Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kịch chiến một đấu mười!

Tiểu thuyết gốc · 2507 chữ

Quân tập trung tinh thần nắm tấm khôi phù trong tay, lẩm nhẩm khẩu quyết. Tấm khôi phù sáng lên, kéo theo khôi lỗi bên trong bắt đầu cử động, toả ra một làn sóng xung kích đẩy lùi cả bọn.

Khôi lỗi nhảy vọt lên, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã ở ngay trước mắt tên cầm đầu, bốn quyền đánh thẳng vào mặt. Y sẵn trường thương trong tay vội đưa lên đỡ. Trường thương văng đi, bản thân y cũng bị đánh bay lùi lại va vào pháp trận.

Còn khôi lỗi vừa chạm đất, bốn cánh tay đã khu động, hoá thành bốn quyền nhằm vào một tên ở gần. Đối phương gấp gáp lấy ra bảo khiên chống đỡ.

Quyền đánh vào khiên như đá đập vào trứng, tấm khiên vỡ nát thành từng mảnh. Y bị bốn cánh tay đấm xuyên thủng thân thể, chết không nhắm mắt.

Tên tóc đỏ nghiến răng, tung ra một chiếc bát ngọc. Chiếc bát bay lơ lửng trên đầu khôi lỗi, phun ra từng đợt hào quang màu vàng kim ép xuống. Khôi lỗi phải chịu sức nặng vạn cân, đầu gối run run khuỵu xuống.

“Các ngươi mau giữ nó lại!”

Tên tóc đỏ hét lên. Lập tức tám người còn lại lao tới xung quanh. Nội lực tuôn ra hoá thành xiềng xích trói chặt khôi lỗi. Con khôi lỗi trên đầu có bát ngọc úp xuống, trên thân tám sợi xích níu giữ, nhất thời bị giam cầm không thoát ra được.

Tên tóc đỏ thừa dịp, vội ném ra hàng loạt pháp khí và phù lục va vào pháp trận nổ tung từng hồi, song bức tường vô hình vẫn cứng rắn không hề lay chuyển.

Quân đứng ngoài trông thấy liền lo lắng. Một bên phá trận, một bên câu giờ, sớm muộn bọn chúng sẽ thoát ra ngoài.

“Cho các ngươi thấy sự lợi hại của Thập phương huyễn trận!”

Hắn cầm viên đá đen mắt trận, nội lực tuôn vào, tức thì một loạt ảo ảnh hiện ra.

Chín người bên trong hoa hết cả mắt, cảnh vật bọn họ mới nhìn thấy chớp mắt đã thay đổi…

Có rừng cây âm u ẩm ướt…

Có bãi biển trời xanh nắng vàng…

Có suối chảy nước reo trong vắt…

Có sa mạc khô cằn vô tận…

Có chiến trường máu chảy thành sông…

Đám người trong giây lát trở nên ngơ ngác, trói buộc trên người khôi lỗi lập tức yếu đi trông thấy.

Chỉ một giây thất thần, phải trả giá bằng tính mạng! Khôi lỗi vặn mình, toàn bộ xiềng xích vỡ tan thành từng mảnh. Nó lấy thế chẻ tre, bốn cánh tay cứng rắn như hoá thành bốn cây gậy sắt, liên tiếp đánh vỡ đầu ba tên nữa.

Khi mục tiêu thứ tư đã gần kề, bỗng nhiên một chiếc chuông đồng từ đâu ập xuống nhốt nó vào trong.

Tên tóc đỏ không biết bằng cách nào lại có thể thoát ra được ảo cảnh của Thập phương huyễn trận. Phải biết rằng, Huyền giai linh thức yếu một chút cũng chưa chắc thoát ra nổi.

“Ngươi nhất định phải chết!”

Y lấy ra một thanh cự kiếm sáng bóng, tràn ngập lôi điện màu tím sẫm. Cự kiếm nổ đùng đùng lao thẳng vào pháp trận.

Pháp trận cứng rắn vậy mà dần xuất hiện những vết rạn nứt. Năm tên còn lại thấy thế mừng rỡ, vội lấy ra pháp khí đồng loạt đánh lên điểm yếu, khiến vết nứt ngày càng lan rộng ra xung quanh.

Khôi lỗi bị giam cầm, pháp trận sắp bị phá, Quân nhất định phải chết.

Nhưng ánh mắt hắn lúc này vô cùng kiên định không hề có chỗ cho sợ hãi. Đâm lao thì phải theo lao, ngươi không chết thì ta chết!

“VÙ! VÙ! XOẸT!!!”

Một tia lục quang vụt qua xuyên thủng lồng ngực một tên. Tia sáng không dừng lại mà tiếp tục lao đến một kẻ khác. Mặc dù lần này đối phương kịp né tránh, nhưng cánh tay phải của y vẫn bị cắt qua một nhát lớn, máu tưới đẫm cả nửa người.

“Khốn khiếp!”

Tên tóc đỏ gầm lên, hiển nhiên đã nhận ra mối nguy, một tay vung lên đánh văng thanh đoản kiếm của Quân đi chỗ khác. Bốn người kia sợ bị trúng đòn hiểm, bất đắc dĩ phải phân ra một tia chú ý, Sức phá trận cũng vì thế mà giảm đi đáng kể.

Trong lúc đó, Quân đã thi triển Lăng vân bộ pháp lướt tới phía đối diện, tay cầm Ngân thương chẳng biết đoạt lại từ lúc nào.

Toàn thân hắn nở rộ, cơ bắp nổi lên toả ra một tầng huyết vụ. Khí thế trên người bạo tăng đến mức mắt thường có thể thấy được.

“Luyện thể thuật? Ngươi là đệ tử Huyết linh tông? Không thể nào!”

Tên tóc đỏ bối rối không tin vào mắt mình. Cánh tay Quân phủ lên tầng tầng lớp lớp cương khí, trường thương rung lên bật bật, cơn lốc gió uy mãnh xuất hiện, khí thế này mạnh hơn lần trước đâu chỉ mười lần!

“Ngươi muốn ra ta cho ngươi vào!”

“PHÁ PHONG!”

Hắn hét lớn, vận hết sức lực vào cánh tay. Cơn lốc trường thương bay vút đi đâm vào cự kiếm lôi điện. Cự kiếm đang thế mạnh sắp sửa phá được pháp trận liền bị chặn đứng lại.

Nhưng hắn chỉ cản được phút chốc mà thôi. Một thân một mình làm sao đủ sức so với năm người kia?

“Huyễn cảnh, chuyển!”

Cảnh vật lập tức bị thay đổi, ảo ảnh liên tục xuất hiện, còn bóng dáng của Quân đã biến đi đâu mất. Đám người bên trong lại một phen ngơ ngác nhất thời mất đi phương hướng.

Nhưng chưa hết, hắn lấy ra lá phù màu xám đen ném thẳng về phía kẻ địch. Một màn sương xám hôi hám lập tức nổ ra bao trùm lên cả đám.

Bọn chúng hốt hoảng vội ngậm miệng bịt mũi, mang nội lực ra bọc lấy toàn thân ngăn cản khí độc xâm nhập cơ thể.

Nhưng cũng chính lúc đó, thanh đoản kiếm vàng lục lại lao tới, vô thanh vô tức đoạt mạng tên mới chết hụt ban nãy.

Thừa dịp đó, Quân bên ngoài dồn sức vào hai cánh tay, từng quyền Toái không liên tiếp được thi triển giáng lên đốc thương như người ta đóng đinh vào cột gỗ.

Nỗ lực của hắn đã được đền đáp. Trước khi đám người của tên tóc đỏ thoát ra khỏi ảo cảnh, Quân đã kịp đẩy chúng rơi ngược lại vào trong pháp trận.

Không để bọn chúng kịp trở tay, Quân mượn thế cầm thương lao vào đánh thẳng lên chiếc chuông đồng đang giam cầm khôi lỗi. Bên trong vang lên từng tiếng nổ ầm ầm, rồi cả chiếc chuông bị hất văng đi. Khôi lỗi thoát ra, nhảy vọt lên lao đến chỗ tên tóc đỏ.

Y vội vã thu thanh kiếm về bên mình, lôi điện ngập tràn.

“Chết!”

Y hét lớn. Trường kiếm to như cột nhà sáng rực rỡ nhằm hướng Quân đâm tới. Hắn vội vã gọi khôi lỗi về che chắn trước mặt. Không ngờ ngay cả cứng rắn như thế vẫn bị một kiếm của tên tóc đỏ đánh văng đi.

“Các người vây con khôi lỗi kia lại, để hắn cho ta!”

Ba tên còn lại sắc mặt khó coi. Bọn chúng đều chỉ có tu vi Hoàng giai tứ đẳng và tam đẳng, đối đầu với một con khôi lỗi Hoàng giai thất đẳng không biết sợ, không biết đau, toàn thân chỉ là sắt thép khác nào nói đâm đầu vào chỗ chết?

Thấy bọn chúng chần chừ, tên tóc đỏ giận dữ.

“Vô dụng!”

Nói xong y tung chiếc bát ngọc và chuông đồng lên ném về phía khôi lỗi. Ba tên còn lại thấy vậy mới dám móc pháp khí ra đổ xô đến con rối.

Quân muốn dùng khôi lỗi đánh nhanh thắng nhanh nhưng giờ không được nữa. Đối diện với một kẻ địch được trang bị từ đầu đến chân, hắn phải vận dụng hết khả năng của mình.

“Chết đi!” Tên tóc đỏ hét lớn.

Trường kiếm từ tay y lao tới, phóng ra vô số tia điện tím sẫm trên đường bay.

“XUYÊN SƠN!”

Trường thương đâm thẳng va chạm vào cự kiếm, lửa điện bùng nổ giật tanh tách lên cánh tay Quân. Hắn đau điếng người vội vã nhảy lùi lại tránh càng xa càng tốt.

Tên tóc đỏ đắc thắng, tiếp tục điều khiến cự kiếm đuổi theo, lần này còn mạnh hơn lần trước, lôi điện văng tung toé nổ tung mặt đất, bốc lên từng đám bụi mù mịt.

Quân lợi dụng thân pháp xảo diệu liên tục luồn bên nọ lách bên kia, đồng thời lựa thế lao đến ba kẻ đang vây khốn khôi lỗi. Chỉ cần giết ba tên này, khôi lỗi thoát ra, hắn sẽ nắm phần thắng trong tay.

“Đứng lại!”

Tên tóc đỏ hét lên vội vàng đuổi theo. Quân liền vận sức phóng thương bay về phía ba tên kia, còn mình thì chạy đằng sau. Tên tóc đỏ bất đắc dĩ cũng phải dùng cự kiếm lao tới trước chặn đứng trường thương.

Nhưng Quân lợi dụng lực phản chấn từ vụ va chạm, bay ngược lại lao về phía tên tóc đỏ, tung ra một đấm cật lực. Đối phương lập tức dang rộng cánh tay phải đối lại một chưởng.

“UỲNH!”

Tiếng nổ đinh tai, tà áo hai người tung bay phấp phới. Khí kình bạo phát xung quanh thổi bay cả những tảng đá lớn nặng hàng tấn.

Quân không đẩy lùi được đối thủ, ngược lại còn phải chịu dư chấn bay ngược ra sau, nôn nao trong người. Quả nhiên dù thân thể có mạnh đến đâu, thì chênh lệch một đại cảnh giới là thứ không thể bù đắp.

Trái lại tên tóc đỏ vô cùng kinh sợ bởi Quân có thể đỡ được một chưởng của y. Mới chỉ là Võ giả đã có chiến lực bậc này, vậy bối cảnh đằng sau sẽ như thế nào? Nếu để đối phương sống sót rồi kéo cả lò tới trả thù thì chỉ có đường chết! Phải tìm mọi cách tiêu diệt càng sớm càng tốt!

Tên tóc đỏ lập tức triệu hồi trường kiếm về phía mình. Tử lôi lập loè, hoá ra sáu thanh lôi kiếm bay vòng tròn xung quanh y rồi lao tới chỗ Quân.

Quân cũng thu trường thương về tay, múa tít mù chặn lại công kích của lôi kiếm. Nhưng mỗi lần va chạm, lôi điện lại phóng vào người hắn rất đau đớn, để lại từng mảng da cháy xém khét lẹt.

Hắn hiểu rằng chỉ có cận chiến mới có cơ may chiến thắng, nếu không sẽ bị bào mòn cho đến chết.

Lập tức toàn bộ thân thể hắn nổi lên một tầng khí trắng bạc. Kim cang cương khí toàn lực triển khai hoá thành một bộ áo giáp che kín từ đầu đến chân. Quả nhiên lôi điện đánh vào bị suy yếu đi quá nửa.

Hắn không còn lo lắng lập tức xông lên. Lăng vân bộ pháp quỷ dị áp sát tên tóc đỏ, trường thương như mãng xà biến hoá không lường, mỗi nhát đều nhanh như chớp nhằm vào tử huyệt mà đâm tới.

Y vội vã thu trường kiếm về ra sức chống đỡ đồng thời kéo dài khoảng cách. Nhưng Quân cắn răng chịu đựng đau đớn cũng quyết không buông tha, theo sát y như hình với bóng. Bởi chỉ có cận chiến mới phát huy hết ưu thế thân thể của hắn.

Tên tóc đỏ tuy nội lực hùng hậu nhưng muốn thi triển đấu pháp đều cần có thời gian tụ lực dù ít hay nhiều. Còn Quân thì không cần, dựa vào một cỗ nhục thân cường đại cứ thuận thế vung tay là được.

Đây chính là ưu thế của nhục thân cường hãn ở những cấp độ thấp. Nếu không may bị một Luyện thể giả áp sát thì phân nửa là chuốc lấy thất bại.

Tên tóc đỏ dĩ nhiên biết điều đó, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của y rất kém, chỉ mới bị Quân liều mạng đánh giáp lá cà một lúc đã luống cuống tay chân. Cho nên y vội vã giật sét cự kiếm hất văng Quân ra hòng kéo dài khoảng cách. Lưỡi kiếm sáng loà lôi điện, to như cột đình lao thẳng tới chỗ hắn.

Quân nhanh tay ném ra một lá phù xám đen nữa. Màn khói độc hôi hám lập tức nổ ra bọc lấy tên tóc đỏ. Y nổi giận đùng đùng vội tìm cách che chắn, đấu pháp vì thế bị chậm lại một nhịp, uy lực cũng giảm đi đáng kể.

Quân ngay tức khắc xoay tròn trường thương, dồn lực vào cánh tay sử ra một thức “Phá phong” chống đỡ. Nhưng uy lực một kiếm này của tên tóc đỏ dù đã bị suy yếu vẫn quá mạnh, trường thương không cản nổi bị đánh bay ra ngoài.

Trường kiếm cứ thế nhằm thẳng về phía Quân lao tới. Hắn chửi thề trong bụng, toàn bộ cương khí dồn hết về hai cánh tay. Luyện thể thuật được vận chuyển đến cực độ.

Hai cánh tay của hắn vươn ra tóm lấy lưỡi kiếm đang phóng xuống, mặc kệ cho lôi điện đang đánh nổ tung từng mảng da thịt trên người.

“Chết đi!”

Tên tóc đỏ cười gằn, càng lúc càng dồn nhiều nội lực vào trường kiếm, từng bước đâm nó xuống. Cương khí trên hai cánh tay đang vỡ nát từng mảnh, mũi kiếm càng lúc càng sát vào Quân, chỉ cách một đốt ngón tay là đâm thủng ngực hắn.

“Chết!”

Đột nhiên hắn lẩm bẩm một tiếng trong miệng, ánh mắt loé lên cương nghị. Một ánh sáng màu xanh lục loé lên, đâm vào sau lưng tên tóc đỏ.

Y trợn tròn hai mắt, đấu pháp đang giữa lúc thi triển đến cao trào thì bị phản phệ khiến bản thân trọng thương, miệng phun đầy máu.

Trường kiếm mất đi khống chế liền rơi tọt xuống đất. Quân nhân cơ hội lao tới bồi thêm một đấm như trời giáng vào giữa mặt tên tóc đỏ. Sau đó thò tay đâm xuyên vào bụng y móc ra một viên Nguyên đan.

Tên tóc đỏ rên lên một tiếng rồi gục xuống chết ngay. Từ sau lưng y, Quân rút ra thanh đoản kiếm của mình, nhằm hướng mấy tên đang vây khốn khôi lỗi lao tới quyết diệt cho bằng sạch!

.........

Bạn đang đọc Tạo hóa tam thiên sáng tác bởi Hatdauxanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hatdauxanh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.