Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phú Bà Muốn Đi

Tiểu thuyết gốc · 2719 chữ

Ngày hôm sau, Dạ Nguyệt thật sớm rời giường.

- A Nguyệt.

Dạ Nguyệt ra viện tử, bên cạnh viện tử đi ra một cái thân mặc màu xanh quần áo luyện công thiếu niên, chính là Lương Siêu.

- Siêu Tử, ăn điểm tâm ư? Cùng đi...

Dạ Nguyệt chuẩn bị gọi Lương Siêu một chỗ ăn bánh rán.

Lương Siêu bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

- Làm sao ngươi biết ta đột phá?

- A?

Dạ Nguyệt sững sờ, phản ứng lại.

- Chúc mừng!

- A ~ cùng A Nguyệt ngươi so ra vẫn là kém xa. Ta so ngươi sớm bảy ngày luyện võ, kết quả đột phá thời gian so ngươi muộn hơn một tháng.

- Tiếp qua hai ngày, ta đã vượt qua ba tháng kỳ hạn, đến lúc đó lại đến nộp học phí.

Lương Siêu khoát tay áo.

- Cái kia không giống nhau, Truy Phong Quyền Pháp so Bạch Vân Chưởng Pháp khó luyện, thung công càng là so Bạch Vân Thung nhiều mười một kiểu. Khó luyện công pháp tự nhiên đột phá đến chậm một chút.

Dạ Nguyệt cười lấy nói.

Có đôi khi hắn không tại nhà, Lương Siêu sẽ còn giúp đỡ A Bà làm chút công việc.

Đối với Lương Siêu một nhà, hắn là rất có hảo cảm.

- Mặc dù biết ngươi là đang an ủi ta, nhưng mà nghe ngươi nói chuyện liền là khiến người ta cảm thấy dễ chịu.

Lương Siêu cảm giác A Nguyệt nói chuyện siêu êm tai, khó trách phụ mẫu đều thường xuyên khen A Nguyệt, còn để hắn nhiều cùng A Nguyệt đi lại.

- Ta còn có thoải mái hơn đây này, đi! Ta mời ngươi ăn điểm tâm, tào phớ, bánh rán thêm vịt quay!

Dạ Nguyệt giơ ngón tay cái lên, một bộ ngang tàng dáng dấp.

Lương Siêu nghe xong, lập tức nuốt một miệng lớn nước bọt, trên mặt cười nở hoa.

- Nguyệt ca! Ngài thật là ta thân ca!"

Hai người tới cửa Bách Vị Lâu quầy ăn vặt, muốn bốn chén tào phớ, mười trương bánh rán, hai cái vịt quay.

Vốn là Lương Siêu đều muốn mặn cửa, gặp Dạ Nguyệt muốn một bát mặn, một bát ngọt, liền vội vã để lão bản đổi một thoáng.

Lương Siêu ăn đến miệng đầy chảy mỡ, hận không thể ngay tại chỗ cùng Dạ Nguyệt kết nghĩa.

- Nghe nói a, Trương Kiếm cái kia chó săn bên trong chướng khí độc, hiện tại cũng không xuống được giường.

Hai người đang lúc ăn, bên cạnh bàn các sơn dân trò chuyện lên gần đây phát sinh sự tình.

- Tựa như là làm cho Triệu lão thái gia chúc thọ, đi bắt thỏ tuyết, lầm hút chướng khí, kém chút nạp mạng.

Nâng lên Trương Kiếm xui xẻo, cái kia hai cái sơn dân mặt mũi tràn đầy khoái ý.

Dạ Nguyệt giật mình, hắn liền nói vì sao không có ở trên núi đụng phải Trương Kiếm, nguyên lai hắn sáng sớm hút chướng khí liền xuống núi.

- Gần nhất Lão Xà thế nào không thường thường tới."

- Không biết rõ a, Xa gia đời đời kiếp kiếp đều là thợ săn, biết một chút địa phương tốt, nói không chắc săn được động vật quý hiếm, đưa đi huyện thành phát đại tài!

Chủ đề rất nhanh chuyển dời đến trên mình Xa Toàn Nghĩa.

- Thì ra là thế.

Dạ Nguyệt âm thầm gật đầu, các sơn dân tụ tập tại nơi này nói chuyện phiếm, chủ yếu là trao đổi một chút trên núi tình huống.

Ngày trước Xa Toàn Nghĩa lên núi phía trước đều sẽ tới nơi này ăn điểm tâm, gần nhất hắn cũng có gần tới nửa tháng không thấy Xa Toàn Nghĩa.

Ăn xong điểm tâm, Dạ Nguyệt cùng Lương Siêu mỗi người đi một ngả.

Bạch Vân Võ Quán tại thôn trấn phía đông cầu đá ngõ hẻm, mà Truy Phong Võ Quán tại thôn trấn phía tây Tế Liễu ngõ hẻm.

Đợi đến Dạ Nguyệt tiến vào võ quán tiền viện, rõ ràng cảm giác được không khí có chút không đúng.

Ngụy Thắng cau mày đứng ở giữa sân, bên cạnh Lâm Thu rủ xuống đầu, bị hai cái học đồ đỡ lấy, tựa như là sương đánh cà đồng dạng.

- Tiễn hắn đi hậu đường nghỉ ngơi đi.

Ngụy Thắng trầm giọng nói.

- Được.

Hai tên học đồ vịn Lâm Thu đi tới hậu viện.

- Luyện các ngươi!

Ngụy Thắng cau mày, ra cửa chính.

- Thế nào?

Dạ Nguyệt đi tới bên cạnh Từ Lâm, nhỏ giọng hỏi thăm.

- Lâm Thu tại hậu trù một lần muốn nửa tháng phân ngạch nhục thiện, kết quả chỉ vì cái trước mắt, một lần dùng.

- Tuy là đột phá Hậu Thiên Cảnh Cửu Trọng thành công, nhưng mà khí huyết tổn hao nhiều, Ngụy sư phụ chọc tức.

Từ Lâm giải thích nói.

- Dạng này a...

Dạ Nguyệt sững sờ, cái này Lâm Thu còn thật hung ác đây này.

- Đại sư tỷ đây?

Dạ Nguyệt nhìn bốn phía viện tử.

- Có lẽ tại hậu trù a, đoán chừng là tại dạy bảo Mã sư huynh.

Từ Lâm đáp.

Từ Lâm nói tới Mã sư huynh là Ngụy Thắng tam đệ tử, phía trước là Kim Cương Phàm Cảnh, về sau cùng người tranh đấu bị trọng thương, khí huyết tổn hao nhiều, không cách nào tiến thêm một bước.

Bởi vì nó tính cách thành thật chất phác, nguyên cớ lưu tại trong võ quán quản lý thương khố cùng hậu trù.

- Ta đi nhìn một chút.

Dạ Nguyệt đi tới hậu viện.

Ngụy Thắng tâm tình không tốt, hắn nhưng không dám đụng cái này xui xẻo, tìm Ngụy Hồng Ngọc khẳng định không có vấn đề.

Dạ Nguyệt xuyên qua hành lang, còn không tới bếp sau, liền nhìn thấy Ngụy Hồng Ngọc đi tới.

- A Nguyệt sư đệ, ngươi tìm ta?

Ngụy Hồng Ngọc dừng bước lại.

- Đại sư tỷ, ta muốn dùng lần này tơ tằm, đổi lấy hai tháng phân ngạch nhục thiện.

Dạ Nguyệt biết Ngụy Hồng Ngọc tính cách, đi thẳng vào vấn đề biểu đạt ý đồ đến.

- Cái này không có vấn đề.

Ngụy Hồng Ngọc gật gật đầu, Dạ Nguyệt làm việc coi trọng, tơ tằm hàng đẹp giá rẻ, nàng ngược lại không có ý kiến.

- Ta muốn trong vòng một tháng lĩnh xong hai tháng số lượng.

Dạ Nguyệt bồi thêm một câu.

Ngụy Hồng Ngọc lông mày nhíu lại.

- Lâm Thu sự tình ngươi không có nghe nói sao? Luyện võ tối kỵ phập phồng không yên, chỉ vì cái trước mắt.

Dạ Nguyệt gặp tình hình này, cũng không nói nhảm, trực tiếp thi triển Bạch Vân Chưởng Pháp.

- Táp!

Song chưởng đều xuất hiện, trong không khí truyền đến lăng lệ tiếng xé gió.

- Ân? Đây là...

Ngụy Hồng Ngọc lên trước, tuốt đến Dạ Nguyệt tay áo.

Khi thấy trên cánh tay của hắn Hắc Vân hoa văn thời gian, mắt đẹp sáng lên.

- Ngộ tính của ngươi cao như vậy? ! Ta còn không dạy ngươi thế nào đem luyện pháp cùng đả pháp kết hợp đây?"

- Ta cũng không biết, luyện luyện liền biết

Dạ Nguyệt lộ ra chất phác nụ cười.

Thiên tài luyện võ chính là như vậy.

- Chung quy xem như một tin tức tốt.

Ngụy Hồng Ngọc không có hỏi nhiều, ngộ tính loại vật này, không nói được, nói không rõ.

Mỗi người đều có bí mật của mình, đã Dạ Nguyệt nói như vậy, đó chính là thật.

Chỉ cần Dạ Nguyệt có thể bảo trì dạng này tốc độ tiến bộ, đối với võ quán tới nói, cũng là một chuyện tốt.

- Không nghĩ tới ngươi nhanh như vậy liền ngưng tụ ra Vân Hà.

Ngụy Hồng Ngọc giải thích nói.

- Ngoại luyện công pháp theo Hậu Thiên Cảnh Cửu Trọng bắt đầu trở đi, sẽ xuất hiện rõ ràng thân thể biến hóa.

- Tỉ như ngươi hiện tại tu luyện Bạch Vân Chưởng Pháp, hai tay hiện ra màu xám trắng.

- Chờ ngươi đột phá Kim Cương Phàm Cảnh trong quá trình, nếu như khí huyết tràn đầy lời nói, trên cánh tay liền sẽ ngưng tụ ra một đóa mây đen bộ dáng tiêu chí.

- Chúng ta đem cái này xưng là khí huyết hiển hóa.

- Chờ ngươi hai tay đều có một đóa mây đen thời điểm, liền có thể thử nghiệm đột phá Kim Cương Phàm Cảnh cửa ải này.

- Trên trấn cái khác năm nhà võ quán học đồ, chủ yếu đều cần ngưng kết ba đạo khí huyết hiển hóa tiêu chí, mới có thể trùng kích Kim Cương Phàm Cảnh một ải này.

- Chỉ duy nhất chúng ta Bạch Vân Võ Quán, ngưng kết hai đạo khí huyết hiển hóa tiêu chí liền có thể bắt đầu xông quan.

Nói đến đây, nét mặt của Ngụy Hồng Ngọc có loại tự nhiên sinh ra tự tin.

- Đại sư tỷ ý tứ, nói là chúng ta có thể nhiều một lựa chọn, Bạch Vân Chưởng Pháp cũng có thể ngưng tụ ra ba đạo khí huyết hiển hóa tiêu chí?

Chu Thanh phản ứng lại.

- Phụ thân tại Kim Cương Phàm Cảnh ngưng tụ lục đạo khí huyết hiển hóa tiêu chí, mà ta...

Nói đến đây, Ngụy Hồng Ngọc dừng một chút.

- Hai tay đều có bốn đóa khí huyết vân hà.

- Khó trách người khác đều nói sư tỷ là trên trấn lợi hại nhất võ sư.

Dạ Nguyệt cũng có vẻ gật đầu nói.

- Lợi hại nhất ngược lại không đến nỗi, số một số hai a, cuối cùng trên trấn võ giả lưu động tính rất lớn, có không ít từ bên ngoài đến võ giả.

Ngụy Hồng Ngọc nhàn nhạt nói.

- Cũng thật là khiêm tốn a...

Dạ Nguyệt nhìn xem trước mắt tự tin Ngụy Hồng Ngọc có loại tại phát quang cảm giác.

- Ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Ta nhưng không có khoác lác.

Ngụy Hồng Ngọc gặp Dạ Nguyệt thẳng tắp mà nhìn chằm chằm vào nàng, lườm hắn một cái.

- Chỉ là cảm giác đại sư tỷ tràn ngập dáng vẻ tự tin so thường ngày càng đẹp mắt, luận mỹ mạo lời nói, đại sư tỷ tuyệt đối là trên trấn, thậm chí phụ cận quận huyện đẹp nhất võ sư!

Khó được nhìn thấy tư thế hiên ngang Ngụy Hồng Ngọc toát ra tiểu nữ nhi thái, Dạ Nguyệt cũng làm lên nói đùa.

- Được rồi, coi như ngươi như vậy tâng bốc ta, ta cũng không có cách nào dạy ngươi càng nhiều.

Ngụy Hồng Ngọc tức giận nói.

Bất quá không có nữ nhân không thích bị người khen tướng mạo, nguyên cớ trên mặt của nàng vẫn là mang theo ý cười.

- A? Vì sao?

Dạ Nguyệt sững sờ.

- Ngươi tiểu tử này ngược lại thật hiện thực.

Ngụy Hồng Ngọc cười mắng một tiếng.

- Bạch Vân Chưởng Pháp mở ra lối riêng, dược độc song luyện, lại càng dễ cường hóa khí huyết.

- Nhưng mà muốn ngưng tụ ra bốn đạo trở lên khí huyết vân hà, nhất định cần đến nội ngoại kiêm tu, cũng phải bảo vệ tâm mạch.

- Bằng không mỗi lần ngưng kết khí huyết vân hà, đều bị tổn thương tâm mạch, khí độc công tâm nguy hiểm tính mạng.

Ngụy Hồng Ngọc giải thích nói.

- Mà chúng ta Bạch Vân Tâm Pháp là chúng ta Ngụy gia mấy đời người tâm huyết kết tinh, quyết không khinh truyền.

- Bất quá, nếu như ngươi có thể xuất ra nổi 100 vạn nhân dân tệ lời nói, ta có thể dạy ngươi nhập môn tâm pháp.

- Ra không nổi.

Hắn hiện tại lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, nhưng cũng không phải không lấy ra được, 100 vạn NDT đối với Âm Quý Phái cũng chỉ là số tiền lẻ mà thôi.

Nhưng bây giờ hắn đang đóng giả A Nguyệt đột nhiên lấy ra 100 vạn NDT thì biết giải thích như nào.

- Không có những biện pháp khác ư?

- Ngươi nếu là có thể trong núi tìm tới một gốc trăm năm nhân sâm đưa tới, ta ngược lại có thể làm chủ, dạy ngươi Bạch Vân Tâm Pháp.

- Không phải ngươi cũng chỉ có nghĩ biện pháp bị phụ thân ta nhìn trúng, trở thành hắn thân truyền đệ tử.

Ngụy Hồng Ngọc nói.

Gặp Dạ Nguyệt vẻ mặt đau khổ, Ngụy Hồng Ngọc trêu ghẹo nói:

- Đáng tiếc ta chỉ có một cái đệ đệ, không có muội muội, không phải ngươi ở rể ta Ngụy gia, cũng có thể học được Bạch Vân Tâm Pháp.

- Nếu như là lời của sư tỷ, ta cũng có thể.

Dạ Nguyệt gặp Ngụy Hồng Ngọc trêu ghẹo chính mình, hận trở về.

Ngụy Hồng Ngọc nghe vậy không kềm nổi sững sờ, cười mắng.

- Lông còn chưa mọc đủ tiểu quỷ, ta cũng có thể làm mẹ ngươi!

- Làm người không có mộng tưởng, cùng cá ướp muối có cái gì khác nhau.

Dạ Nguyệt cười cười.

- Ngươi ngược lại cảm tưởng, đáng tiếc sư tỷ ta a... Cũng sớm đã cho phép nhân gia.

Ngụy Hồng Ngọc nói.

- Cái gì?

Trong lòng Dạ Nguyệt không hiểu có chút không thoải mái.

Hắn một lòng nghĩ mạnh lên, đối Ngụy Hồng Ngọc không có tình yêu nam nữ, nhưng rất có hảo cảm.

Khả năng nam nhân có đôi khi liền là dạng này, bên cạnh nữ nhân xinh đẹp cho người khác, đều là cảm giác có chút thua thiệt.

- Khó thụ như vậy a?

Ngụy Hồng Ngọc cười.

- Vậy sư tỷ nếu là nói cho ngươi, vị hôn phu bị ta giết, ngươi có thể hay không vui vẻ một điểm.

- A?

Dạ Nguyệt ngạc nhiên.

- Được rồi, nói chính sự a.

- Yêu cầu của ngươi ta đáp ứng, hai tháng phân ngạch nhục thiện, ngươi một tháng lĩnh xong. Chuyên chú đoán luyện thân thể, không muốn lấy hao tốn sức lực tu luyện nội luyện pháp.

- Chờ đột phá Hậu Thể Cửu Trọng, lại nghĩ đến gia tăng nội tình a.

Ngụy Hồng Ngọc chuyển đề tài.

Nói xong, Ngụy Hồng Ngọc theo rộng lớn trong lồng ngực lấy ra một trương ố vàng cựu giấy.

- Đây là tăng thêm mấy vị quý giá dược liệu khí huyết thang dược phương, chính ngươi nghĩ biện pháp làm chút dược liệu tới, một nửa nội phục, một nửa tắm thuốc, có thể cường hóa khí huyết.

- Đa tạ đại sư tỷ.

Dạ Nguyệt tiếp nhận dược phương, ôm quyền thi lễ.

- Trong này có mấy vị thuốc tại trên trấn mua giá cả quá đắt, ngươi có thể đi đến Bình An Huyện, đi Vương Thị Thuốc Trang nhìn một chút, báo tên của ta, tối thiểu sẽ không bị hố.

Ngụy Hồng Ngọc nói bổ sung.

- Sư tỷ muốn ra cửa?

Dạ Nguyệt hỏi.

- Ngươi ngược lại nhạy bén.

Ngụy Hồng Ngọc gật gật đầu.

- Ta đã đạt đến Tự Tại Địa Cảnh đã có một đoạn thời gian, cũng lên ra ngoài xông xáo, tìm thời cơ đột phá.

- Khi nào thì đi?

Dạ Nguyệt lại hỏi.

- Mười ngày sau a, nên nhiều làm chút chuẩn bị, ngươi yên tâm, ta sẽ chờ ngươi ươm tơ kết thúc, thanh toán bạc lại đi.

Ngụy Hồng Ngọc cười cười.

- Chúc sư tỷ một đường trôi chảy, sớm ngày phá cảnh trở về.

Dạ Nguyệt ôm quyền.

- Vậy liền mượn sư đệ cát ngôn, hi vọng ta trở về thời điểm, ngươi đã bị cha thu nhập môn tường, trở thành thân truyền đệ tử.

Ngụy Hồng Ngọc nghiêm mặt nói.

- Đáng cùng nỗ lực.

Dạ Nguyệt thần tình nghiêm nghị.

Ngụy Hồng Ngọc gật gật đầu.

- Ta còn có việc, ngươi đi trước đi.

- Sư đệ cáo từ.

Dạ Nguyệt chắp tay thi lễ, theo sau quay người rời đi.

Chạng vạng tối.

Dạ Nguyệt đi phòng bếp lĩnh nhục thiện, bởi vì Ngụy Hồng Ngọc chào hỏi, nguyên cớ tam sư huynh ngược lại không có hỏi nhiều, trực tiếp cho hắn tám mảnh thịt.

Bạn đang đọc Tập Đoàn Umbrella: Vĩnh Thế Trường Tồn sáng tác bởi NguyễnThắng@uu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyễnThắng@uu
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.