Cứu Các Phái Anh Hùng Nghĩ Kế-diệt Ngô Công Mạo Hiểm Liều Thân
Tất cả đều ở trong một thạch động thật rỗng và có chung một tình trạng hoàn toàn giống nhau.
Đó là nhận định đầu tiên ngay khi Bất Thông tỉnh lại và mở mắt he hé để nhìn.
Cũng như chàng hiện giờ, người của bốn phái: Hoa Sơn, Thiếu Lâm, Võ Đang và Nga My dường như bị lũ thuộc hạ của lão Mông Diện nhân khiên vào ném cho nằm lẫn lộn vào nhau mà không cần phân biệt hoặc cố ý sắp xếp cho người của một phái được nằm theo một cụm.
Cứ như bên cạnh chàng mà nói, ngay trước mặt là một đệ tử Thiếu Lâm với tăng bào rộng thùng thình, ngang phía chân chàng là một vị tiểu sư thái với khăn trùm đầu đã bật ra để lộ những sợi tóc vừa dài vừa đen nhánh, nằm ngay dưới chân chàng là một tục gia đệ tử, chắc chắn phải là đệ tử của phái Hoa Sơn, còn phía sau chàng, nhờ có một phần nào của ống tay áo đạo bào đang hờ hững vắt qua người chàng nên chàng biết đó là đệ tử phái Võ Đang.
Do tư thế nằm nghiêng nên tầm thị tuyến của chàng bị hạn chế rất nhiều. Vì thế, dù chàng muốn tìm kiếm Du Thừa Phong hoặc Hà Thiên Lượng cũng không thể nào tìm thấy.
Tuy nhiên, chính nhờ vào việc bị ném nằm lẫn lộn như thế này nên chàng lập tức có thêm hai nhận định nữa. Thứ nhất, mọi người tuy gặp nguy nhưng chưa đến nỗi phải mất mạng, và họ bị khống chế là do tác động của Mê Hồn Vụ, đến lúc này họ chưa thể tỉnh lại. Thứ hai, bản thân chàng lúc này cũng không bị lão Mông Diện nhân liệt vào loại cần phải đề phòng, bằng không lão đã hạ sát chàng hoặc lão phải có lệnh giữ chàng ở một nơi biệt lập.
Đây chính là điều may cho chàng và chàng phải tận dụng nếu thật sự vẫn giữ nguyên ý định chuyển bại thành thắng.
Khẽ nhích động chân nguyên, chàng thoáng mừng, nhờ chàng kịp thời bế khí nên tuy bị Mê Hồn Vụ nhập phải hôn mê nhưng đến giờ này chàng đã tỉnh và còn nguyên chân lực như lúc chưa bị bắt.
Vẫn trong tư thế nằm nghiêng, chàng vừa dẫn lưu chân nguyên đi khắp các kinh mạch phòng khi hữu sự sẽ kịp thời động thủ, vừa ngưng thần nghe ngóng từng động tĩnh một.
Và tiếng động đã đến, rất tiếc, bọn hắc y nhân đến khá đông.
Bất Thông nghe có tiếng người ra lệnh:
- Cho bọn chúng dùng giải dược. Nhớ, phải chế trụ huyệt đạo bọn chúng trước, sau đó hãy nhét giải dược vào miệng.
Tiếng những bước chân di chuyển loạn xạ liền vang lên, chứng tỏ bọn hắc y nhân đang toả ra khắp thạch động để thi hành mệnh lệnh của gã kia.
Mới kịp nghĩ đây là cơ hội ngàn năm một thưở, Bất Thông đã thất kinh khi nghe gã kia lại lên tiếng:
- Mà này, bọn ngươi nhân tiện tìm cho ta một gã tiểu tử có tên gọi là Bất Thông. Gia phụ bảo phải giam y vào thạch lao. Tìm thấy y, bọn ngươi không cần giải độc cho y, tiến hành đi!
Chàng kêu thầm:
" Ta định chờ mọi người cùng tỉnh lại sẽ giúp họ giải khai huyệt đạo và nhất tề ra tay. Nhưng bây giờ không được nữa rồi. Trừ phi ta mạo hiểm, cứu được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Thế nhưng, số lượng người chắc chắn sẽ được chàng cứu không nhiều như chàng nghĩ. Vì sau mệnh lệnh thứ hai của tên hắc y nhân kia, thời gian ước chừng đủ cho bọn hắc y nhân vừa chế trụ huyệt đạo cho dùng giải dược chỉ khoảng mười mấy, hai mươi người là cùng, liền có tiếng bước chân tiến đến chỗ chàng nằm.
Vẫn he hé mắt để nhìn, chàng thấy một gã hắc y nhân đang lom khom vừa giải độc vừa chế huyệt đạo cho tiểu sư thái Nga My phái.
Chàng đang thầm mong, sao cho gã kia khoan hãy nhìn thấy càng và hãy giải độc cho vị tăng nhân kia đã, thì bất ngờ gã nọ đặt một chân ngang mặt chàng.
Biết thế là gã chọn chàng làm người kế tiếp, chàng đành phải ra tay thôi.
Chàng chồm dậy và chộp ngay vào khúc trì huyệt của gã:
- Ôi...
Tuy tiếng kêu của gã đã làm kinh động đến bọn kia nhưng may thay, túi giải dược của gã rơi xuống đất đã được chàng nhanh tay giữ lại.
Thật quả quyết chàng quật cho gã nọ một kình.
Bung!
Toàn thân gã lập tức bay về phía có một gã đang trong tư thế của một gã đầu lãnh.
Vù...
Đến lúc này gã đầu lãnh mới có thể phát hiệu lệnh:
- Y chính là tiểu tử Bất Thông. Chớ để cho y thoát.
Lập tức có hơn mười gã hắc y nhân lao vun vút vào chàng.
Vút! Vút!
Thạch động tuy rộng nhưng có quá nhiều nhân vật giang hồ bị vất nằm ngổn ngang nên vô tình làm cho Bất Thông không thể vận dụng Thái Cực Huyền Ảo Bộ.
Chàng đành phải tận lực giao đấu với lũ hắc y nhân:
- Hãy xem Tàng Long Phi Hổ Thức.
Vù... Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Vẫn biết mãnh hổ nan địch quần hổ, Bất Thông sau tiếng chạm kình liền giả vờ như kém lực phải bị chấn bay vào một góc thạch động.
Vút!
Bọn hắc y nhân hùng hổ lao theo:
- Chạy đi đâu?
Vút! Vút!
Vù... Vù...
Ào... Ào...
Nhìn thấy chúng cứ thản nhiên dẫm bừa quần hùng khi chạy đuổi theo chàng, Bất Thông phẫn nộ gầm lên:
- Bọn ngươi đều đáng tội chết! Đỡ!
Ầm! Ầm! Ầm!
Sau mấy chưởng liên hoàn nhưng không thể đẩy bật phe đối phương với những mười người, Bất Thông lại phải vờ bại để chạy đi.
Vút!
Lần này chàng có một chủ định khác. Vừa chạy chàng vừa đưa mắt tìm kiếm khắp thạch động. Và mỗi khi nhìn thấy nhân vật nào hoặc đã mở mắt hoặc đang chớp mắt, chàng biết đó là những người đã được giải độc và chỉ còn bị khống chế huyệt đạo, chàng liền cố ý chạy qua những người này.
Vút!
Ở phía sau, bọn hắc y nhân cứ ào ào bám sát:
- Ngươi chạy không thoát đâu! Hãy đỡ!
Vù... Vù...
Nhưng chàng vẫn thản nhiên đảo người khắp thạch động.
Với ý định sẵn có, khi chạy ngang qua chỗ của những người đã tỉnh, chàng nhẹ nhàng dùng chân chạm vào họ và giải khai huyệt đạo cho họ.
Vút!
Sau khi giải huyệt cho khoảng mười người, ý đồ của chàng đã bị gã đầu lãnh phát hiện.
Gã hô hoán:
- Không cần đuổi theo y. Hãy chú ý những kẻ được bọn ngươi cho dùng giải dược.
Và đích thân gã lao về phía Bất Thông:
- Tiểu tử đừng mong giở trò. Xem chiêu!
Vút!
Vù... Vù...
Đến lúc này chàng mới có dịp cười vang:
- Ngươi phát hiện chậm mất rồi! Hãy xem kìa. Lũ thuộc hạ của ngươi phen này phải khốn đốn! Ha... ha...
Nghe thế gã nọ vội quay đầu nhìn lại phía sau dù đang giữ nguyên chiêu trảo Quỷ Ảnh Nhiếp Tâm nhiều biến ảo.
Tiếng gầm của Bất Thông liền vang lên:
- Trúng!
Ào... Ào...
Phát hiện đã lầm kế trá nguỵ của Bất Thông, gã nọ phải quay đầu lại, chỉ để kêu lên một tiếng khiếp đảm:
- Chao ôi!
Thì...
Ầm!
Hự!
Tuy gã chưa chết nhưng dẫu sao gã cũng đã bị Bất Thông loại ra khỏi vòng chiến. Vì thế gã hậm hực nhìn Bất Thông lao vào lũ thuộc hạ của gã.
Bất Thông vừa quật kình vào một gã hắc y nhân vừa lớn tiếng hô hoán:
- Những vị đã được tại hạ giải huyệt hãy mau mau đi giúp những người khác khai giải huyệt đạo. Còn bọn này, hãy giao cho tại hạ xử lý! Đỡ!
Vù...
Ầm!
Khi nãy phải giao chiến trong tình trạng bị đối phương đông người ức hiếp khiến Bất Thông bất phục. Nên bây giờ có dịp cùng đối phương một chọi một, bao nhiêu sở học đều được chàng tung ra hết.
Chàng lại lao đến gã hắc y nhân thứ hai, kế đó:
- Phần của ngươi đây! Đỡ!
Vù...
Ầm!
Uy thế của chàng khiến gã đầu lãnh phải ngấm ngầm lén bỏ đi.
Tuy đã nhìn thấy nhưng Bất Thông vẫn ung dung nói với những nhân vật đã được giải khai huyệt đạo:
- Trên tay tại hạ là túi giải dược Mê Hồn Vụ, có vị nào nhận lấy, giải độc cho mọi người.
Đáp lại tiếng gọi của chàng, âm thanh của Hạ Uyển Nhu bỗng vang lên:
- Thiếu hiệp mau ném cho ta.
Chàng mừng rỡ ném đi:
- Cô nương cần nhất là phải tìm và giải độc cho lệnh sư huynh Hà Thiên Lượng. Tình thế này chỉ có y mới đủ trầm tĩnh để nghĩ cách đối phó. Mau chụp lấy này.
Vụt!
Vư̬a mơÌi neÌm tuÌi giaÌ0i dươÌ£c đi, cha̬ng laÌ£i nghe thanh âm cuÌ0a gaÌ’ đâ̬u laÌ’nh vang lên:
- ĐaÌ’ không thêÌ0 thu duÌ£ng thi̬ cưÌ giêÌt hêÌt, không tha, boÌ£n ngươi đư̬ng ngâ̬n ngaÌ£i, tưÌ£ ta seÌ’ giaÌ0i thiÌch vơÌi gia phuÌ£ va̬ Môn chuÌ0. Ha̬nh đôÌ£ng đi!
Đưa măÌt nhi̬n, Bất Thông thoaÌng kinh haÌ’i vi̬ không ngơ̬ sau môÌ£t luÌc boÌ0 đi gaÌ’ đâ̬u laÌ’nh đaÌ’ quay laÌ£i vơÌi hai mươi gaÌ’ hăÌc y, chưÌng toÌ0 thaÌ£ch đôÌ£ng na̬y phaÌ0i la̬ nơi boÌ£n chuÌng choÌ£n la̬m truÌ£ sơÌ0.
VôÌ£i doÌ’i theo HaÌ£ UyêÌ0n Nhu, Bất Thông chơÌ£t hôÌi hâÌ£n vi̬ đaÌ’ baÌ0o na̬ng ti̬m va̬ giaÌ0i đôÌ£c cho Ha̬ Thiên LươÌ£ng trươÌc. Do phaÌ0i ti̬m nên HaÌ£ UyêÌ0n Nhu không nhưÌ’ng không coÌ dip phuÌ£ thuôÌc cho nhưÌ’ng nhân vâÌ£t khaÌc, traÌi laÌ£i boÌ£n hăÌc y nhân co̬n đang raÌo riêÌt đuôÌ0i theo va̬ tâÌn công na̬ng.
Bất Thông phâÌ’n nôÌ£, lao vê̬ phiÌa HaÌ£ UyêÌ0n Nhu:
- Cô nương mau neÌm tuÌi giaÌ0i dươÌ£c cho taÌ£i haÌ£. Nhanh lên!
VuÌt!
GaÌ’ đâ̬u laÌ’nh đoaÌn ra yÌ đô̬ cuÌ0a cha̬ng vôÌ£i haÌ£ lêÌ£nh:
- BoÌ£n ngươi không câ̬n ngăn caÌ0n y. Du̬ coÌ giaÌ0i dươÌ£c y cuÌ’ng không coÌ cơ hôÌ£i giaÌ0i đôÌ£c cho bâÌt cưÌ ai, du̬ chiÌ0 la̬ môÌ£t ngươ̬i.
ĐoaÌ£n, gaÌ’ haÌ£ lêÌ£nh cho boÌ£n hăÌc y nhân mơÌi đêÌn:
- ChiÌ0 câ̬n năm ngươ̬i la̬ đuÌ0 vây haÌ’m tiêÌ0u tưÌ0. SôÌ co̬n laÌ£i, giêÌt hêÌt luÌ’ tưÌ£ xưng la̬ danh môn chaÌnh phaÌi.
CaÌ0m nhâÌ£n sưÌ£ bôÌ triÌ cuÌ0a gaÌ’ đâ̬u laÌ’nh vư̬a lơÌ£i haÌ£i vư̬a quaÌ ta̬n đôÌ£c - Vi̬ nêÌu cha̬ng thâÌ£t sưÌ£ biÌ£ năm tên hăÌc y nhân vây haÌ’m thi̬ đuÌng như gaÌ’ noÌi cha̬ng du̬ muôÌn cuÌ’ng không bao giơ̬ coÌ cơ hôÌ£i raÌ0nh tay đêÌ0 giaÌ0i đôÌ£c cho bâÌt ky̬ ai - Bất Thông đa̬nh phaÌ0i coÌ môÌ£t ha̬nh đôÌ£ng ma̬ tư̬ đâ̬u đêÌn giơ̬ cha̬ng vâÌ’n côÌ traÌnh.
Cha̬ng cươ̬i vang va̬ băÌt đâ̬u vâÌ£n duÌ£ng Thái Cực Huyền Ảo Bộ:
- Ngươi nghiÌ’ ta không la̬m đươÌ£c điê̬u đoÌ sao? HaÌ’y xem đây!
VuÌt!
MuôÌn vâÌ£n duÌ£ng bôÌ£ phaÌp na̬y trong thaÌ£ch đôÌ£ng coÌ quaÌ nhiê̬u ngươ̬i nă̬m ngôÌ0n ngang, Bất Thông đa̬nh phaÌ0i dâÌ’m bư̬a lên thân hi̬nh cuÌ0a nhưÌ’ng ai vô ti̬nh nă̬m đuÌng va̬o bôÌ£ viÌ£ cha̬ng câ̬n đăÌ£t chân.
PhaÌt hiêÌ£n boÌng nhân aÌ0nh cuÌ0a cha̬ng chơÌ£t nhoa̬ đi, biêÌt la̬ cha̬ng thi triêÌ0n môÌ£t bôÌ£ phaÌp tôÌi diêÌ£u coÌ thêÌ0 thoaÌt đi khoÌ0i bâÌt ky̬ sưÌ£ vây haÌ’m na̬o du̬ sưÌ£ vây haÌ’m đoÌ đươÌ£c bâÌt luâÌ£n bao nhiêu ngươ̬i thưÌ£c hiêÌ£n, gaÌ’ đâ̬u laÌ’nh vư̬a giâÌ£n vư̬a cuôÌng quyÌt hô hoaÌn:
- Dô̬n caÌ0 va̬o y! PhaÌ0i giêÌt cho đươÌ£c tiêÌ0u tưÌ0.
LâÌ£p tưÌc luÌ’ hăÌc y lao a̬o a̬o vê̬ phiÌa cha̬ng va̬ môÌ£t lâ̬n nưÌ’a boÌ£n chuÌng cưÌ giâÌ’m bư̬a va̬o không biêÌt bao nhiêu la̬ nhân vâÌ£t đang nă̬m ngôÌ0n ngang.
VuÌt! VuÌt!
PhaÌt hiêÌ£n boÌ£n chuÌng vi̬ phaÌ0i thưÌ£c hiêÌ£n theo mêÌ£nh lêÌ£nh gaÌ’ đâ̬u laÌ’nh nên vô hi̬nh chung phaÌ0i boÌ0 loÌ0ng HaÌ£ UyêÌ0n Nhu va̬ nhiê̬u nhân vâÌ£t vư̬a hô̬i tiÌ0nh, Bất Thông đăÌc yÌ goÌ£i HaÌ£ UyêÌ0n Nhu:
- ĐaÌ’ đêÌn luÌc giaÌ0i đôÌ£c cho moÌ£i ngươ̬i. Cô nương mau đoÌn tuÌi giaÌ0i dươÌ£c.
Cha̬ng neÌm tuÌi giaÌ0i dươÌ£c trơÌ0 laÌ£i cho HaÌ£ UyêÌ0n Nhu. Đô̬ng thơ̬i, cha̬ng co̬n tung ha̬ng loaÌ£t ki̬nh sâÌm seÌt va̬o luÌ’ hăÌc y nhân:
- KeÌ0 na̬o ngăn caÌ0n ta, keÌ0 đoÌ phaÌ0i chêÌt! Xem chiêu!
Vu̬...
Â̬m!
A̬o... A̬o...
Â̬m!
ThâÌy iÌt nhâÌt coÌ ba tên hăÌc y nhân biÌ£ truÌng ki̬nh phaÌ0i bâÌ£t ngưÌ0a ra, Bất Thông laÌ£i hô hoaÌn điêÌ0m chiÌ0:
- Trong ngươ̬i boÌ£n chuÌng cuÌ’ng coÌ giaÌ0i dươÌ£c chư viÌ£ mau nhanh tay đoaÌ£t lâÌy va̬ giaÌ0i đôÌ£c cho moÌ£i ngươ̬i.
SơÌ£ nhưÌ’ng nhân vâÌ£t chiÌnh phaÌi kia do sưÌ£ điêÌ0m chiÌ0 cuÌ0a cha̬ng seÌ’ lâ̬n lươÌ£t giaÌ0i thoaÌt cho nhiê̬u nhân vâÌ£t khaÌc, gaÌ’ đâ̬u laÌ’nh môÌ£t lâ̬n nưÌ’a toÌ0 roÌ’ sưÌ£ đôÌ£c aÌc:
- Mau neÌm Mê Hô̬n VuÌ£. NêÌu câ̬n, cưÌ phoÌng Ngô Công Phi ĐôÌ£c. Nhanh lên na̬o!
Cha̬ng ca̬ng nghe ca̬ng phâÌ’n nôÌ£, phaÌ0i vâÌ£n duÌ£ng toa̬n bôÌ£ chân nguyên sơÌ0 hoÌ£c va̬o luÌ’ hăÌc y nhân:
- Song Long BaÌi VyÌ’! NgoÌ£c HôÌ0 PhuÌ£c CươÌc! Phi HôÌ0 TroÌc Vân! ĐơÌ’!
Vu̬... Vu̬...
A̬o... A̬o...
Â̬m! Â̬m! Â̬m!
Vư̬a chươÌ0ng vư̬a cươÌc câ̬m naÌ’, Bất Thông đang như maÌ’nh hôÌ0 taÌ0 xung hưÌ’u đôÌ£t va̬o luÌ’ quâ̬n hôÌ0 khiêÌn luÌ’ hăÌc y nhân ca̬ng luÌc ca̬ng gơ̬m thân thuÌ0 quaÌ aÌ0o diêÌ£u cuÌ0a Bất Thông.
Va̬ câ̬n phaÌ0i taÌ0 xung hưÌ’u đôÌ£t như vâÌ£y Bất Thông hâ̬u như không câ̬n biêÌt nơi cha̬ng đăÌ£t chân la̬ nơi na̬o, đăÌ£t va̬o ai va̬ đăÌ£t va̬o bôÌ£ viÌ£ na̬o trên thân thêÌ0 ngươ̬i đoÌ.
Do đoÌ bâÌt ngơ̬ tư̬ dươÌi chân cha̬ng coÌ tiêÌng ngươ̬i kêu lên oai oaÌi:
- Ôi chao! Sao Bất Thông đêÌ£ laÌ£i nhe̬ ta ma̬ đaÌ£p? BôÌ£ đi ma̬ không nhi̬n sao?
Không câ̬n nhi̬n xuôÌng, Bất Thông cuÌ’ng biêÌt đoÌ la̬ thanh âm cuÌ0a ai. Cha̬ng vôÌ£i kêu lên:
- Đư̬ng nă̬m đoÌ ma̬ than nưÌ’a! ĐaÌ£i huynh mau giuÌp đêÌ£ môÌ£t tay, đư̬ng đêÌ0 luÌ’ aÌc câÌ0u kia kiÌ£p du̬ng Mê Hô̬n VuÌ£, hoăÌ£c Ngô Công Phi ĐôÌ£c.
Du Thừa Phong lâÌ£p tưÌc hiêÌ0u ti̬nh thêÌ. Y vuÌ£t đưÌng lên:
- LaÌ£i la̬ boÌ£n hăÌc y? ĐươÌ£c! Phen na̬y Du Thừa Phong ta phaÌ0i đo̬i laÌ£i moÌn nơÌ£ boÌ£n ngươi đaÌ’ du̬ng bâÌ’y lư̬a phiÌ0nh quâ̬n hu̬ng! Xem đây!
VuÌt!
Vu̬... Vu̬...
Cu̬ng vơÌi tiêÌng quaÌt đâ̬y phâÌ’n nôÌ£ cuÌ0a Du Thừa Phong, Bất Thông caÌ0m thâÌy nheÌ£ nhoÌ’m khi nghe nhiê̬u thanh âm khaÌc cuÌ’ng vang lên:
- A di đa̬ phâÌ£t! BoÌ£n chuÌng đê̬u la̬ haÌ£ng aÌc nhân, không điê̬u gi̬ không daÌm la̬m. NgaÌ’ PhâÌ£t tư̬ bi, đêÌ£ tưÌ0 phaÌ0i đaÌ£i khai saÌt giơÌi. Xem chiêu!
A̬o... A̬o...
- Nam mô a di đa̬ phâÌ£t! Xin phâÌ£t tôÌ0 lươÌ£ng thưÌ, bâ̬n ni đa̬nh phaÌ0i phaÌ£m va̬o câÌm điê̬u saÌt sanh. HaÌ’y đơÌ’!
A̬o... A̬o...
SôÌ ngươ̬i đươÌ£c giaÌ0i dươÌ£c ca̬ng luÌc ca̬ng nhiê̬u va̬ trong sôÌ đoÌ coÌ phâ̬n sưÌ0ng sôÌt khi nghe tiêÌng gâ̬m phâÌ’n nôÌ£ cuÌ0a Ha̬ Thiên LươÌ£ng vang lên:
- Điền Quy Nông! Ngươi tươÌ0ng ngươi che kiÌn măÌ£t la̬ ta không nhâÌ£n ra ngươi sao? MôÌ£t phaÌ0n đô̬ như ngươi đư̬ng traÌch Ha̬ Thiên LươÌ£ng na̬y trơÌ0 măÌ£t! ĐơÌ’!
Vu̬... Vu̬...
Cu̬ng môÌ£t luÌc vơÌi caÌi nhi̬n cuÌ0a Bất Thông coÌ tiêÌng quaÌt hoÌ0i cuÌ0a Gia Cát Phàm vang lên cưÌ£c lơÌn:
- Thiên LươÌ£ng! Sao ngươi noÌi đoÌ la̬ Điền Quy Nông, đaÌ£i sư huynh cuÌ0a ngươi? CoÌ đuÌng như ngươi noÌi không?
Trong khi Gia Cát Phàm lăng không lao vê̬ phiÌa Ha̬ Thiên LươÌ£ng đang cu̬ng môÌ£t gaÌ’ hăÌc y nhân giao chiêÌn, Bất Thông kiÌ£p nhâÌ£n ra đoÌ chiÌnh la̬ gaÌ’ đâ̬u laÌ’nh đaÌ’ mâÌy lâ̬n ra nhưÌ’ng mêÌ£nh lêÌ£nh aÌc đôÌ£c.
Co̬n đang baÌn tiÌn baÌn nghi, coÌ lyÌ na̬o Điền Quy Nông daÌm la̬m nhưÌ’ng chuyêÌ£n ta̬y đi̬nh như vâÌ£y. Bất Thông bôÌ’ng riÌt lên môÌ£t tiêÌng phâÌ’n hâÌ£n:
- Ha̬ huynh mau lu̬i laÌ£i! CâÌ0u tăÌ£c! Ngươi daÌm phoÌng Ngô Công Phi ĐôÌ£c thâÌ£t sao?
Vư̬a quaÌt cha̬ng vư̬a lao nhanh đêÌn. ThâÌ£t bâÌt ngơ̬, ngay khi Bất Thông hô hoaÌn, Gia Cát Phàm vi̬ đang đa̬ lao đêÌn đaÌ’ lao ngay va̬o môÌ£t vâÌ£t đươÌ£c gaÌ’ đâ̬u laÌ’nh neÌm ra.
Viu...
ThâÌt kinh, cha̬ng ca̬ng ga̬o to hơn:
- Gia CaÌt tiê̬n bôÌi!
Cha̬ng laÌ£i tâÌ£n lưÌ£c lao nhanh hơn.
VuÌt!
Tuy đaÌ’ tâÌ£n lưÌ£c nhưng xem ra cha̬ng không co̬n caÌch na̬o khaÌc đêÌ0 coÌ thêÌ0 chaÌ£m va̬o hoăÌ£c phaÌt ki̬nh đâÌ0y bâÌ£t Gia Cát Phàm ra khoÌ0i viÌ£ triÌ chăÌc chăÌn phaÌ0i chêÌt.
Va̬ cha̬ng phaÌ0i sưÌ’ng sơ̬ đêÌn ba̬ng hoa̬ng khi nghe lơ̬i Ha̬ Thiên LươÌ£ng bôÌ’ng kêu lên:
- Sư phuÌ£ không thêÌ0 chêÌt!
Va̬ Bất Thông nhi̬n thâÌy Ha̬ Thiên LươÌ£ng đaÌ’ quay laÌ£i đêÌ0 kiÌ£p vươn tay chôÌ£p va̬o vâÌ£t noÌ£.
Gia Cát Phàm đêÌn luÌc na̬y mơÌi coÌ thêÌ0 thu hô̬i chân lưÌ£c va̬ đi̬nh bôÌ£.
Tuy nhiên, vâÌ£t noÌ£ đaÌ’ biÌ£ Ha̬ Thiên LươÌ£ng chôÌ£p va̬o giưÌ’a lo̬ng ba̬n tay trong luÌc Gia Cát Phàm kinh hoa̬ng kêu lên:
- Đư̬ng chaÌ£m va̬o, Thiên LươÌ£ng!
TiêÌng kêu cuÌ0a Gia Cát Phàm đaÌ’ muôÌ£n. Va̬ Ha̬ Thiên LươÌ£ng vơÌi duÌ’ng lưÌ£c phi pha̬m đôÌ£t nhiên nhaÌ0y xôÌ0 va̬o gaÌ’ hăÌc y đâ̬u laÌ’nh:
- Điền Quy Nông! Ta chêÌt thi̬ ngươi cuÌ’ng chêÌt! Ha...ha...
VuÌt!
GaÌ’ hăÌc y không ngơ̬ Ha̬ Thiên LươÌ£ng laÌ£i nghiÌ’ ra biêÌ£n phaÌp na̬y khiêÌn gaÌ’ phaÌ0i kinh haÌ’i:
GaÌ’ vung tay, theo baÌ0n năng quâÌ£t môÌ£t ki̬nh va̬o Ha̬ Thiên LươÌ£ng:
Vu̬...
Â̬m!
ChươÌ0ng cuÌ0a gaÌ’ hăÌc y lâÌ£p tưÌc đâÌ0y băÌn thân hi̬nh Ha̬ Thiên LươÌ£ng vê̬ phiÌa sau.
Vu̬...
Bất Thông caÌ0m thâÌy gai khăÌp ngươ̬i khi nghe Gia Cát Phàm cươ̬i bi phâÌ’n:
- Phong Vân ThâÌ£p NhiÌ£ ChươÌ0ng? Điền Quy Nông! Không ngơ̬ ngươi du̬ng caÌch na̬y đêÌ0 baÌo đaÌp công lao giaÌo dươÌ’ng cuÌ0a ta. Sao laÌ£i la̬ ngươi? Ha... ha...
SơÌ£ thân hi̬nh cuÌ0a Ha̬ Thiên LươÌ£ng đaÌ’ biÌ£ nhiêÌ’m đôÌ£c seÌ’ truyê̬n sang ai khaÌc vô ti̬nh chaÌ£m va̬o, Bất Thông vôÌ£i va̬ng kêu lên:
- Toa̬n thân Ha̬ Thiên LươÌ£ng đaÌ’ biÌ£ nhiêÌ’m đôÌ£c. MoÌ£i ngươ̬i đư̬ng chaÌ£m va̬o.
Vư̬a kêu cha̬ng vư̬a di chuyêÌ0n hươÌng lao nhanh va̬o gaÌ’ hăÌc y đâ̬u laÌ’nh:
- Mau đê̬n maÌ£ng cho Ha̬ huynh!
VuÌt!
Vu̬... Vu̬...
Cu̬ng luÌc đoÌ, Gia Cát Phàm chơÌ£t gâ̬m lên thiÌ£nh nôÌ£:
- SuÌc sinh phaÌ0i chêÌt!
Vu̬... Vu̬...
ChoÌ cu̬ng căÌn giâÌ£u, gaÌ’ hăÌc y đâ̬u laÌ’nh biÌ£ dô̬n va̬o tưÌ0 điÌ£a bôÌ’ng bâÌ£t lên tiêÌng gâ̬m:
- BoÌ£n ngươi nưÌ’a cuÌ’ng phaÌ0i chêÌt!
LâÌ£p tưÌc tư̬ tay gaÌ’ a̬o ra hai vâÌ£t, chiÌnh la̬ Ngô Công Phi ĐôÌ£c.
Viu...
Viu...
Bất Thông chơÌ£t quăÌc măÌt va̬ vươn tay chôÌ£p cưÌng caÌ0 hai đôÌ£c vâÌ£t trong nôÌ’i kinh hoa̬ng khiêÌp đaÌ0m cuÌ0a Gia Cát Phàm:
- Bất Thông! Ngươi...
Nhưng cha̬ng cươ̬i khôÌc liêÌ£t cuÌ0a cha̬ng bôÌ’ng vang lên:
- Ngươi điÌ£nh chaÌ£y sao, Điền Quy Nông? Ha... ha... ha....
Đang xoay lưng boÌ0 chaÌ£y, gaÌ’ đâ̬u laÌ’nh phaÌ0i kêu ga̬o hoaÌ0ng loaÌ£n vi̬ biêÌt Bất Thông đang quyêÌt liêÌ£t baÌm theo gaÌ’:
- BoÌ£n ngươi co̬n chơ̬ gi̬ nưÌ’a không du̬ng Ngô Công Phi ĐôÌ£c giêÌt hêÌt boÌ£n chuÌng? HaÌ’y neÌm mau!
Bất Thông đaÌ’ đuôÌ0i kiÌ£p gaÌ’ nhưng caÌnh tay đang vươn ra cuÌ0a cha̬ng ngay luÌc đoÌ phaÌ0i dư̬ng laÌ£i.
Xoay chuyêÌ0n yÌ nghiÌ’ thâÌ£t nhanh, Bất Thông tưÌc tôÌc quay phăÌt laÌ£i.
ĐuÌng như cha̬ng nghiÌ’, luÌ’ hăÌc y nhân đang cho tay va̬o boÌ£c aÌo. ViêÌ£c chuÌng seÌ’ phoÌng ra nhưÌ’ng con Ngô Công Phi ĐôÌ£c chiÌ0 la̬ điê̬u săÌp xaÌ0y ra không bao lâu.
Bất Thông vơÌi yÌ điÌ£nh đang diêÌ’n ra trong tâm cưÌ hu̬ng huÌ£c lao va̬o luÌ’ hăÌc y nhân.
ThêÌ la̬, cưÌ môÌ’i lâ̬n boÌ£n hăÌc y nhân phoÌng Ngô Công Phi ĐôÌ£c ra thi̬ Bất Thông ngang nhiên vươn tay chôÌ£p cưÌng.
ChuÌng nhanh bao nhiê cha̬ng cuÌ’ng nhanh bâÌy nhiêu!
Va̬ chiÌ0 sau va̬i lươÌ£t chơÌp măÌt, khi đaÌ’ thu toa̬n bôÌ£ nhưÌ’ng con Ngô Công Phi ĐôÌ£c va̬o lo̬ng ba̬n tay traÌi, Bất Thông liê̬n tuôn môÌ£t tra̬ng cươ̬i bi hu̬ng:
- BoÌ£n chuÌng đaÌ’ hêÌt Ngô Công Phi ĐôÌ£c rô̬i! ViêÌ£c thu thâÌ£p boÌ£n chuÌng taÌ£i haÌ£ xin giao cho chư viÌ£! Co̬n taÌ£i haÌ£, ha... ha... ha...
VuÌt!
Tư̬ luÌc nhi̬n thâÌy nhưÌ’ng ha̬nh vi cuÌ0a cha̬ng, iÌt nhiê̬u gi̬ nhưÌ’ng nhân vâÌ£t voÌ’ lâm đương diêÌ£n cuÌ’ng đaÌ’ đoaÌn biêÌt kêÌt cuÌ£c gi̬ seÌ’ xaÌ0y đêÌn cho cha̬ng! Do đoÌ, coÌ khaÌ nhiê̬u ngươ̬i không hê̬ thâÌy kinh ngaÌ£c khi thâÌy cha̬ng tưÌ£ yÌ boÌ0 đi! BâÌt quaÌ trong tâm triÌ hoÌ£ không thêÌ0 không xuâÌt hiêÌ£n nhưÌ’ng suy nghiÌ’ vê̬ nghiÌ’a cưÌ0 cao caÌ0 cuÌ0a cha̬ng! Va̬ tư̬ nhưÌ’ng suy nghiÌ’ đoÌ, hâ̬u hêÌt moÌ£i ngươ̬i đê̬u ngươÌ’ng môÌ£ cha̬ng, đô̬ng thơ̬i hoÌ£ ơÌ0 hoÌ£ cuÌ’ng xuâÌt hiêÌ£n nhưÌ’ng tâm traÌ£ng phâÌ’n nôÌ£.
HoÌ£ dô̬n nhưÌ’ng phâÌ’n nôÌ£ đoÌ va̬o nhưÌ’ng chiêu thưÌc va̬ da̬nh nhưÌ’ng chiêu thưÌc đoÌ cho luÌ’ hăÌc y nhân!
MôÌ£t trâÌ£n tưÌ0 chiêÌn va̬ thaÌ0m saÌt liê̬n xaÌ0y ra giưÌ’a nhưÌ’ng nhân vâÌ£t voÌ’ lâm chiÌnh phaÌi va̬ boÌ£n hăÌc y nhân không roÌ’ xuâÌt xưÌ.
NhưÌ’ng thanh âm cuô̬ng nôÌ£ cưÌ liên hô̬i ky̬ trâÌ£n vang lên taÌ£o thêm phâÌn khiÌch cho nhưÌ’ng gi̬ đang diêÌ’n ra!
Đang khi đoÌ, trong khi moÌ£i ngươ̬i dô̬n toa̬n bôÌ£ nôÌ’ lưÌ£c va̬o viêÌ£c saÌt phaÌ£t, dươ̬ng như không coÌ bâÌt ky̬ ai nhi̬n thâÌy coÌ môÌ£t ngươ̬i đang len leÌn boÌ0 đi! ĐoÌ la̬ môÌ£t nưÌ’ lang, na̬ng vư̬a đưa tay gaÌ£t lêÌ£ vư̬a quaÌ0 quyêÌt chaÌ£y theo hươÌng Bất Thông đaÌ’ chaÌ£y đi.
VuÌt!
Tuy vâÌ£y, vâÌ’n coÌ ngươ̬i nhi̬n thâÌy ha̬nh đôÌ£ng lăÌ£ng leÌ’ cuÌ0a nưÌ’ lang na̬y! Va̬ ngươ̬i nhi̬n thâÌy cuÌ’ng la̬ môÌ£t nưÌ’ nhân nên na̬ng ta cuÌ’ng phaÌ0i thương caÌ0m đêÌn đêÌ0 rơi môÌ£t gioÌ£t lêÌ£!
GioÌ£t lêÌ£ rơi ra la̬m HaÌ£ UyêÌ0n Nhu giâÌ£t mi̬nh! Va̬ na̬ng bôÌ’ng nghiêÌn răng lao thăÌ0ng va̬o môÌ£t gaÌ’ hăÌc y nhân ơÌ0 gâ̬n na̬ng nhâÌt.
Cuô̬ng đô̬ aÌc đôÌ£c! ĐơÌ’!
Vu̬...
Đăng bởi | Mr. Robot |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 19 |