Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Duyên Hoa Tẩy Tẫn - Thân Thế

Tiểu thuyết gốc · 2937 chữ

Chúc Ngọc Nghiên mang theo Dạ Nguyệt hướng thành nội bên trong đi tới, bởi vì bây giờ là ban đêm hơn nữa Chúc Ngọc Nghiên chọn những nơi hay vắng người mà đi lên không có kinh động bất cứ ai.

Vẫn một mực đi tới trung tâm của Bắc Kinh, giữa khu vực phồn hoa nhất, Chúc Ngọc Nghiên dừng bước lại trước một kiến trúc cao lớn nhất.

Đây là một toà tiểu lâu cao gần năm tầng, chỗ ngồi tiểu lâu này làm cho người có cảm giác đầu tiên là thanh nhã.

Cả chỉnh thể kiến trúc hơi có vẻ cổ phác, trên biển chỉ có đơn giản bốn chữ Duyên Hoa Tẩy Tẫn.

Tiến vào bên trong lui tới trong đó người đi đường cũng không nhiều, nhưng có thể nhìn ra được, người ra vào nơi này, đều là người quần áo đẹp đẽ quý giá hoặc là hạng người khí chất thật tốt. Nam nữ đều có.

"Sư phó, đây là địa phương nào? " Dạ Nguyệt biết đã đến nơi liền bèn hỏi.

Chúc Ngọc Nghiên lạnh nhạt nói "Đây sẽ là địa phương nơi cho ngươi tiến hành Duyên Hoa Tẩy Tẫn. Đi, đi thôi, vào đi".

Vừa nói, Chúc Ngọc Nghiên ôm lấy Dạ Nguyệt sử dụng kinh công bay lên trên không tầng cao nhất của Duyên Hoa Tẩy Tẫn.

Vừa phi thân rơi xuống, âm thanh một người trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên: “Ai.”

" Là ta...".

Đối với đối mặt Dạ Nguyệt lúc ôn hòa, lúc này Chúc Ngọc Nghiên ngữ khí mười phần lạnh lùng.

Thấy rõ nàng bộ dáng mỹ phụ ung dung xa hoa toàn bộ khí thế đáng sợ thủ lại, chỉ khẽ mỉm cười

" Nguyệt Hoa tham kiến tiền bối".

Sau đó liếc mắt nhìn thật sâu đứng ở một bên nhìn về phía Dạ Nguyệt:" Hắn là con của hắn và nàng."

Chúc Ngọc Nghiên yên lặng gật đầu, Nguyệt Hoa đứng dậy, lệ nhan mông lung, chuyển hướng Dạ Nguyệt, giơ tay lên vuốt ve khuôn mặt Dạ Nguyệt.

Dạ Nguyệt nhíu nhíu mày, rất tự nhiên lui lại phía sau từng bước một tránh bàn tay của Nguyệt Hoa.

Nguyệt Hoa đôi mi thanh tú hơi nhíu mày, "Trốn cái gì, ta là cô cô của ngươi. "

"A"

Dạ Nguyệt thần sắc kinh ngạc, mở to hai con mắt, nhìn mỹ phụ trước mặt, nếu hắn nhớ không nhầm thì mình là cô nhi được Chúc Ngọc Nghiên nhận nuôi, sao bây giờ tự nhiên ở đâu ra một người cô cô.

Chúc Ngọc Nghiên hướng Dạ Nguyệt gật đầu:" Nàng ta chính là bạn thân của mẫu thân con, cũng thật là được xem cô cô của con. "

Nguyệt Hoa tay lại vươn ra, lần này Dạ Nguyệt không có trốn, Dạ Nguyệt từ nhớ lại trong trí nhớ hắn, cô cô cái này thật xa lạ, bất quá hắn có thể cảm giác được tình cảm tử người phụ nữ trước mắt này, liền bỏ đi tâm trí phòng bị.

Nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Dạ Nguyệt, Nguyệt Hoa mắt lại hồng lên:" Ngươi lớn lên nhìn giống cha ngươi lúc tuổi còn trẻ, cũng như mụ mụ ngươi. "

Nghe một câu này, phòng tuyến nội tâm Dạ Nguyệt cũng hoàn toàn tan rã không còn khí thế như trước.

" Cô cô, ta muốn biết rốt cuộc phụ mẫu ta là ai?”.

Thân thể mềm mại của Nguyệt Hiên run lên, bàn tay cố gắng hết sức vuốt ve gương mặt Dạ Nguyệt, giọng nói có chút run rẩy.

Nhìn đôi mắt mắt trắng tròng trắng Dạ Nguyệt, nhìn mái tóc màu đen của hắn khẽ tung bay trong gió, ánh mắt của Nguyệt Hiên xuất hiện hai hàng lệ.

Nàng từng yêu một nam nhân, yêu đến chết đi sống lại, nàng vì hắn đến cả Băng Cơ Ngọc Cốt Thần Công cũng không cần, một thân công lực sắp thành lại hủy.

Nàng thân là Tiên Âm Động đại sư tỷ, năm đó nàng liền có hy vọng phá tan cánh cổng Thần Du Huyền Cảnh cảnh giới có điều vì hắn nàng nguyện bỏ tất cả, chỉ là nàng đánh đổi nhiều như vậy rốt cuộc cũng không giữ được tâm nam nhân, không giữ được kẻ đó.

Nước mắt của Nguyệt Hiên lã chã rơi, đôi môi xinh đẹp run rẩy, ở trên người Dạ Nguyệt nàng nhìn thấy hình bóng kẻ kia.

“Được... cô cô cũng không dấu ngươi, ngươi muốn nghe... cô cô liền kể cho ngươi”.

Đối mặt với ánh mắt của Dạ Nguyệt, rốt cuộc Chúc Ngọc Nghiên cùng Nguyệt Hiên liền chịu thua, hai người nhìn nhau rồi thở dài.

Chúc Ngọc Nghiên rốt cuộc lên tiếng.

“Rốt cuộc cũng có một ngày này, ta cũng không có dấu con, quá khứ của con bản thân ngươi rốt cuộc cũng nên biết, con đường con rốt cuộc cũng phải chọn".

" Con có biết trong giới Cổ Võ Giả ngoài trừ Thánh Môn cùng Chính Phái thì còn có những thế lực nào không".

Chúc Ngọc Nghiên nhìn thẳng Dạ Nguyệt.

" Viễn Cổ Bát Tộc". Dạ Nguyệt không cần suy nghĩ nói thẳng.

Chúc Ngọc Nghiên gật gật đầu:" Không sai, ngoài trừ Ma Môn cùng Bạch Đạo thì các thế lực lớn sánh vai với chúng ta thì cũng chỉ có Viễn Cổ Tộc lần lượt là Mộ Dung Tộc, Cơ Tộc, Tống Tộc, Đường Tộc, Âm Dương Tộc, Dược Tộc cùng Viêm Tộc...

Trầm mặc rất lâu, Chúc Ngọc Nghiên sáp nhiên mở miệng, nàng thở sâu khẩu khí, ánh mắt phức tạp Dạ Nguyệt, nhàn nhạt nói.

“Ta kể cho ngươi một cái cố sự a, một cái cố sự liên lụy đến Cổ Võ Giới hai cái đại gia tộc, Mộ Dung Tộc... Cùng Cơ Tộc!".

" Mộ Dung Tộc cùng Cơ Tộc?". Dạ Nguyệt cau mày một cái.

“Kỳ thật cố sự này ngược lại cũng rất đơn giản.”

Chúc Ngọc Nghiên trong mắt mang theo mấy phần bất đắc dĩ, chậm rãi nói ra.

“Năm đó thân là Mộ Dung Tộc gia đại thiếu gia Mộ Dung Đế Hiên cùng Cơ Tộc đại tiểu thư Điền Như Thanh kết làm phu thê, ngay từ đầu hai người ngược lại cũng xem như ân ái, có thể tất cả theo bọn hắn hài tử sau khi sinh, liền biến...

" Bởi vì bọn hắn hài tử, trời sinh bị mù loà, mà thậm tệ hơn là kinh mạch khô héo không thể tu luyện!”

Nói đến đây Chúc Ngọc Nghiên khẽ liếc nhìn Dạ Nguyệt, thấy hắn không có dị dạng gì mới yên tâm thở dài kể tiếp.

“Cái kia thời điểm, Mộ Dung Đế Hiên chính là tranh đoạt vị trí gia chủ mấu chốt kỳ, nếu như bị những người khác biết rõ con của hắn là một cái phế vật, không thể nghi ngờ sẽ gia tăng biến số...".

" Cho nên, vì có thể tranh đoạt đến vị trí gia chủ, hắn liền hạ quyết tâm giết bản thân chưa đầy nguyệt nhi tử!”

“Vợ hắn Cơ Như Thanh phát giác được ý hắn đồ, liền ngay cả đêm mang theo bản thân hài tử chạy trốn, có thể lớn nhất cuối cùng vẫn là bị Mộ Dung Đế Hiên cho đuổi theo, muốn mẹ con bọn hắn toàn bộ đều giết!”

“Chuyện này vừa mới bắt đầu đám người cũng không biết được, thẳng đến Mộ Dung Đế Hiên thuận lý thành chương leo lên Mộ Dung Tộc vị trí gia chủ sau, không biết là ai lộ ra ánh sáng đi ra, mà Mộ Dung Đế Hiên ngầm thừa nhận, không thể nghi ngờ để chuyện này tính chân thực được xác định.”

“Sau đó Mộ Dung Tộc cùng Cơ Tộc liền bắt đầu trở mặt, mà Mộ Dung Đế Hiên cũng cưới một nữ nhân khác, tiếp tục củng cố hắn gia chủ địa vị.”

Dạ Nguyệt ánh mắt nhè nhẹ nhắm lại, hắn cùng vị Mộ Dung Đế Hiên kia cũng không có quá nhiều cảm xúc có điều từ bé đến giờ.

Từ nhỏ mặc dù mọi người trong Âm Quý Phái đối xử với hắn rất tốt, nhưng hắn vốn khát khao có một cái phụ thân, hắn muốn gọi một tiếng cha thậm chí chỉ cần biết cha mình là ai liền tốt.

Thế nhưng kẻ mà hắn muốn gọi là cha kia thế nhưng lại muốn giết hai mẹ con hắn...

" Mẫu thân của ta... Chết!”

Dạ Nguyệt đột nhiên nghiêng đầu lại, dùng kia đã dữ tợn đến mặt mũi vặn vẹo thần:"  Súc sinh! Súc sinh! Ngay cả vợ mình đều giết! Ta muốn giết chết hắn! Ta muốn giết tên súc sinh này! Giết!!!".

Giờ khắc này, vốn đang ngủ say trong đan điền Ma Chủng, dường như cảm nhận được tâm tình của Dạ Nguyệt lúc này, phun ra vô tận sát ý.

Cả người bộc phát khát máu quang mang, to lớn tiếng gầm gừ đem toàn bộ học viên Duyên Hoa Tẩy Tẫn đều bừng tỉnh.

Chúc Ngọc Nghiên cùng Nguyệt Hiên giật mình, bọn nàng biết rõ, Dạ Nguyệt lúc này đã triệt để đã mất đi lý trí, tiến vào “Ma” trạng thái.

" Ông...”

Nguyệt Hiên trên thân bộc phát ra mãnh liệt hàn khí, đem toàn bộ nhiệt độ căn phòng thẳng tắp hạ xuống, cả căn phòng đều bị kết một tầng băng bên trên, phảng phất đi lạc vào Băng Thiên Thế Giới.

Nguyệt Hiên giờ bàn tay tràn ngập hàn khí chạm vào người Dạ Nguyệt, dự định dùng hàn khí khống chế lại hắn.

" Băng linh linh”

Một tiếng vang giòn, Dạ Nguyệt thân thể liền bị một khối to lớn hàn băng phong tỏa.

"Nguyệt Hoa, Dạ Nguyệt từ bây giờ giao cho ngươi...Hắn mới từ Tử Vong Chi Đô về...Chỉ có ngươi có khả năng tốt nhất giúp hắn."

“Là, ta đã biết.”

Đem Dạ Nguyệt giao cho Nguyệt Hiên sau, Chúc Ngọc Nghiên liền phi thân biến mất ở ban đêm.

Đợi sau khi Chúc Ngọc Nghiên rời đi một tiếng sau, cả khối to lớn hàn băng trong dần dần hóa thành một trận băng vụ, thời gian dần trôi qua tiêu tán tại không trung.

Hàn băng tiêu tán sát na, Dạ Nguyệt thần chí vẫn còn có chút mờ mịt, Nguyệt Hiên liên ôm thật chặt hắn, Dạ Nguyệt có thể cảm nhận đôi mắt của Nguyệt Hiên cũng nhòa đi.

Dạ Nguyệt thần chí cũng dần thành tỉnh, cúi đầu trầm mặc nửa ngày, mới ngẩng đầu nhìn về phía Nguyệt Hiên.

" Cô cô, mẹ ta là ngươi như thế nào".

Nhắc đến mẹ Dạ Nguyệt rõ ràng có thể thấy thân thể Nguyệt Hiên run lên nhè nhẹ, có thể thấy mẫu thân của Dạ Nguyệt khiến Nguyệt Hiên có xúc động đến mức nào.

Nguyệt Hiên thở dài một hơi, khóe miệng khẽ run rẩy.

" Nàng là một người phụ nữ rất xinh đẹp, mà lại còn là người tốt bụng nhất mà ta từng thấy".

Dạ Nguyệt nhìn xem Cô Cô trong lòng liền có chút dở khóc dở cười.

“ Cô cô năm đó chỉ sợ đối với Mộ Dung Đế Hiên liền nặng tình, chỉ sợ nàng cùng mẫu thân liền là đối thủ cũ đi”.

Việc này Dạ Nguyệt tất nhiên không dám nói ra, hắn chỉ có thể im lặng suy nghĩ trong đầu mà thôi.

Nguyệt Hoa cũng không biết suy nghĩ trong đầu của hắn, khẽ thu hồi tâm tình của mình, nhìn hắn mỉm cười:" Ngươi biết, Âm Hậu ở lại chỗ này một năm, là muốn theo ta học cái gì không?".

Dạ Nguyệt lắc đầu mờ mịt.

Nguyệt Hoa ánh mắt chước chước nhìn kỹ Dạ Nguyệt:" Tương lai trong một năm, ta sẽ dạy ngươi các loại lễ nghi quý tộc, âm nhạc".

"Ngài không phải hay không nói giỡn sao? "Dạ Nguyệt trợn mắt há mồm nhìn cô cô không chỉ một canh giờ.

Nguyệt Hoa chánh sắc nói:" Ngươi xem bộ dánh như là ta nói giỡn sao? Sau một năm nếu ngươi không đạt được yêu cầu của ta, ta sẽ không để ngươi đi gặp sư phó ngươi. "

Dạ Nguyệt ngơ ngác, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, sư phó đưa chính mình tới nơi này cư nhiên không hề là vì tu luyện, mà là học tập gì đó, hắn cho rằng không hữu dụng chút nào.

Nguyệt Hoa có chút buồn cười nhìn bộ dáng Dạ Nguyệt ngây ngốc như vậy.

" Rất nhanh, ngươi sẽ hiểu được cái này đối với ngươi có chỗ tốt gì, muốn trở thành một người đàn ông bản lĩnh, chỉ có thực lực cường đại chưa đủ...Ngươi bây giờ cần học rất nhiều thứ... "

Dạ Nguyệt có chút cười khổ nói:" Thật sự phải học tập cái gì lễ nghi như vậy sao? "

Dạ Nguyệt lắc đầu mờ mịt.

Nguyệt Hoa ánh mắt chước chước nhìn kỹ Dạ Nguyệt:" Tương lai trong một năm, ta sẽ dạy ngươi các loại lễ nghi quý tộc, âm nhạc".

" Thời gian buổi tối thuộc về ngươi, ngươi tự an bài. Nhưng là, ban ngày ngươi phải cùng ta học tập cho đến khi ta hài lòng mới thôi. Ngươi biết Duyên Hoa Tẩy Tẫn của ta là làm gì không?"

Dạ Nguyệt lắc đầu.

Nguyệt Hoa lạnh nhạt cười:" Chỗ này của ta là trường học chuyên đào tạo về lễ nghi cung đình...Chuyên môn dạy các loại lễ nghi quý tộc".

" Đôi khi, thực lực cũng không đại biểu hết thảy...Ngươi phải học được cách không cần dựa vào thực lực cũng có thể bảo vệ chính mình".

" Càng phải hiểu được như thế nào sử dụng ngôn ngữ nghệ thuật, rồi cả làm sao nắm được thế lực khắp nơi trong tay".

" Ta thấy ngươi rất xuất sắc, nhưng là những thứ ngươi cần học còn rất nhiều, rất nhiều."

Dạ Nguyệt rốt cuộc có chút gian nan gật gật đầu, mặc dù hắn cũng không nguyện ý thừa nhận, nhưng không thể không hướng vị quý phụ ưu nhã trước mặt này thỏa hiệp, dù sao nàng chính là cô cô của chính mình mà.

Nguyệt Hoa mỉm cười:" Không nên có vẻ khó khăn như vậy, ta thấy sẽ không bao lâu nữa ngươi sẽ hiểu được tầm quan trọng của những gì ta dạy cho ngươi".

" Đi ra khỏi Tử Vong Chi Đô, cái mà hiện tại ngươi cần nhất không phải là tu luyện, mà là làm cho chính mình càng trở nên ổn định".

Ngày hôm nay với Dạ Nguyệt mà nói liền xảy ra quá nhiều chuyện, bản thân hắn liền thật sự có chút mệt mỏi có điều nằm trên giường lúc này Dạ Nguyệt lại không có cách nào chợp mắt được.

Thế là ngồi dậy bắt đầu tu luyện Huyết Vu Bí Điển, đây là một công pháp do Dạ Nguyệt tự mình sáng tạo ra.

Mặc dù hắn không có ý định tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp nhưng nói thật bên trong nội công tâm pháp bên trong trí nhớ của Tà Đế Hướng Vũ Điền cho hắn cực lớn dẫn dắt.

Đương nhiên, hắn cũng không có ý định trở thành Cổ Võ Giả nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng tới hắn tìm hiểu học tập các nội công tâm pháp đó.

Để hắn cảm thấy hữu dụng nhất một điểm, chính là cái này một môn công pháp Thiên Trường Địa Cửu Bất Lão Trường Xuân Công.

Môn công pháp này danh xưng là có được bất lão trường sinh năng lực, trên thực tế liền là có được phản lão hoàn đồng lực lượng, mỗi quá khứ ba mươi năm, liền cần phản lão hoàn đồng một lần.

Mà lại phản lão hoàn đồng về sau, công lực đánh về nguyên hình.

Nghĩ phải trả lời công lực, liền cần mỗi ngày trùng tu, mỗi một ngày chính là một năm, mới có thể tu luyện.

Mà trên thực tế, môn công pháp này cũng có cái thứ hai danh tự, xưng là Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công.

Sở dĩ xưng hô cái tên này, đây thật ra là xuất từ Phật Tổ Thích Già cố sự.

Theo Phật giáo truyền thuyết: Thích Già xuất thế, rơi xuống đất có thể lập, Chu Hành 7 bước, bộ bộ sinh liên tiêu, chính là xem khắp tứ phương, một tay chỉ thiên, một tay chỉ địa, nói: Trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn.

Mà tu luyện môn công pháp này Thiên Trường Địa Cửu Bất Lão Trường Xuân Công cũng có hiệu quả như vậy, phản lão hoàn đồng, hóa thành tiểu hài.

Nhưng là mỗi quá khứ một ngày, liền sẽ tăng trưởng một năm công lực, cũng sẽ tăng trưởng một tuổi, võ công như vậy thật sự là không thể tưởng tượng, có được đoạt thiên địa tạo hóa năng lực.

Cho nên, cũng có người cho rằng môn công pháp này kỳ thật cũng không phải là đạo gia công pháp, mà là Phật Môn công pháp, bên trong ẩn chứa vô thượng Phật Môn đạo lý, thâm bất khả trắc.

Bạn đang đọc Tập Đoàn Umbrella: Vĩnh Thế Trường Tồn sáng tác bởi NguyễnThắng@uu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyễnThắng@uu
Thời gian
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.