Dương Bân mở ra chân thị chi nhãn quét một vòng, đây là tên mà hắn đặt cho năng lực của mình. Thấy không có zombie, Dương Bân chậm rãi nhẹ nhàng đi xuống. Tới tầng 7 lại mở ra Chân thị chi nhãn nhìn xung quanh.

Bên trái có hai cái zombie đang lắc lư, bên phải trống rỗng. Hai dãy ký túc xá đều loạn thất bát tao, bầy hầy lộn xộn giống như vừa có trộm vào lục tung mọi thứ. Trong hành lang, bên trái có ba con zombie cách cầu thang rất gần, bên phải cũng có một cái sát bên. Nếu tùy tiện đi xuống bốn con zombie nhất định sẽ phát hiện hắn.

Dương Bân nghĩ một lúc , cầm một cục đá quăng qua khúc cua bên phải của cầu thang.

Cộc cộc....

Tiếng vang hấp dẫn đám zombie quay đầu lại nhìn nhưng mà ba con bên trái nhìn thoáng qua rồi không có hứng thú quay đầu lại tiếp tục hóng chuyện nhà hàng xóm. Con zombie bên phải thì lửng thửng đi tới chỗ cục đá rớt xuống nghiêng đầu nhìn.

Dương Bân thấy vậy liền tiếp tục chọi một cục đá ngay cầu thang gần chỗ hắn đứng. Zombie hiếu kỳ lại tiến tới, nghi hoặc nhìn cục đá...

" Hé lô ! "

Dương Bân thò đầu ra chào hỏi rất lịch sự.

Nhìn thấy người sống, zombie lập tức hưng phấn lao tới.

Dương Bân không chút do dự quay đầu chạy thục mạng.

Trên sân thượng , đám người Triệu Khôn đã sẵn sàng vào tư thế đón địch, thấy Dương Bân ào ào chạy tới liền hỏi :

" Mấy con ? "

" Chỉ một ! "

" Tốt ! "

Zombie rất nhanh chạy vào sân thượng.

Bẹp !

Vừa mò vào cửa, lập tức một cái thang đập vào người nó.

Zombie chưa kịp phản ứng gì đã bị đánh bay tới lan can sân thượng. Vừa lóp ngóp bò dậy thì cái thang lại xuất hiện đập mạnh vào người khiến nó bay vèo lên không trung....

Tầng 1,

Trong một phòng nào đó,

Ba sinh viên đang trốn ở trong phòng nhìn thấy zombie liên tục từ trên rớt xuống không khỏi cảm thán.

" Mấy con zombie này thiệt là chịu chơi đó nha."

" Vậy thì sao chứ ? Người ta không sợ đau, nhảy lầu có gì sai sao ? "

" Ài... xem ra chẳng những phải chú ý zombie bên ngoài mà còn phải đề phòng zombie từ trên nhảy xuống. Cứ như vậy thì chúng ta chừng nào mới có thể rời khỏi đây chứ ? "

" Có thể còn sống đã không tệ rồi. Trong phong còn có chút bánh mì. Tiết kiệm một chút có thể cầm cự được hai ngày. Lúc đó tiếp viện không chừng đã đến a. "

" Ừ ! "

...........

Sân thượng,

" Đến lượt ta ! " Triệu Khôn nói rồi cầm đá đi xuống cầu thang.

" Không nên, để ta đi ." Dương Bân cản lại.

Ngay cầu thàng có ba con zombie, Triệu Khôn không thể thấu thị, không biết được. Nếu hắn mơ hồ mò xuống rất có thể bị ba con zombie vây quanh, lúc đó thì vô cùng nguy hiểm.

" Được ! " Triệu Khôn nghiêm túc nhìn Dương Bân gật đầu. Dụ zombie là việc quá nguy hiểm, có thể không đi đương nhiên không đi vẫn tốt hơn.

Dương Bân nhanh chóng xuống cầu thang, quăng ra một cục đá.

Cộc cộc...

Lần này ba con zombie lại cùng đi đến khiến Dương Bân nhíu mày. Thử nhiều lần, ba con zombie này lại không rời nhau một bước khiến Dương Bân hoàn toàn cạn lời. Nghĩ một hồi, Dương Bân nghiến răng quyết định dụ một lúc ba con này luôn.

" Hú pà ! "

" Graoooo ! "

Dương Bân dẫn theo ba con zombie cấp tốc chạy về sân thượng.

" Cẩn thận ! Có ba con ! " Dương Bân hét lớn.

" Ngọa tào ! Ác vậy ? " Đám người giật mình.

" Biện pháp cũ ! Sấu Hầu cùng Lão Hắc dùng thang khống chế một con. Hạo tử , ngươi cùng Triệu Khôn lấy băng ghế đối phó một con. Con còn lại để ta lo ! " Dương Bân vội nói.

Ba con zombie ào ào lao vào sân thượng.

Sấu Hầu cùng Lão Hắc lập tức dùng thang đè một con vào vách tường. Triệu Khôn cùng Trần Hạo cũng không chần chừ dùng băng ghế đè một con vào tường. Dương Bân thì tấn công một con, dụ nó đến bên lan can sân thượng.

Bang !

Dương Bân đập thật mạnh tuýp sắt vào đầu zombie.

Máu tươi phun ra, tuýp sắt run lên bần bật, tay Dương Bân tê rần.

" Chết mẹ rồi! Dùng sức quá mạnh. "

Nhìn bốn phía tràn đầy máu me, Dương Bân có cảm giác dạ dày cuồn cuộn, nếu không phải trong bao tử không có chút gì thì e là đã phun hết ra rồi.Nhưng mà một cú đập này cũng có tác dụng khiến cho zombie hành động chậm chạp hơn một chút.Dương Bân thấy vậy mừng thầm cố nén buồn nôn hung hăng đập mạnh vào đầu nó.

Ba con zombie, đám Trần Hạo đang khống chế hai con, không thể nào giúp hắn. Hắn buộc phải tự nghĩ biện pháp giải quyết. Không có cách nào đẩy xuống dưới thì chỉ có thể ngay tại chỗ đập chết.

Bạn đang đọc Tận Thế - Ta Thật Không Phải Thổ Phỉ. ( Truyện Dịch ) của Tinh Mộng Thần Duyên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.