Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sao im lặng rồi? 2

Phiên bản Dịch · 1010 chữ

Hư Văn Tuyên nói:

“Thôi thôi, bớt nói nhảm đi, bắt đầu đi!”

Ngay sau đó, hai người khoanh chân ngồi xuống, nước hồ linh tuyền ngập đến ngực, Cố Trường Thanh đưa hai tay ra, chờ một lúc lâu, mới thấy Hư Diệu Linh chậm rãi đưa đôi tay như ngọc ra.

Bốn tay chạm vào nhau, Cố Trường Thanh lập tức cảm nhận được một cảm giác mềm mại.

Giọng nói của Hư Văn Tuyên vang lên:

“Trước tiên tự mình dẫn động Diễm Hàn Quyết, Cố Trường Thanh, ngươi dùng linh khí thuộc tính Viêm trong cơ thể thúc đẩy, Diệu Linh, con dùng linh khí thuộc tính Hàn trong cơ thể thúc đẩy, thử truyền sang cho đối phương...”

Trên bờ, Hư Văn Tuyên hướng dẫn từng bước.

Trong nước, Cố Trường Thanh và Hư Diệu Linh cũng nhanh chóng thu lại tâm tư khác thường, bắt đầu làm từng bước một...

Sự dung hợp ban đầu không được suôn sẻ, linh khí mà hai người truyền cho nhau không bằng nhau, hơn nữa... Viêm và Hàn, như nước với lửa, là lực lượng tương khắc, muốn nắm vững được mức độ lại càng khó khăn!

Nhưng dần dà, sự ăn ý giữa hai người cũng ngày càng mạnh.

Như vậy qua ba ngày, cuối cùng Cố Trường Thanh và Hư Diệu Linh có thể khống chế việc trao đổi linh khí ổn định trong cơ thể của mình.

Tiếp theo, thứ hai người cần phải đối mặt chính là dung hợp linh khí truyền đến từ đối phương.

Cố Trường Thanh cần phải dung hợp Hàn linh khí với Viêm linh khí của bản thân.

Mà Hư Diệu Linh thì cần dung hợp Viêm linh khí với Hàn linh khí của bản thân.

Điều này đối với cả hai bên đều không phải là chuyện dễ dàng.

Thoáng chốc, lại ba ngày nữa trôi qua.

Sau nhiều lần thử, rốt cuộc Cố Trường Thanh có thể khiến linh khí thuộc tính Viêm và linh khí thuộc tính Hàn trong cơ thể duy trì trạng thái cân bằng, nhưng điều này vẫn cần thời gian để luyện tập nắm vững.

Lại qua hai ngày nữa, Hư Diệu Linh cũng làm được việc khống chế duy trì trạng thái cân bằng linh khí thuộc tính Hàn và linh khí thuộc tính Viêm trong cơ thể.

Chờ đợi tám ngày, Hư Văn Tuyên lại hướng dẫn hai người, nói:

“Hiện tại hai người đều có thể khống chế, duy trì trạng thái cân bằng linh khí thuộc tính Hàn và linh khí thuộc tính Viêm trong cơ thể, tiếp theo hãy thử đồng thời vận chuyển Diễm Hàn Quyết, để hai loại linh khí trong cơ thể các ngươi lưu chuyển tuần hoàn qua lại.

Như vậy, tử cổ sẽ không ngừng thôn phệ Hàn linh khí trong cơ thể Diệu Linh, lưu chuyển trong cơ thể hai người, hai người có thể dần dần tiêu hóa, để cường hóa Hàn linh khí của mình, mà bởi vì hai người đã làm được việc cân bằng hai loại linh khí Viêm Hàn.

Cho nên, đến lúc đó Hàn linh khí dư thừa sẽ chuyển hóa thành Viêm linh khí dưới sự vận chuyển của Diễm Hàn Quyết, như vậy, tốc độ tu luyện Diễm Hàn Quyết của hai người sẽ nhanh hơn người khác rất nhiều!”

Đây mới là cốt lõi song tu mà Hư Văn Tuyên nói!

“Tiếp theo, thử xem!”

Hư Văn Tuyên âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Thiên phú của cháu gái không tệ, may mà thiên phú của Cố Trường Thanh còn cao hơn, nếu không, sẽ không phải tám ngày, có thể nửa tháng một tháng, hai người cũng chưa chắc thành công.

Hơn nữa, muốn đạt đến bước này, hai người cũng phải tâm ý tương thông.

Nói như vậy, Cố Trường Thanh này ngược lại rất xứng với cháu gái mình, thiên phú của tên tiểu tử này cũng không tệ...

Không được không được!

Tên tiểu tử này có vị hôn thê rồi, sao có thể để cháu gái mình làm thiếp, cùng hầu hạ một phu với nữ tử khác chứ!

Cố Trường Thanh và Hư Diệu Linh lúc này không biết trong đầu Hư Văn Tuyên đang nghĩ gì, hai người dốc toàn lực tu luyện theo phương thức vận chuyển linh khí trong Diễm Hàn Quyết.

Thoáng chốc, Âm Minh hàn khí trong cơ thể Hư Diệu Linh không ngừng bị hấp thụ, dung hợp vào linh khí, hóa thành Hàn linh khí lạnh lẽo, sau đó bị tử cổ thôn phệ, ngưng tụ qua mẫu cổ trong cơ thể Cố Trường Thanh, rồi sau đó, hai người cùng nhau chuyển hóa Hàn linh khí đó...

Thời gian trôi qua từng chút một.

Hai ngày sau.

Trong cơ thể Hư Diệu Linh, một luồng khí tức hoàn toàn khác biệt được phóng thích, Viêm linh khí và Hàn linh khí không ngừng chuyển hóa trong cơ thể nàng hội tụ thành hai dòng chảy màu đỏ rực và băng lam, sau khi lưu chuyển một vòng chu thiên trong toàn thân nàng, sinh sôi không ngừng.

“Dưỡng Khí cảnh!”

Hư Văn Tuyên thấy cháu gái lại đột phá vào lúc này, khuôn mặt già nua nở nụ cười như hoa cúc.

Lần này, tuy rằng xuất hiện biến cố, mẫu cổ bị Cố Trường Thanh dung hợp, nhưng may thay, mối nguy hại hàn độc trong cơ thể cháu gái cuối cùng cũng được giải quyết, hơn nữa còn đạt đến Dưỡng Khí cảnh sơ kỳ!

Dưỡng Khí cảnh sơ kỳ mười sáu tuổi, tuy không bằng Cố Trường Thanh trước đó, nhưng trong cảnh nội Thương Châu cũng khá hiếm thấy.

Ngay lúc này.

Một tiếng vù vù lại vang lên.

Bên Cố Trường Thanh, một luồng khí tức cường hãn trong cơ thể cũng cuồn cuộn dâng trào...

“Tiểu tử này...”

Hư Văn Tuyên nhìn sang, vẻ mặt trở nên vô cùng đặc sắc.

Bạn đang đọc Thái Cổ Đệ Nhất Thần (DỊCH) của Oa Ngưu Cuồng Bôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Crips
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.