Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh cược

Tiểu thuyết gốc · 1159 chữ

“Ngươi....” nghe Lạc Bình nói Trần Thiên Hạo liền tức giận run người. trong cái trường này ai không biết hắn theo đuổi Huỳnh tiên Như, hoa khôi lớp 5, vậy mà hôm qua, nghe nói cô ấy có bạn trai còn hôn nhau trước công chúng. Dù chỉ là hiều nhầm, nhưng nhìn người mình thích bị người khác hôn, thi sao mà không tức, hôm nay định đi dằn mặt tên kia, không ngờ còn nghe được những lời tức hơn.

“thiên địa quỷ thần ơi, hắn nói cái gì? Nữ thần bị hắn hôn ?” có tên ngoài cuộc không biết gì hô lên đầy sợ hãi, vì Huỳnh Tiên Như lớp 5 tuy không có gia cảnh cao sang, nhưng không chỉ tài giỏi mà còn được bầu làm hoa khôi của trường, không biết bao nhiêu tên theo đuổi nhưng cũng phải ngã ngựa, vậy mà hôm nay nghe thấy nữ thần bị hôn sao không hết hồn.

“đm, mày vừa mới sao hỏa về à, tin này qua giờ đã tràn lan trên diễn đàn trường, làm cả trường sôi trào”

“móa, hôm qua tao trốn học, chờ chút tao lên diễn đàn xem thử”

“xem cái gì, không thấy cái mặt đen như đít nồi của Trần Thiên Hạo sao, nhiêu đó cũng đủ thấy đây là sự thật rồi.”

“móa, nhười anh em này quá bá, hôn liều một cái là đánh dấu chủ quyền, phải học hỏi cái này.”

“cái đó tính sau đi, giờ có chuyện hay để coi rồi đây.”

“cái gì là ngươi nha ta nha, sao thích đánh nhau...tới lấy găn tay ra, solo, quẩn ảu anh chấp” Không quan tâm mọi người xung quanh, Lạc Bình nhìn cái bản mặt của Thiên Hạo,bá đạo nói.

“má thằng này muốn chết, hạo ca chơi nó...”. nghe được mấy lời này của Lạc Bình tụi lâu la của Trần Thiên hạo nhao nhao như chó tranh xương noi.

“đúng, đập nó hạo ca, đm thứ gì không biết đòi so với anh..”

“lấy thận nó, khốn nạn cũng dám tranh gái với anh....lên đi anh Hạo...”

“sao, thích đánh nhau... tới anh em tao chấp” Thấy tụi kia nhao nhao lấn lướt anh em mình, Lâm Phong cũng bước ra lên tiếng tạo khí thế cho Lạc Bình.

“ đủ rồi, im miếng...mày là Lâm Phong lớp 5, lần này coi như nể mặt mày đi” Thiên Hạo thấy Lâm phong bước ra liền kêu tụi đan em mình im lại, dù sao cái tên lâm Phong này tuy không có gia cảnh nhưng cũng được xếp là đệ nhất nhân của lớp 5, sức chiến đấu không thua gì hắn lại thêm cái tính đó là liều mạng nên giờ mà đánh nhau có khi làm lơn chuyện, cũng hơi kiêng kị.

“mày có gan lắm học sinh mới”. dù là vậy nhưng Trần Thiên Hạo cũng không vừa mà nhìn Lạc Bình nói : “giờ tao không làm gì mày, nhưng mấy ngày nữa là đến ‘võ thuật đại hội’, nếu mày không tham gia, còn nếu có thì đừng để gặp tao nếu không đừng trách tao sao mây bay”

“võ thuật đai hội là cái cù loi gì mày?” nghe Thiên Hạo nói, Lạc Bình mù mờ nhìn lâm Phong hỏi, dù sao hăn với đến đây không đầy hai ngày.

“Ờ, là đại hội trường tổ chức cho các sinh viên năm cuối như tụi mình, ở trong đó có thể đánh nhau, rồi lựa chọn mười người mạnh nhất đi thi đấu giữa các trường hằng năm. À còn có giải thưởng gì đó nữa” Lâm phong không nhanh không chậm nói với thằng bận mình.

“á đù, vui ờ nha, được đánh nhau mà còn có thưởng hố hố” nghe thấy có trò vui như vậy Lạc Bình liền nổi lên hướng thú, cười hố hố, xong nhìn về phía Trần Thiên Hạo nói: “khỏi lo, tao sẽ tham gia, chờ mong gặp mày”

“cứ mạnh miệng đi rồi tới lúc đó cứ khóc....mình đi” nhìn vẻ mặt hớn hở của Lạc Bình, mà Thiên Hạo mà tức khiến máu cứ sôi lên, hăm dọa một câu rồi quay người đi, nếu không hắn sợ kiềm chế không được muốn đánh người.

“ Ê từ từ đã, đi nhanh thế.” Thấy mấy tên này muốn đi lâm phong lên tiếng.

“ mày muốn sao, đừng thấy cho chút mặt mũi mà muốn lắm tới”. thấy Lâm Phong cản đường, Trần Thiên Hạo tức giận, hắn chỉ là không muốn lớn chuyện những không có nghĩ là hắn sợ.

“ Way way, đừng nóng, nghe tao nói đã” thấy Thiên Hạo nổi giận muốn trở vậu, Lâm Phong liền vồi lên tiếng, hắn cười tà tà nói: “không phải mày muốn tiểu lạc tử tránh xa Tiên Như sao, sao hai tụi bây không cá với nhau đi?”

“cá cái gì? Có gì mau nói?” nghe được Lâm Phong nói Trần Thiên Hạo liền hứng thú hỏi.

“không phải mày muốn gặp mặt nó trên võ đài sao, vậy sao hai bay không cá luôn, tên nào thua thì phải tránh xa Huỳnh Tiên Như ra, không được đến gần, hay phá hoại tình cảm của người thắng, thế nào nào vẹn cả hai được?” Lâm phong âm hiểm nói ra.

Hắn nói lời này là muốn giúp đỡ thằng bạn mình, giúp nó theo đuổi MM, dù sao cái thằng này ngoài tập luyện ra thì chả biết gì, nếu không giúp không biết chừng nào nó mới biết vị nữ nhân, năm xưa hắn cho Lạc Bình mấy cái phim kia cũng là bởi lý do này. Con việc lo lăng thất bại, thì điều đó không có khả năng, hắn còn sợ tên Trần Thiên Hạo kia xảy ra chuyện hơn, nên kế hoạch này không kẻ hở.

“haha, tốt thôi nhu thế còn hợp ý tao, chỉ sợ anh em mày sợ thôi” Thiên Hạo nghe như vậy càng thấy hợp lý cười to đồng ý, còn sợ Lạc Bình không đồng ý nhìn khiêu khích nói.

“ mày khỏi lo, anh em tao ai nói cũng như nhau, đúng không tiểu lạc tử?” thấy cá cắn câu, lâm Phong cười vui vẻ nói ra, còn nhìn về phía Lạc Bình Nháy mắt.

“tao sao cũng được, làm như mày nói đi” dù không biết Lâm phong nghĩ cái gì, cũng ghét lấy người ta ra đặt cược, những cũng không làm bạn mình mất mặt, Lạc Bình nói.

“vậy thì tốt rồi, cứ quyết định vậy đi....còn giờ giải tán chờ gặp nhau trên võ đài”. Thấy mọi chuyện ổn thõa, lâm phong cấp tốc kéo Lạc Bình đi vì sợ có người đổi ý thì xong.

P/s: sáng nay lên xe về quên hơi thiếu chữ thông cảm, chuc mọi người ăn tết vui vẻ

Bạn đang đọc Thời Đại Anh Hùng sáng tác bởi hoan123thit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Thời gian
Lượt đọc 754

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.