Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

là lớp trưởng, tôi có quyền.

Tiểu thuyết gốc · 2010 chữ

“đù không ngờ chuyện là như vậy, giờ mới biết, lúc trước nghe mấy tên kia nói thật là sai lầm” Thanh niên nghi ngờ lúc trước cũng lên tiếng vở lẻ đã hiểu.

“má trâu bồ không, lúc trước tao còn tưởng hai tên này là anh em sinh tử với nhau, không ngờ mói đó đã có xung đột!”

“trách ai được, lúc đầu Lâm phong cũng đã lên tiếng đòi giành Huỳnh Tiên Như với lạc Bình mà, giờ thì cũng như nhau thôi” vừa nghe được chuyện này người khác cũng nhao nhao lên tiếng.

“từ từ chuyện còn nhiều thứ hấp dẫn hơn nữa kìa” thấy mọi người ồn ào lên mỏ nhon-kun ép xuống nói tiếp: “ lúc nã tao nói hoa khôi tức giận, chúng này biết tại sao không?”

“chuyện này cần gì hỏi, chắc vì bị đem ra cá cược nên tức giận chứ gì ai mà không vậy” nghe họi vậy một thanh niên nhanh miệng nói.

“ngu mà lanh, nếu như vậy cần gì mỏ nhọn-kun đánh đố nữa”

“hây, tụi bây im hết đi không biết mà cứ lên tiếng, mỏ nhọn-kun nói tiếp đi đừng thần bí nữa”

“ai thôi vậy để mình nói tiếp. Việc đúng là khác mọi người nghĩ, người đẹp cũng không phảivì bị mang ra cá cược mà tức giận, mà là vì có quá nhiều người mạnh tham gia, nàng lo sợ cho Lac Bình không thắng hết được mới tức giận như vậy” mỏ nhọn-kun thấy mọi người hối thúc nói.

“má còn có chuyện này, không phải nói Tiên Như lớp 5 khong thích Lạc Bình sao, giờ lại có thể lo cho Lạc bình vậy”. Nghe cái lời nói này, mọi người xô sao trở lại.

“đã nói ngu mà cứ tỏ thông minh, mày không thấy lúc trước hai người còn hôn nhau à, nếu không có gì mà lại hôn nhau nơi công cộng hả, dù ai cũng nói đó là hiểu nhầm, nhưng mày có tin hông, tao thì không”

“ukm nghe mày nói tao cũng cảm thấy ngờ ngợ, không ngờ thật nữa thần lại ngã lòng về một học sinh mới như vậy”

“học sinh mới cái gì, tao nghe nói hai người đã quen nhau từ trước rồi, lcs này tên Lạc Bình sợ người đẹp bị cướp nên bất chấp còn một hai tháng nữa tốt nghiệp, cũng chuyển qua đây đấy, lúc họ hôn nhau là do tên kia làm ra sự bất nhờ này làm nữ thần xúc động mới có hàng động như vậy, biết không?”

“đậu đen, không ngờ chuyện sâu xa, như vậy, hèn chi lo lắng nhau như vậy.”

“đét, thì ra là như vậy, giờ thì tui cũng có thể chắc chắc rồi!, mọi người để tui nói tiếp cho nghe” mỏ nhọn-kun nghe nói thế cũng vỗ đùi cái đét đã hiểu, kêu mọi người im lặng để mình nói tiếp: “lúc mới nghe việc làm của nữ thần tui còn hoi nghi ngờ, giiowf nghe người anh em này nói tui cũng có thể chắc chắc, vì chuyện tiếp theo sau kết hợp với mấy điều trên mới hợp lý”

“mấy người biết không, sau khi biết rõ nữ thần tức giận mình, Lạc Bình nói một câu mà dù nghe kể nhưng tui cũng thấy khí thế 10 phần hà, cậu ta nói: ‘mặt kệ người nhiều kể nào, chỉ cần có người cản anh bên em thì anh sẽ đánh bại tất cả, để đi đến với vô địch đi đến bên em’, nghe mà nam nhân đủ khí phách hà”

“càng kinh người hơn, là sau lời nói này, nữ thần lại lần nữa xúc động, ngã vào lòng, ôm Lạc Bình trước mọi người trong lớp, lúc trước tui hông tin giờ mọi chuyện vở lẻ ra thì tui mới xát định được”. Mỏ nhọn-kun cảm thán nói.

“ông trời ta ơi, sao cái tên học sinh mới nhìn ngu ngư kia, mà sao nhiều chiêu trò thế”. Mọi người khác lúc này cũng vỡ lẽ, người người lên tiếng, đủ cảm xúc.

“mà mới ngu, tên kia nếu ngu đã không thể có nữ thần đồng ý, cũng không có nhiều trò làm nữ thần xúc doondhj như vậy, hắn chỉ giả bộ ngu”

“rau muống nó, che lẽ ngu ngu mới có thể cưa em gái, tao cũng phải thử mới được”

“bỏ đi, người ta ngu là ngu có trình độ, còn mày mà ngu là như trâu rồi, đừng làm mất mặt nữa”

“kệ nó có như hay không, chớ tao là tao khâm phục tên Lạc Bình này rồi, vì người đẹp chuyện gì cũng dám làm”

“chớ gì nữa, vì người mình thương chuyển trường bất chấp dù đã là còn mấy ngày là đã tốt nghiệp, cũng săn sàng chấp nhận thách thức tình cảm mình với kẻ muốn phá hoại, dù là ai cũng phải đập tất cả, dù là anh em sinh tử, thật là hâm mộ Huỳnh Tiên Như” một nữ sinh mộng tình lên tiếng ao ước.

Và cứ như vậy, mọi nơi trương trường đâu đâu cũng có những cuộc bàn luận như thế này, cả trên diễn đàn hay sân trường, từ một câu chuyện không đâu ra đâu, lại bị đồn thành một câu chuyện tình cảm kể ra đủ xúc động lòng người.

Người nghe thì có kẻ xúc động bùi ngùi, có kẻ vỗ đùi đã hiểu, còn mấy kẻ nhất là những người theo đuổi Huỳnh Tiên Như nghe được thì tức giận nắm chặc tay, quyết tâm đánh ngã Lạc Bình trên võ đài, dành lại người đẹp.

....

Reng reng .....

“được rồi mọi người nghĩ, về nhà ô lại kiến thúc đi gần tốt nghiệp rồi” lúc này các chuyện lúc sáng đã hai tiết, sau tiếng chuông báo thì một thầy giáo đứng dạy nói.

“sướng rồi, hết tiết này là còn hai tiết nữa là có thể về rồi sướng thật” Thấy tahyf giáo bươc ra khỏi lớp thì Lâm phong lên tiếng, uốn người giải mỏi.

“ukm, còn tiết nữa là xong, mà hai tiết nữa lại là hai tiếng thể dục học ở phòng tập sướng rồi” Lạc bình cũng ể ải nói, dù là ở thế giới nào, một tiếng ngồi trong lớp là như một tháng tra tấn dủ ể ải.

“xịt xịt, tiểu lạc tử, lớp trưởng tới, lớp trường tơi...đừng nói chuyện với tao....” Lâm Phong còn đang định than thở, thì thấy Tiên Như bước tới liền xịt xịt nói một tiếng liền quay mặt tránh qua một bên, sợ bị giận lây.

“hả....ukm, lớp trưởng có việc gì không” nghe lâm phong nói Lạc Bình ngẩn ngở, quay lại nhìn thấy Tiên như thì lên tiếng nói.

“hỏi chi nhiều vậy có chuyện cho cậu nè” Huỳnh Tiên Như đang số cũng khoong muốn nhìn mặt lạc Bình nhưng để có thể trả thù tên này cô cũng bước lại nói: “lát nữa học thể dục, những dụng cụ này cậu phải đi lấy, hôm nay tới lược cậu”

“tao lao hà, tôi nhớ hôm nay tới phiên tiểu ba nha, tuần sau mới tới tôi mà” nghe được lời nói này, Lạc Bình liền lên tiếng phản bác lại.

“tôi nói hôm nay tới lược cậu thì tới lượt cậu, tôi là lớp trưởng nên nói gì cậu pahir nghe náy, giờ có đi không?” Tiên Như cũng bỏ qua luôn lời nói của hắn, nhìn hắn nói với giọng điệu, nếu cậu mà không đi thì tui sẽ ghi vào sổ theo giỏi.

“cài này là không có công lý hà” Lạc Bình cũng bó tay rồi. Mẹ nói đúng đừng bao giờ đắt tội phụ nữ nhất là cô ta con hơn cấp mình, dù ấm ức cũng phải nghe theo. Lạc Bình cũng vậy chỉ có thể lên tiếng nói: “được rồi, hôm nay phải đi với ai?”

“không ai cả, ai cũng có việc để làm cả, không giống cậu gây sự khắp nơi, nên cậu phải làm một mình” Tiên như thấy lạc bình ăn đắng mà vẫn đồng ý, liền được nước lấn tới nói luôn.

“ cô...được rồi, tiểu phong đi với tao đi” lạc Bình nói thật rất muốn xù lông, như từ nhỏ đã bị mấy lời mẹ mình nói, nên khi đối mặt với con gái luôn có gì đó làm khó khăn hơn, nên đành lòng nuốt xuống.

“à được...mà không, tao có việc rồi, mày tự cầu phúc đi.” Lâm phong đang ngớ lơ, nhưng tai vẫn vểnh lên hóng chuyện, bất ngờ bị Lạc Bình gọi liền lên tiếng đồng ý, nhưng khi sau lại nhìn con mắt trợn ngược của Tiên Như liền đổi giọng, nhìn bạn mình mong nó tự cầu phúc.

“mày ...khốn nạn nhớ mặt tao!” thấy cái thằng thấy có uy hiếp liền bỏ bạn, Lạc Bình hậm hực bỏ một câu, ra cửa đi về phía nhà kho.

“way, cái này không thể trách tao hà, ai biểu mà đắt tọi người không nên đắt tội nha” Lâm Phong vội vàng nói vọng theo sau Lạc Bình, với dầy ý cười.

“ móa đây là do mày nha...lớp trưởng cái vụ cá cuộc là do tiểu phong làm ra há, tui chỉ ăn theo hà, nên cũng phạt nó hy!” lạc Bình đi rồi mà nghe lâm Phong trêu trọc nên quay lại kể tội.

“đậu đen rau má, tao làm vậy là giúp mày theo đuổi lớp trưởng nha, chức không cái thằng mù tình như mày là sao có tiến triển, giờ còn trách tao.” Lâm Phong nghe Lạc Bình bán đứng mình liền vội thanh minh.

“im hết hy, tôi hông có phạt ai hết há, mà là hôm nay đúng là ông đi lấy dụng cụ, đi nhanh không là biết tay tui.” Nghe hai tên này nói, tiên Như đỏ mặt nahnh chóng đuổi Lạc Bình đi, lại nhìn sang Lâm phong nói : “cậu coi chừng tui”

“ây da, thiệt không pahir tại tui mà, là do tiểu....ukm em biết rồi chị đại” thấy Tiên như con nhớ mặt mình Lâm phong tiếp tục nói, nhưng mới nói một nữa đã im ru liền, vì hắn cũng không dám đắc tội lám trưởng quá nhiều, nếu không cứ nhìn Lạc Bình là biết cái gì cũng kêu làm, không làm thì nằm ở sổ theo giỏi nộp thầy.

......

“ lớp trưởng...mà bỏ đi, còn mày nhớ tao nha tiểu phong, không hành mày lại không thèm làm bạn với mày, chờ đó hừ hừ...” Sau khi lấy dụng cụ, vừa đùm vừa sách, đáng ra phải hai người làm giờ một mình nên lạc Bình phải càm rất nhiều, không mẹt nhưng vướng víu, giận lớp trưởng nhưng không là gì, mọi chuyện cái là đổ lên đầu lâm phong.

“ai da mệt,....lấy đồ rồi nè...ủa mất tiêu đâu hết rồi...” Lạc Bình đem đồ ra tới nơi, mới bỏ xuống định kêu người tới lấy thì không nhin thấy ai, nhìn quanh một hồi thấy mọi người đang bu quanh sân bóng như đang có chuyên gì.

“né chút, né chút...” lạc Bình nhìn nhìn thấy chỗ lâm phong thì chen vào. Đến nói hắn thấy cũng không chỉ có lớp mình không mà còn có cả lớp khác nữa, lúc này có một nhón người đang ở giữa sân cải nhau gì đó, trong có cả Huỳnh Tiên Như.

“tiều phong có chuyện gì đó, sao tụ đông vậy?” lạc Bình không hiểu gì, quay hỏi Lâm Phong.

“à, mày tới rồi, cũng có gì là sân bóng này lớp mình đã xin trường dùng, giờ thì lớp 6 lại lòi ra đòi dung không trả, nên mới có vụ tranh cãi, còn đòi ‘lớp trưởng chiến’ nữa chứ” Lâm Phong nhìn thấy Lạc bình tới thì lên tiếng trả lời.

Bạn đang đọc Thời Đại Anh Hùng sáng tác bởi hoan123thit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Thời gian
Lượt đọc 1887

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.