Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ban Thưởng

Tiểu thuyết gốc · 2607 chữ

Hôm sau, Loan Loan đem những lời Dạ Nguyệt phân tích cho Âm Hậu Chúc Ngọc Nghiên, mặt cười bên trên tràn đầy Hàn Sương.

" Ta Âm Quý Phái dĩ nhiên không bằng Từ Hàng Tĩnh Trai ? Điều đó không có khả năng!"

Nhưng nghe Loan Loan nói xong phía sau, Chúc Ngọc Nghiên lại trầm mặc.

"Chẳng lẽ ta thật sai lầm rồi sao ?"

Chúc Ngọc Nghiên không muốn đi tiếp thu, lại không thể không tiếp thu.

"Cũng may hiện tại sửa chữa chiến lược còn kịp."

"Như toàn bộ Ma Môn hai tông lục phái chi lực, đủ để nghiền ép Từ Hàng Tĩnh Trai."

"Nhưng người trong Ma môn xưa nay kiêu căng khó thuần, không có khả năng cam tâm thuận theo."

"Trừ phi. . ."

Chúc Ngọc Nghiên đôi mắt đẹp chớp động, nghĩ tới khả năng nào đó.

Đó chính là góp đủ 10 quyển « Thiên Ma Sách », đây là mỗi cái người trong Ma Môn tâm nguyện, cũng là phi thường khó có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Dù cho năm đó Tà Đế Hướng Vũ Điền đều không thể làm được.

Tương ứng, nếu người nào có thể hoàn thành cái này một hành động vĩ đại, liền có thể trở thành trong truyền thuyết Ma Đế, hiệu lệnh toàn bộ Ma Môn.

" Ma Môn phân liệt mấy trăm năm, nên thống nhất lúc, hy vọng Tiểu Nguyệt Nguyệt giúp ta hoàn thành đại nghiệp này."

Chúc Ngọc Nghiên đôi mắt đẹp chớp động, quyết định một cái quyết tâm.

Đang lúc Chúc Ngọc Nghiên chìm đắm trong suy nghĩ, Dạ Nguyệt nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, nhìn cái kia thân ảnh quen thuộc, thấp giọng nói.

" Lão sư".

Theo ánh mắt của hắn nhìn lại.

Chỉ thấy Chúc Ngọc Nghiên lẳng lặng sừng sững ở bên cửa sổ, mặc một thân màu bạch kim cột eo hoa lệ váy dài, đưa nàng đẫy đà no đủ hai vú cao cao buộc lên.

Ở nàng tay áo nhất đầu trên có ám kim trang sức, nửa người trên y phục có thật nhiều hoa lệ đồ án, phần eo có vài chỗ không biết tên phù văn màu vàng, mông bị màu bạch kim hoa lệ váy dài chăm chú bọc.

Chân trở xuống nhưng là váy dài bọc cho đến mặt đất, hai chân lên xuyên một đôi màu bạc giày cao gót giày bó, nhường vốn là vóc người cao gầy có vẻ càng cao hơn.

Ở nàng trắng nõn mềm mại cần cổ có cái dây chuyền, dây chuyền chính giữa còn khảm nạm một viên lam bảo thạch, một đầu nhu thuận anh đào sợi tóc màu đỏ thuận vai lướt xuống.

"Trong mắt ngươi còn có ta người lão sư này sao?"

Chúc Ngọc Nghiên lành lạnh âm thanh vang lên.

Nàng chậm rãi xoay người lại, nhìn về phía ánh mắt của Dạ Nguyệt, tiết lộ không nói rõ được cũng không tả rõ được ý vị.

Được lợi từ Dạ Nguyệt những năm này nỗ lực không ngừng, mặc dù đã không được phép làm nàng gối ôm, nhưng bọn họ sư sinh cảm tình nhưng càng ngày càng nồng nặc.

"Lão sư, lẽ nào là ta đã làm sai điều gì sao?"

Dạ Nguyệt thân cao cùng Chúc Ngọc Nghiên gần như, hắn đưa tay nhẹ nhàng đè lại bờ vai của nàng, âm thanh để lộ ra một tia nghi hoặc không rõ.

"Hừ, sai không sai, ngươi tự mình biết."

Chúc Ngọc Nghiên không dự định giải thích tại sao mình tức giận, trực tiếp phát huy nữ nhân ngang ngược không biết lý lẽ năng lực thiên phú, dù sao nàng cũng không thể nói mình cũng không biết nguyên nhân.

Trong 3 năm Dạ Nguyệt đi Tử Vong Chi Đô, không có Dạ Nguyệt ở bên người nàng làm bạn, mấy ngày còn tốt, không cảm giác đặc biệt gì, chỉ là thời gian càng đi về phía sau, liền càng cảm giác tâm tình buồn bực.

Lúc trước còn tốt, bây giờ Dạ Nguyệt trở về, có lẽ là bởi vì càng ngày càng như một cái đại nhân, lại còn có đại trí tuệ như vậy, giúp nàng phân tích thế cục trước mắt rõ ràng như vậy, nàng sâu trong tâm linh chất chứa mặt tối, liền bắt đầu thôn phệ lý trí của nàng.

"Ta tự mình biết? Ta nên biết cái gì sai?"

Dạ Nguyệt vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

"Không nói cái này, nghe Loan Loan nói con nhận được truyền thừa của Tà Đế Hướng Vũ Điền".

Ánh mắt của Chúc Ngọc Nghiên bên trong trong nháy mắt tràn ngập xem kỹ, một bộ ngươi dám nói dối phải ch.ết chắc vẻ mặt.

Dạ Nguyệt gật gật đầu nói: "Ừm, lúc ta đang chuẩn bị vượt qua Địa Ngục Lộ thì có một luồng khí màu đen hút ta xuống bên dưới dung nham".

" Ở đó ta gặp được Tà Đế Hướng Vũ Điền cũng biết được năm đó hắn bị Tứ Đại Lục Địa Thần Tiên cùng vô số cao thủ khác vây công bị trọng thương trốn thoát, sau đó lại bị Hắc Tâm Lão Nhân đánh lén mang về nhốt bên dưới Địa Ngục Lộ".

" Tà Đế Hướng Vũ Điền kinh mạch đứt đoạn, hơn nữa lại bị hàn thiết thiên sơn ngàn năm chế trụ, căn bản không cách nào chạy thoát, chỉ có thể ở đây duy trì hơi tàn, lên mới dùng thân thể làm lô đỉnh kết thành Ma Chủng cho con, muốn nhờ việc này làm điều kiện giúp hắn báo thù".

Sau đó liền phất tay lên một cái có hình thù kì quái ngọc bội bay về phía Chúc Ngọc Nghiên, tiếp tục cười nói.

" Đồng thời còn đem một trong bốn mảnh Dương Công Cổ Đế Ngọc mới mở được Dương Công Bảo Khố cho con".

"Tiểu Nguyệt, ngươi đây là xem thường lão sư, làm lão sư, như thế nào sẽ cùng học sinh của chính mình cướp đồ vật."

Chúc Ngọc Nghiên đưa tay nhẹ nhàng gõ gõ Dạ Nguyệt cái trán, tựa hồ nghĩ tới điều gì, tiếp tục nói.

- Chiếu nói như vậy, Tà Đế Hướng Vũ Điền không những dùng bản thân mình làm lô đỉnh giúp con ngưng tụ Ma Chủng, như vậy Đạo Tâm Chủng Ma Địa Pháp có phải trên tay con đúng hay không".

Chúc Ngọc Nghiên đang nói chuyện, nắm Dạ Nguyệt khuôn mặt, trong mắt để lộ ra một tia mừng rỡ.

Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp còn được gọi là "Chủng Ngọc Công" hay "Chủng Ma Quyết", là tuyệt học chí cao vô thượng trong Thiên Ma Sách.

Đối với môn công pháp này nàng đã sớm thèm nhỏ dãi, nhưng đang tiếc đều không có cơ hội ra tay, bây giờ điều ước ở ngay gần trước mặt làm sao để nàng không động tâm.

Chỉ cần có Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp cho dù không có Tà Đế Xã Lợi nàng cũng có lòng tin tu bổ nguyên âm đã mất của mình đột phá đến Lục Địa Thần Tiên cảnh giới.

Dù sao nàng năm đó cũng là một thiên tài tuyệt không yếu hơn Loan Loan bây giờ, chỉ đáng tiếc năm đó bị Tà Vương Thạch Chi Hiên bay mưu tính kế cướp mất nguyên âm, nên mới khiến nàng hận hắn ta như vậy.

" Có! Ở bên trong ma chủng Tà Đế Hướng Vũ Điền có đem một phần trí nhớ của mình vào trong."

Chúc Ngọc Nghiên giọng nói chuyển thành nhu hòa, nhẹ nhàng nói:" Tiểu Nguyệt, có có thể chép ra cho ta một bản được không".

Dạ Nguyệt biết lão sư đang không kịp chờ đợi, thế là hắn tiếp tục gia tăng hỏa lực nói.

" Lão sư, ngươi cũng biết ta đi theo lộ tuyến thuần túy sức mạnh, Ma Chủng đưa cho ta cũng không có gì dùng, nếu không ta được cho ngươi".

Chúc Ngọc Nghiên nghe lời của Dạ Nguyệt thật sự xúc động, đưa tay đem hắn chăm chú ôm đồm vào trong ngực, ôn thanh nói.

" Lão sư ngày hôm nay rất vui vẻ, nhưng là Tiểu Nguyệt, ngươi thật sự muốn giúp lão sư sao?".

Chúc Ngọc Nghiên vẻ mặt nghiêm túc nói.

Mới nãy, nàng nhìn Dạ Nguyệt quan tâm vẻ mặt chính mình, trong nội tâm không nhịn được rung động, một cỗ ngọt cảm giác, làm cho nàng cả người cảm thấy một trận vui vẻ.

Nghe được Chúc Ngọc Nghiên hỏi như vậy, Dạ Nguyệt lúc này nói tiếp nói.

" Nghĩ a, ta nguyện là lão sư làm bất cứ chuyện gì, bất kể là lên núi đao vẫn là xuống biển lửa, ta đều tuyệt đối sẽ không chối từ".

Nói thế nào êm tai, hắn liền nói thế nào.

Trầm ngâm rất lâu.

Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp là công pháp tu luyện vô cùng khó khăn, trong lịch sử của Ma Môn có ít người thành công, phần lớn đều rơi vào kết cục bại vong.

Nói thật cho dù là nàng cũng không có lòng tin 100% có thể tu luyện thành công Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, mà bây giờ có thể là cơ hội của nàng.

Lúc này Ma Chủng đang bắt đầu dùng một phương pháp thần bí dần dần kết hợp với tinh thần Dạ Nguyệt, giống như một giếng nước, bất cứ lúc nào cũng có thể múc nước uống được.

Ma Chủng khác với võ công Nội Gia, một khi nó ngủ đông thì người luyện chỉ là một người bình thường không có võ công, nhưng một khi Ma Chủng thức tỉnh thì người luyện sẽ trở nên thần thông quảng đại.

Mà theo lời của Dạ Nguyệt thì Ma Chủng mới chỉ ở trong cơ thể 2 ngày mà thôi, vẫn đang trong quá trình ngủ đông.

Đây quả thực là cơ hội lấy ra Ma Chủng từ trong Dạ Nguyệt thời cơ tối nhất, lại không làm ảnh hưởng tới Dạ Nguyệt quá nhiều.

" Tiểu Nguyệt, ngươi lần này lập được công lớn, cái kia lão sư cũng sẽ cho ngươi muốn khen thưởng nha!"

Chúc Ngọc Nghiên âm thanh vô cùng dễ nghe, có một loại nhường người sa đọa cảm giác,

"Tưởng thưởng gì? Ta trước có từng nói câu nói này sao?" Dạ Nguyệt một mặt mộng bức.

Chúc Ngọc Nghiên đưa tay vỗ một cái sau gáy, sau đó tiếp tục giúp hắn nhẹ nhàng nhào nặn huyệt thái dương.

"Còn trang! Đừng tưởng rằng lão sư không biết, không phải là bốn năm trước lão sư một cái tát kia đánh quá ác, Tiểu Nguyệt ngươi cuối cùng cũng không dám đến lão sư bên này."

"Có điều lần này ngươi lập được công lớn, lão sư phá lệ lần này đáp ứng ngươi, chúng ta còn có thể trở lại lúc ban đầu".

Chúc Ngọc Nghiên nhìn thấy Dạ Nguyệt bị đánh sau khi, lại cũng lại không dám đến gian phòng của mình, kỳ thực trong lòng nàng cũng có chút không nói gì.

Không nghĩ tới cái này bé trai đơn thuần như vậy, nhưng tốt mặt mũi nàng, lại không nói ra được xin lỗi.

Còn nữa nói đến.

Chuyện này cũng không tới phiên nàng xin lỗi, bởi vì này là Dạ Nguyệt một người sai, nam nhân bình thường nhất định đều sẽ phạm sai.

Dạ Nguyệt trầm mặc rất lâu, không hề trả lời, bởi vì hắn không biết nên trả lời như thế nào.

Còn không chờ Dạ Nguyệt hỏi thăm Chúc Ngọc Nghiên đến tột cùng muốn làm gì, người Chúc Ngọc Nghiên này đột nhiên rơi xuống, lần này Dạ Nguyệt vậy mà vẫn đang giữ tư thế vòng hai tay qua người người Chúc Ngọc Nghiên, lúc này lại giống hệt như hắn muốn ôm nàng vào lòng vậy.

Khuôn mặt xinh đẹp ngước lên nhìn Dạ Nguyệt, trong phút chốc không gian và thời gian cứ như toàn bộ ngừng lại vậy, Dạ Nguyệt thậm chí còn không thể suy nghĩ được gì nữa, hô hấp cảu hắn dần dần trở nên ngừng lại.

Người Chúc Ngọc Nghiên hơi hơi kiễng chân lên, nàng vậy mà đặt vào môi Dạ Nguyệt một nụ hôn phớt qua, sau đó hai tay đặt vào ngực hắn...lần đầu tiên trong đời Dạ Nguyệt bị một cái nữ nhân đẩy ngã .

Dạ Nguyệt một thân sức mạnh hiện nay vậy mà toàn bộ không dùng được, người Chúc Ngọc Nghiên đẩy rất nhẹ căn bản không dùng sức vậy mà vẫn có thể làm cho Dạ Nguyệt không thể giữ thăng bằng được, cả người liền ngã xuống đất.

Chúc Ngọc Nghiên cả người đè lên trên thân Dạ Nguyệt, dựa sát vào người hắn, Dạ Nguyệt cũng có thể rõ ràng cảm nhận được bộ ngực mềm mại áp vào ngực của mình.

Chúc Ngọc Nghiên nở một nụ cười tràn đầy mị ý, đi hôn Dạ Nguyệt lỗ tai, đem Dạ Nguyệt lỗ tai ngậm trong miệng ôn nhu hôn lấy, lè lưỡi tại trong lỗ tai của hắn êm ái liếm láp lấy, đầu lưỡi càng là trong thỉnh thoảng hướng về lỗ tai chen chúc.

Bên trên vốn là vô cùng chỗ mẫn cảm, tăng thêm nàng thông thạo kỹ xảo, càng là thoải mái Dạ Nguyệt trực đả rung động, nhịn không được mở miệng khích lệ nói.

" A....Lão sư...Ngươi đầu lưỡi này thực sự là tuyệt....Rất thư thái...

Chúc Ngọc Nghiên buông ra Dạ Nguyệt lỗ tai, ghé vào lỗ tai hắn thổi khí nhẹ giọng nói:" Tiểu Nguyệt ưa thích liền tốt ~~~”

Chúc Ngọc Nghiên nói xong cũng tiếp tục liếm, thẳng đến đem Dạ Nguyệt lỗ tai liếm sạch sẽ tất cả đều là nước bọt sau, nàng lúc này mới theo cổ một đường hướng xuống từ từ hôn lấy, tiếp lấy lại đem bên kia lỗ tai ngậm vào trong miệng.

Đồng thời Chúc Ngọc Nghiên tay cũng không nhàn rỗi, bắt đầu ở Dạ Nguyệt cường tráng trên lồng ngực ôn nhu bắt đầu vuốt ve, cái kia thon dài xanh nhạt ngón tay linh xảo tại Dạ Nguyệt trước ngực không ngừng trêu đùa.

Giống như là có ma lực, tay của nàng ở đâu, Dạ Nguyệt cũng cảm giác được nơi nào một hồi lửa nóng.

Chúc Ngọc Nghiên mềm mại tay nhỏ tại trước ngực hắn vuốt ve sau một lúc, rất nhanh liền đè hắn xuống núm vú, ngón tay nhỏ bé của nàng đem núm vú nhẹ nhàng ấn vào trong nhũ nhục từ từ xoay tròn lấy, chờ núm vú triệt để cứng sau đó.

Nàng duỗi ra hai cái ngón tay nắm núm vú nhẹ nhàng nắm vuốt, từ từ tăng thêm cường độ, từ Dạ Nguyệt trong sự phản ứng rất nhanh liền tìm được vừa đúng cường độ.

Tiếp lấy liền bắt đầu không ngừng nắn bóp, đồng thời Chúc Ngọc Nghiên cũng liếm láp xong lỗ tai, bắt đầu theo cổ hướng xuống hôn lấy, nàng sẽ hé miệng nhẹ nhàng cắn Dạ Nguyệt xương quai xanh, sẽ duỗi ra chiếc lưỡi thơm tho liếm láp lấy bờ vai của hắn.

Càng là rất công bình đem hai bên bả vai đều chăm sóc thật tốt.

Bạn đang đọc Tập Đoàn Umbrella: Vĩnh Thế Trường Tồn sáng tác bởi NguyễnThắng@uu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyễnThắng@uu
Thời gian
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.